Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Chương 264: Không chỉ đòi tiền mà còn đòi mạng
KK Cố Hương
16/01/2024
Quách đầu mục nghe xong cũng vô cùng động lòng.
Nếu không xảy ra việc gì thì thôi, còn nếu xảy ra chuyện thì vừa vặn lập được một công lớn, tính đường. nào cũng không thiệt!
Đối với hắn ta đúng là trăm điều lợi mà không có lấy một điều hại.
"Được!"
Quách đầu mục võ đùi: "Tế tửu đại nhân nói phải lắm! Dù sao thì gần đây trong giang hồ cũng không xảy ra chuyện gì lớn, binh lính của bản quan đều đang nhàn rỗi, có thể bố trí cho bọn họ đi theo xem sao! Nếu không xảy ra chuyện gì thì thôi, còn nếu xảy ra chuyện vậy cũng coi như tận trung với triều đình, phân ưu với bệ hạ! Ha hat"
Lâm Bắc Phàm cười đáp: "Quách đại nhân nói có lý lắm!"
Sau đó, hắn tới gặp tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ, báo cho bọn họ biết chuyện này, mong bọn họ phái đi vài cao thủ để đề phòng.
Đây là việc lớn, tổng chỉ huy sứ không dám tự mình ra quyết định nên đã báo cáo với nữ đế.
Nữ đế nghe xong, mặt mũi cũng méo xệch đi: "Tên lừa đảo này!"
Nàng biết Lâm Bắc Phàm có ý đồ gì rồi. Hắn không chỉ đòi tiền mà còn đòi mạng!
Nhưng không thể không thừa nhận kế hoạch này rất hay, rất hợp ý nàng!
Nàng nói với vẻ hứng thú: "Nếu Lâm ái khanh đã chắc chắn như thế, vậy cứ bố trí nhiều người một chút đi! Phái một nửa số cao thủ Tiên Thiên của Cẩm Y Vệ đi theo binh lính diễn tập!"
"Nhiều như vậy sao ạ?" Tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ bối rối.
"Có thể còn chưa đủ ấy chứ"
Nữ đế trầm ngâm một lát rồi bảo: "Còn nữa, bí mật triệu tập một nửa số cao thủ Tiên Thiên của Đông.
Xưởng và Tây Xưởng đi theo cả đi! Lần này, trãm nhất định phải cho bọn họ có đi mà không có về!"
Tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ lại càng há hốc miệng...
'Tối hôm ấy, nữ đế bí mật triệu tập cao thủ Tiên Thiên của Lục Phiến Môn, Cẩm Y Vệ, Đông Xưởng, Tây Xương và Cấm Quân để chuẩn bị cho cuộc mai phục lần này.
Lâm Bắc Phàm biết tin thì không khỏi choáng váng!
Nữ đế cũng nhiệt tình quá nhỉ!
Lần trước, khi hắn quyết định báo tin cho Lục Phiến Môn, Cẩm Y Vệ... cũng chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ qua mặt nữ đế.
Hiện giờ hắn đang định báo tin này tới nữ đế thông qua các bộ ngành vũ lực.
Sau khi biết chuyện, nhất định nữ đế sẽ cho rằng dù sao có sự chuẩn bị vẫn tốt hơn, sau đó phái binh mã có thực lực đi hỗ trợ.
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ đội quân mà nàng phái đi lại đông đảo đến thế!
Hơn ba mươi Tiên Thiên đấy!
Với khả năng của bọn họ, hầu như có thể quét sạch mọi kẻ địch!
Trừ khi gặp phải Tông Sư, bằng không chắc chắn không có kẻ nào là đối thủ của bọn họ!
Còn có hai vạn binh mã, Lâm Bắc Phàm cảm thấy như vậy là đủ rồi!
"Bản quan cũng không ngờ bệ hạ lại coi trọng chuyện này đến thế, thậm chí còn lệnh cho bản quan làm tổng chỉ huy quản lý đội ngũ này!"
Quách đầu mục của Lục Phiến Môn nói với vẻ vô cùng ngưỡng mộ: "Tế tửu đại nhân, bệ hạ thực sự ngày càng tin tưởng ngươi đấy!"
Lâm Bắc Phàm định lên tiếng nhưng lại chẳng biết nên nói gì.
Đúng là nữ đế rất tin tưởng hắn.
Chỉ vì hắn nói chuyện này có thể xảy ra mà nàng đã lập tức điều động nhiều cao thủ đến vậy.
Đây là sự tín nhiệm đến mức nào cơ chứ!
Lâm Bắc Phàm rất cảm động, cũng rất ngượng ngùng!
Nàng tin tưởng hắn như vậy, nhưng sau lưng nàng hắn lại tham ô nhiều tiền như thế, làm nhiều chuyện ăn cây táo rào cây sung như vậy.
Nếu cho hắn thêm một cơ hội nữa nhất định hắn sẽ tham ô nhiều hơn nữa, che giấu kín kẽ hơn nữa!
"Tế tửu đại nhân, mặc dù ngươi đã biết chuyện nhưng tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài đấy nhé, lỡ đánh rắn động cỏ thì không hay đâu!" Quách đầu mục nhỏ giọng dặn dò.
“Yên tâm đi, hạ quan biết rồi.” Lâm Bắc Phàm gật đầu.
Vì vậy, Quách đầu mục tạm biệt Lâm Bắc Phàm, bí mật đi chuẩn bị mọi chuyện. Lâm Bắc Phàm thì lại tiếp. tục làm việc mà hắn nên làm, lên tảo triều, đến Quốc Tử Giám đi làm, bình thường thì trò chuyện với mấy người Lý Sư Sư, tiểu quận chúa, cuộc sống trôi qua bình thường mà vui vẻ.
Cứ như thế, cuối cùng cũng tới mùng một, cuộc luyện binh trên nước mà người người chờ mong đã bắt đầu.
Trên sông Mẫu ngoài kinh thành, dưới sự ủng hộ của người dân toàn thành, nữ đế và các quan tiến hành kiểm duyệt nhóm quân đội chuẩn bị xuất phát.
Từng chiếc tàu đệm khí được đưa xuống sông, tổng cộng đến một trăm chiếc, dùng xích sắt để nối liền với nhau thành hàng, trông giống như một mảnh đất lớn nổi trên mặt nước, rất hoành tráng.
Sau đó, các tướng quân, quân sĩ chuyển vật tư và trang bị của quân đội lên tàu.
Lần diễn tập này vốn định vận chuyển quân lương và một ít áo giáp, cung tên, nhưng nữ đế cảm thấy đây chỉ là thử nghiệm, lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì lại không hay.
Cho nên nàng cho đổi phần lớn số vật tư và trang bị của quân đội thành đất, chỉ giữ lại chỗ quân lương dùng để làm lương thực cho nhóm quân đội này như ban đầu.
Sau đó, từng nhóm binh sĩ lên tàu đệm khí, phụ trách việc lái tàu và áp giải vật tư, trang bị của quân đội.
Phần lớn binh lính đứng dọc theo hai bờ sông để hộ tống.
Sau khi chuẩn bị xong mọi việc, đoàn tàu đệm khí hoành tráng xuất phát, đi theo tuyến sông dài ba trăm dặm về phía Thương Châu.
Nếu mọi việc thuận lợi thì ba ngày nữa các binh sĩ sẽ đến được nơi cần đến.
Nếu không xảy ra việc gì thì thôi, còn nếu xảy ra chuyện thì vừa vặn lập được một công lớn, tính đường. nào cũng không thiệt!
Đối với hắn ta đúng là trăm điều lợi mà không có lấy một điều hại.
"Được!"
Quách đầu mục võ đùi: "Tế tửu đại nhân nói phải lắm! Dù sao thì gần đây trong giang hồ cũng không xảy ra chuyện gì lớn, binh lính của bản quan đều đang nhàn rỗi, có thể bố trí cho bọn họ đi theo xem sao! Nếu không xảy ra chuyện gì thì thôi, còn nếu xảy ra chuyện vậy cũng coi như tận trung với triều đình, phân ưu với bệ hạ! Ha hat"
Lâm Bắc Phàm cười đáp: "Quách đại nhân nói có lý lắm!"
Sau đó, hắn tới gặp tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ, báo cho bọn họ biết chuyện này, mong bọn họ phái đi vài cao thủ để đề phòng.
Đây là việc lớn, tổng chỉ huy sứ không dám tự mình ra quyết định nên đã báo cáo với nữ đế.
Nữ đế nghe xong, mặt mũi cũng méo xệch đi: "Tên lừa đảo này!"
Nàng biết Lâm Bắc Phàm có ý đồ gì rồi. Hắn không chỉ đòi tiền mà còn đòi mạng!
Nhưng không thể không thừa nhận kế hoạch này rất hay, rất hợp ý nàng!
Nàng nói với vẻ hứng thú: "Nếu Lâm ái khanh đã chắc chắn như thế, vậy cứ bố trí nhiều người một chút đi! Phái một nửa số cao thủ Tiên Thiên của Cẩm Y Vệ đi theo binh lính diễn tập!"
"Nhiều như vậy sao ạ?" Tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ bối rối.
"Có thể còn chưa đủ ấy chứ"
Nữ đế trầm ngâm một lát rồi bảo: "Còn nữa, bí mật triệu tập một nửa số cao thủ Tiên Thiên của Đông.
Xưởng và Tây Xưởng đi theo cả đi! Lần này, trãm nhất định phải cho bọn họ có đi mà không có về!"
Tổng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ lại càng há hốc miệng...
'Tối hôm ấy, nữ đế bí mật triệu tập cao thủ Tiên Thiên của Lục Phiến Môn, Cẩm Y Vệ, Đông Xưởng, Tây Xương và Cấm Quân để chuẩn bị cho cuộc mai phục lần này.
Lâm Bắc Phàm biết tin thì không khỏi choáng váng!
Nữ đế cũng nhiệt tình quá nhỉ!
Lần trước, khi hắn quyết định báo tin cho Lục Phiến Môn, Cẩm Y Vệ... cũng chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ qua mặt nữ đế.
Hiện giờ hắn đang định báo tin này tới nữ đế thông qua các bộ ngành vũ lực.
Sau khi biết chuyện, nhất định nữ đế sẽ cho rằng dù sao có sự chuẩn bị vẫn tốt hơn, sau đó phái binh mã có thực lực đi hỗ trợ.
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ đội quân mà nàng phái đi lại đông đảo đến thế!
Hơn ba mươi Tiên Thiên đấy!
Với khả năng của bọn họ, hầu như có thể quét sạch mọi kẻ địch!
Trừ khi gặp phải Tông Sư, bằng không chắc chắn không có kẻ nào là đối thủ của bọn họ!
Còn có hai vạn binh mã, Lâm Bắc Phàm cảm thấy như vậy là đủ rồi!
"Bản quan cũng không ngờ bệ hạ lại coi trọng chuyện này đến thế, thậm chí còn lệnh cho bản quan làm tổng chỉ huy quản lý đội ngũ này!"
Quách đầu mục của Lục Phiến Môn nói với vẻ vô cùng ngưỡng mộ: "Tế tửu đại nhân, bệ hạ thực sự ngày càng tin tưởng ngươi đấy!"
Lâm Bắc Phàm định lên tiếng nhưng lại chẳng biết nên nói gì.
Đúng là nữ đế rất tin tưởng hắn.
Chỉ vì hắn nói chuyện này có thể xảy ra mà nàng đã lập tức điều động nhiều cao thủ đến vậy.
Đây là sự tín nhiệm đến mức nào cơ chứ!
Lâm Bắc Phàm rất cảm động, cũng rất ngượng ngùng!
Nàng tin tưởng hắn như vậy, nhưng sau lưng nàng hắn lại tham ô nhiều tiền như thế, làm nhiều chuyện ăn cây táo rào cây sung như vậy.
Nếu cho hắn thêm một cơ hội nữa nhất định hắn sẽ tham ô nhiều hơn nữa, che giấu kín kẽ hơn nữa!
"Tế tửu đại nhân, mặc dù ngươi đã biết chuyện nhưng tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài đấy nhé, lỡ đánh rắn động cỏ thì không hay đâu!" Quách đầu mục nhỏ giọng dặn dò.
“Yên tâm đi, hạ quan biết rồi.” Lâm Bắc Phàm gật đầu.
Vì vậy, Quách đầu mục tạm biệt Lâm Bắc Phàm, bí mật đi chuẩn bị mọi chuyện. Lâm Bắc Phàm thì lại tiếp. tục làm việc mà hắn nên làm, lên tảo triều, đến Quốc Tử Giám đi làm, bình thường thì trò chuyện với mấy người Lý Sư Sư, tiểu quận chúa, cuộc sống trôi qua bình thường mà vui vẻ.
Cứ như thế, cuối cùng cũng tới mùng một, cuộc luyện binh trên nước mà người người chờ mong đã bắt đầu.
Trên sông Mẫu ngoài kinh thành, dưới sự ủng hộ của người dân toàn thành, nữ đế và các quan tiến hành kiểm duyệt nhóm quân đội chuẩn bị xuất phát.
Từng chiếc tàu đệm khí được đưa xuống sông, tổng cộng đến một trăm chiếc, dùng xích sắt để nối liền với nhau thành hàng, trông giống như một mảnh đất lớn nổi trên mặt nước, rất hoành tráng.
Sau đó, các tướng quân, quân sĩ chuyển vật tư và trang bị của quân đội lên tàu.
Lần diễn tập này vốn định vận chuyển quân lương và một ít áo giáp, cung tên, nhưng nữ đế cảm thấy đây chỉ là thử nghiệm, lỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì lại không hay.
Cho nên nàng cho đổi phần lớn số vật tư và trang bị của quân đội thành đất, chỉ giữ lại chỗ quân lương dùng để làm lương thực cho nhóm quân đội này như ban đầu.
Sau đó, từng nhóm binh sĩ lên tàu đệm khí, phụ trách việc lái tàu và áp giải vật tư, trang bị của quân đội.
Phần lớn binh lính đứng dọc theo hai bờ sông để hộ tống.
Sau khi chuẩn bị xong mọi việc, đoàn tàu đệm khí hoành tráng xuất phát, đi theo tuyến sông dài ba trăm dặm về phía Thương Châu.
Nếu mọi việc thuận lợi thì ba ngày nữa các binh sĩ sẽ đến được nơi cần đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.