Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Chương 653: Hỏi qua bản vương chưa?
KK Cố Hương
13/02/2024
Về phương diện cao thủ Tiên Thiên, ngoại trừ mười hai Tiên Thiên do triều đình trang bị, còn có mười hai Tiên Thiên mà gia tộc hắn ta thông qua các loại thủ đoạn đưa đến, cũng vượt qua đối phương.
Về phần những nhân sĩ võ lâm tạp nham kia, ở trước mặt mưa tên của đại quân, hoàn toàn có thể phớt lờ!
Cho nên, phần thắng của triều đình bọn họ rất lớn!
Lúc này, Triệu Hải nghiêng đầu lại nhỏ giọng nói: "Vừa mới nhận được một tin tức tốt, Ký Bắc vương không chuẩn bị đủ lương thảo, chỉ có thể chống đỡ nửa tháng! Chúng ta có thể đóng vững đánh chắc, kéo hắn nửa tháng, sẽ thắng chắc!"
Triệu Khoát mừng rỡ, đây quả thật là một tin tức tốt! Lương thảo của đối phương không đủ, làm sao mà đánh với hắn ta?
Hắn ta lập tức liệu sẵn trong lòng, cưỡi ngựa tiến lên, lớn tiếng quát: "Ký Bắc vương, ngươi bất tuân với thánh thượng, khởi binh mưu phản, làm chuyện trái với luân thường đạo lý, đã phạm phải tội lớn tày trời! Bệ hạ tức giận, lệnh cho ta bắt ngươi trở về hỏi tội! Ta khuyên ngươi mau khoanh tay chịu trói, chờ quyết định xử trí, nếu không hậu quả sẽ phải tự chịu!"
Ký Bắc vương hừ lạnh: "Cái gì mà không tuân theo thánh thượng? Rõ ràng là các ngươi giả truyền thánh chỉ, vu hại bản vương, dụng tâm hiểm ác! Bản vương khởi binh không phải mưu phản, mà là để dẹp sạch gian thần bên cạnh quân vương, diệt trừ đám tham quan ô lại các ngươi, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!"
“Diệt trừ tham quan ô lại, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!”
“Diệt trừ tham quan ô lại, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!"
…
Binh lính Ký Bắc điên cuồng kêu lên, đinh tai nhức óc, thanh thế ngập trời!
Không thể không nói, trải qua hơn hai mươi năm thiết lập xây dựng, Ký Bắc vương có uy vọng quá cao trong lòng người dân Ký Bắc, cơ hồ có thể dùng từ ăn sâu bén rễ để hình dung!
Ngay cả rất nhiều nhân sĩ giang hồ cũng bị lừa gạt, chứ đừng nói đến những binh lính và dân chúng không biết gì!
Sắc mặt Triệu Khoát có chút khó coi, vốn muốn ra oai phủ đầu với đối phương, lại bị người của đối phương làm cho chấn động!
"Ký Bắc vương, xem ra ngươi rất cứng đầu, giữa chúng ta không có gì để nói, vẫn nên sử dụng bạo lực đi!"
Triệu Khoát cưỡi ngựa trở về, chuẩn bị khai chiến.
"Vốn dĩ đã không có gì để nói!"
Ký Bắc vương hăng hái phất tay: "Người đâu, bắn tên cho bản vương!"
"Cái gì? Bắn tên?"
Triệu Khoát cùng mọi người trong triều đình đều trợn tròn mắt. Bình thường cung tiễn có thể bắn một trăm trượng đã không tệ rồi!
Đôi bên chênh lệch hai trăm trượng, khoảng cách xa xôi như thế, làm sao hắn ta bắn tới được?
Ký Bắc vương có phải đã lâu không đánh giặc nên bị ngốc rồi sao?
Ngay khi bọn họ còn đang sững sờ, đám nhân sĩ võ lâm tạp nham xoàng xĩnh trong mắt bọn họ đã nhao nhao móc cung tiễn ra, sau đó bắn qua đây rồi.
"Vút vút vút..."
Mũi tên như mưa, vậy mà lại có thể vượt qua hai trăm trượng, giống như sao băng bắn vào trong đại quân triều đình.
Đại quân triều đình không có một chút chuẩn bị nào, trúng tên liên tục, kêu rên khắp nơi.
"A! Ối!"
“Mũi tên tới rồi!”
"Ta trúng tên rồi!"
Triệu Khoát lại một lần nữa trợn tròn mắt: "Sao mũi tên này có thể bắn được xa như vậy?"
Hắn ta cảm thấy có chút không đúng!
Liếc mắt với thúc phụ một cái, hắn ta cũng cảm thấy không đúng!
Chỉ một trận mưa tên này đã trực tiếp mang đến thương vong mấy ngàn cho triều đình!
Ký Bắc vương vô cùng hồ hởi, cực kỳ kích động!
Đại quân võ giả của hắn ta thành công rồi!
Võ giả có được thể hồn mạnh hơn và thực lực cũng mạnh hơn so với binh lính bình thường, còn có tu vi nội lực cường đại!
Nếu như dựa theo phương thức quân đội mà huấn luyện bọn họ, lúc hành quân đánh giặc nhất định có thể phát huy ra được lực sát thương rất mạnh!
Hơn nữa võ giả của hắn ta còn không phải võ giả bình thường, tất cả đều là võ giả Hậu Thiên đỉnh phong, vừa ra tay nhất định có thể phát huy ra được uy lực gấp trăm ngàn lần, bây giờ hiệu quả đã hiện ra rồi.
Một trận mưa tên đã làm cho các ngươi tổn thất nghiêm trọng, mà bên ta lại không hề thương vong! Ngươi lại bắn không lại, làm sao đánh ta đây?
"Ha ha! Bắn tên tiếp cho bản vương! Bản vương muốn bắn chết bọn họ!" Ký Bắc vương lớn tiếng mừng rỡ nói.
Theo lệnh của vương gia, lại một trận tên như mưa nữa!
"Vút vút vút..."
Triệu Khoát lớn tiếng quát: "Toàn quân dựng lên tấm chắn, đón lấy mưa kiếm, sau đó từ từ lui lại! Tất cả Tiên Thiên cường giả theo ta cùng nhau ngăn trở mưa tên, yểm hộ đại quân rút lui!"
"Vâng, Triệu tướng quân!"
Cao thủ Tiên Thiên nhao nhao lao ra từ trong đại quân, nghênh đón mưa tên. Đại quân triều đình lại nhân cơ hội mà dần dần rút lui.
"Muốn rút lui? Hỏi qua bản vương chưa?"
Ký Bắc vương giơ kiếm trong tay lên, dẫn đầu đại quân võ giả, lớn tiếng nói: "Giết cho bản vương! Một người cũng không buông tha!"
"Giết!" Sĩ khí của quân Ký Bắc tăng cao, từng bước tiến lên.
Đại quân võ giả tiếp tục bắn tên, thu hoạch tính mạng của binh lính triều đình ở khoảng cách xa.
"Vút vút vút..."
Tổn thất của triều đình không ngừng tăng lên…
Về phần những nhân sĩ võ lâm tạp nham kia, ở trước mặt mưa tên của đại quân, hoàn toàn có thể phớt lờ!
Cho nên, phần thắng của triều đình bọn họ rất lớn!
Lúc này, Triệu Hải nghiêng đầu lại nhỏ giọng nói: "Vừa mới nhận được một tin tức tốt, Ký Bắc vương không chuẩn bị đủ lương thảo, chỉ có thể chống đỡ nửa tháng! Chúng ta có thể đóng vững đánh chắc, kéo hắn nửa tháng, sẽ thắng chắc!"
Triệu Khoát mừng rỡ, đây quả thật là một tin tức tốt! Lương thảo của đối phương không đủ, làm sao mà đánh với hắn ta?
Hắn ta lập tức liệu sẵn trong lòng, cưỡi ngựa tiến lên, lớn tiếng quát: "Ký Bắc vương, ngươi bất tuân với thánh thượng, khởi binh mưu phản, làm chuyện trái với luân thường đạo lý, đã phạm phải tội lớn tày trời! Bệ hạ tức giận, lệnh cho ta bắt ngươi trở về hỏi tội! Ta khuyên ngươi mau khoanh tay chịu trói, chờ quyết định xử trí, nếu không hậu quả sẽ phải tự chịu!"
Ký Bắc vương hừ lạnh: "Cái gì mà không tuân theo thánh thượng? Rõ ràng là các ngươi giả truyền thánh chỉ, vu hại bản vương, dụng tâm hiểm ác! Bản vương khởi binh không phải mưu phản, mà là để dẹp sạch gian thần bên cạnh quân vương, diệt trừ đám tham quan ô lại các ngươi, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!"
“Diệt trừ tham quan ô lại, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!”
“Diệt trừ tham quan ô lại, trả lại bầu trời trong xanh cho Đại Võ!"
…
Binh lính Ký Bắc điên cuồng kêu lên, đinh tai nhức óc, thanh thế ngập trời!
Không thể không nói, trải qua hơn hai mươi năm thiết lập xây dựng, Ký Bắc vương có uy vọng quá cao trong lòng người dân Ký Bắc, cơ hồ có thể dùng từ ăn sâu bén rễ để hình dung!
Ngay cả rất nhiều nhân sĩ giang hồ cũng bị lừa gạt, chứ đừng nói đến những binh lính và dân chúng không biết gì!
Sắc mặt Triệu Khoát có chút khó coi, vốn muốn ra oai phủ đầu với đối phương, lại bị người của đối phương làm cho chấn động!
"Ký Bắc vương, xem ra ngươi rất cứng đầu, giữa chúng ta không có gì để nói, vẫn nên sử dụng bạo lực đi!"
Triệu Khoát cưỡi ngựa trở về, chuẩn bị khai chiến.
"Vốn dĩ đã không có gì để nói!"
Ký Bắc vương hăng hái phất tay: "Người đâu, bắn tên cho bản vương!"
"Cái gì? Bắn tên?"
Triệu Khoát cùng mọi người trong triều đình đều trợn tròn mắt. Bình thường cung tiễn có thể bắn một trăm trượng đã không tệ rồi!
Đôi bên chênh lệch hai trăm trượng, khoảng cách xa xôi như thế, làm sao hắn ta bắn tới được?
Ký Bắc vương có phải đã lâu không đánh giặc nên bị ngốc rồi sao?
Ngay khi bọn họ còn đang sững sờ, đám nhân sĩ võ lâm tạp nham xoàng xĩnh trong mắt bọn họ đã nhao nhao móc cung tiễn ra, sau đó bắn qua đây rồi.
"Vút vút vút..."
Mũi tên như mưa, vậy mà lại có thể vượt qua hai trăm trượng, giống như sao băng bắn vào trong đại quân triều đình.
Đại quân triều đình không có một chút chuẩn bị nào, trúng tên liên tục, kêu rên khắp nơi.
"A! Ối!"
“Mũi tên tới rồi!”
"Ta trúng tên rồi!"
Triệu Khoát lại một lần nữa trợn tròn mắt: "Sao mũi tên này có thể bắn được xa như vậy?"
Hắn ta cảm thấy có chút không đúng!
Liếc mắt với thúc phụ một cái, hắn ta cũng cảm thấy không đúng!
Chỉ một trận mưa tên này đã trực tiếp mang đến thương vong mấy ngàn cho triều đình!
Ký Bắc vương vô cùng hồ hởi, cực kỳ kích động!
Đại quân võ giả của hắn ta thành công rồi!
Võ giả có được thể hồn mạnh hơn và thực lực cũng mạnh hơn so với binh lính bình thường, còn có tu vi nội lực cường đại!
Nếu như dựa theo phương thức quân đội mà huấn luyện bọn họ, lúc hành quân đánh giặc nhất định có thể phát huy ra được lực sát thương rất mạnh!
Hơn nữa võ giả của hắn ta còn không phải võ giả bình thường, tất cả đều là võ giả Hậu Thiên đỉnh phong, vừa ra tay nhất định có thể phát huy ra được uy lực gấp trăm ngàn lần, bây giờ hiệu quả đã hiện ra rồi.
Một trận mưa tên đã làm cho các ngươi tổn thất nghiêm trọng, mà bên ta lại không hề thương vong! Ngươi lại bắn không lại, làm sao đánh ta đây?
"Ha ha! Bắn tên tiếp cho bản vương! Bản vương muốn bắn chết bọn họ!" Ký Bắc vương lớn tiếng mừng rỡ nói.
Theo lệnh của vương gia, lại một trận tên như mưa nữa!
"Vút vút vút..."
Triệu Khoát lớn tiếng quát: "Toàn quân dựng lên tấm chắn, đón lấy mưa kiếm, sau đó từ từ lui lại! Tất cả Tiên Thiên cường giả theo ta cùng nhau ngăn trở mưa tên, yểm hộ đại quân rút lui!"
"Vâng, Triệu tướng quân!"
Cao thủ Tiên Thiên nhao nhao lao ra từ trong đại quân, nghênh đón mưa tên. Đại quân triều đình lại nhân cơ hội mà dần dần rút lui.
"Muốn rút lui? Hỏi qua bản vương chưa?"
Ký Bắc vương giơ kiếm trong tay lên, dẫn đầu đại quân võ giả, lớn tiếng nói: "Giết cho bản vương! Một người cũng không buông tha!"
"Giết!" Sĩ khí của quân Ký Bắc tăng cao, từng bước tiến lên.
Đại quân võ giả tiếp tục bắn tên, thu hoạch tính mạng của binh lính triều đình ở khoảng cách xa.
"Vút vút vút..."
Tổn thất của triều đình không ngừng tăng lên…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.