Xuyên Không Thành Phế Vật, Ta Lắc Lư Khắp Tu Chân Giới
Chương 28
Mai
10/10/2023
Dương Trường Miên cũng cảm thấy mình cần luyện gan, đây là tu chân giới không phải thế giới hiện đại xã hội pháp trị, sơ sẩy một cái là chết ngay.
Sau này gặp chuyện hung hiểm bị dọa cho phá gan hay khẩn trương quá mà
ra bệnh tim thì không tốt tí nào.
Nam chính nhấp môi, hắn đã nghĩ tới một khả năng, kiếm linh của hắn, mũi thính thật sự, trên người Dương Trường Miên không có dị bảo là không có khả năng. Hắn không biết có nên mở miệng hỏi không, dù sao cũng mới ăn của người ta, bây giờ đè ra đánh một đốn rồi đoạt dị bảo thì hơi quá đáng, trước mặt còn là đối tượng liên hôn nữa chứ.
Dương Trường Miên nghi hoặc: "Sao huynh còn chưa rời đi? Ta muốn đi ngủ rồi."
Cậu muốn vào lều ngủ rồi, hắn không đi, còn đứng lù lù ở đây làm gì, ngắm trăng? Cậu không còn hơi sức đâu mà tiếp đón hắn đâu nha.
Nam chính nhìn lều trại rồi nhìn Dương Trường Miên, ra là cậu sống trên núi là thật, hắn không định mời cậu về khách điếm ở cùng, rất rắc rối.
Hàn Ngọc Nhiễm không nhiều lời: "Dương huynh, ngủ ngon. 20 ngày sau gặp."
Hắn vẫn là không hỏi ra khẩu có phải Dương Trường Miên đang giữ linh hỏa không. Hắn cảm thấy cậu không có tu vi nên sẽ không bắt được linh hỏa đã khai linh trí. Cậu cho hắn cảm giác rất yếu và nhát gan, linh hỏa một khi xuất hiện thế nào cậu cũng dọa cái chết khiếp không dám ở trên núi nữa. Hắn cảm thấy suy luận của mình quá đúng, phất ống tay áo, niệm chú cố định kiếm linh, phi thật xa rời khỏi ngọn núi này.
Ngự kiếm phi hành trong truyện tranh! Dương Trường Miên hâm mộ mà nhìn tư thái phong nhã, thanh phong tuấn dật của nam chính, cậu cũng muốn ngự kiếm lên trời!
Nam chính vừa đi, Dương Trường Miên liền nhẹ nhàng thở ra, lấy thuốc bột xua đuổi côn trùng rắc xung quanh lều, dập đống lửa rồi nhanh nhẹn bò vào bên trong nằm xuống. Mệt chết cậu, hôm nay lượng vận động tay hơi bị nhiều, cậu chỉ muốn ngủ thôi, chuyện ngày mai cứ để mai lo.
Hệ thống ríu rít cũng không quấy rầy cậu nghỉ ngơi nữa, nó nghẹn một bụng phần thưởng cũng chỉ có thể đợi ngày mai thông báo thôi. Nó muốn chuẩn bị kinh hỉ cho cục cưng rồi.
__
Hôm sau sáng sớm, à phải nói là giữa trưa mặt trời gần lên cao thì Dương Trường Miên mới tỉnh ngủ. Núi rừng vào buổi trưa phá lệ yên tĩnh, chỉ có tiếng xào xạc của gió luồn qua lá cây, một con chim cũng không hót.
Yêu thú khá nhiều, động vật loại hình đều bảo trì cảnh giác, không dám lộ ra tiếng động để yêu thú cấp cao hơn tàn sát.
Cậu không vội đi rửa mặt đánh răng mà nằm cuộn tròn trong chăn lều ấm áp, cả người thoải mái mà cùng hệ thống trò chuyện. Đan dược của nam chính dùng thật tốt, mới qua một đêm mà tay cậu lành lặn, da còn trắng mịn hơn nữa.
Dương Trường Miên lèm bèm: "hệ thống, mi nói xem, hôm qua nam chính tới đây làm gì?"
Từ lúc con cá vương xuất hiện rồi cậu kẻo thì toi mạng sau lại được nam chính cứu thì cũng quên bén luôn vụ tại sao hắn lại ở đây được. Hay là hắn để lại đánh dấu gì đó trên người cậu?
Hệ thống 0405 câm như hến, làm sao nó biết được, đây có phải chuyên môn của nó đâu, từ lúc nam chính xuất hiện là nó quay cuồng trong mơ hồ vì nam chính rồi, fan cuồng nhập thì lí trí đâu nữa mà suy nghĩ.
Hệ thống ậm ờ: [ờ, thì, là...chắc ảnh đi dạo.]
Dương Trường Miên: "..." IQ của hệ thống này thật là vô pháp trò chuyện.
Ai nữa đêm nữa hôm đi vào núi đi dạo, đi dạo thì đi dạo đi, mắc gì ngự kiếm phi hành, thấy mâu thuẫn không?
Dương Trường Miên cảm thấy thật vô nghĩa khi hỏi con hàng hệ thống vấn đề này, nó còn ngu hơn cậu mà.
Cậu lái qua chuyện khác: "Bánh à, nhiệm vụ thế nào rồi? Tao được nhận thưởng chưa?"
Dương Trường Miên chính là mạo nguy hiểm mới thu phục được linh hỏa đó, còn xém phế đi đôi tay, không thưởng gì đó ổn áp thì hệ thống tới công chuyện với cậu liền.
Hệ thống chột dạ một chút lâu nó mới lại hớn hở trở lại mà báo tin vui cho cậu: [cục cưng uy vũ, chúng ta nhận được 3 phần thưởng lận á. Một phần là làm đủ 10 nhiệm vụ nè, một phần là hoàn thành trước thời gian nè, phần cuối là vì linh hỏa là nguyên liệu hiếm nè. Trời ơi phát tài rồi.]
Dương Trường Miên cũng hài lòng không kém, cậu tính chỉ nhận được một phần thôi không ngờ nhận tận 3 phần. Đúng là không chết thì về sau ắt có phúc mà, hẹ hẹ. Lần này cậu chắc chắc thế nào cũng sẽ tu luyện được, thế giới cường giả đang chờ cậu.
Hệ thống hót tiếp: [ Cục cưng hiện có 30 lượt quay may mắn của hệ thống. 10.000 điểm cống hiến, một túi không gian sơ cấp 90mx60m, một cái búa bằng hợp kim Titanium.]
Hệ thống kéo kéo xuống, không có sau đó: [Nhiêu đó à.]
Dương Trường Miên tròn mắt nhìn phần thưởng đi kèm, túi không gian!
Rốt cuộc cậu cũng sỡ hữu được một túi đựng đồ không gian 3 chiều rồi, cầu mãi! Tuy chỉ có 90m thôi, nhưng cũng chấp vá xài được.
Chỉ được nhìn thấy qua truyện tranh, trên phim một dạng đồ vật, cũng có dịp nhìn thấy rồi.
Nam chính nhấp môi, hắn đã nghĩ tới một khả năng, kiếm linh của hắn, mũi thính thật sự, trên người Dương Trường Miên không có dị bảo là không có khả năng. Hắn không biết có nên mở miệng hỏi không, dù sao cũng mới ăn của người ta, bây giờ đè ra đánh một đốn rồi đoạt dị bảo thì hơi quá đáng, trước mặt còn là đối tượng liên hôn nữa chứ.
Dương Trường Miên nghi hoặc: "Sao huynh còn chưa rời đi? Ta muốn đi ngủ rồi."
Cậu muốn vào lều ngủ rồi, hắn không đi, còn đứng lù lù ở đây làm gì, ngắm trăng? Cậu không còn hơi sức đâu mà tiếp đón hắn đâu nha.
Nam chính nhìn lều trại rồi nhìn Dương Trường Miên, ra là cậu sống trên núi là thật, hắn không định mời cậu về khách điếm ở cùng, rất rắc rối.
Hàn Ngọc Nhiễm không nhiều lời: "Dương huynh, ngủ ngon. 20 ngày sau gặp."
Hắn vẫn là không hỏi ra khẩu có phải Dương Trường Miên đang giữ linh hỏa không. Hắn cảm thấy cậu không có tu vi nên sẽ không bắt được linh hỏa đã khai linh trí. Cậu cho hắn cảm giác rất yếu và nhát gan, linh hỏa một khi xuất hiện thế nào cậu cũng dọa cái chết khiếp không dám ở trên núi nữa. Hắn cảm thấy suy luận của mình quá đúng, phất ống tay áo, niệm chú cố định kiếm linh, phi thật xa rời khỏi ngọn núi này.
Ngự kiếm phi hành trong truyện tranh! Dương Trường Miên hâm mộ mà nhìn tư thái phong nhã, thanh phong tuấn dật của nam chính, cậu cũng muốn ngự kiếm lên trời!
Nam chính vừa đi, Dương Trường Miên liền nhẹ nhàng thở ra, lấy thuốc bột xua đuổi côn trùng rắc xung quanh lều, dập đống lửa rồi nhanh nhẹn bò vào bên trong nằm xuống. Mệt chết cậu, hôm nay lượng vận động tay hơi bị nhiều, cậu chỉ muốn ngủ thôi, chuyện ngày mai cứ để mai lo.
Hệ thống ríu rít cũng không quấy rầy cậu nghỉ ngơi nữa, nó nghẹn một bụng phần thưởng cũng chỉ có thể đợi ngày mai thông báo thôi. Nó muốn chuẩn bị kinh hỉ cho cục cưng rồi.
__
Hôm sau sáng sớm, à phải nói là giữa trưa mặt trời gần lên cao thì Dương Trường Miên mới tỉnh ngủ. Núi rừng vào buổi trưa phá lệ yên tĩnh, chỉ có tiếng xào xạc của gió luồn qua lá cây, một con chim cũng không hót.
Yêu thú khá nhiều, động vật loại hình đều bảo trì cảnh giác, không dám lộ ra tiếng động để yêu thú cấp cao hơn tàn sát.
Cậu không vội đi rửa mặt đánh răng mà nằm cuộn tròn trong chăn lều ấm áp, cả người thoải mái mà cùng hệ thống trò chuyện. Đan dược của nam chính dùng thật tốt, mới qua một đêm mà tay cậu lành lặn, da còn trắng mịn hơn nữa.
Dương Trường Miên lèm bèm: "hệ thống, mi nói xem, hôm qua nam chính tới đây làm gì?"
Từ lúc con cá vương xuất hiện rồi cậu kẻo thì toi mạng sau lại được nam chính cứu thì cũng quên bén luôn vụ tại sao hắn lại ở đây được. Hay là hắn để lại đánh dấu gì đó trên người cậu?
Hệ thống 0405 câm như hến, làm sao nó biết được, đây có phải chuyên môn của nó đâu, từ lúc nam chính xuất hiện là nó quay cuồng trong mơ hồ vì nam chính rồi, fan cuồng nhập thì lí trí đâu nữa mà suy nghĩ.
Hệ thống ậm ờ: [ờ, thì, là...chắc ảnh đi dạo.]
Dương Trường Miên: "..." IQ của hệ thống này thật là vô pháp trò chuyện.
Ai nữa đêm nữa hôm đi vào núi đi dạo, đi dạo thì đi dạo đi, mắc gì ngự kiếm phi hành, thấy mâu thuẫn không?
Dương Trường Miên cảm thấy thật vô nghĩa khi hỏi con hàng hệ thống vấn đề này, nó còn ngu hơn cậu mà.
Cậu lái qua chuyện khác: "Bánh à, nhiệm vụ thế nào rồi? Tao được nhận thưởng chưa?"
Dương Trường Miên chính là mạo nguy hiểm mới thu phục được linh hỏa đó, còn xém phế đi đôi tay, không thưởng gì đó ổn áp thì hệ thống tới công chuyện với cậu liền.
Hệ thống chột dạ một chút lâu nó mới lại hớn hở trở lại mà báo tin vui cho cậu: [cục cưng uy vũ, chúng ta nhận được 3 phần thưởng lận á. Một phần là làm đủ 10 nhiệm vụ nè, một phần là hoàn thành trước thời gian nè, phần cuối là vì linh hỏa là nguyên liệu hiếm nè. Trời ơi phát tài rồi.]
Dương Trường Miên cũng hài lòng không kém, cậu tính chỉ nhận được một phần thôi không ngờ nhận tận 3 phần. Đúng là không chết thì về sau ắt có phúc mà, hẹ hẹ. Lần này cậu chắc chắc thế nào cũng sẽ tu luyện được, thế giới cường giả đang chờ cậu.
Hệ thống hót tiếp: [ Cục cưng hiện có 30 lượt quay may mắn của hệ thống. 10.000 điểm cống hiến, một túi không gian sơ cấp 90mx60m, một cái búa bằng hợp kim Titanium.]
Hệ thống kéo kéo xuống, không có sau đó: [Nhiêu đó à.]
Dương Trường Miên tròn mắt nhìn phần thưởng đi kèm, túi không gian!
Rốt cuộc cậu cũng sỡ hữu được một túi đựng đồ không gian 3 chiều rồi, cầu mãi! Tuy chỉ có 90m thôi, nhưng cũng chấp vá xài được.
Chỉ được nhìn thấy qua truyện tranh, trên phim một dạng đồ vật, cũng có dịp nhìn thấy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.