Xuyên Không Vớ Phải Lão Công Vô Sỉ
Chương 24:
Bemn06
04/01/2021
Chi Ưu bước xuống xe, cô háo hức bước vào trong trung tâm thương mại.
"Ting!" Cửa thang máy mở ra, Chi Ưu bước vào thì chợt thấy có một cô gái trạc tuổi cô đang đứng bên trong, thấy cô, cô gái ấy reo lên.
"A! Chi Ưu, cậu đến rồi!"
"Cô...là?" Chi Ưu cau mày nhìn.
"Ai dà, người ta thì con gái đứng đầu nhất nhì ba thế giới còn tớ thì có phải giống người ta đâu mà được nhiều người biết!!" Cô gái bĩu môi, chán nản nói.
Cái giọng nói này, chẳng lẽ...
"Mục Tiểu Hạ?" Chi Ưu ngờ vực hỏi.
"Hahaha, đúng! Là tớ đây!!" Tử Hạ vui vẻ giơ tay như kiểu phát biểu "Không ngờ tiểu thư Thẩm lại nhận ra tớ nha!! Tớ thật có phúc!! Hihi!"
Chi Ưu lắc đầu cười ngao ngán, sau đó cô cùng Mục Tử Hạ lên tầng thượng của khu thương mại.
.
.
.
7.00 ở biệt thự Trình gia.
"Nghe nói con và Thẩm Chi Ưu hủy hôn?" Người đàn ông trung niên từ tốn nói.
"Vâng!" Trình Tần khẽ gật đầu.
"Gia tộc ta và gia tộc họ Thẩm đã có đính ước, con muốn hủy là hủy được sao?" Người đàn ông trầm giọng "Trình Tần, con nên biết mình đang suy nghĩ gì!!"
"Thưa ba, con không hủy, người muốn hủy hôn là Thẩm Chi Ưu!" Trình Tần chán nản giải thích.
"Cái gì?!" Người đàn ông kinh ngạc.
"Là cô ấy muốn hủy, có trách thì đừng trách con!!" Trình Tần ngồi xuống ghế sofa đối diện ông.
"Có chuyện gì sao?!" Ông nghi ngờ hỏi.
"Cô ấy...đột nhiên thay đổi!"
Người đàn ông trầm ngâm không nói gì thêm, Trình Tần liền đứng dậy ra khỏi phòng.
Trong lòng anh luôn có một cảm giác vừa trống rỗng, vừa nhói đau. Và lí do thì ngay cả bản thân anh cũng không tin đó là sự thật...
Thẩm Chi Ưu, tôi yêu em mất rồi!
.
.
.
"Này, tớ nói tiểu thư như cậu không cần phải đi học sao?" Mục Tử Hạ vừa uống nước vừa tán gẫu.
"Cậu ấy có thể thuê gia sư!" Lâm Thành Long nói, anh quay sang nháy mắt với cô "Nhỉ, Thẩm Chi Ưu?"
"Cũng không hẳn, ngày mai tôi sẽ đi học mà!" Chi Ưu mỉm cười, cô cầm lấy ly sinh tố rồi uống.
"Thật sao? Cậu học trường nào vậy?" Tử Hạ như nhảy dựng lên, vui vẻ hỏi cô.
"Không biết nữa, ngày mai thì biết!" Chi Ưu nhún vai.
"Mong được học cùng trường a~" Tử Hạ chắp hai tay lại, đôi mắt long lanh ngước lên bầu trời nói.
"Hahaha...Tử Hạ cậu thật trẻ con!" Lâm Thành Long bật cười, anh với lấy ly sinh tố của mình lên uống.
"Kệ tớ!" Tử Hạ chu môi đáp.
"Chị hai, chị cũng ở đây sao?" Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Toang rồi! Cái giọng nói này!!
CMN! Đúng là trái đất hình tròn mà!!
"Thẩm Chi Ưu, thật trùng hợp, chị cũng ở đây uống nước sao?" Như Ngọc dịu dàng ôm lấy cánh tay của Trình Tần, tiến đến chỗ cô.
Trời ơi!!
"Đúng là âm hồn không tan mà!!!!" Chi Ưu thầm than nhẹ, trong lòng không ngừng rủa ông trời.
"Thẩm Chi Ưu, đây là em gái cậu hả?" Tử Hạ ngạc nhiên hỏi, Lâm Thành Long thấy Như Ngọc thì không nói gì.
"Cùng cha khác mẹ! Không tính là em ruột!" Chi Ưu lấy lại phong thái lúc đầu, khinh khỉnh nói.
"..." Lâm Thành Long cùng Mục Tử Hạ nhìn nhau không biết nói gì.
"À...ừm em thất lễ quá!!" Như Ngọc bối rối cười ngại "Em tên là Thẩm Như Ngọc, rất vui được làm quen với hai anh chị!"
Lâm Thành Long cau mày nhìn Như Ngọc khiến ả ta nhanh chóng chuyển tầm nhìn sang chỗ khác.
Hừ, có gì mờ ám ở đây!
"Hai người hẹn hò sao? Thân thiết thế nhỉ?!" Chi Ưu quay đầu sang nhìn Trình Tần, ánh mắt sắc bén cùng nụ cười gian tà khiến anh có chút chột dạ.
"Chi Ưu, chị...chị hiểu nhầm rồi! Em và Trình Tần chỉ là đi mua sắm thôi!" Như Ngọc bày ra dáng vẻ ủy khuất, vành mắt đỏ hoe, ngước nhìn lên Trình Tần.
Trình Tần mím môi, anh không nói gì.
Diễn nhiều không sợ liệt cơ mặt hả trời??
Tôi khổ quá mà!!
"Mua sắm gì ở trên tầng thượng này?" Chi Ưu cợt nhả hỏi.
"Không...không phải, chị hiểu nhầm rồi!" Như Ngọc giả yếu đuối nói, cũng không quên khóc ra nước mắt.
Thật muốn đánh người mà!!
"Nếu như không phải...thì mời hai người tránh ra chỗ khác!!" Cô khoanh tay, hất cằm kiêu ngạo nói.
"Chị...!!" Như Ngọc ủy khuất nhìn cô nhưng trong thân tâm thì không ngừng chửi rủa cô.
"Đi thôi!" Trình Tần xoay người đi khỏi chỗ cô, Như Ngọc dù muốn hay không cũng phải đi theo.
"Thật phiền phức!!" Chi Ưu cau mày nói.
"Vị hôn phu của cậu lại hẹn hò cùng với ả ta?" Tử Hạ tức giận tra khảo cô.
"Đây không phải lần đầu!" Chi Ưu bình thản nhún vai.
"Chi Ưu, não cậu có bị úng nước không vậy? Đó là hôn phu của cậu đó!!" Tử Hạ đập bàn, ánh mắt bùng lửa như sắp thiêu cháy luôn cả cô.
"Thôi được rồi, hạ hỏa hạ hỏa nào!!" Chi Ưu cười nhạt, cô đặt điện thoại lên bàn rồi quay sang nói với Tử Hạ "Tớ đã quyết định hủy hôn với hắn ta rồi!"
"Hả?" Lâm Thành Long ngạc nhiên nhìn cô.
"Được đấy Chi Ưu! Hủy hôn là đúng! Loại tra nam như hắn ta không xứng!!" Tử Hạ nghe thế thì cười vui vẻ, vỗ vai cô.
Chi Ưu ngạc nhiên nhìn Tử Hạ. Chả phải trong truyện Tử Hạ luôn một lòng yêu thích nam chính Trình Tần sao??
"Ơ...tớ nói gì không đúng sao?" Tử Hạ cười e ngại.
"..." Chi Ưu thật không hiểu có chuyện gì đang xảy ra đây!
.
.
.
"Chi Ưu, em về rồi?" Thẩm Trường An đang ngôì đọc sách trên ghế sofa ở phòng khách.
"Hihi, em chào anh!" Chi Ưu vui vẻ tiến đến chỗ anh trai cô đang ngồi rồi ngồi xuống.
"Em đã ăn gì chưa?" Trường An gấp cuốn sách lại quay sang hỏi cô.
"Hai bát mì, hai cốc nước, một ly kem!" Chi Ưu giơ ngón tay lên vừa đếm vừa nói.
"Xem kìa, ăn nhiều như thế em chẳng khác gì lợn là bao!" Trường An nhìn cô cười cợt.
"Còn đỡ hơn người nào đó lại bị người yêu phát hiện ra tấm ảnh hồi nhỏ chụp lúc đái dầm!!" Chi Ưu nhướng mày phản bác.
"Ồ, nhưng lại được người yêu khen là dễ thương ấy nha~!" Thẩm Trường An bày ra bộ mặt hạnh phúc nói.
Chi Ưu nhìn anh, đôi mắt cùng khuôn mặt khắc lên thấy rõ chữ 'Kì Thị'.
"Sao nào, sao nào??! Không được có người yêu như anh thì tức hả? Hahaha...Chi Ưu à, anh nói em chứ như em thì làm gì có người yêu!!" Trường An cười cợt nhả nói, liên tục xát muối vào trái tim bé nhỏ của cô.
Cái bộ mặt này...coi bộ là thiếu đòn thì phải?
Không cần phải nhiều lời, Trường An tự biết điều chạy thoát thân, Chi Ưu chạy theo sau, miệng không ngừng la hét, đuổi đánh anh.
.
.
.
"Hahaha!! Anh đi ngủ đây! Ngày mai anh sẽ cho người đưa em đến trường nha!!" Trường An nói to vọng ra ngoài.
Nghe thế, Chi Ưu liền tức giận đá cửa "Thẩm Trường An!! Anh có bản lĩnh thì mau ra ngoài đây!!"
Không có động tĩnh gì, Chi Ưu thử mở cửa.
CMN! Cửa khóa!
Hừ, được lắm! Thù này nhất định Chi Ưu cô đây sẽ trả!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
**Một thông báo nho nhỏ đây!! \>o\<
Truyện tui sẽ tiếp tục đăng trên Wattpad và Mangatoon, còn trên Mê đọc truyện tui sẽ không đăng nữa nhé**!
***Cầu ủng hộ!! ヾ\(\*´∀ ˋ\*\)ノ***
"Ting!" Cửa thang máy mở ra, Chi Ưu bước vào thì chợt thấy có một cô gái trạc tuổi cô đang đứng bên trong, thấy cô, cô gái ấy reo lên.
"A! Chi Ưu, cậu đến rồi!"
"Cô...là?" Chi Ưu cau mày nhìn.
"Ai dà, người ta thì con gái đứng đầu nhất nhì ba thế giới còn tớ thì có phải giống người ta đâu mà được nhiều người biết!!" Cô gái bĩu môi, chán nản nói.
Cái giọng nói này, chẳng lẽ...
"Mục Tiểu Hạ?" Chi Ưu ngờ vực hỏi.
"Hahaha, đúng! Là tớ đây!!" Tử Hạ vui vẻ giơ tay như kiểu phát biểu "Không ngờ tiểu thư Thẩm lại nhận ra tớ nha!! Tớ thật có phúc!! Hihi!"
Chi Ưu lắc đầu cười ngao ngán, sau đó cô cùng Mục Tử Hạ lên tầng thượng của khu thương mại.
.
.
.
7.00 ở biệt thự Trình gia.
"Nghe nói con và Thẩm Chi Ưu hủy hôn?" Người đàn ông trung niên từ tốn nói.
"Vâng!" Trình Tần khẽ gật đầu.
"Gia tộc ta và gia tộc họ Thẩm đã có đính ước, con muốn hủy là hủy được sao?" Người đàn ông trầm giọng "Trình Tần, con nên biết mình đang suy nghĩ gì!!"
"Thưa ba, con không hủy, người muốn hủy hôn là Thẩm Chi Ưu!" Trình Tần chán nản giải thích.
"Cái gì?!" Người đàn ông kinh ngạc.
"Là cô ấy muốn hủy, có trách thì đừng trách con!!" Trình Tần ngồi xuống ghế sofa đối diện ông.
"Có chuyện gì sao?!" Ông nghi ngờ hỏi.
"Cô ấy...đột nhiên thay đổi!"
Người đàn ông trầm ngâm không nói gì thêm, Trình Tần liền đứng dậy ra khỏi phòng.
Trong lòng anh luôn có một cảm giác vừa trống rỗng, vừa nhói đau. Và lí do thì ngay cả bản thân anh cũng không tin đó là sự thật...
Thẩm Chi Ưu, tôi yêu em mất rồi!
.
.
.
"Này, tớ nói tiểu thư như cậu không cần phải đi học sao?" Mục Tử Hạ vừa uống nước vừa tán gẫu.
"Cậu ấy có thể thuê gia sư!" Lâm Thành Long nói, anh quay sang nháy mắt với cô "Nhỉ, Thẩm Chi Ưu?"
"Cũng không hẳn, ngày mai tôi sẽ đi học mà!" Chi Ưu mỉm cười, cô cầm lấy ly sinh tố rồi uống.
"Thật sao? Cậu học trường nào vậy?" Tử Hạ như nhảy dựng lên, vui vẻ hỏi cô.
"Không biết nữa, ngày mai thì biết!" Chi Ưu nhún vai.
"Mong được học cùng trường a~" Tử Hạ chắp hai tay lại, đôi mắt long lanh ngước lên bầu trời nói.
"Hahaha...Tử Hạ cậu thật trẻ con!" Lâm Thành Long bật cười, anh với lấy ly sinh tố của mình lên uống.
"Kệ tớ!" Tử Hạ chu môi đáp.
"Chị hai, chị cũng ở đây sao?" Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Toang rồi! Cái giọng nói này!!
CMN! Đúng là trái đất hình tròn mà!!
"Thẩm Chi Ưu, thật trùng hợp, chị cũng ở đây uống nước sao?" Như Ngọc dịu dàng ôm lấy cánh tay của Trình Tần, tiến đến chỗ cô.
Trời ơi!!
"Đúng là âm hồn không tan mà!!!!" Chi Ưu thầm than nhẹ, trong lòng không ngừng rủa ông trời.
"Thẩm Chi Ưu, đây là em gái cậu hả?" Tử Hạ ngạc nhiên hỏi, Lâm Thành Long thấy Như Ngọc thì không nói gì.
"Cùng cha khác mẹ! Không tính là em ruột!" Chi Ưu lấy lại phong thái lúc đầu, khinh khỉnh nói.
"..." Lâm Thành Long cùng Mục Tử Hạ nhìn nhau không biết nói gì.
"À...ừm em thất lễ quá!!" Như Ngọc bối rối cười ngại "Em tên là Thẩm Như Ngọc, rất vui được làm quen với hai anh chị!"
Lâm Thành Long cau mày nhìn Như Ngọc khiến ả ta nhanh chóng chuyển tầm nhìn sang chỗ khác.
Hừ, có gì mờ ám ở đây!
"Hai người hẹn hò sao? Thân thiết thế nhỉ?!" Chi Ưu quay đầu sang nhìn Trình Tần, ánh mắt sắc bén cùng nụ cười gian tà khiến anh có chút chột dạ.
"Chi Ưu, chị...chị hiểu nhầm rồi! Em và Trình Tần chỉ là đi mua sắm thôi!" Như Ngọc bày ra dáng vẻ ủy khuất, vành mắt đỏ hoe, ngước nhìn lên Trình Tần.
Trình Tần mím môi, anh không nói gì.
Diễn nhiều không sợ liệt cơ mặt hả trời??
Tôi khổ quá mà!!
"Mua sắm gì ở trên tầng thượng này?" Chi Ưu cợt nhả hỏi.
"Không...không phải, chị hiểu nhầm rồi!" Như Ngọc giả yếu đuối nói, cũng không quên khóc ra nước mắt.
Thật muốn đánh người mà!!
"Nếu như không phải...thì mời hai người tránh ra chỗ khác!!" Cô khoanh tay, hất cằm kiêu ngạo nói.
"Chị...!!" Như Ngọc ủy khuất nhìn cô nhưng trong thân tâm thì không ngừng chửi rủa cô.
"Đi thôi!" Trình Tần xoay người đi khỏi chỗ cô, Như Ngọc dù muốn hay không cũng phải đi theo.
"Thật phiền phức!!" Chi Ưu cau mày nói.
"Vị hôn phu của cậu lại hẹn hò cùng với ả ta?" Tử Hạ tức giận tra khảo cô.
"Đây không phải lần đầu!" Chi Ưu bình thản nhún vai.
"Chi Ưu, não cậu có bị úng nước không vậy? Đó là hôn phu của cậu đó!!" Tử Hạ đập bàn, ánh mắt bùng lửa như sắp thiêu cháy luôn cả cô.
"Thôi được rồi, hạ hỏa hạ hỏa nào!!" Chi Ưu cười nhạt, cô đặt điện thoại lên bàn rồi quay sang nói với Tử Hạ "Tớ đã quyết định hủy hôn với hắn ta rồi!"
"Hả?" Lâm Thành Long ngạc nhiên nhìn cô.
"Được đấy Chi Ưu! Hủy hôn là đúng! Loại tra nam như hắn ta không xứng!!" Tử Hạ nghe thế thì cười vui vẻ, vỗ vai cô.
Chi Ưu ngạc nhiên nhìn Tử Hạ. Chả phải trong truyện Tử Hạ luôn một lòng yêu thích nam chính Trình Tần sao??
"Ơ...tớ nói gì không đúng sao?" Tử Hạ cười e ngại.
"..." Chi Ưu thật không hiểu có chuyện gì đang xảy ra đây!
.
.
.
"Chi Ưu, em về rồi?" Thẩm Trường An đang ngôì đọc sách trên ghế sofa ở phòng khách.
"Hihi, em chào anh!" Chi Ưu vui vẻ tiến đến chỗ anh trai cô đang ngồi rồi ngồi xuống.
"Em đã ăn gì chưa?" Trường An gấp cuốn sách lại quay sang hỏi cô.
"Hai bát mì, hai cốc nước, một ly kem!" Chi Ưu giơ ngón tay lên vừa đếm vừa nói.
"Xem kìa, ăn nhiều như thế em chẳng khác gì lợn là bao!" Trường An nhìn cô cười cợt.
"Còn đỡ hơn người nào đó lại bị người yêu phát hiện ra tấm ảnh hồi nhỏ chụp lúc đái dầm!!" Chi Ưu nhướng mày phản bác.
"Ồ, nhưng lại được người yêu khen là dễ thương ấy nha~!" Thẩm Trường An bày ra bộ mặt hạnh phúc nói.
Chi Ưu nhìn anh, đôi mắt cùng khuôn mặt khắc lên thấy rõ chữ 'Kì Thị'.
"Sao nào, sao nào??! Không được có người yêu như anh thì tức hả? Hahaha...Chi Ưu à, anh nói em chứ như em thì làm gì có người yêu!!" Trường An cười cợt nhả nói, liên tục xát muối vào trái tim bé nhỏ của cô.
Cái bộ mặt này...coi bộ là thiếu đòn thì phải?
Không cần phải nhiều lời, Trường An tự biết điều chạy thoát thân, Chi Ưu chạy theo sau, miệng không ngừng la hét, đuổi đánh anh.
.
.
.
"Hahaha!! Anh đi ngủ đây! Ngày mai anh sẽ cho người đưa em đến trường nha!!" Trường An nói to vọng ra ngoài.
Nghe thế, Chi Ưu liền tức giận đá cửa "Thẩm Trường An!! Anh có bản lĩnh thì mau ra ngoài đây!!"
Không có động tĩnh gì, Chi Ưu thử mở cửa.
CMN! Cửa khóa!
Hừ, được lắm! Thù này nhất định Chi Ưu cô đây sẽ trả!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
**Một thông báo nho nhỏ đây!! \>o\<
Truyện tui sẽ tiếp tục đăng trên Wattpad và Mangatoon, còn trên Mê đọc truyện tui sẽ không đăng nữa nhé**!
***Cầu ủng hộ!! ヾ\(\*´∀ ˋ\*\)ノ***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.