Chương 7: Sợ anh mắng em
KKiuBL
04/12/2024
Lạc Sở lùi lại mấy bước thì bị Laim ôm eo kéo về,anh cúi đầu vùi vào cổ cậu ngửi xem có mùi máu không.Không có mùi,xem ra cậu không bị gì.Laim đứng thẳng lại,ánh mắt sắc lạnh khiến Lạc Sở nổi da gà...Cậu cũng không cố ý bị lạc mà.Laim thật đáng sợ.
" Tôi đã nói em thế nào?" Laim trầm mặc
" A,e-em lo hái nên..quên mất nhưng mà em vẫn không bị thươ-"
Lạc Sở chưa kịp biện minh xong thì đã bị khí thế của anh làm cho câm nín.Hic,bình thường đã đáng sợ,tức giận còn đáng sợ hơn gấp mấy lần.Lạc Sở khóc ròng.
" Lần sau em sẽ cẩn thận mà." Lạc Sở hứa hẹn
Có cho vàng cậu không muốn bị lạc.May sao tìm được đường về,không thì cũng chả biết sẽ phải đối mặt với cái gì trong rừng.
Sau khi cậu đi lạc được 1 giờ,nhóm dị tộc quyết định báo chuyện này cho Laim biết.Ngay khi biết tin cậu đi lạc,mặt Laim tối sầm lại,khí thế tỏa ra cực kì đáng sợ khiến nhóm dị tộc sợ xanh mặt.
Laim định chạy đi tìm thì đúng lúc cậu vừa tìm được đường về...Nên bảo là số cậu hên vì anh chưa chạy đi tìm hay là xui do vừa kịp lúc anh biết chuyện cậu đi lạc đây.Lạc Sở lo sợ cúi đầu không dám nhìn anh.
" Lúc lạc không sợ,giờ em sợ cái gì?" Laim nâng cằm cậu lên.
" Sợ anh mắng em,hức hức" Lạc Sở nước mắt lưng tròng
" Không mắng" Laim thở dài lau nước mắt cho cậu.
Lạc Sở cười thầm trong lòng,há há mới giả bộ đáng thương mà đã dính bẫy,đúng là anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân mà,đồ đàn ông ngu ngốc.
Lạc Sở lè lưỡi âm thầm trêu chọc Laim chớ ai dám trêu chọc trước mặt anh,cậu là hội người hèn chính gốc mà.
Laim cũng không truy cứu cậu nữa.Nhanh chóng dắt cậu qua để báo cáo số lượng đã đủ.Lạc Sở cũng xin lỗi nhóm dị tộc vì đã khiến họ tốn sức đi tìm cậu
Nhóm dị tộc cũng không trách cậu có điều khi họ thấy cậu đeo trên vai một cái giỏ đầy ắp nguyên liệu còn trên tay thì cầm 1 con gà biến dị to béo.
Chàng trai à, có thật sự cậu là nhân loại không vậy,con gà to vậy mà cũng bắt được...Với dị tộc,bắt con gà này dễ như ăn cháo nhưng với nhân loại thì đây cũng là một thử thách rồi,tốc độ con gà này rất nhanh.
" Lạc do bắt gà?"
Laim đen mặt liếc Lạc Sở.Chắc chắn là cậu ngoan cố đuổi theo con gà mới bị lạc.Lạc Sở lắc đầu lia lịa. Không phải vậy đâu mà!!
Sau khi trả giỏ cho đoàn rồi được họ đưa cho cái bịch để bỏ nguyên liệu cậu đã hái được,Lạc Sở tự hào nhìn chiến lợi phẩm.Sau đó nhìn về phía Laim mong chờ ,mau khen cậu đi,có phải cậu giỏi lắm không.
Nhưng Laim không quan tâm,lấy bọc từ tay cậu sau đó vác Lạc Sở lên vai rồi chạy về nha.Sau khi về đến nhà thì cậu đã muốn nôn tới nơi rồi,ai đời lại vác người ta như vác bao gạo vậy chứ.
" Mau thả em xuống,ọe..." Lạc Sở kiềm nén cơn buồn nôn.
Laim thấy vậy liền thả cậu xuống.Không lẽ nhanh vậy sao....anh nhìn chằm chằm vào bụng Lạc Sở.Cậu thấy vậy khóe miệng liền giựt giựt liên hồi.
Tên đàn ông khốn khiếppp,ông đây là bị ngươi đè bụng tới buồn nôn chứ không phải là ốm nghén nghe chưa tên kia!!!
Laim tiếp tục làm công việc của mình còn Lạc Sở cũng rất bận rộn à nha,bận gì á hả đương nhiên là bận xếp đồ mới hái được vào trong tủ.
Mấy thứ đồ này không để được quá lâu nên cậu nghĩ nên làm gì để bảo quản chúng lâu hơn.Có điều đi cũng khá lâu cậu cũng không tìm được trái cây hoặc thảo dược.Chắc là lựa chưa đúng nơi,ngày mai đi tìm tiếp.
...****************...
Lime nhận ra rằng sau khi nhóc đem chia khoai tây cho bạn theo lời của Lạc Sở thì đám ấu tể càng lúc càng sáp tới Lime.
" Lime à,món khoai tây đó ngon ghê luôn á,ba nhỏ của cậu nấu ăn ngon thật đó"
" Đúng đúng,nếu có thể ăn mỗi ngày thì tốt biết mấy"
" Nè,tớ nhất định sẽ tìm ra cái gọi là khoai tây đó.Sau đó Lime à,cậu kêu ba nhỏ của cậu làm dùm tớ nha"
" Ăn vẫn chưa đã,Lime thật sướng có ba nhỏ nấu ăn ngon như vậy"
" Nè,do mấy cậu mà tôi không ăn được nhiêu hết,tôi mới là bạn thân nhất của Lime,cấm ăn ké" Harn tiến lại hùng hổ trách móc
" Nè Harn,Lime cũng là bạn của bọn này mà,đồ keo kiệt nhà cậu"
" Hả cậu dám....."
"Một đám ồn ào hết chỗ nói.."Lime ngoáy tai thở dài
...****************...
Lạc Sở đăm chiêu ngồi nhìn con gà béo trước mặt....Chiều nay cậu phải nấu 1 món thật ngon cho Laim và Lime bồi bổ mới được.Nhưng mà nấu gì giờ...Nhìn đám lá giang bên cạnh Lạc Sở quyết định nấu món Canh gà hầm lá giang.Sau khi chốt được món,Lạc Sở bắt đầu luyện tập thể chất,phải chăm chỉ mới mau mau có cơ bụng để đánh bại Laim thì cậu mới hả dạ.Lạc Sở hừng hực khí thế.Cậu phải đè được Laim mới hả dạ
" Tôi đã nói em thế nào?" Laim trầm mặc
" A,e-em lo hái nên..quên mất nhưng mà em vẫn không bị thươ-"
Lạc Sở chưa kịp biện minh xong thì đã bị khí thế của anh làm cho câm nín.Hic,bình thường đã đáng sợ,tức giận còn đáng sợ hơn gấp mấy lần.Lạc Sở khóc ròng.
" Lần sau em sẽ cẩn thận mà." Lạc Sở hứa hẹn
Có cho vàng cậu không muốn bị lạc.May sao tìm được đường về,không thì cũng chả biết sẽ phải đối mặt với cái gì trong rừng.
Sau khi cậu đi lạc được 1 giờ,nhóm dị tộc quyết định báo chuyện này cho Laim biết.Ngay khi biết tin cậu đi lạc,mặt Laim tối sầm lại,khí thế tỏa ra cực kì đáng sợ khiến nhóm dị tộc sợ xanh mặt.
Laim định chạy đi tìm thì đúng lúc cậu vừa tìm được đường về...Nên bảo là số cậu hên vì anh chưa chạy đi tìm hay là xui do vừa kịp lúc anh biết chuyện cậu đi lạc đây.Lạc Sở lo sợ cúi đầu không dám nhìn anh.
" Lúc lạc không sợ,giờ em sợ cái gì?" Laim nâng cằm cậu lên.
" Sợ anh mắng em,hức hức" Lạc Sở nước mắt lưng tròng
" Không mắng" Laim thở dài lau nước mắt cho cậu.
Lạc Sở cười thầm trong lòng,há há mới giả bộ đáng thương mà đã dính bẫy,đúng là anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân mà,đồ đàn ông ngu ngốc.
Lạc Sở lè lưỡi âm thầm trêu chọc Laim chớ ai dám trêu chọc trước mặt anh,cậu là hội người hèn chính gốc mà.
Laim cũng không truy cứu cậu nữa.Nhanh chóng dắt cậu qua để báo cáo số lượng đã đủ.Lạc Sở cũng xin lỗi nhóm dị tộc vì đã khiến họ tốn sức đi tìm cậu
Nhóm dị tộc cũng không trách cậu có điều khi họ thấy cậu đeo trên vai một cái giỏ đầy ắp nguyên liệu còn trên tay thì cầm 1 con gà biến dị to béo.
Chàng trai à, có thật sự cậu là nhân loại không vậy,con gà to vậy mà cũng bắt được...Với dị tộc,bắt con gà này dễ như ăn cháo nhưng với nhân loại thì đây cũng là một thử thách rồi,tốc độ con gà này rất nhanh.
" Lạc do bắt gà?"
Laim đen mặt liếc Lạc Sở.Chắc chắn là cậu ngoan cố đuổi theo con gà mới bị lạc.Lạc Sở lắc đầu lia lịa. Không phải vậy đâu mà!!
Sau khi trả giỏ cho đoàn rồi được họ đưa cho cái bịch để bỏ nguyên liệu cậu đã hái được,Lạc Sở tự hào nhìn chiến lợi phẩm.Sau đó nhìn về phía Laim mong chờ ,mau khen cậu đi,có phải cậu giỏi lắm không.
Nhưng Laim không quan tâm,lấy bọc từ tay cậu sau đó vác Lạc Sở lên vai rồi chạy về nha.Sau khi về đến nhà thì cậu đã muốn nôn tới nơi rồi,ai đời lại vác người ta như vác bao gạo vậy chứ.
" Mau thả em xuống,ọe..." Lạc Sở kiềm nén cơn buồn nôn.
Laim thấy vậy liền thả cậu xuống.Không lẽ nhanh vậy sao....anh nhìn chằm chằm vào bụng Lạc Sở.Cậu thấy vậy khóe miệng liền giựt giựt liên hồi.
Tên đàn ông khốn khiếppp,ông đây là bị ngươi đè bụng tới buồn nôn chứ không phải là ốm nghén nghe chưa tên kia!!!
Laim tiếp tục làm công việc của mình còn Lạc Sở cũng rất bận rộn à nha,bận gì á hả đương nhiên là bận xếp đồ mới hái được vào trong tủ.
Mấy thứ đồ này không để được quá lâu nên cậu nghĩ nên làm gì để bảo quản chúng lâu hơn.Có điều đi cũng khá lâu cậu cũng không tìm được trái cây hoặc thảo dược.Chắc là lựa chưa đúng nơi,ngày mai đi tìm tiếp.
...****************...
Lime nhận ra rằng sau khi nhóc đem chia khoai tây cho bạn theo lời của Lạc Sở thì đám ấu tể càng lúc càng sáp tới Lime.
" Lime à,món khoai tây đó ngon ghê luôn á,ba nhỏ của cậu nấu ăn ngon thật đó"
" Đúng đúng,nếu có thể ăn mỗi ngày thì tốt biết mấy"
" Nè,tớ nhất định sẽ tìm ra cái gọi là khoai tây đó.Sau đó Lime à,cậu kêu ba nhỏ của cậu làm dùm tớ nha"
" Ăn vẫn chưa đã,Lime thật sướng có ba nhỏ nấu ăn ngon như vậy"
" Nè,do mấy cậu mà tôi không ăn được nhiêu hết,tôi mới là bạn thân nhất của Lime,cấm ăn ké" Harn tiến lại hùng hổ trách móc
" Nè Harn,Lime cũng là bạn của bọn này mà,đồ keo kiệt nhà cậu"
" Hả cậu dám....."
"Một đám ồn ào hết chỗ nói.."Lime ngoáy tai thở dài
...****************...
Lạc Sở đăm chiêu ngồi nhìn con gà béo trước mặt....Chiều nay cậu phải nấu 1 món thật ngon cho Laim và Lime bồi bổ mới được.Nhưng mà nấu gì giờ...Nhìn đám lá giang bên cạnh Lạc Sở quyết định nấu món Canh gà hầm lá giang.Sau khi chốt được món,Lạc Sở bắt đầu luyện tập thể chất,phải chăm chỉ mới mau mau có cơ bụng để đánh bại Laim thì cậu mới hả dạ.Lạc Sở hừng hực khí thế.Cậu phải đè được Laim mới hả dạ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.