Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Chương 304: Có lẽ đây là thiên phú của ta
KK Cố Hương
16/01/2024
Gia Cát tiên sinh đánh liều mà nói: "Vương gia, phải gọi bọn họ về đi thôi! Nếu còn không về, thì thật sự chỉ còn đường chết, hơn nữa còn phải chết trong tay người của chính mình! Cơn giận này, ngươi nhịn xuống được không?"
"A"
Vương gia giận dữ đến phát điên, hắn ta bắt đầu đập phá đồ đạc loạn cả lên.
"Đáng chết! Thằng khốn nham hiểm nào nghĩ ra ý tưởng thối nát này thế hả?"
"Hại người của bản vương tự giết lẫn nhau, làm gì có cái lý ấy"
"Bản vương và ngươi... không đội trời chung!" Gia Cát tiên sinh há hốc miệng: "Vương gia..."
"Mau gọi bọn chúng về đi! Làm việc chậm trễ, ta sẽ hỏi tội ngươi đấy!"
"Vâng, vương gia!"
Nhưng đám mã tặc đã tách ra thành từng nhóm đi khắp nơi, không phải cứ muốn gọi về là sẽ gọi về được.
Ở Ký Bắc và các khu vực xung quanh, đã có rất nhiều người trong võ lâm tập trung lại, bọn họ chờ sẵn ở mỗi quan ải, ôm cây đợi thỏ, phát hiện ra mã tặc thì lập tức ra tay, giết thổ phỉ lập công, gây dựng danh tiếng.
Đám mã tặc này, ban đầu hung hăng ngang ngược bao nhiêu, thì hiện giờ hèn mọn đáng thương bấy nhiêu.
Bọn chúng bỏ chạy tán loạn hệt như đàn chuột, bị người người truy sát.
Có những lúc, để trốn tránh những người truy sát, thậm chí bọn họ đã phải trốn vào trong rừng sâu, phải chịu đói khát, còn trở thành đồ ăn cho muỗi suốt mấy ngày.
Còn bảng anh hùng thì hầu như thứ tự mỗi ngày đều có sự thay đổi.
Anh hùng diệt cướp xếp số một, đã phá kỷ lục giết thổ phỉ với hai trăm tên!
Số thổ phỉ do các vị anh hùng ở cuối bảng giết được cũng rất nhiều, ngay cả người cuối cùng xếp ở vị trí thứ mười cũng đã giết được hơn một trăm tên!
Sự chênh lệch giữa các thứ hạng cũng không hề nhiều, cuộc cạnh tranh trở nên rất kịch liệt! Hầu như mỗi ngày đều có một nhóm người ngồi xổm chờ trước cửa nha môn.
"Mau nhìn kìa, đó là Mặc Hà đại hiệp đấy! Hắn ta mới đến đây có hai ngày thôi, mà đã giết hơn tám mươi tên mã tặc rồi, hiệu suất làm việc rất cao! Có lẽ hôm nay hắn ta sẽ ghi tên mình lên bảng anh hùng cho mà xem."
"Còn có Kim đại hiệp nữa, thực lực của hắn ta cũng rất cao cường, đã đứng đầu bảng suốt bốn ngày nay rồi, thực lực rất hùng hậu!"
"Có cả Loan Đao đại hiệp nữa, đao của hắn ta rất nhanh! Nghe nói hắn ta đã từng một mình đối đầu với đám mã tặc quy mô lên tới bốn mươi, năm mươi tên, chỉ dùng ba đao là đã giết sạch bọn chúng rồi, rất đỉnh đấy!"
"Mau xem kìa! Đó là Ngưu Ma Vương!"
Mọi người đồng loạt quay đầu sang, nhìn thấy một người đàn ông có thân hình cao lớn, đeo khăn che mặt đi vào.
Ngưu Ma Vương, có thể nói là một nhân vật nổi tiếng trên bảng anh hùng.
Kể từ khi hắn ta xuất hiện trên bảng anh hùng, chưa từng bị tuột khỏi bảng lần nào, thực lực rất cao cường, vì vậy mọi người đều rất kính nể hắn ta.
Hơn nữa hắn ta có thân hình cao lớn, gắn liền với hình ảnh che mặt, thái độ lạnh lùng, lại xưng là Ngưu Ma Vương, rất khác người, thu hút được rất nhiều sự ngưỡng mộ và kính nể...
Vì vậy hắn ta vừa đến liền thu hút sự chú ý của mọi người. Ngưu Ma Vương đã sớm quen thuộc với tất cả những chuyện này rồi.
Hắn ta chẳng hề để ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, vác theo cái bao đẫm máu chứa đầy bàn tay đi thẳng vào trong nha môn.
"Ta đến báo cáo kết quả!"
"Tổng cộng ba mươi mốt tên mã tặc, lần này thu hoạch rất khá đấy! Ngưu Ma Vương đại hiệp, bản quan có linh cảm rằng lần này ngươi có thể lọt vào ba thứ hạng đầu tiên trên bảng anh hùng đấy! Chúc mừng nhé!"
Cao thủ Lục Phiến Môn đón tiếp hắn ta cười nói.
"Cảm ơn!"
Giọng nói của Ngưu Ma Vương hơi khô khan.
Hắn ta quay đầu lại nhìn bảng anh hùng, ánh mắt rất kiên định, siết chặt năm đấm!
Hắn ta không chỉ muốn lọt vào ba thứ hạng đầu tiên, mà còn muốn chiếm được thứ hạng số một, trở thành đại anh hùng diệt cướp!
"Đây là ba trăm mười lượng, ngươi cất đi nhé!"
"Cảm ơn!"
Ngưu Ma Vương nhận tiền rồi xoay người bỏ đi.
Hắn ta phải tiếp tục giết thổ phỉ, hắn ta muốn phá kỷ lục số thổ phỉ giết được, trở thành người xếp đầu bảng! Cứ như thế, trong vòng chưa tới một tuần, đã có hơn hai nghìn tên mã tặc bị tiêu diệt.
Những tên mã tặc còn lại cũng không dám gây sự ở khu vực này nữa, đành phải trốn đi để không bị giết chết, càng về sau, số người giang hồ càng nhiều hơn, nhưng mã tặc thì càng giết càng ít lại, vì vậy tốc độ giết thổ phỉ của mọi người cũng chậm đi.
Thứ tự xếp hạng trên bảng anh hùng, cũng đã dân dần trở nên ổn định.
Điều khiến mọi người phải khiếp sợ là vẫn có một người tiếp tục vững bước lên trên bảng xếp hạng, đó chính là Ngưu Ma Vương, mỗi ngày hắn ta đều đem về một lượng bàn tay mã tặc nhất định, liên tục phá kỷ lục j_ chiến công của chính mình.
Mặc dù thành tích hiện giờ kém hơn trước đây nhiều, nhưng so với những người khác thì đã giỏi lắm rồi. Có người hỏi hắn ta, phải làm thế nào thì mới tìm ra đám mã tặc đó?
Ngưu Ma Vương trầm ngâm một lúc rồi nói: "Có lẽ đây là thiên phú của tai"
Hắn ta lớn lên trong rừng nên cả năm giác quan và trực giác của hắn ta đều được rèn luyện đến mức nhạy. bén như loài thú hoang, thậm chí hắn ta còn hiểu được. tiếng của các con thú.
Vì vậy, dựa vào kỹ năng đặc biệt này, hắn ta đã tìm ra hết đám mã tặc này đến đám mã tặc khác ở trong núi sâu rừng thẳm, sau đó tiêu hết sạch sẽ, lập nên chiến công của mình. l
"A"
Vương gia giận dữ đến phát điên, hắn ta bắt đầu đập phá đồ đạc loạn cả lên.
"Đáng chết! Thằng khốn nham hiểm nào nghĩ ra ý tưởng thối nát này thế hả?"
"Hại người của bản vương tự giết lẫn nhau, làm gì có cái lý ấy"
"Bản vương và ngươi... không đội trời chung!" Gia Cát tiên sinh há hốc miệng: "Vương gia..."
"Mau gọi bọn chúng về đi! Làm việc chậm trễ, ta sẽ hỏi tội ngươi đấy!"
"Vâng, vương gia!"
Nhưng đám mã tặc đã tách ra thành từng nhóm đi khắp nơi, không phải cứ muốn gọi về là sẽ gọi về được.
Ở Ký Bắc và các khu vực xung quanh, đã có rất nhiều người trong võ lâm tập trung lại, bọn họ chờ sẵn ở mỗi quan ải, ôm cây đợi thỏ, phát hiện ra mã tặc thì lập tức ra tay, giết thổ phỉ lập công, gây dựng danh tiếng.
Đám mã tặc này, ban đầu hung hăng ngang ngược bao nhiêu, thì hiện giờ hèn mọn đáng thương bấy nhiêu.
Bọn chúng bỏ chạy tán loạn hệt như đàn chuột, bị người người truy sát.
Có những lúc, để trốn tránh những người truy sát, thậm chí bọn họ đã phải trốn vào trong rừng sâu, phải chịu đói khát, còn trở thành đồ ăn cho muỗi suốt mấy ngày.
Còn bảng anh hùng thì hầu như thứ tự mỗi ngày đều có sự thay đổi.
Anh hùng diệt cướp xếp số một, đã phá kỷ lục giết thổ phỉ với hai trăm tên!
Số thổ phỉ do các vị anh hùng ở cuối bảng giết được cũng rất nhiều, ngay cả người cuối cùng xếp ở vị trí thứ mười cũng đã giết được hơn một trăm tên!
Sự chênh lệch giữa các thứ hạng cũng không hề nhiều, cuộc cạnh tranh trở nên rất kịch liệt! Hầu như mỗi ngày đều có một nhóm người ngồi xổm chờ trước cửa nha môn.
"Mau nhìn kìa, đó là Mặc Hà đại hiệp đấy! Hắn ta mới đến đây có hai ngày thôi, mà đã giết hơn tám mươi tên mã tặc rồi, hiệu suất làm việc rất cao! Có lẽ hôm nay hắn ta sẽ ghi tên mình lên bảng anh hùng cho mà xem."
"Còn có Kim đại hiệp nữa, thực lực của hắn ta cũng rất cao cường, đã đứng đầu bảng suốt bốn ngày nay rồi, thực lực rất hùng hậu!"
"Có cả Loan Đao đại hiệp nữa, đao của hắn ta rất nhanh! Nghe nói hắn ta đã từng một mình đối đầu với đám mã tặc quy mô lên tới bốn mươi, năm mươi tên, chỉ dùng ba đao là đã giết sạch bọn chúng rồi, rất đỉnh đấy!"
"Mau xem kìa! Đó là Ngưu Ma Vương!"
Mọi người đồng loạt quay đầu sang, nhìn thấy một người đàn ông có thân hình cao lớn, đeo khăn che mặt đi vào.
Ngưu Ma Vương, có thể nói là một nhân vật nổi tiếng trên bảng anh hùng.
Kể từ khi hắn ta xuất hiện trên bảng anh hùng, chưa từng bị tuột khỏi bảng lần nào, thực lực rất cao cường, vì vậy mọi người đều rất kính nể hắn ta.
Hơn nữa hắn ta có thân hình cao lớn, gắn liền với hình ảnh che mặt, thái độ lạnh lùng, lại xưng là Ngưu Ma Vương, rất khác người, thu hút được rất nhiều sự ngưỡng mộ và kính nể...
Vì vậy hắn ta vừa đến liền thu hút sự chú ý của mọi người. Ngưu Ma Vương đã sớm quen thuộc với tất cả những chuyện này rồi.
Hắn ta chẳng hề để ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, vác theo cái bao đẫm máu chứa đầy bàn tay đi thẳng vào trong nha môn.
"Ta đến báo cáo kết quả!"
"Tổng cộng ba mươi mốt tên mã tặc, lần này thu hoạch rất khá đấy! Ngưu Ma Vương đại hiệp, bản quan có linh cảm rằng lần này ngươi có thể lọt vào ba thứ hạng đầu tiên trên bảng anh hùng đấy! Chúc mừng nhé!"
Cao thủ Lục Phiến Môn đón tiếp hắn ta cười nói.
"Cảm ơn!"
Giọng nói của Ngưu Ma Vương hơi khô khan.
Hắn ta quay đầu lại nhìn bảng anh hùng, ánh mắt rất kiên định, siết chặt năm đấm!
Hắn ta không chỉ muốn lọt vào ba thứ hạng đầu tiên, mà còn muốn chiếm được thứ hạng số một, trở thành đại anh hùng diệt cướp!
"Đây là ba trăm mười lượng, ngươi cất đi nhé!"
"Cảm ơn!"
Ngưu Ma Vương nhận tiền rồi xoay người bỏ đi.
Hắn ta phải tiếp tục giết thổ phỉ, hắn ta muốn phá kỷ lục số thổ phỉ giết được, trở thành người xếp đầu bảng! Cứ như thế, trong vòng chưa tới một tuần, đã có hơn hai nghìn tên mã tặc bị tiêu diệt.
Những tên mã tặc còn lại cũng không dám gây sự ở khu vực này nữa, đành phải trốn đi để không bị giết chết, càng về sau, số người giang hồ càng nhiều hơn, nhưng mã tặc thì càng giết càng ít lại, vì vậy tốc độ giết thổ phỉ của mọi người cũng chậm đi.
Thứ tự xếp hạng trên bảng anh hùng, cũng đã dân dần trở nên ổn định.
Điều khiến mọi người phải khiếp sợ là vẫn có một người tiếp tục vững bước lên trên bảng xếp hạng, đó chính là Ngưu Ma Vương, mỗi ngày hắn ta đều đem về một lượng bàn tay mã tặc nhất định, liên tục phá kỷ lục j_ chiến công của chính mình.
Mặc dù thành tích hiện giờ kém hơn trước đây nhiều, nhưng so với những người khác thì đã giỏi lắm rồi. Có người hỏi hắn ta, phải làm thế nào thì mới tìm ra đám mã tặc đó?
Ngưu Ma Vương trầm ngâm một lúc rồi nói: "Có lẽ đây là thiên phú của tai"
Hắn ta lớn lên trong rừng nên cả năm giác quan và trực giác của hắn ta đều được rèn luyện đến mức nhạy. bén như loài thú hoang, thậm chí hắn ta còn hiểu được. tiếng của các con thú.
Vì vậy, dựa vào kỹ năng đặc biệt này, hắn ta đã tìm ra hết đám mã tặc này đến đám mã tặc khác ở trong núi sâu rừng thẳm, sau đó tiêu hết sạch sẽ, lập nên chiến công của mình. l
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.