Xuyên Không Về Cổ Đại, Ta Gả Cho Nông Phu Làm Kiều Thê
Chương 425
Tg Ngô Vi
24/08/2024
Vốn Nguyên Uyển còn đang tức giận chuyện Diệp Thiên Linh điêu ngoa vô lễ, làm gì có chuyện thê tử dám đánh phu quân cơ chứ?
Nhưng khi nghe Tề Đồng cùng Diệp Thiên Linh đều đồng ý hòa ly, bà ta luống cuống ngay tức khắc, bỏ việc giáo huấn Diệp Thiên Linh ra phía sau.
Đáng tiếc, mặc cho ba người Đoan Minh Hầu phủ khuyên bảo khẩn cầu như thế nào, Tề Đồng đều đã quyết định chủ ý, không hề lung lay. Cuối cùng, Tề Đồng đuổi tất cả người Đoan Minh Hầu phủ ra bên ngoài.
Ngày thứ hai thượng triều, có ngự sử bẩm tấu việc Dương Hiền Tư phẩm hạnh không đoan chính, nuôi dưỡng ngoại thất bên ngoài, Đoan Minh Hầu phủ không biết dạy con.
Hai ngày này, hoàng muội đã tiến cung khóc lóc kể lể mọi chuyện với hắn và hoàng hậu, nói cháu gái của hắn bất hạnh thế nào.
Tề Chước đã sớm tức giận.
Không nói đến chuyện Diệp Thiên Linh là cháu gái của hắn, Dương Hiền Tư chẳng qua chỉ là một cử nhân nho nhỏ, vậy mà Đoan Minh Hầu phủ lại dám láo xược như vậy. Hơn nữa, Dũng Nghị Công Diệp Trạch còn đang thay hắn bảo vệ biên cương, ông vô cùng sủng ái khuê nữ, nếu để ông biết được, sợ là sẽ một đao chém chế.t Dương Hiền Tư ngay lập tức.
Cho dù là vì ổn định Diệp Trạch đang trấn thủ ngoài biên cương Tây Bắc, hắn cũng phải thay cháu gái chủ trì công đạo.
Có quan viên có quan hệ tốt với Đoan Minh Hầu phủ vốn muốn nói chuyện riêng của con cháu thì nên giải quyết riêng với nhau, hoặc là Diệp Thiên Linh vào cửa hai năm nhưng vẫn chưa hoài thai ra để phản bác, nhưng đêm qua bọn họ đã bị nhóm thượng quan lén lút đánh tiếng, biểu lộ ý tứ của bệ hạ, nên những quan viên muốn thay hắn nói chuyện đều im lặng đứng ở một bên.
Trong lúc nhất thời, trên triều chỉ còn lại lời tố cáo oán giận của Dư ngự sử, Đoan Minh Hầu trầm mặc nhắm mắt.
Cuối cùng, Tề Chước tuyên cáo ân chuẩn cho nữ nhi Diệp Thiên Linh phủ Dũng Nghị Công hòa ly cùng Đoan Minh Hầu phủ Dương Hiền Tư. Phạt bổng lộc Đoan Minh Hầu phủ nửa năm vì dạy con không chu toàn.
Đối với việc phẩm hạnh Dương Hiền Tư không đoan chính, bệ hạ bất mãn răn dạy, nhưng ngược lại, hắn sắc phong cho Diệp Thiên Linh phong hào quận chúa, Huệ Tâm quận chúa, huệ chất lan tâm, mặc dù chỉ là hư chức, không có đất phong, nhưng có thể từ đó mà nhìn ra bệ hạ vô cùng coi trọng phủ Dũng Nghị Công.
Cũng vì vậy mà khi chuyện này lan truyền khắp phố lớn xóm nhỏ, mọi người chỉ dám khinh bỉ Dương Hiền Tư hèn hạ dám nuôi dưỡng ngoại thất, không dám nói lung tung một câu không tốt về chuyện hòa ly của Huệ Tâm quận chúa.
Quận chúa có phẩm giai, gặp mặt phải hành lễ, không được lỗ m ãng xúc phạm.
Vì để chăm sóc bên cạnh Diệp Thiên Linh, Phó Nguyệt dứt khoát mang theo Nhu Nhu và Tiêu Giản trở về Dũng Nghị Công phủ.
Tuy bên ngoài đang ầm ĩ, nhưng Diệp Thiên Linh vẫn bình thản đứng nói chuyện với biểu tẩu trong tiểu viện, sau đó lại chơi đùa cùng Nhu Nhu trong chốc lát. Những ngày này giống như trở về lúc nàng ấy chưa xuất giá, thật thoải mái tự tại.
Nàng không trở lại Đoan Minh Hầu phủ. Sau khi bệ hạ tự mình ân chuẩn việc hòa ly, Ngô quản gia đã dẫn người tới mang đồ cưới của nàng về, một kiện cũng không được bỏ sót.
Sau khi Ngô quản gia dẫn người vào, bày tỏ mục đích đến đây, sắc mặt Đoan Minh Hầu phu nhân rất không tốt. Hiện tại bà ta vô cùng căm giận Diệp Thiên Linh không quan tâm đ ến thanh danh cùng tiền đồ của nhi tử bà ta, trong lòng tràn đầy lửa giận.
Nhưng cho dù tức giận, bà ta cũng không thể làm gì được.
Vì vậy, khi Ngô Phong tiến vào lấy đồ cưới, bà ta phái quản gia trông coi toàn bộ quá trình, giống như là đề phòng người khác.
Mặt Ngô Phong không chút biểu tình, đối chiếu với danh sách đồ cưới lúc trước, từng cái đều cho người nâng về rồi rời đi.
Nhưng khi nghe Tề Đồng cùng Diệp Thiên Linh đều đồng ý hòa ly, bà ta luống cuống ngay tức khắc, bỏ việc giáo huấn Diệp Thiên Linh ra phía sau.
Đáng tiếc, mặc cho ba người Đoan Minh Hầu phủ khuyên bảo khẩn cầu như thế nào, Tề Đồng đều đã quyết định chủ ý, không hề lung lay. Cuối cùng, Tề Đồng đuổi tất cả người Đoan Minh Hầu phủ ra bên ngoài.
Ngày thứ hai thượng triều, có ngự sử bẩm tấu việc Dương Hiền Tư phẩm hạnh không đoan chính, nuôi dưỡng ngoại thất bên ngoài, Đoan Minh Hầu phủ không biết dạy con.
Hai ngày này, hoàng muội đã tiến cung khóc lóc kể lể mọi chuyện với hắn và hoàng hậu, nói cháu gái của hắn bất hạnh thế nào.
Tề Chước đã sớm tức giận.
Không nói đến chuyện Diệp Thiên Linh là cháu gái của hắn, Dương Hiền Tư chẳng qua chỉ là một cử nhân nho nhỏ, vậy mà Đoan Minh Hầu phủ lại dám láo xược như vậy. Hơn nữa, Dũng Nghị Công Diệp Trạch còn đang thay hắn bảo vệ biên cương, ông vô cùng sủng ái khuê nữ, nếu để ông biết được, sợ là sẽ một đao chém chế.t Dương Hiền Tư ngay lập tức.
Cho dù là vì ổn định Diệp Trạch đang trấn thủ ngoài biên cương Tây Bắc, hắn cũng phải thay cháu gái chủ trì công đạo.
Có quan viên có quan hệ tốt với Đoan Minh Hầu phủ vốn muốn nói chuyện riêng của con cháu thì nên giải quyết riêng với nhau, hoặc là Diệp Thiên Linh vào cửa hai năm nhưng vẫn chưa hoài thai ra để phản bác, nhưng đêm qua bọn họ đã bị nhóm thượng quan lén lút đánh tiếng, biểu lộ ý tứ của bệ hạ, nên những quan viên muốn thay hắn nói chuyện đều im lặng đứng ở một bên.
Trong lúc nhất thời, trên triều chỉ còn lại lời tố cáo oán giận của Dư ngự sử, Đoan Minh Hầu trầm mặc nhắm mắt.
Cuối cùng, Tề Chước tuyên cáo ân chuẩn cho nữ nhi Diệp Thiên Linh phủ Dũng Nghị Công hòa ly cùng Đoan Minh Hầu phủ Dương Hiền Tư. Phạt bổng lộc Đoan Minh Hầu phủ nửa năm vì dạy con không chu toàn.
Đối với việc phẩm hạnh Dương Hiền Tư không đoan chính, bệ hạ bất mãn răn dạy, nhưng ngược lại, hắn sắc phong cho Diệp Thiên Linh phong hào quận chúa, Huệ Tâm quận chúa, huệ chất lan tâm, mặc dù chỉ là hư chức, không có đất phong, nhưng có thể từ đó mà nhìn ra bệ hạ vô cùng coi trọng phủ Dũng Nghị Công.
Cũng vì vậy mà khi chuyện này lan truyền khắp phố lớn xóm nhỏ, mọi người chỉ dám khinh bỉ Dương Hiền Tư hèn hạ dám nuôi dưỡng ngoại thất, không dám nói lung tung một câu không tốt về chuyện hòa ly của Huệ Tâm quận chúa.
Quận chúa có phẩm giai, gặp mặt phải hành lễ, không được lỗ m ãng xúc phạm.
Vì để chăm sóc bên cạnh Diệp Thiên Linh, Phó Nguyệt dứt khoát mang theo Nhu Nhu và Tiêu Giản trở về Dũng Nghị Công phủ.
Tuy bên ngoài đang ầm ĩ, nhưng Diệp Thiên Linh vẫn bình thản đứng nói chuyện với biểu tẩu trong tiểu viện, sau đó lại chơi đùa cùng Nhu Nhu trong chốc lát. Những ngày này giống như trở về lúc nàng ấy chưa xuất giá, thật thoải mái tự tại.
Nàng không trở lại Đoan Minh Hầu phủ. Sau khi bệ hạ tự mình ân chuẩn việc hòa ly, Ngô quản gia đã dẫn người tới mang đồ cưới của nàng về, một kiện cũng không được bỏ sót.
Sau khi Ngô quản gia dẫn người vào, bày tỏ mục đích đến đây, sắc mặt Đoan Minh Hầu phu nhân rất không tốt. Hiện tại bà ta vô cùng căm giận Diệp Thiên Linh không quan tâm đ ến thanh danh cùng tiền đồ của nhi tử bà ta, trong lòng tràn đầy lửa giận.
Nhưng cho dù tức giận, bà ta cũng không thể làm gì được.
Vì vậy, khi Ngô Phong tiến vào lấy đồ cưới, bà ta phái quản gia trông coi toàn bộ quá trình, giống như là đề phòng người khác.
Mặt Ngô Phong không chút biểu tình, đối chiếu với danh sách đồ cưới lúc trước, từng cái đều cho người nâng về rồi rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.