Xuyên Không Vớ Phải Lão Công Vô Sỉ
Chương 35:
Bemn06
04/01/2021
"A! Anh hai! Chị dâu!" Thẩm Chi Ưu vui vẻ ôm hai người.
Vương Nhi mặc lên mình một bộ váy xanh dương tuyệt đẹp, vòng trang sức hợp với bộ váy khiến cô ấy trông rất thanh tao. Thẩm Trường An mặc một bộ âu phục đen đắt đỏ, mái tóc vuốt ngược ra sau làm tôn thêm dáng vẻ cao ráo của anh.
Chà chà, nhìn hai người họ thật đẹp đôi a~
Bỗng dưng cô lại cảm thấy muốn yêu đương a!!!
Hức, cô ăn cẩu lương hơi bị nhiều rồi đấy!!
"Em tới đây lâu chưa?" Vương Nhi mỉm cười hỏi.
"Lâu rồi ạ!" Chi Ưu nhí nhảnh đáp "Bật mí với hai người chuyện này nhé!"
"Chuyện gì?" Thẩm Trường An cầm lấy ly rượu trên khay của người phục vụ lên uống.
"Hì hì, sau này hai người sẽ biết!" Chi Ưu lè lưỡi, cười nắc nẻ.
"Nha đầu thối!" Thẩm Trường An bật cười cóc nhẹ lên đầu cô.
"Ui!!" Thẩm Chi Ưu nhanh chóng né tránh, khuôn mặt trông thật sự thiếu đòn.
"Chị đi xuống sảnh trước nhé!" Vương Nhi vỗ vai cô, sau đó bước đi.
"Anh cũng đi đây!" Thẩm Trường An nhéo má cô, sau đó cũng rời khỏi.
Ai ya, chỉ còn một mình ta ở nơi đây sao?
Khung cảnh thật hữu tình làm sao!
Thẩm Chi Ưu vô tư thưởng thức, cô cầm lấy ly rượu lên uống, đôi môi nhỏ xinh đẹp treo lên nụ cười vui vẻ.
.
.
.
"Ưm...Trình Tần!" Giọng nói ái muội vang lên trong căn phòng vắng người.
"Đợi chút, Ngọc Nhi!" Trình Tần cười nhạt, anh hôn lên phần thanh xuân căng mọng của người con gái đối diện anh.
"Ưm...!" Tiếng rên khẽ của cô gái không ngừng phát ra.
Trình Tần bỗng dừng mọi động tác lại, anh nhanh chóng chỉnh chu lại quần áo rồi bước ra ngoài.
"Thẩm Như Ngọc, em mặc lại đồ đi, anh có chút chuyện!" Nói rồi anh bước ra ngoài, lấy bao thuốc lá từ trong túi quần ra hút.
Thẩm Như Ngọc ngồi đấy bất động, cô bất ngờ bởi hành động của Trình Tần.
Bên ngoài, Trình Tần cảm thấy nơi đáy lòng có chút đau và tội lỗi, hiện tại anh không ngừng nghĩ tới Thẩm Chi Ưu.
Anh không ngờ, có một ngày anh sẽ phải lòng cô ấy!
Càng không ngờ rằng, trong tim anh có cô ấy từ rất lâu rồi!
Có lẽ vì thế mà mỗi lần những việc mà từ trước cô ấy làm nay lại không làm nữa khiến anh cảm thấy trống vắng lạ thường...
Không còn vang vọng bên tai những lời nhõng nhẽo khó chịu kia...
Không còn những bữa cơm trưa khó ăn do tự tay cô ấy nấu...
Không còn sự ghé qua nhà một cách tự tiện nữa...
Không còn những lời lẽ chanh chua khi thấy anh thân mật với NGọc Nhi nữa...
Mặc dù cô ấy không xinh đẹp như Ngọc Nhi nhưng tại sao chứ?
Anh vẫn thổn thức vì cô ấy?
.
.
.
Thẩm Chi Ưu bỗng dưng cảm thấy chóng mặt, trước mặt như xoay vòng cô, cả người cô còn nóng nữa.
Cô bị sốt rồi sao?
Không thể nào!
Trong ly rượu có thuốc??
Thẩm Chi Ưu đưa tay với lấy ly rượu để xem nhưng nào ngờ cơ thể không nghe lời, cô ngã xuống sàn, từ từ nhắm hai mắt lại...
"Sao rồi?" Một giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên, theo sau là hai tiếng bước chân khác bước đến.
"Kế hoạch đã như đại ca nói, còn cô ta thì sao?" Giọng nói khác kính cẩn vang vọng, là đàn em của hắn.
"Đưa cô ta vào khách sạn ta đã đặt, phòng 1040"
"Tuân lệnh!"
"Alo" Người đàn ông nhếch môi cười.
[Đã xong rồi chứ?] Phía bên kia truyền đến một giọng nói thiếu nữ.
"Đã xong, bây giờ cô ta tính sao? Tôi đã cho người đưa cô ta vào phòng như cô nói!"
[Được rồi, tiền tôi sẽ chuyển, mọi chuyện còn lại cứ để tôi!]
.
.
.
"Hahahaha!!! Bảo bối a~"
"Không ngờ là con gái của ông ta tuy béo nhưng mà đẹp a!"
"Phải!! Hahahaha!! Bây giờ có cơ hội làm nhục cô ta! Khiến tập đoàn của bố cô ta bại sản tôi cũng mãn nguyện đấy!"
"Đúng đấy!"
Ba bốn giọng nói vang bên tai khiến Thẩm Chi Ưu tỉnh giấc, đầu óc cô đau buốt, dần mở mắt ra thì thấy bốn tên đàn ông trần truồng đứng trước mặt
CMN! Đờ phắc?
Giật hết cả mình!
Có chuyện quái gì đang diễn ra vậy?
"Dậy rồi sao?" Tên đàn ông béo đứng đối diện nhe răng cười.
Một lũ kinh tởm muốn làm gì cô đây?
Mẹ nó, sao mà người nóng quá vậy!
Chết tiệt!
Cái thằng khỉ đưa ly rượu kia nhất định là muốn hại cô! Còn nói, cái ly rượu đó nhất định có vấn đề!!
Thẩm Chi Ưu cố gắng ngồi dậy thì có một tên vừa gầy, vừa bẩn đẩy cô xuống.
"Này này, nằm xuống đi chứ, chưa xong mà~"
"Mau bỏ cái bàn tay bẩn thỉu của mày xuống!" Thẩm Chi Ưu tức giận nói.
Đậu xanh! Trước sau gì thì cô phải rời khỏi đây!
"Thả tao ra!" Chi Ưu vung tay đấm vào mặt tên gầy khiến tên đó ngã xuống đất, miệng dính đầy máu.
"Con ả chết tiệt này!" Tên gầy đứng dậy, hắn hung hăng đánh cô nhưng lại bị chặn lại.
"Bình tĩnh nào anh bạn, cô ta không thoát ra được đâu! Dù gì thì thuốc cũng mạnh, cô ta chắc gì đã nhấc nổi chân!" Tên béo chặn tên kia rồi cười giễu nói.
Khỉ thật!
Một lũ súc vật!
Thật kinh tởm, cô phải mau chóng ra khỏi đây!
"Nào, sẽ nhanh thôi, tôi sẽ giúp cô thỏa mãn~"
"Lũ chó mấy người mau cút đi!" Thẩm Chi Ưu không khách khí đập thẳng gối lên mặt tên béo.
"Mẹ nó! Là mày ép tao!" Tên béo bị đánh liền tức giận đè cô xuống.
Thẩm Chi Ưu cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, căn bản là tên béo quá khỏe.
"Nào, đang cảm thấy nóng đúng không? Tao sẽ giúp con ả nhà mày thỏa mãn a~"
**\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_**
**Hello~**
**Ngày mai ta sẽ bù nha vì ta thật sự rất bận a~**
**Tết đến sát đít rồi các nàng đã sắm sửa gì chưa đấy?**
**Hãy đoán xem tiếp theo Thẩm Chi Ưu sẽ như thế nào đi nào!!!**
Vương Nhi mặc lên mình một bộ váy xanh dương tuyệt đẹp, vòng trang sức hợp với bộ váy khiến cô ấy trông rất thanh tao. Thẩm Trường An mặc một bộ âu phục đen đắt đỏ, mái tóc vuốt ngược ra sau làm tôn thêm dáng vẻ cao ráo của anh.
Chà chà, nhìn hai người họ thật đẹp đôi a~
Bỗng dưng cô lại cảm thấy muốn yêu đương a!!!
Hức, cô ăn cẩu lương hơi bị nhiều rồi đấy!!
"Em tới đây lâu chưa?" Vương Nhi mỉm cười hỏi.
"Lâu rồi ạ!" Chi Ưu nhí nhảnh đáp "Bật mí với hai người chuyện này nhé!"
"Chuyện gì?" Thẩm Trường An cầm lấy ly rượu trên khay của người phục vụ lên uống.
"Hì hì, sau này hai người sẽ biết!" Chi Ưu lè lưỡi, cười nắc nẻ.
"Nha đầu thối!" Thẩm Trường An bật cười cóc nhẹ lên đầu cô.
"Ui!!" Thẩm Chi Ưu nhanh chóng né tránh, khuôn mặt trông thật sự thiếu đòn.
"Chị đi xuống sảnh trước nhé!" Vương Nhi vỗ vai cô, sau đó bước đi.
"Anh cũng đi đây!" Thẩm Trường An nhéo má cô, sau đó cũng rời khỏi.
Ai ya, chỉ còn một mình ta ở nơi đây sao?
Khung cảnh thật hữu tình làm sao!
Thẩm Chi Ưu vô tư thưởng thức, cô cầm lấy ly rượu lên uống, đôi môi nhỏ xinh đẹp treo lên nụ cười vui vẻ.
.
.
.
"Ưm...Trình Tần!" Giọng nói ái muội vang lên trong căn phòng vắng người.
"Đợi chút, Ngọc Nhi!" Trình Tần cười nhạt, anh hôn lên phần thanh xuân căng mọng của người con gái đối diện anh.
"Ưm...!" Tiếng rên khẽ của cô gái không ngừng phát ra.
Trình Tần bỗng dừng mọi động tác lại, anh nhanh chóng chỉnh chu lại quần áo rồi bước ra ngoài.
"Thẩm Như Ngọc, em mặc lại đồ đi, anh có chút chuyện!" Nói rồi anh bước ra ngoài, lấy bao thuốc lá từ trong túi quần ra hút.
Thẩm Như Ngọc ngồi đấy bất động, cô bất ngờ bởi hành động của Trình Tần.
Bên ngoài, Trình Tần cảm thấy nơi đáy lòng có chút đau và tội lỗi, hiện tại anh không ngừng nghĩ tới Thẩm Chi Ưu.
Anh không ngờ, có một ngày anh sẽ phải lòng cô ấy!
Càng không ngờ rằng, trong tim anh có cô ấy từ rất lâu rồi!
Có lẽ vì thế mà mỗi lần những việc mà từ trước cô ấy làm nay lại không làm nữa khiến anh cảm thấy trống vắng lạ thường...
Không còn vang vọng bên tai những lời nhõng nhẽo khó chịu kia...
Không còn những bữa cơm trưa khó ăn do tự tay cô ấy nấu...
Không còn sự ghé qua nhà một cách tự tiện nữa...
Không còn những lời lẽ chanh chua khi thấy anh thân mật với NGọc Nhi nữa...
Mặc dù cô ấy không xinh đẹp như Ngọc Nhi nhưng tại sao chứ?
Anh vẫn thổn thức vì cô ấy?
.
.
.
Thẩm Chi Ưu bỗng dưng cảm thấy chóng mặt, trước mặt như xoay vòng cô, cả người cô còn nóng nữa.
Cô bị sốt rồi sao?
Không thể nào!
Trong ly rượu có thuốc??
Thẩm Chi Ưu đưa tay với lấy ly rượu để xem nhưng nào ngờ cơ thể không nghe lời, cô ngã xuống sàn, từ từ nhắm hai mắt lại...
"Sao rồi?" Một giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên, theo sau là hai tiếng bước chân khác bước đến.
"Kế hoạch đã như đại ca nói, còn cô ta thì sao?" Giọng nói khác kính cẩn vang vọng, là đàn em của hắn.
"Đưa cô ta vào khách sạn ta đã đặt, phòng 1040"
"Tuân lệnh!"
"Alo" Người đàn ông nhếch môi cười.
[Đã xong rồi chứ?] Phía bên kia truyền đến một giọng nói thiếu nữ.
"Đã xong, bây giờ cô ta tính sao? Tôi đã cho người đưa cô ta vào phòng như cô nói!"
[Được rồi, tiền tôi sẽ chuyển, mọi chuyện còn lại cứ để tôi!]
.
.
.
"Hahahaha!!! Bảo bối a~"
"Không ngờ là con gái của ông ta tuy béo nhưng mà đẹp a!"
"Phải!! Hahahaha!! Bây giờ có cơ hội làm nhục cô ta! Khiến tập đoàn của bố cô ta bại sản tôi cũng mãn nguyện đấy!"
"Đúng đấy!"
Ba bốn giọng nói vang bên tai khiến Thẩm Chi Ưu tỉnh giấc, đầu óc cô đau buốt, dần mở mắt ra thì thấy bốn tên đàn ông trần truồng đứng trước mặt
CMN! Đờ phắc?
Giật hết cả mình!
Có chuyện quái gì đang diễn ra vậy?
"Dậy rồi sao?" Tên đàn ông béo đứng đối diện nhe răng cười.
Một lũ kinh tởm muốn làm gì cô đây?
Mẹ nó, sao mà người nóng quá vậy!
Chết tiệt!
Cái thằng khỉ đưa ly rượu kia nhất định là muốn hại cô! Còn nói, cái ly rượu đó nhất định có vấn đề!!
Thẩm Chi Ưu cố gắng ngồi dậy thì có một tên vừa gầy, vừa bẩn đẩy cô xuống.
"Này này, nằm xuống đi chứ, chưa xong mà~"
"Mau bỏ cái bàn tay bẩn thỉu của mày xuống!" Thẩm Chi Ưu tức giận nói.
Đậu xanh! Trước sau gì thì cô phải rời khỏi đây!
"Thả tao ra!" Chi Ưu vung tay đấm vào mặt tên gầy khiến tên đó ngã xuống đất, miệng dính đầy máu.
"Con ả chết tiệt này!" Tên gầy đứng dậy, hắn hung hăng đánh cô nhưng lại bị chặn lại.
"Bình tĩnh nào anh bạn, cô ta không thoát ra được đâu! Dù gì thì thuốc cũng mạnh, cô ta chắc gì đã nhấc nổi chân!" Tên béo chặn tên kia rồi cười giễu nói.
Khỉ thật!
Một lũ súc vật!
Thật kinh tởm, cô phải mau chóng ra khỏi đây!
"Nào, sẽ nhanh thôi, tôi sẽ giúp cô thỏa mãn~"
"Lũ chó mấy người mau cút đi!" Thẩm Chi Ưu không khách khí đập thẳng gối lên mặt tên béo.
"Mẹ nó! Là mày ép tao!" Tên béo bị đánh liền tức giận đè cô xuống.
Thẩm Chi Ưu cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, căn bản là tên béo quá khỏe.
"Nào, đang cảm thấy nóng đúng không? Tao sẽ giúp con ả nhà mày thỏa mãn a~"
**\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_**
**Hello~**
**Ngày mai ta sẽ bù nha vì ta thật sự rất bận a~**
**Tết đến sát đít rồi các nàng đã sắm sửa gì chưa đấy?**
**Hãy đoán xem tiếp theo Thẩm Chi Ưu sẽ như thế nào đi nào!!!**
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.