Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan
Chương 426: Thần khí định quốc
KK Cố Hương
31/01/2024
Mọi người ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy phía trên căn nhà có mấy thanh xà ngang lớn, bên trên vẫn là tường xi măng như cũ.
“Chúng ta đợi sau khi xây tường xong sẽ đặt vài thanh xà ngang lên nóc! Sau đó lại trải tấm xi măng đã làm xong từ trước lên trên, lại dùng xi măng để đông cứng chúng lại, toàn bộ quá trình chỉ cần đến nửa ngày thôi!"
“Vậy là thêm một ngày nữa, đợi phiến đá trên nóc khô và đông lại là việc lớn đã thành!”
“Đây chính là quá tỉnh xây nhà của thần, chỉ cần tạo ra xi măng là có thể sản xuất xi măng thành gạch và tấm xi măng, sau đó có thể tiến hành xây dựa theo quá trình xây nhà, toàn bộ quá trình đơn giản như xếp gỗ vậy!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười nói: “Bệ hạ và cả các vị đại nhân đây có hài lòng về tốc độ xây nhà của thần không?”
Nữ đế và các quan vô cùng chấn động!
Trong bốn ngày xây ra một căn nhà vừa to vừa kiên cố, bọn họ đâu chỉ vừa lòng thôi đâu?
Đây đúng là quá chấn động, chấn động phát ra từ tận đáy lòng ấy!
Không có bất cứ một tính từ nào có thể hình dung được sự chấn động trong lòng bọn họ!
“Quá tuyệt vời!”
Một vị lão thần lắp bắp trong sự kinh hãi: “Chỉ bốn ngày đã xây xong một căn nhà tốt kiên cố và bền vững, bằng cách này, dân chúng nào còn lo không có nhà ở nữa?”
“Đúng vậy, hơn nữa quy trình sản xuất xi măng lại đơn giản như thế, dễ hơn gạch xanh và gạch đỏ nhiều, cũng tiết kiệm thời gian và tiết kiệm tiền của hơn! Dân chúng cắn răng cũng có thể xây được một căn nhà cho riêng mình!”
“Chẳng trách Lâm đại nhân dám tự tin nói thẳng ra, có loại lợi khí như xi măng này làm sao có thể không
làm được?”
“Có xi măng rồi xây nhà cũng có thể đơn giản đến thết”
Mọi người liên tục khen ngợi.
Lâm Bắc Phàm đáp với vẻ khiêm tốn: “Các vị đại nhân quá khen rồi, hạ quan hổ thẹn không dám nhận!”.
||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ |||||
Nữ đế cũng vô cùng khiếp sợ, chỉ có chính mắt nhìn thấy mới biết được sự thần kỳ của xi măng
Xây nhà đã đơn giản như thế, vậy nếu dùng nó để xây cầu và trải đường thì sao, dùng nó để sửa tường thành thì sao?
Dùng nó để xây dựng những công trình khác, ví dụ như công trình thủy lợi thì sao?
Không nghĩ không biết, vừa nghĩ đã sợ hết hồn!
Nếu những công trình này dùng đến xi măng, không biết có thể tiết kiệm được bao nhiêu nguyên vật liệu, không biết sẽ tiết kiệm được bao nhiêu nhân công, không biết sẽ tiét kiệm được bao nhiêu tiền của và lương thực!
Tiền của và lương thực tiết kiệm được này còn có thể làm được bao nhiêu chuyện khác?
Điều này đối với triều đình mà nói chắc chăn là một chuyện lợi nhiều hơn hại, hoàn toàn có thể nhanh chóng tăng mạnh thực lực của Đại VõI
Chẳng trách ái khanh lại nói xi măng này không thua gì hai thần khí là khí cầu lớn và tàu đệm khí, bây giờ xem ra quả đúng là như vậy!
Ánh mắt nữ đế nhìn Lâm Bắc Phàm trở nên dịu dàng hơn hẳn.
Tên khốn nạn này lại mang tới cho trẫm một bất ngờ to lớn nữa, thật sự không biết nên thưởng cho hắn thế nào đây!
“Xi măng này có thể xưng là một thần khí định quốc!”
Nữ đế nói trong sự kích động vô cùng: “Có xi măng rồi, mọi người đều có cơ hội được ở trong căn nhà vừa tốt vừa bền vững! Hơn nữa, các công trình về đường, cầu và tường thành đều có thể dùng đến xi măng! Chỉ cần trải xi măng lên là có thể trở nên vô cùng rắn chắc! Như vậy làm sao giang sơn Đại Võ chúng ta có thể không bền vững được?”
“Bệ hạ nói chí phải!” Các quan mỉm cười gật đầu.
“Nhưng ái khanh, trước đó ngươi nói trong ba ngày có thể xây xong nhà, bây giờ đã dư một ngày mất rồi.” Nữ đế cười nói.
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh đáp: “Sở dĩ dư ra một ngày là vì lần đầu tiên mọi người dùng xi măng xây nhà vẫn chưa quen thuộc cho nên hành động chậm! Đợi sau khi mọi người làm quen với cách sử dụng xi măng, trong một ngày đã có thể đào xong móng nhà và xây xong tường, lại đợi một ngày để tường đông cứng lại, đến ngày thứ ba làm mái, vậy chỉ ba ngày đã vừa vặn đủ rị
Mọi người mỉm cười gật đầu, vô cùng đồng ý.
“Ngoài ra, xưởng xi măng của chúng ta vừa mới xây dựng nên sản lượng xi măng có hạn, đợi xưởng xi măng của chúng ta mở rộng và sản xuất được nhiều xi măng hơn, tốc độ xây nhà chắc chắn cũng sẽ tăng nhanh! Một ngày xây cả nghìn căn nhà thậm chí là chục nghìn căn cũng không thành vấn đề!”
“Nhất định phải mở rộng, triều đình sẽ dốc toàn sức ủng hộ!” Nữ đế lớn tiếng nói.
Sau đó, Lâm Bắc Phàm dẫn mọi người tiếp tục tham quan đi dạo, suốt một đường liên tục than thở quá sức tuyệt vời.
Bọn họ cũng càng lúc càng có niềm tin hơn về những gì Lâm Bắc Phàm đã nói, trong vòng hai tháng có thể cho một triệu dân tị nạn có nhà ở, trong ba tháng xây xong thành.
“Chúng ta đợi sau khi xây tường xong sẽ đặt vài thanh xà ngang lên nóc! Sau đó lại trải tấm xi măng đã làm xong từ trước lên trên, lại dùng xi măng để đông cứng chúng lại, toàn bộ quá trình chỉ cần đến nửa ngày thôi!"
“Vậy là thêm một ngày nữa, đợi phiến đá trên nóc khô và đông lại là việc lớn đã thành!”
“Đây chính là quá tỉnh xây nhà của thần, chỉ cần tạo ra xi măng là có thể sản xuất xi măng thành gạch và tấm xi măng, sau đó có thể tiến hành xây dựa theo quá trình xây nhà, toàn bộ quá trình đơn giản như xếp gỗ vậy!”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười nói: “Bệ hạ và cả các vị đại nhân đây có hài lòng về tốc độ xây nhà của thần không?”
Nữ đế và các quan vô cùng chấn động!
Trong bốn ngày xây ra một căn nhà vừa to vừa kiên cố, bọn họ đâu chỉ vừa lòng thôi đâu?
Đây đúng là quá chấn động, chấn động phát ra từ tận đáy lòng ấy!
Không có bất cứ một tính từ nào có thể hình dung được sự chấn động trong lòng bọn họ!
“Quá tuyệt vời!”
Một vị lão thần lắp bắp trong sự kinh hãi: “Chỉ bốn ngày đã xây xong một căn nhà tốt kiên cố và bền vững, bằng cách này, dân chúng nào còn lo không có nhà ở nữa?”
“Đúng vậy, hơn nữa quy trình sản xuất xi măng lại đơn giản như thế, dễ hơn gạch xanh và gạch đỏ nhiều, cũng tiết kiệm thời gian và tiết kiệm tiền của hơn! Dân chúng cắn răng cũng có thể xây được một căn nhà cho riêng mình!”
“Chẳng trách Lâm đại nhân dám tự tin nói thẳng ra, có loại lợi khí như xi măng này làm sao có thể không
làm được?”
“Có xi măng rồi xây nhà cũng có thể đơn giản đến thết”
Mọi người liên tục khen ngợi.
Lâm Bắc Phàm đáp với vẻ khiêm tốn: “Các vị đại nhân quá khen rồi, hạ quan hổ thẹn không dám nhận!”.
||||| Truyện đề cử: Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Thục Kỷ |||||
Nữ đế cũng vô cùng khiếp sợ, chỉ có chính mắt nhìn thấy mới biết được sự thần kỳ của xi măng
Xây nhà đã đơn giản như thế, vậy nếu dùng nó để xây cầu và trải đường thì sao, dùng nó để sửa tường thành thì sao?
Dùng nó để xây dựng những công trình khác, ví dụ như công trình thủy lợi thì sao?
Không nghĩ không biết, vừa nghĩ đã sợ hết hồn!
Nếu những công trình này dùng đến xi măng, không biết có thể tiết kiệm được bao nhiêu nguyên vật liệu, không biết sẽ tiết kiệm được bao nhiêu nhân công, không biết sẽ tiét kiệm được bao nhiêu tiền của và lương thực!
Tiền của và lương thực tiết kiệm được này còn có thể làm được bao nhiêu chuyện khác?
Điều này đối với triều đình mà nói chắc chăn là một chuyện lợi nhiều hơn hại, hoàn toàn có thể nhanh chóng tăng mạnh thực lực của Đại VõI
Chẳng trách ái khanh lại nói xi măng này không thua gì hai thần khí là khí cầu lớn và tàu đệm khí, bây giờ xem ra quả đúng là như vậy!
Ánh mắt nữ đế nhìn Lâm Bắc Phàm trở nên dịu dàng hơn hẳn.
Tên khốn nạn này lại mang tới cho trẫm một bất ngờ to lớn nữa, thật sự không biết nên thưởng cho hắn thế nào đây!
“Xi măng này có thể xưng là một thần khí định quốc!”
Nữ đế nói trong sự kích động vô cùng: “Có xi măng rồi, mọi người đều có cơ hội được ở trong căn nhà vừa tốt vừa bền vững! Hơn nữa, các công trình về đường, cầu và tường thành đều có thể dùng đến xi măng! Chỉ cần trải xi măng lên là có thể trở nên vô cùng rắn chắc! Như vậy làm sao giang sơn Đại Võ chúng ta có thể không bền vững được?”
“Bệ hạ nói chí phải!” Các quan mỉm cười gật đầu.
“Nhưng ái khanh, trước đó ngươi nói trong ba ngày có thể xây xong nhà, bây giờ đã dư một ngày mất rồi.” Nữ đế cười nói.
Lâm Bắc Phàm bình tĩnh đáp: “Sở dĩ dư ra một ngày là vì lần đầu tiên mọi người dùng xi măng xây nhà vẫn chưa quen thuộc cho nên hành động chậm! Đợi sau khi mọi người làm quen với cách sử dụng xi măng, trong một ngày đã có thể đào xong móng nhà và xây xong tường, lại đợi một ngày để tường đông cứng lại, đến ngày thứ ba làm mái, vậy chỉ ba ngày đã vừa vặn đủ rị
Mọi người mỉm cười gật đầu, vô cùng đồng ý.
“Ngoài ra, xưởng xi măng của chúng ta vừa mới xây dựng nên sản lượng xi măng có hạn, đợi xưởng xi măng của chúng ta mở rộng và sản xuất được nhiều xi măng hơn, tốc độ xây nhà chắc chắn cũng sẽ tăng nhanh! Một ngày xây cả nghìn căn nhà thậm chí là chục nghìn căn cũng không thành vấn đề!”
“Nhất định phải mở rộng, triều đình sẽ dốc toàn sức ủng hộ!” Nữ đế lớn tiếng nói.
Sau đó, Lâm Bắc Phàm dẫn mọi người tiếp tục tham quan đi dạo, suốt một đường liên tục than thở quá sức tuyệt vời.
Bọn họ cũng càng lúc càng có niềm tin hơn về những gì Lâm Bắc Phàm đã nói, trong vòng hai tháng có thể cho một triệu dân tị nạn có nhà ở, trong ba tháng xây xong thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.