Xuyên Không Vào Tiểu Thuyết Tận Thế
Chương 6: Đột phá thành công
Q.Tuấn
24/02/2024
Lúc này trong một ngọn núi được bao phủ bởi cây cối có thể là cao hơn chục mé, lá cây rộng và lớn tới mức có thể đè chết cả một con voi trưởng thành.
Trong sâu dưới tán cây khổng lồ và đầy nguy hiểm ấy, có một ngôi nhà tre được lợp bằng lá xây, xung quanh không có gì khác ngoài ngôi nhà cậu, phía trước nhà còn có một chiếc giếng một khu vườn trồng đầy dưa hấu.
Bạch Thuần đang ngồi trong nhà tu luyện chuẩn bị đột phá lên hợp thể kỳ khi cậu chuẩn bị vượt qua rào cản thì linh khí từ khắp nơi liền quy tụ về nơi đây tạo thành một cảnh tượng lốc xoáy linh khí khổng lồ, mà đuôi của lốc xoáy này chính là cậu.
Khi Bạch Thuần hấp thụ lượng linh khí khổng lồ này, thì cậu cũng chính thức đột phá, vượt qua rào cản cảnh giới, chính thức vào hợp thế kỳ. Khi cậu đột phá thì bầu trời xuất hiện dị tượng, sấm sét như quy tụ về nơi này của cậu chuẩn bị đánh vào nơi cậu đang ở.
Bạch Thuần liền dùng công pháp bay lên trời, cậu hiện tại đang mặc hán phục màu xanh lục, tà bay phấp phới, triệu hồi ra vũ khí bản mệnh của cậu là vũ khí thần cấp, vũ khí là một chiếc mặc cốt phiến màu lục bích đẹp lấp lánh, hoạ tiết là những bông hoa sen đen nở rộ.
Khi Bạch Thuần giơ tay bổ nhẹ một kích vào không khí, phía mây đen bao phủ giờ đây chỉ còn là một hố to bị chém làm đôi lộ ra ánh mặt trời chiếu xuống nơi cậu đang bay tạo ra một khung cảnh thần tiên hạ phàm động lòng người.
Lúc này có một tiểu đội nhỏ nào đó ra ngoài kiếm vật tư chứng kiến sự việc từ xa, họ há hốc mồm vì cái quái gì đang diễn ra vậy. Cậu thiếu niên trẻ tuổi kia cầm cái quạt đánh nhẹ vào không khí bầu trời bỗng nhiên nứt ra làm đôi.
Họ không tin vào mắt mình nổi dụi mắt, người con gái biết tình huống này không nên ở lâu liền kêu tiểu đội mình mau chóng quay về căn cứ. Sau đó tiểu đội của họ hấp tấp đi về căn cứ.
Bạch Thuần tuy là đứng khá là xa nhưng vẫn nghe được họ nói gì nhưng vũng mặc kệ họ, không quan tâm lắm.
Bạch Thuần:"Mới bế quan tu luyện có 5 năm mà thế giới này đã thay đổi thành cái dạng hoang tàn như thế này."
Cậu nhìn xung quanh mà lẩm bẩm nói. Ở thế giới cậu việc mà thăng cấp mỗi cảnh giới là cần rất nhiều thời gian, chẳng hạn bình thường từ cảnh giới luyện hư lên hợp thể cần ít nhất là mấy trăm năm, nhưng cậu chỉ cần 5 năm thôi vì cậu có thể chất đặc biệt, được thiên đạo ưu ái nên có thể coi như cái gì mà bug của thế giới này. 5 năm đối với cậu như cái chớp mắt vì tuổi thật của cậu đã hơn trăm tuổi cụ thể là 158 tuổi.
Bạch Thuần chớp mắt cái liền biến mất, cậu lên được hợp thể kỳ có thể sử dụng dịch chuyển tức thời đỡ phải dùng khinh công tốn thời gian. Cậu trở về nhà ở trong rừng dùng phép thuật thanh tẩy căn nhà vì bụi quá nhiều. Cậu liền ra vườn hái vài quả dưa hấu cậu trồng trước khi bế quan tu luyện.
Mấy quả dưa hấu này được trồng trong kết giới của cậu nên nó sẽ chỉ lớn lên đến độ không thể lớn được nữa mà ngưng lớn. Quả nào quả này căng mọng, cậu là một người mê dưa hấu nặng, dù sau người tu tiên như cậu không ăn vẫn sống nhưng cậu thích ăn dưa hậu cơ nên vẫn cứ thích ăn dưa vậy đó.
Hái vài quả vào nhà đặt trên bàn, căn nhà chủ có đúng một gian vừa để giường vừa để bàn ghế nên rất đơn giản phù hợp với Bạch Thuần. Cậu dùng tay không bổ quả dưa ra, liền ngẫm lại xem cốt truyện của thế giới này sẽ đi về đâu. Cậu nhớ là cậu từng vứt cốt truyện ra sau đầu mà chả quan tâm gì nó, nhưng giờ cậu chán rồi tìm hiểu xem có gì thú vị không.
Quyển tiểu thuyết này tên là "Lão công, chờ đó ta sẽ theo đuổi được ngươi". Tên của quyển sách này thật là sến súa. Nội dung kể về việc nữ chính beta lần đầu gặp nam chính lại buổi đấu giá ở căn cứ liền say mê từ cái nhìn đầu liền quyết tâm theo đuổi, về sau đùng cái 2 người họ yêu nhau và nắm tay nhau đi lên đỉnh cao nhân sinh thăng cấp sinh con và hạnh phúc mãi mãi.
Mặt Bạch Thuần hiện đầy hắc tuyến. Cạn lời cái nội dung quái gì vậy, rồi cho bối cảnh tận thế chi mắc mệt vậy. Hình như là 1 tuần nữa cốt truyện sẽ bắt đầu diễn ra, tính ra quyển tiểu thuyết này diễn ra lâu phết. Cậu ngẫm ngẫm mà suy tính xem nên đi kiếm việc gì đó thú vị làm thì bỗng dưng cậu nghe được tiếng nổ từ xa. Cậu liền thả miếng dưa hấu xuống, dịch chuyển tới chỗ tiếng động xem có chuyện gì đang xảy ra vậy nè.
"Đóng băng nó đi Mạc Tuyết."
Người tên Mạc Tuyết liền triệu hồi bão tuyết mạnh mẽ đóng băng mấy cây thực vật biến dị, người lên tiếng kêu Mạc Tuyết không ai khác chính là Nam Trường Tư. Quay trở lại vài tiếng trước anh thấy dị tượng nơi đây nên định đến xem thử rốt cuộc là chuyện gì.
Nhưng chưa kịp tới gần anh đã bị mấy cây thực vật biến dị này tấn động, những cây thực vật này phải gọi là to khủng bố mạnh mẽ, anh dùng dị năng của anh cũng chỉ đốt trụi được một cây. Tiểu đội của anh thì khỏi phải nói không gây thương tổn cho mấy cái cây này nổi.
Khi tưởng mình và những người đồng đội của mình sẽ kết thúc sinh mệnh tại đây thì bỗng dưng một một vài cánh hoa đào từ đâu đó bay tới ghim vào da thịt mấy cây thực vật biến dị khiến chúng bỗng dưng héo úa mà chết.
Trong sâu dưới tán cây khổng lồ và đầy nguy hiểm ấy, có một ngôi nhà tre được lợp bằng lá xây, xung quanh không có gì khác ngoài ngôi nhà cậu, phía trước nhà còn có một chiếc giếng một khu vườn trồng đầy dưa hấu.
Bạch Thuần đang ngồi trong nhà tu luyện chuẩn bị đột phá lên hợp thể kỳ khi cậu chuẩn bị vượt qua rào cản thì linh khí từ khắp nơi liền quy tụ về nơi đây tạo thành một cảnh tượng lốc xoáy linh khí khổng lồ, mà đuôi của lốc xoáy này chính là cậu.
Khi Bạch Thuần hấp thụ lượng linh khí khổng lồ này, thì cậu cũng chính thức đột phá, vượt qua rào cản cảnh giới, chính thức vào hợp thế kỳ. Khi cậu đột phá thì bầu trời xuất hiện dị tượng, sấm sét như quy tụ về nơi này của cậu chuẩn bị đánh vào nơi cậu đang ở.
Bạch Thuần liền dùng công pháp bay lên trời, cậu hiện tại đang mặc hán phục màu xanh lục, tà bay phấp phới, triệu hồi ra vũ khí bản mệnh của cậu là vũ khí thần cấp, vũ khí là một chiếc mặc cốt phiến màu lục bích đẹp lấp lánh, hoạ tiết là những bông hoa sen đen nở rộ.
Khi Bạch Thuần giơ tay bổ nhẹ một kích vào không khí, phía mây đen bao phủ giờ đây chỉ còn là một hố to bị chém làm đôi lộ ra ánh mặt trời chiếu xuống nơi cậu đang bay tạo ra một khung cảnh thần tiên hạ phàm động lòng người.
Lúc này có một tiểu đội nhỏ nào đó ra ngoài kiếm vật tư chứng kiến sự việc từ xa, họ há hốc mồm vì cái quái gì đang diễn ra vậy. Cậu thiếu niên trẻ tuổi kia cầm cái quạt đánh nhẹ vào không khí bầu trời bỗng nhiên nứt ra làm đôi.
Họ không tin vào mắt mình nổi dụi mắt, người con gái biết tình huống này không nên ở lâu liền kêu tiểu đội mình mau chóng quay về căn cứ. Sau đó tiểu đội của họ hấp tấp đi về căn cứ.
Bạch Thuần tuy là đứng khá là xa nhưng vẫn nghe được họ nói gì nhưng vũng mặc kệ họ, không quan tâm lắm.
Bạch Thuần:"Mới bế quan tu luyện có 5 năm mà thế giới này đã thay đổi thành cái dạng hoang tàn như thế này."
Cậu nhìn xung quanh mà lẩm bẩm nói. Ở thế giới cậu việc mà thăng cấp mỗi cảnh giới là cần rất nhiều thời gian, chẳng hạn bình thường từ cảnh giới luyện hư lên hợp thể cần ít nhất là mấy trăm năm, nhưng cậu chỉ cần 5 năm thôi vì cậu có thể chất đặc biệt, được thiên đạo ưu ái nên có thể coi như cái gì mà bug của thế giới này. 5 năm đối với cậu như cái chớp mắt vì tuổi thật của cậu đã hơn trăm tuổi cụ thể là 158 tuổi.
Bạch Thuần chớp mắt cái liền biến mất, cậu lên được hợp thể kỳ có thể sử dụng dịch chuyển tức thời đỡ phải dùng khinh công tốn thời gian. Cậu trở về nhà ở trong rừng dùng phép thuật thanh tẩy căn nhà vì bụi quá nhiều. Cậu liền ra vườn hái vài quả dưa hấu cậu trồng trước khi bế quan tu luyện.
Mấy quả dưa hấu này được trồng trong kết giới của cậu nên nó sẽ chỉ lớn lên đến độ không thể lớn được nữa mà ngưng lớn. Quả nào quả này căng mọng, cậu là một người mê dưa hấu nặng, dù sau người tu tiên như cậu không ăn vẫn sống nhưng cậu thích ăn dưa hậu cơ nên vẫn cứ thích ăn dưa vậy đó.
Hái vài quả vào nhà đặt trên bàn, căn nhà chủ có đúng một gian vừa để giường vừa để bàn ghế nên rất đơn giản phù hợp với Bạch Thuần. Cậu dùng tay không bổ quả dưa ra, liền ngẫm lại xem cốt truyện của thế giới này sẽ đi về đâu. Cậu nhớ là cậu từng vứt cốt truyện ra sau đầu mà chả quan tâm gì nó, nhưng giờ cậu chán rồi tìm hiểu xem có gì thú vị không.
Quyển tiểu thuyết này tên là "Lão công, chờ đó ta sẽ theo đuổi được ngươi". Tên của quyển sách này thật là sến súa. Nội dung kể về việc nữ chính beta lần đầu gặp nam chính lại buổi đấu giá ở căn cứ liền say mê từ cái nhìn đầu liền quyết tâm theo đuổi, về sau đùng cái 2 người họ yêu nhau và nắm tay nhau đi lên đỉnh cao nhân sinh thăng cấp sinh con và hạnh phúc mãi mãi.
Mặt Bạch Thuần hiện đầy hắc tuyến. Cạn lời cái nội dung quái gì vậy, rồi cho bối cảnh tận thế chi mắc mệt vậy. Hình như là 1 tuần nữa cốt truyện sẽ bắt đầu diễn ra, tính ra quyển tiểu thuyết này diễn ra lâu phết. Cậu ngẫm ngẫm mà suy tính xem nên đi kiếm việc gì đó thú vị làm thì bỗng dưng cậu nghe được tiếng nổ từ xa. Cậu liền thả miếng dưa hấu xuống, dịch chuyển tới chỗ tiếng động xem có chuyện gì đang xảy ra vậy nè.
"Đóng băng nó đi Mạc Tuyết."
Người tên Mạc Tuyết liền triệu hồi bão tuyết mạnh mẽ đóng băng mấy cây thực vật biến dị, người lên tiếng kêu Mạc Tuyết không ai khác chính là Nam Trường Tư. Quay trở lại vài tiếng trước anh thấy dị tượng nơi đây nên định đến xem thử rốt cuộc là chuyện gì.
Nhưng chưa kịp tới gần anh đã bị mấy cây thực vật biến dị này tấn động, những cây thực vật này phải gọi là to khủng bố mạnh mẽ, anh dùng dị năng của anh cũng chỉ đốt trụi được một cây. Tiểu đội của anh thì khỏi phải nói không gây thương tổn cho mấy cái cây này nổi.
Khi tưởng mình và những người đồng đội của mình sẽ kết thúc sinh mệnh tại đây thì bỗng dưng một một vài cánh hoa đào từ đâu đó bay tới ghim vào da thịt mấy cây thực vật biến dị khiến chúng bỗng dưng héo úa mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.