Xuyên Không: Trở Thành Người Mạnh Nhất
Chương 203: Văn đế ơi Văn đế!
Chấp Niệm Thành Ma
20/03/2024
Sự suy tính này, sự ẩn nhãn này, thật là đáng sợi Nếu không phải hắn có xuất thân không tốt, không có nền măng, những Hoàng tử khác trong triều, chỉ sợ không ai có tư cách tranh giành vị trí Thái tử với hắn!
Nếu hắn có thể nắm được quân sự và chính trị ở Sóc Bắc, chắc chắn sẽ bước lên mây!
Ha ha!
Văn đế ơi Văn đế!
Ngươi bắt nạt Thẩm thi ta mẹ góa con côi, không ngờ lại đưa tới một người xuất sắc như vậy đến Thẩm gia tôi.
Quả nhiên người tính không bằng trời tính! Xem ra, bản thân có thể yên tâm chuẩn bị rời khỏi Hoàng thành rồi!
Thẩm phu nhân âm thầm vui vẻ, lại đột nhiên cắt ngang lời Vân Hạc: “Lục điện hạ, ngài cảm thấy Tử Nhi thế nào?”
Cái gì?
Mí mắt Vân Hạc bỗng nhảy dựng.
Tình huống gì vậy?
Bà bỗng hỏi cái này để làm gì?
Chẳng lẽ bà đang thử tâm tư của mình với Diệp Tử?
Bà đang thử hắn?
Không thể nào!
Bà không ở phủ của hắn, sao có thể nhìn ra tâm tư của hắn được?
Vân Hạc thoáng trầm ngâm, hắn mỉm cười nói: “Tẩu tử rất tốt, đối nhân xử thế thông minh, làm việc giỏi giang! Tẩu tử là người lo liệu mọi chuyện trong phủ thay ta, ta rất yên tâm!”
“Xem ra ấn tượng của điện hạ với Tử Nhi rất tốt!”
Thẩm phu nhân cười, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vân Hạc: “Điện hạ nguyện ý nhận Tử Nhi làm thiếp?”
Ẩm!
Trong đầu Vân Hạc vang lên một tiếng sầm, quả thật không tin được vào tai mình.
Đây... Đây là tình huống gì vậy?
Hắn và Thẩm Hinh còn chưa thành hôn, bà đã bảo hắn lấy Diệp Tử làm thiếp?
Là giả đúng không! Thật sự là đang thử hắn thôi đúng không?
Để xem hắn có phải là sắc lang vô sỉ hay không?
Vân Hạc sửng sốt hơn nửa ngày, hắn mới cười ha ha nói: “Nhạc mẫu đại nhân, ngươi uống rượu đúng không?”
“Ta không uống rượu, ta thật sự nghiêm túc.” Thẩm phu nhân nghiêm túc lắc đầu.
“Cái gì?”
Vân Hạc ngạc nhiên, hắn liên tục xua tay nói: “Nhạc mẫu đại nhân, việc này không nói đùa được, tẩu tử là Tứ phẩm cung nhân Phụ hoàng thân phong...”
“Điện hạ một lòng muốn đi Sóc Bắc lập binh tạo phản, còn để ý chuyện này sao?”
Thẩm phu nhân cắt ngang hắn.
Vân Hạc cứng đờ, hắn cười gượng nói: “Cho dù ta không để ý, tẩu tử cũng sế đểý!”
Thẩm phu nhân lắc đầu nói: “Chỉ cần điện hạ không để ý, bên phía Tử Nhi, bà già này sẽ đi nói với con bs.”
Lời này của Thẩm phu nhân khiến Vân Hạc không thể từ chối. Còn có chuyện tốt này sao? Thật hay giả vậy?
Tại sao hắn vẫn không thể tin được?
Thẩm phu nhân nhìn dáng vẻ kinh ngạc đó của Vân Hạc, bà thở d, điện hạ không biết, đến bây giờ Tử Nhi vẫn là khuê nữ hoa cúc...”
Diệp Tử gả cho lão Nhị Thẩm gia, bọn họ còn chưa động phòng!
Nhiều năm trôi qua như vậy, Thẩm phu nhân cảm thấy rất có lỗi với Diệp tử.
Bà cũng muốn tìm người tốt cho Diệp Tử, nhưng Diệp Tử không đồng ý, còn có lý do khác, cũng là bởi vì Diệp Tử là mệnh phụ Thánh Thượng đích thân phong, không được tái giá
Nhưng bây giờ Vân Hạc xuất hiện!
Vân Hạc là một người muốn tạo phản, chắc chắn không để ý thân phận mệnh phụ của Diệp Tử.
Hơn nữa Diệp Tử còn nói với bà về Vân Hạc, nàng ấy cũng rất tán thưởng Vân Hạc.
Vậy nên bà muốn nhân cơ hội này, để Diệp Tử làm thiếp của Vân Hạc.
Bà không muốn Diệp Tử ở góa cả đời, như vậy là rất tàn nhãn với Diệp Tử. Bà ấy đối xử với Diệp Tử như nữ nhi của mình!
Có mẫu thân nào nguyện ý để nữ nhi cực khổ cả đời?
Vân Hạc nghe Thẩm phu nhân nói xong, hắn không khỏi âm thầm cảm khái. Thẩm phu nhân là người hiểu lý lế!
“Dù sao Diệp Tử cũng là tẩu tử của Thẩm Hinh, cái này không tốt lắm?”
Vân Hạc lo lắng, lại bắt đầu thử Thẩm phu nhân.
“Tẩu tử thì sao?”
Thẩm phu nhân không quan tâm: “Tỷ muội cùng một phu ít sao? Chẳng lẽ ngài không biết phụ hoàng ngài có hai phi tử là tỷ muội ruột sao?”
Cái gì?
Còn có chuyện này?
Nhạc mẫu đều nói đến nước này rồi, khiến hắn thật sự không thể chối từ! Đây xem như là phụng chỉ tán gái?
Đúng lúc Vân Hạc đang định đồng ý, Thẩm Hinh tìm đến đây.
“Mong rằng điện hạ sẽ suy nghĩ chuyện bà già này vừa nói.”
Thẩm phu nhân đứng dậy, bà lại dặn dò nữ nhỉ: “Con đưa Lục điện hạ đi dạo trong phủ một chuyến, để làm quen hoàn cảnh trong phủ! Ngày mốt hai con sẽ đại hôn, về sau nơi này cũng là nhà của Lục điện hạ.”
Nếu hắn có thể nắm được quân sự và chính trị ở Sóc Bắc, chắc chắn sẽ bước lên mây!
Ha ha!
Văn đế ơi Văn đế!
Ngươi bắt nạt Thẩm thi ta mẹ góa con côi, không ngờ lại đưa tới một người xuất sắc như vậy đến Thẩm gia tôi.
Quả nhiên người tính không bằng trời tính! Xem ra, bản thân có thể yên tâm chuẩn bị rời khỏi Hoàng thành rồi!
Thẩm phu nhân âm thầm vui vẻ, lại đột nhiên cắt ngang lời Vân Hạc: “Lục điện hạ, ngài cảm thấy Tử Nhi thế nào?”
Cái gì?
Mí mắt Vân Hạc bỗng nhảy dựng.
Tình huống gì vậy?
Bà bỗng hỏi cái này để làm gì?
Chẳng lẽ bà đang thử tâm tư của mình với Diệp Tử?
Bà đang thử hắn?
Không thể nào!
Bà không ở phủ của hắn, sao có thể nhìn ra tâm tư của hắn được?
Vân Hạc thoáng trầm ngâm, hắn mỉm cười nói: “Tẩu tử rất tốt, đối nhân xử thế thông minh, làm việc giỏi giang! Tẩu tử là người lo liệu mọi chuyện trong phủ thay ta, ta rất yên tâm!”
“Xem ra ấn tượng của điện hạ với Tử Nhi rất tốt!”
Thẩm phu nhân cười, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vân Hạc: “Điện hạ nguyện ý nhận Tử Nhi làm thiếp?”
Ẩm!
Trong đầu Vân Hạc vang lên một tiếng sầm, quả thật không tin được vào tai mình.
Đây... Đây là tình huống gì vậy?
Hắn và Thẩm Hinh còn chưa thành hôn, bà đã bảo hắn lấy Diệp Tử làm thiếp?
Là giả đúng không! Thật sự là đang thử hắn thôi đúng không?
Để xem hắn có phải là sắc lang vô sỉ hay không?
Vân Hạc sửng sốt hơn nửa ngày, hắn mới cười ha ha nói: “Nhạc mẫu đại nhân, ngươi uống rượu đúng không?”
“Ta không uống rượu, ta thật sự nghiêm túc.” Thẩm phu nhân nghiêm túc lắc đầu.
“Cái gì?”
Vân Hạc ngạc nhiên, hắn liên tục xua tay nói: “Nhạc mẫu đại nhân, việc này không nói đùa được, tẩu tử là Tứ phẩm cung nhân Phụ hoàng thân phong...”
“Điện hạ một lòng muốn đi Sóc Bắc lập binh tạo phản, còn để ý chuyện này sao?”
Thẩm phu nhân cắt ngang hắn.
Vân Hạc cứng đờ, hắn cười gượng nói: “Cho dù ta không để ý, tẩu tử cũng sế đểý!”
Thẩm phu nhân lắc đầu nói: “Chỉ cần điện hạ không để ý, bên phía Tử Nhi, bà già này sẽ đi nói với con bs.”
Lời này của Thẩm phu nhân khiến Vân Hạc không thể từ chối. Còn có chuyện tốt này sao? Thật hay giả vậy?
Tại sao hắn vẫn không thể tin được?
Thẩm phu nhân nhìn dáng vẻ kinh ngạc đó của Vân Hạc, bà thở d, điện hạ không biết, đến bây giờ Tử Nhi vẫn là khuê nữ hoa cúc...”
Diệp Tử gả cho lão Nhị Thẩm gia, bọn họ còn chưa động phòng!
Nhiều năm trôi qua như vậy, Thẩm phu nhân cảm thấy rất có lỗi với Diệp tử.
Bà cũng muốn tìm người tốt cho Diệp Tử, nhưng Diệp Tử không đồng ý, còn có lý do khác, cũng là bởi vì Diệp Tử là mệnh phụ Thánh Thượng đích thân phong, không được tái giá
Nhưng bây giờ Vân Hạc xuất hiện!
Vân Hạc là một người muốn tạo phản, chắc chắn không để ý thân phận mệnh phụ của Diệp Tử.
Hơn nữa Diệp Tử còn nói với bà về Vân Hạc, nàng ấy cũng rất tán thưởng Vân Hạc.
Vậy nên bà muốn nhân cơ hội này, để Diệp Tử làm thiếp của Vân Hạc.
Bà không muốn Diệp Tử ở góa cả đời, như vậy là rất tàn nhãn với Diệp Tử. Bà ấy đối xử với Diệp Tử như nữ nhi của mình!
Có mẫu thân nào nguyện ý để nữ nhi cực khổ cả đời?
Vân Hạc nghe Thẩm phu nhân nói xong, hắn không khỏi âm thầm cảm khái. Thẩm phu nhân là người hiểu lý lế!
“Dù sao Diệp Tử cũng là tẩu tử của Thẩm Hinh, cái này không tốt lắm?”
Vân Hạc lo lắng, lại bắt đầu thử Thẩm phu nhân.
“Tẩu tử thì sao?”
Thẩm phu nhân không quan tâm: “Tỷ muội cùng một phu ít sao? Chẳng lẽ ngài không biết phụ hoàng ngài có hai phi tử là tỷ muội ruột sao?”
Cái gì?
Còn có chuyện này?
Nhạc mẫu đều nói đến nước này rồi, khiến hắn thật sự không thể chối từ! Đây xem như là phụng chỉ tán gái?
Đúng lúc Vân Hạc đang định đồng ý, Thẩm Hinh tìm đến đây.
“Mong rằng điện hạ sẽ suy nghĩ chuyện bà già này vừa nói.”
Thẩm phu nhân đứng dậy, bà lại dặn dò nữ nhỉ: “Con đưa Lục điện hạ đi dạo trong phủ một chuyến, để làm quen hoàn cảnh trong phủ! Ngày mốt hai con sẽ đại hôn, về sau nơi này cũng là nhà của Lục điện hạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.