Xuyên Không Vào Vương Phi Thất Sủng
Chương 11
Gấu Trúc Thức Đêm
23/05/2022
- Vương gia xem thiếp nói có sai đâu. Người nhìn xem Vương phi dám mang tình nhân tận vào phòng kìa.
- Này cô đừng có mà ngậm máu phu...
Cô định lên tiếng phủ nhận thì chợt suy nghĩ lại. Mục đích của cô không phải là cho thân thể này một cái kết tốt đẹp sao. Mà muốn như vậy thì trước tiên phải rồi xa hắn đã. Nếu hôm nay hắn hiểu lầm ta có tình nhân sẽ phạm phải lòng tự tôn của hắn lúc đó lấy được hưu thư là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.
"Chiến dịch lấy được hưu thư bắt đầu" _ Kế hoạch A _NGOẠI TÌNH.
- Đúng vậy hắn chính là tình nhân của ta, ta và hắn đã qua lại gần một tháng rồi, nếu hôm nay đã bị Vương gia và Nhi phi phát hiện rồi thì ta cũng không còn gì để nói.
"Mau hưu ta đi, mau hưu ta đi không phải đàn ông ghét nhất là vợ ngoại tình sao. Đã như vậy rồi mà hắn còn không hưu ta thì ta không mang họ Từ nữa. Nhưng chỉ hắn gằn giọng ra lệnh cho gia nhân.
- Lôi tên này ra khỏi phòng. Nhốt vào nhà lao. Nhi phi nàng cũng ra khỏi phòng đi ta muốn nói chuyện với vương phi của ta một lúc.
- Nhưng mà Vương gia...
- Ta nói cút ra ngoài.
- Vâng.
Nhi phi không cam tâm mà phải ra khỏi phòng. Trước khi đi còn không quên liết cô một cái.
Hả...đáng ra nếu giống như trong kịch bản thì hắn ta sẽ nổi giận đùng đùng vứt hưu thư cho ta và cắt cái chức vương phi này mới đúng chứ nhỉ không lẽ ta tính sao bước nào.
Sau khi mọi người ra hết khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại cô và hắn. Hắn chỉ cười nửa miệng dần dần ám sát vào cô. vì hàn khí mà hắn tỏa ra quá lớn khiến cô bất giác cảm thấy sợ hãi lùi dần về sau. Cứ như vậy hắn thì cứ tiến còn cô thì cứ lùi đến khi cô hết đường để lùi thì cũng là lúc cả hai mất thăng bằng ngã xuống giường. Người hắn nằm đè lên người cô tư thế của hai người vô cùng ám muội. Tim cô bất giác đập càng ngày càng nhanh. Tay của hắn từ từ nâng cầm cô lên.
- Nàng nghĩ nàng nói vậy là ta sẽ tin nàng sao. Kĩ thuật nói dối của nàng quá tệ. Nàng nghĩ ta sẽ tin sao.
- Ta muốn hưu thư, bây giờ cả phủ đã biết ta đưa tình nhân tận vào phòng. Ngài nếu còn không hưu ta thì sẽ không hay đâu.
- Từ khi hết bệnh gan của nàng càng ngày càng lớn rồi đó. Ta có thể dung túng cho nàng làm gì thì làm còn muốn ta đưa hưu thư là chuyện không thể.
- Ngươi... ngươi không phải là chán ghét ta sao. Tại sao lại không buông tha cho ta chứ.
Hắn chỉ cười như không cười đáp lại:
- Bây giờ ta cảm thấy nàng có chút thú vị rồi. Ta muốn giữ lại không được sao.
Cái gì chứ trước kia ta Ngốc thì chán ghét bây giờ ta hết ngốc thì cảm thấy ta thú vị. Tưởng mình là nam chính ngôn tình sao. Được ngươi cứ chờ đó ta sẽ phá banh cái phủ này cho ngươi xem.
Về phía hắn, sau khi bước ra khỏi Tịnh Kỳ viện thì hắn ra lệnh cấm túc Vương phi một tháng trong viện phạt vương phi mỗi tối phải tới Lục Cẩm viện hầu hạ vương gia đồng thời chuyện ngày hôm nay nữa lời cũng không được truyền ra ngoài. Nếu chuyện ngày hôm nay bị lộ ra thì những kẻ biết chuyện liền chết không toàn thây. Hắn còn cố tính nói lớn cho người trong phòng nghe thấy.
Gì chứ phạt kiểu gì lạ vậy cấm túc thì thôi đi lại còn mỗi tối tới viện của hắn hầu hạ tức chết bản cô nương rồi.
*Lục Cẩm Viện*
Sau khi nghe được vương phi chỉ bị cấm túc một tháng, Nhi phi dáng đi ỏng a ỏng ẹo chạy vào viện của vương gia làm loạn.1
- ~Vương gia~ tại sao vương phi gian díu sau lưng ngài là chuyện lớn như vậy mà ngài chỉ cấm túc.
- Đừng tưởng mọi chuyện nàng làm ta không biết gì nàng cho người ám sát vương phi thấy không thành thì ngậm máu phun người đổ tội vương phi ngoại tình.
Sắc mặt Nhi phi liền trắng lệnh hai tay nắm chặt thành nấm đấm trong mắt ánh lên tia gian xảo lắp bắp đáp.
- Thiếp... Thiếp làm gì có cái gan đó. Có phải vương gia vương gia hiểu lầm gì không.
- Ta đã cho người điều tra sổ sách nàng cai quản trong mấy năm nay thấy bổng lộc đều chia đều cho ba trắc phi khác nhưng ta lại phát hiện ra là Tịnh Kỳ viện lại không có phần. Thuộc hạ của ta còn điều tra ra được nàng đã cắt giảm khẩu phần ăn hằng ngày, và cả gia nhân của Tịnh Kỳ viện, chuyện này nàng giải thích làm sao.
- Thiếp... Thiếp...
- Nể tình nàng mấy năm nay giúp ta cai quản vương phủ, chuyện này coi như bỏ qua Lập tức trả lại mọi thứ mà vương phi nên nhận nếu để ta phát hiện nàng làm gì quá đáng thì đừng có trách ta độc ác.
- Vâng... Vâng.
Kế hoạch lần này thất bại lại còn bị Vương gia phát hiện ăn chặn tiền đáy mắt Nhi phi lại tăng lên một tầng thù hận.
* Tịnh Kỳ viện*
Cô đã làm tôi bước này rồi mà hắn vẫn không chịu hưu cô là sao. Không được chịu thua như thế được.
- VyVy sống ở đây cũng không tệ hay là mày thôi đi.
- Mày còn không hiểu tính tao sao. Thứ gì càng không thể thì tao càng muốn làm cho bằng được.
" Chiến dịch lấy được hưu thư"_ Kế hoạch B_" Vương phi dâm loạn."
- Này cô đừng có mà ngậm máu phu...
Cô định lên tiếng phủ nhận thì chợt suy nghĩ lại. Mục đích của cô không phải là cho thân thể này một cái kết tốt đẹp sao. Mà muốn như vậy thì trước tiên phải rồi xa hắn đã. Nếu hôm nay hắn hiểu lầm ta có tình nhân sẽ phạm phải lòng tự tôn của hắn lúc đó lấy được hưu thư là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.
"Chiến dịch lấy được hưu thư bắt đầu" _ Kế hoạch A _NGOẠI TÌNH.
- Đúng vậy hắn chính là tình nhân của ta, ta và hắn đã qua lại gần một tháng rồi, nếu hôm nay đã bị Vương gia và Nhi phi phát hiện rồi thì ta cũng không còn gì để nói.
"Mau hưu ta đi, mau hưu ta đi không phải đàn ông ghét nhất là vợ ngoại tình sao. Đã như vậy rồi mà hắn còn không hưu ta thì ta không mang họ Từ nữa. Nhưng chỉ hắn gằn giọng ra lệnh cho gia nhân.
- Lôi tên này ra khỏi phòng. Nhốt vào nhà lao. Nhi phi nàng cũng ra khỏi phòng đi ta muốn nói chuyện với vương phi của ta một lúc.
- Nhưng mà Vương gia...
- Ta nói cút ra ngoài.
- Vâng.
Nhi phi không cam tâm mà phải ra khỏi phòng. Trước khi đi còn không quên liết cô một cái.
Hả...đáng ra nếu giống như trong kịch bản thì hắn ta sẽ nổi giận đùng đùng vứt hưu thư cho ta và cắt cái chức vương phi này mới đúng chứ nhỉ không lẽ ta tính sao bước nào.
Sau khi mọi người ra hết khỏi phòng, trong phòng chỉ còn lại cô và hắn. Hắn chỉ cười nửa miệng dần dần ám sát vào cô. vì hàn khí mà hắn tỏa ra quá lớn khiến cô bất giác cảm thấy sợ hãi lùi dần về sau. Cứ như vậy hắn thì cứ tiến còn cô thì cứ lùi đến khi cô hết đường để lùi thì cũng là lúc cả hai mất thăng bằng ngã xuống giường. Người hắn nằm đè lên người cô tư thế của hai người vô cùng ám muội. Tim cô bất giác đập càng ngày càng nhanh. Tay của hắn từ từ nâng cầm cô lên.
- Nàng nghĩ nàng nói vậy là ta sẽ tin nàng sao. Kĩ thuật nói dối của nàng quá tệ. Nàng nghĩ ta sẽ tin sao.
- Ta muốn hưu thư, bây giờ cả phủ đã biết ta đưa tình nhân tận vào phòng. Ngài nếu còn không hưu ta thì sẽ không hay đâu.
- Từ khi hết bệnh gan của nàng càng ngày càng lớn rồi đó. Ta có thể dung túng cho nàng làm gì thì làm còn muốn ta đưa hưu thư là chuyện không thể.
- Ngươi... ngươi không phải là chán ghét ta sao. Tại sao lại không buông tha cho ta chứ.
Hắn chỉ cười như không cười đáp lại:
- Bây giờ ta cảm thấy nàng có chút thú vị rồi. Ta muốn giữ lại không được sao.
Cái gì chứ trước kia ta Ngốc thì chán ghét bây giờ ta hết ngốc thì cảm thấy ta thú vị. Tưởng mình là nam chính ngôn tình sao. Được ngươi cứ chờ đó ta sẽ phá banh cái phủ này cho ngươi xem.
Về phía hắn, sau khi bước ra khỏi Tịnh Kỳ viện thì hắn ra lệnh cấm túc Vương phi một tháng trong viện phạt vương phi mỗi tối phải tới Lục Cẩm viện hầu hạ vương gia đồng thời chuyện ngày hôm nay nữa lời cũng không được truyền ra ngoài. Nếu chuyện ngày hôm nay bị lộ ra thì những kẻ biết chuyện liền chết không toàn thây. Hắn còn cố tính nói lớn cho người trong phòng nghe thấy.
Gì chứ phạt kiểu gì lạ vậy cấm túc thì thôi đi lại còn mỗi tối tới viện của hắn hầu hạ tức chết bản cô nương rồi.
*Lục Cẩm Viện*
Sau khi nghe được vương phi chỉ bị cấm túc một tháng, Nhi phi dáng đi ỏng a ỏng ẹo chạy vào viện của vương gia làm loạn.1
- ~Vương gia~ tại sao vương phi gian díu sau lưng ngài là chuyện lớn như vậy mà ngài chỉ cấm túc.
- Đừng tưởng mọi chuyện nàng làm ta không biết gì nàng cho người ám sát vương phi thấy không thành thì ngậm máu phun người đổ tội vương phi ngoại tình.
Sắc mặt Nhi phi liền trắng lệnh hai tay nắm chặt thành nấm đấm trong mắt ánh lên tia gian xảo lắp bắp đáp.
- Thiếp... Thiếp làm gì có cái gan đó. Có phải vương gia vương gia hiểu lầm gì không.
- Ta đã cho người điều tra sổ sách nàng cai quản trong mấy năm nay thấy bổng lộc đều chia đều cho ba trắc phi khác nhưng ta lại phát hiện ra là Tịnh Kỳ viện lại không có phần. Thuộc hạ của ta còn điều tra ra được nàng đã cắt giảm khẩu phần ăn hằng ngày, và cả gia nhân của Tịnh Kỳ viện, chuyện này nàng giải thích làm sao.
- Thiếp... Thiếp...
- Nể tình nàng mấy năm nay giúp ta cai quản vương phủ, chuyện này coi như bỏ qua Lập tức trả lại mọi thứ mà vương phi nên nhận nếu để ta phát hiện nàng làm gì quá đáng thì đừng có trách ta độc ác.
- Vâng... Vâng.
Kế hoạch lần này thất bại lại còn bị Vương gia phát hiện ăn chặn tiền đáy mắt Nhi phi lại tăng lên một tầng thù hận.
* Tịnh Kỳ viện*
Cô đã làm tôi bước này rồi mà hắn vẫn không chịu hưu cô là sao. Không được chịu thua như thế được.
- VyVy sống ở đây cũng không tệ hay là mày thôi đi.
- Mày còn không hiểu tính tao sao. Thứ gì càng không thể thì tao càng muốn làm cho bằng được.
" Chiến dịch lấy được hưu thư"_ Kế hoạch B_" Vương phi dâm loạn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.