Xuyên Không Trở Thành Vương Phi
Chương 38: câu này ta hỏi ngươi mới phải
Tình yêu ngọt ngào
02/04/2020
Hai ánh mắt nhìn nhau như hai tia sét bắt qua hai người nam nhân đều ở trạng thái không được bình tĩnh
Bỗng một giọng nói vô cùng dịu dàng phát ra
- Không phải chàng nói đi công chuyện sau sau lại quay về sớm thế
- Nếu ta không quay về thì nàng có lẽ là bị người ta cướp mất rồi còn gì - Phong Vũ tức giận nói
- Câu này đáng ra là ta hỏi ngươi mới đúng chứ - Một ánh mắt lạnh lùng đi tới ôm Hạ Băng Liên vào mình
- Ngươi …ai cho phép ngươi ôm nương tử của ta chứ - phong Vũ tức điên lên
- Đây là nương tử của ta từ khi nào mà trở thành của ngươi vậy - Tiêu Lãnh Dạ vẫn dữ thái độ bình tĩnh đắc ý nói
Hạ Băng Liên lúc này nghĩ “ Rốt cuộc chuyện này là sao , ta không nhớ được gì hết “
- Ngươi thật sự làm ta tức chết mất hôm nay ta phải giết chết ngươi - Phong Vũ hai mắt nổi lửa lên như muốn phóng hỏa giết người
- Tới đây , ngươi có bao nhiêu người ta chấp bấy nhiêu - Tiêu Lãnh Dạ ngang nhiên ngồi ở ghế lơn của Tông môn từ từ uống trà
Mặc Phong Vũ Nghĩ “ Không đúng đây là địa bàn của mình mà ta , sao lại phải sợ hắn chứ “
- Tiêu lãnh Dạ hôm nay ta phải giết ngươi - Mặc Phong vũ gào lên
- Hây ngươi có thể đổi từ khác không câu này nãy giờ nói không thấy chán sao - Tiêu lãnh Dạ tay ôm Hạ Băng Liên vào người nhưng Hạ Băng Liên không dám nhúng nhích vì khí áp của hai ngươi này vô cùng mạnh mẽ đang nhìn nhau vô cùng đáng sợ
Một bầu không khí vô cùng căng thẳng
Hạ Băng Liên nghĩ “ Tại sao bầu không khí lại trở nên đáng sợ như vậy chứ , đầu mình lại bắt đầu đau lại nữa rồi ‘
Hạ Băng Liên ngất đi
- Liên nhi nàng sao vậy , không khỏe chỗ nào - đồng thanh hai người cùng đồng thanh rồi nhìn nhau
- Mau đưa nàng ấy vào phòng đi - Phong vũ lo lắng nói
- Được ngươi dẫn đường đi ta ôm nàng ấy vào - Tiêu Lãnh Dạ sốt xắn bế lên
Tuy phong Vũ không cam tâm nhưng đành phải như vậy vì tính mạng nàng quan trọng hơn
Bỗng một giọng nói vô cùng dịu dàng phát ra
- Không phải chàng nói đi công chuyện sau sau lại quay về sớm thế
- Nếu ta không quay về thì nàng có lẽ là bị người ta cướp mất rồi còn gì - Phong Vũ tức giận nói
- Câu này đáng ra là ta hỏi ngươi mới đúng chứ - Một ánh mắt lạnh lùng đi tới ôm Hạ Băng Liên vào mình
- Ngươi …ai cho phép ngươi ôm nương tử của ta chứ - phong Vũ tức điên lên
- Đây là nương tử của ta từ khi nào mà trở thành của ngươi vậy - Tiêu Lãnh Dạ vẫn dữ thái độ bình tĩnh đắc ý nói
Hạ Băng Liên lúc này nghĩ “ Rốt cuộc chuyện này là sao , ta không nhớ được gì hết “
- Ngươi thật sự làm ta tức chết mất hôm nay ta phải giết chết ngươi - Phong Vũ hai mắt nổi lửa lên như muốn phóng hỏa giết người
- Tới đây , ngươi có bao nhiêu người ta chấp bấy nhiêu - Tiêu Lãnh Dạ ngang nhiên ngồi ở ghế lơn của Tông môn từ từ uống trà
Mặc Phong Vũ Nghĩ “ Không đúng đây là địa bàn của mình mà ta , sao lại phải sợ hắn chứ “
- Tiêu lãnh Dạ hôm nay ta phải giết ngươi - Mặc Phong vũ gào lên
- Hây ngươi có thể đổi từ khác không câu này nãy giờ nói không thấy chán sao - Tiêu lãnh Dạ tay ôm Hạ Băng Liên vào người nhưng Hạ Băng Liên không dám nhúng nhích vì khí áp của hai ngươi này vô cùng mạnh mẽ đang nhìn nhau vô cùng đáng sợ
Một bầu không khí vô cùng căng thẳng
Hạ Băng Liên nghĩ “ Tại sao bầu không khí lại trở nên đáng sợ như vậy chứ , đầu mình lại bắt đầu đau lại nữa rồi ‘
Hạ Băng Liên ngất đi
- Liên nhi nàng sao vậy , không khỏe chỗ nào - đồng thanh hai người cùng đồng thanh rồi nhìn nhau
- Mau đưa nàng ấy vào phòng đi - Phong vũ lo lắng nói
- Được ngươi dẫn đường đi ta ôm nàng ấy vào - Tiêu Lãnh Dạ sốt xắn bế lên
Tuy phong Vũ không cam tâm nhưng đành phải như vậy vì tính mạng nàng quan trọng hơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.