Xuyên Không Ta Nhặt Rác Thức Tỉnh Không Gian
Chương 36:
Ái Dã Mỹ Nại Tử của khu Đông.
19/09/2024
Mỗi tối khi vào trạng thái thiền định là lúc Bạch Tinh Tinh cảm thấy hạnh phúc nhất. Cơ thể thư giãn, tinh thần nội tại tập trung, giúp cô xua tan hết mệt mỏi sau một ngày dài và sẵn sàng đón chào ngày mới tràn đầy năng lượng.
Cô từng nghe nói có người có thể nhập định khi ngồi thiền, tạo ra một vòng tuần hoàn năng lượng bên trong cơ thể, ngồi thiền nhiều ngày mà không bị tê cứng. Nhưng Bạch Tinh Tinh thì chưa đạt đến cấp độ đó. Chỉ cần ngồi một tiếng là chân tay cô đã tê cứng, không còn cảm giác, buộc phải đứng lên hoạt động một chút. Tuy vậy, hiệu quả của việc thư giãn tinh thần trong trạng thái ngồi thiền là rất tuyệt vời, nhất là những khi cô mệt mỏi và khó ngủ. Chỉ cần thiền khoảng nửa tiếng là cô đã cảm thấy buồn ngủ và có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
"Beep beep beep!"
Năm giờ sáng, Bạch Tinh Tinh tỉnh dậy với âm thanh của chiếc đồng hồ báo thức.
Cô thu dọn chăn vào không gian, sau đó chạy đến khu đất thấp nơi đã đốt than từ đêm qua. Cô dùng rìu để đục lớp đất khô bên ngoài.
Đợt này than cháy khá tốt, nhưng thành phẩm hơi ít, có lẽ mỗi tối cô đều phải ra ngoài đốt thêm một ít.
Bạch Tinh Tinh thu một đống nhỏ than thành phẩm vào không gian.
Giờ là lúc đi chặt ít cành liễu để đan vài cái giỏ. Không gian của cô đang ngày càng lộn xộn, việc sắp xếp trở nên khó khăn hơn.
Sau khi ăn sáng bằng phần thức ăn còn từ tối qua, Bạch Tinh Tinh đến quảng trường thu nhặt phế liệu.
Hôm nay cô định đến điểm thu nhặt số hai, hy vọng có thể tìm được một số vật dụng để phơi khô rau củ.
Lương thực trong không gian cần phải xử lý sớm, nếu không cô lúc nào cũng lo lắng chúng sẽ bị hỏng.
Cô nộp một điểm và lên xe buýt đi đến điểm thu nhặt số hai.
Đường đến điểm thu nhặt số hai khá dễ đi, ít cây biến dị và thú biến dị, nên việc di chuyển nhanh chóng và an toàn hơn.
Khi đến nơi, Bạch Tinh Tinh không vội đào bới mà trước tiên cô đi dạo một vòng quanh bãi phế liệu, suy nghĩ xem mình cần tìm thứ gì để phơi khô rau củ.
Cô nghiêng về việc tìm vài tấm bê tông phẳng, bởi chúng giữ nhiệt đều. Chỉ cần trải lương thực lên, đốt lửa bên dưới là có thể sấy khô.
Tìm tấm bê tông ở đây khá dễ, vì chúng nặng nề, khó vận chuyển, nên còn rất nhiều trong bãi phế liệu.
Bạch Tinh Tinh cũng nghĩ đến việc dùng các tấm bê tông để làm một cái giường đất sưởi ở sau nhà, nơi có sẵn một lỗ hổng trên tường. Chỉ cần xây một cái bếp nhỏ để đốt lửa bên dưới là được.
Có điều, cô cần phải thiết kế lại căn nhà, bịt kín nó trước đã.
Cô cũng nghĩ đến việc tìm vài viên ngói đỏ để lợp mái nhà, nếu không tìm được, cô sẽ phải chặt lá của cây biến dị to và dẻo để lợp mái. Tuy nhiên, lá này phải thay mới thường xuyên và không chịu được bão hay tuyết.
Bạch Tinh Tinh bắt đầu lục lọi đống phế liệu xây dựng.
Những tòa nhà cao tầng thời kỳ hòa bình, từng rực rỡ và lộng lẫy, giờ chỉ còn là một đống rác lớn chất thành núi.
Những tấm bê tông và đá quá nặng, khiến việc di chuyển gặp khó khăn. Vì thế, cô đã dành riêng một phần không gian của mình để trữ những thứ này.
Cô thu những mảnh vỡ phế liệu vào không gian, khi đầy rồi lại tìm một chỗ không ai để ý để vứt chúng ra ngoài, cứ thế làm cho đến khi tìm được các tấm bê tông bên dưới.
Bằng cách này, Bạch Tinh Tinh đã thu gom được một chồng tấm bê tông gọn gàng trong không gian.
Cô cũng nhặt được vài viên gạch đỏ, cả viên nguyên và viên vỡ đều được cô thu gom. Miễn là có thể dùng được thì Bạch Tinh Tinh không quá kén chọn.
Cô còn tìm thấy một ít ngói, tuy nhiên không nhiều, không biết có đủ để lợp mái không.
Về xi măng thì chắc chắn không còn tìm được nữa, vì thời gian đã quá lâu khiến chúng mất tác dụng. Cô đành phải dùng bùn vàng trộn với cỏ vụn thay thế.
Chợt nhớ ra mình sẽ cần một số dụng cụ để làm thợ nề như bay, bàn chà, xẻng và dao trát vữa.
Cần rất nhiều đồ, tiếp tục đào bới thôi!
Cô từng nghe nói có người có thể nhập định khi ngồi thiền, tạo ra một vòng tuần hoàn năng lượng bên trong cơ thể, ngồi thiền nhiều ngày mà không bị tê cứng. Nhưng Bạch Tinh Tinh thì chưa đạt đến cấp độ đó. Chỉ cần ngồi một tiếng là chân tay cô đã tê cứng, không còn cảm giác, buộc phải đứng lên hoạt động một chút. Tuy vậy, hiệu quả của việc thư giãn tinh thần trong trạng thái ngồi thiền là rất tuyệt vời, nhất là những khi cô mệt mỏi và khó ngủ. Chỉ cần thiền khoảng nửa tiếng là cô đã cảm thấy buồn ngủ và có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
"Beep beep beep!"
Năm giờ sáng, Bạch Tinh Tinh tỉnh dậy với âm thanh của chiếc đồng hồ báo thức.
Cô thu dọn chăn vào không gian, sau đó chạy đến khu đất thấp nơi đã đốt than từ đêm qua. Cô dùng rìu để đục lớp đất khô bên ngoài.
Đợt này than cháy khá tốt, nhưng thành phẩm hơi ít, có lẽ mỗi tối cô đều phải ra ngoài đốt thêm một ít.
Bạch Tinh Tinh thu một đống nhỏ than thành phẩm vào không gian.
Giờ là lúc đi chặt ít cành liễu để đan vài cái giỏ. Không gian của cô đang ngày càng lộn xộn, việc sắp xếp trở nên khó khăn hơn.
Sau khi ăn sáng bằng phần thức ăn còn từ tối qua, Bạch Tinh Tinh đến quảng trường thu nhặt phế liệu.
Hôm nay cô định đến điểm thu nhặt số hai, hy vọng có thể tìm được một số vật dụng để phơi khô rau củ.
Lương thực trong không gian cần phải xử lý sớm, nếu không cô lúc nào cũng lo lắng chúng sẽ bị hỏng.
Cô nộp một điểm và lên xe buýt đi đến điểm thu nhặt số hai.
Đường đến điểm thu nhặt số hai khá dễ đi, ít cây biến dị và thú biến dị, nên việc di chuyển nhanh chóng và an toàn hơn.
Khi đến nơi, Bạch Tinh Tinh không vội đào bới mà trước tiên cô đi dạo một vòng quanh bãi phế liệu, suy nghĩ xem mình cần tìm thứ gì để phơi khô rau củ.
Cô nghiêng về việc tìm vài tấm bê tông phẳng, bởi chúng giữ nhiệt đều. Chỉ cần trải lương thực lên, đốt lửa bên dưới là có thể sấy khô.
Tìm tấm bê tông ở đây khá dễ, vì chúng nặng nề, khó vận chuyển, nên còn rất nhiều trong bãi phế liệu.
Bạch Tinh Tinh cũng nghĩ đến việc dùng các tấm bê tông để làm một cái giường đất sưởi ở sau nhà, nơi có sẵn một lỗ hổng trên tường. Chỉ cần xây một cái bếp nhỏ để đốt lửa bên dưới là được.
Có điều, cô cần phải thiết kế lại căn nhà, bịt kín nó trước đã.
Cô cũng nghĩ đến việc tìm vài viên ngói đỏ để lợp mái nhà, nếu không tìm được, cô sẽ phải chặt lá của cây biến dị to và dẻo để lợp mái. Tuy nhiên, lá này phải thay mới thường xuyên và không chịu được bão hay tuyết.
Bạch Tinh Tinh bắt đầu lục lọi đống phế liệu xây dựng.
Những tòa nhà cao tầng thời kỳ hòa bình, từng rực rỡ và lộng lẫy, giờ chỉ còn là một đống rác lớn chất thành núi.
Những tấm bê tông và đá quá nặng, khiến việc di chuyển gặp khó khăn. Vì thế, cô đã dành riêng một phần không gian của mình để trữ những thứ này.
Cô thu những mảnh vỡ phế liệu vào không gian, khi đầy rồi lại tìm một chỗ không ai để ý để vứt chúng ra ngoài, cứ thế làm cho đến khi tìm được các tấm bê tông bên dưới.
Bằng cách này, Bạch Tinh Tinh đã thu gom được một chồng tấm bê tông gọn gàng trong không gian.
Cô cũng nhặt được vài viên gạch đỏ, cả viên nguyên và viên vỡ đều được cô thu gom. Miễn là có thể dùng được thì Bạch Tinh Tinh không quá kén chọn.
Cô còn tìm thấy một ít ngói, tuy nhiên không nhiều, không biết có đủ để lợp mái không.
Về xi măng thì chắc chắn không còn tìm được nữa, vì thời gian đã quá lâu khiến chúng mất tác dụng. Cô đành phải dùng bùn vàng trộn với cỏ vụn thay thế.
Chợt nhớ ra mình sẽ cần một số dụng cụ để làm thợ nề như bay, bàn chà, xẻng và dao trát vữa.
Cần rất nhiều đồ, tiếp tục đào bới thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.