Xuyên Không Vào Vương Phi Thất Sủng
Chương 33
Gấu Trúc Thức Đêm
23/05/2022
Mà quan trọng là A Vũ của cô vẫn còn trong đó. Cô điên cuồng lao vào đống đất đá, dùng hai tay không mà đào bới. Với mong muốn tìm được hắn. Cô gào lên trong vô vọng.
- A VŨ....... CHÀNG Ở ĐÂU....TRẢ LỜI THIẾP ĐI MÀ.....A VŨ....HỨC....HỨC..... SAO CHÀNG NỠ BỎ LẠI THIẾP.....HỨC.
Vương Thần, Linh cùng Triệu Ảnh chứng kiến cảnh vừa rồi, còn chưa hết bàng hoàng. Chết trân tại chỗ. Linh vội định thần lại, chạy tới ngăn cản cô lại.
- Đừng đào nữa, móng tay của mày gãy hết rồi kì. Chúng ta về phủ, điều binh lính tới tìm kiếm vương gia được không.
Cô bất lực quỳ xuống, hai mắt vô hồn. Cô đã mệt mỏi lắm rồi vì chịu phải cú sốc lớn mà trực tiếp ngất đi, mọi người nhanh chóng đưa cô về phủ..
Sau khi họ đi không lâu, hắn từ đống đất đá đổ nát đi ra, với Huyết Kiếm trên tay. Cũng may, khi lấy thanh kiếm ra khỏi nắp quan tài, một căn hầm nhỏ dưới đất đã mở ra. Hắn nhanh chóng trốn vào đó mới thoát chết.
- Hahaha ta biết ngay là ngài vẫn chưa chết. Phải công nhận mạng ngài lớn thật đó.
Vương Thần không biết từ đâu đi tới cười nói. Choàng tay qua vai hắn, Vương Thần thì thầm nói nhỏ.
- Hiện tại ngài không thể về phủ được đâu. Ngài đang trở thành tội phạm bị truy nã.
Hắn khó hiểu hỏi lại:
- Tại sao?
- Trong lúc ngài không có trong phủ. Hoàng hậu đã ra tay giết hoàng thượng, rồi đổ tội lên đầu ngài. Vu khống ngài giết vua đoạt ngôi. Các đại thần trong triều tin bà ta sái cổ. Nên bây giờ ngài mà về phủ thì không khác nào là tìm đường chết.
Đúng là gừng càng già càng cay mà, xem ra đêm nay không đổ máu là không được rồi.
- Vương Thần, trong tay ngươi có bao nhiêu binh?
- Không nhiều ba vạn.
Vương thần cảnh giác nhìn hắn. Khuôn mặt hắn bây giờ trông rất đáng sợ...
- Nguyên Vũ ngài định làm gì?
- Biến lời bà ta nói thành sự thật.... nếu ta đoán không nhầm thì hoàng hậu sẽ nhanh chóng đưa thái tử lên ngôi vua. Đêm nay ta sẽ đưa binh vào.... san bằng hoàng cung.
Hắn nhanh chóng về phủ của Vương Thần. Cô vẫn còn đang hôn mê. Thật may mắn là thái y nói cô chỉ bị động thai nhẹ....không ảnh hưởng tới đứa bé.
Hắn đang nắm trong tay năm vạn quân, cùng với ba vạn của Vương Thần là tám vạn. Trong đêm, họ nhanh chóng tràn vào hoàng cung chém giết. Gặp phải trung thần thì tha cho một mạng, gặp phải phản thần giết không tha.
Hoàng hậu nghe tin hoàng cung thất thủ, vội vàng chạy tới đông cung kéo thái tử trốn đi. Nhưng một người hiếu thắng như Nguyên Ý Hiên thì không cho phép bản thân trốn đi như một con chó. Với lại mối thù ngày đó hắn hại thái tử phải tuyệt hậu nhất định phải trả.....
- Mẫu Hậu người cứ trốn đi trước nhi thần nhất định phải trả mối thù này.
* Trạc Thần Điện* ( nơi thượng triều của vua)
Quang cảnh xung quanh Trạc Thần Điện vô cùng thê thảm. Người chết không đếm xuể, nằm chất chồng lên nhau, máu chảy lênh láng. Bên trong Điện thái tử dùng một đôi mắt căm hận nhìn về phía hắn.
- Hoàng thúc..... Đây là muốn tạo phản sao?
Hắn cười khinh bỉ đáp lại:
- Đây không phải là điều các người đã vu khống ta sao...... chỉ làm theo lời các người muốn thôi....... À cái cảm giác bị ta thiến đi cái đó..... sẽ như thế nào hahahaha.
Bị động chạm tới nỗi đau, Nguyên Ý Hiên mất hết lý trí nhào tới đánh chém hắn. Hắn nhanh chóng tránh được còn đánh trả lại.....
- Với cái võ công mèo cào như ngươi cũng muốn giết được ta....... MAU ĐI CHẾT ĐI.
Hắn nâng Huyết Kiếm lên hạ xuống, định một đao kết thúc cuộc đời của Thái Tử. Thì một mũi tên từ đâu bay tới, chính là nhắm vào hắn. Còn chưa kịp tránh đi thì cô chạy tới đỡ cho hắn.
- Vương gia cẩn thận.
Mũi tên bay tới cắm chặc vào ngực cô, máu bắn ra tung toé. Còn bắn vào gương mặt đang thất thần của hắn. . truyen bac chien
Thân thể của cô từ từ ngã xuống, mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Hắn bàng hoàng, chém đứt đầu thái tử chạy đến đỡ cô vào lòng. Cô đưa đôi tay đính đầy máu của mình chạm vào má hắn..... cố nói những lời cuối cùng với hắn......
- Khụ...khụ....Xin lỗi A Vũ.....Ta chỉ theo chàng đến đây thôi.....Đoạn đường phía trước chàng phải bước đi một mình rồi.......
- A VŨ....... CHÀNG Ở ĐÂU....TRẢ LỜI THIẾP ĐI MÀ.....A VŨ....HỨC....HỨC..... SAO CHÀNG NỠ BỎ LẠI THIẾP.....HỨC.
Vương Thần, Linh cùng Triệu Ảnh chứng kiến cảnh vừa rồi, còn chưa hết bàng hoàng. Chết trân tại chỗ. Linh vội định thần lại, chạy tới ngăn cản cô lại.
- Đừng đào nữa, móng tay của mày gãy hết rồi kì. Chúng ta về phủ, điều binh lính tới tìm kiếm vương gia được không.
Cô bất lực quỳ xuống, hai mắt vô hồn. Cô đã mệt mỏi lắm rồi vì chịu phải cú sốc lớn mà trực tiếp ngất đi, mọi người nhanh chóng đưa cô về phủ..
Sau khi họ đi không lâu, hắn từ đống đất đá đổ nát đi ra, với Huyết Kiếm trên tay. Cũng may, khi lấy thanh kiếm ra khỏi nắp quan tài, một căn hầm nhỏ dưới đất đã mở ra. Hắn nhanh chóng trốn vào đó mới thoát chết.
- Hahaha ta biết ngay là ngài vẫn chưa chết. Phải công nhận mạng ngài lớn thật đó.
Vương Thần không biết từ đâu đi tới cười nói. Choàng tay qua vai hắn, Vương Thần thì thầm nói nhỏ.
- Hiện tại ngài không thể về phủ được đâu. Ngài đang trở thành tội phạm bị truy nã.
Hắn khó hiểu hỏi lại:
- Tại sao?
- Trong lúc ngài không có trong phủ. Hoàng hậu đã ra tay giết hoàng thượng, rồi đổ tội lên đầu ngài. Vu khống ngài giết vua đoạt ngôi. Các đại thần trong triều tin bà ta sái cổ. Nên bây giờ ngài mà về phủ thì không khác nào là tìm đường chết.
Đúng là gừng càng già càng cay mà, xem ra đêm nay không đổ máu là không được rồi.
- Vương Thần, trong tay ngươi có bao nhiêu binh?
- Không nhiều ba vạn.
Vương thần cảnh giác nhìn hắn. Khuôn mặt hắn bây giờ trông rất đáng sợ...
- Nguyên Vũ ngài định làm gì?
- Biến lời bà ta nói thành sự thật.... nếu ta đoán không nhầm thì hoàng hậu sẽ nhanh chóng đưa thái tử lên ngôi vua. Đêm nay ta sẽ đưa binh vào.... san bằng hoàng cung.
Hắn nhanh chóng về phủ của Vương Thần. Cô vẫn còn đang hôn mê. Thật may mắn là thái y nói cô chỉ bị động thai nhẹ....không ảnh hưởng tới đứa bé.
Hắn đang nắm trong tay năm vạn quân, cùng với ba vạn của Vương Thần là tám vạn. Trong đêm, họ nhanh chóng tràn vào hoàng cung chém giết. Gặp phải trung thần thì tha cho một mạng, gặp phải phản thần giết không tha.
Hoàng hậu nghe tin hoàng cung thất thủ, vội vàng chạy tới đông cung kéo thái tử trốn đi. Nhưng một người hiếu thắng như Nguyên Ý Hiên thì không cho phép bản thân trốn đi như một con chó. Với lại mối thù ngày đó hắn hại thái tử phải tuyệt hậu nhất định phải trả.....
- Mẫu Hậu người cứ trốn đi trước nhi thần nhất định phải trả mối thù này.
* Trạc Thần Điện* ( nơi thượng triều của vua)
Quang cảnh xung quanh Trạc Thần Điện vô cùng thê thảm. Người chết không đếm xuể, nằm chất chồng lên nhau, máu chảy lênh láng. Bên trong Điện thái tử dùng một đôi mắt căm hận nhìn về phía hắn.
- Hoàng thúc..... Đây là muốn tạo phản sao?
Hắn cười khinh bỉ đáp lại:
- Đây không phải là điều các người đã vu khống ta sao...... chỉ làm theo lời các người muốn thôi....... À cái cảm giác bị ta thiến đi cái đó..... sẽ như thế nào hahahaha.
Bị động chạm tới nỗi đau, Nguyên Ý Hiên mất hết lý trí nhào tới đánh chém hắn. Hắn nhanh chóng tránh được còn đánh trả lại.....
- Với cái võ công mèo cào như ngươi cũng muốn giết được ta....... MAU ĐI CHẾT ĐI.
Hắn nâng Huyết Kiếm lên hạ xuống, định một đao kết thúc cuộc đời của Thái Tử. Thì một mũi tên từ đâu bay tới, chính là nhắm vào hắn. Còn chưa kịp tránh đi thì cô chạy tới đỡ cho hắn.
- Vương gia cẩn thận.
Mũi tên bay tới cắm chặc vào ngực cô, máu bắn ra tung toé. Còn bắn vào gương mặt đang thất thần của hắn. . truyen bac chien
Thân thể của cô từ từ ngã xuống, mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Hắn bàng hoàng, chém đứt đầu thái tử chạy đến đỡ cô vào lòng. Cô đưa đôi tay đính đầy máu của mình chạm vào má hắn..... cố nói những lời cuối cùng với hắn......
- Khụ...khụ....Xin lỗi A Vũ.....Ta chỉ theo chàng đến đây thôi.....Đoạn đường phía trước chàng phải bước đi một mình rồi.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.