Xuyên Không Vớ Phải Lão Công Vô Sỉ
Chương 38
Bemn06
04/01/2021
"Nóng...nóng...nước!!" Thẩm Chi Ưu không cẩn thận rên lên, cơ thể nóng lên khiến cô chỉ muốn cởi bỏ hết quần áo trên người.
Âu Minh Triết thấy vậy liền nhanh chóng đưa nước cho Chi Ưu uống.
"Nóng...!" Thẩm Chi Ưu liên tục rên lên, cô không tự chủ được mà thò tay ra sau kéo khóa váy xuống.
"Này, đừng!" Âu Minh Triết nhanh tay cản lại, cơ hồ còn cảm thấy mặt anh hơi đỏ.
"Lái xe nhanh lên chút!" Minh Triết ho khan, anh ra lệnh cho tài xế ngồi đằng trước.
"Vâng!" Tài xế nghe vậy thì liền tăng tốc độ, ánh mắt có lúc nhìn vào gương chiếu hậu.
"Tình hình này có lẽ Thẩm tiểu thư đã bị chuốc thuốc!" Người đàn ông ngồi kế tài xế quay xuống nói, anh ta là thư kí kiêm trợ thủ, là cánh tay phải đắc lực của Âu Minh Triết - Đường Việt Bân.
"Điều tra xem ai đã làm chuyện này!" Âu Minh Triết cau mày nói.
"Vâng!" Đường Việt Bân gật đầu, anh bắt đầu công việc được giao.
"Chủ tịch, đã tới rồi ạ!" Tài xế nhìn vào gương chiếu hậu nói, sau đó nhanh chóng xuống xe mở cửa sau cho Minh Triết.
Âu Minh Triết bế Chi Ưu tiến thẳng vào căn biệt thự to lớn trước mặt. Anh bế cô lên lầu, nhẹ nhàng đặt xuống giường.
"Mau thay quần áo cho cô ấy!" Anh nghiêm mặt ra lệnh với người hầu gần đấy.
"Vâng, thưa chủ tịch!" Cô người hầu lễ phép gật đầu.
Xong, anh ra ngoài, trong lòng không ngừng thấp thỏm.
"Yo, Âu tổng!" Giọng nói cười cợt vang lên, là người đàn ông mặc bộ blouse trắng đi tới, tay cầm hộp dụng cụ "Âu tổng hôm nay bị gì sao?"
"Đi vào xem cô ấy đi! Đừng nói nhiều nữa!" Âu Minh Triết lãnh đạm lên tiếng.
"Ài, Âu tổng! ngài thật vô tâm a~"
"Cút vào!" Âu Minh Triết cau mày nói.
"Ok ok được được!"
.
.
.
Có người?
Thẩm Chi Ưu mở mắt, không phải là thay đồ xong rồi sao? Sao lại còn có người đi vào nữa?
"Tôi nói này Mục Tử Yên..." Người đàn ông mặc blouse trắng ngạc nhiên nhìn cô, như kiểu không thể tin vào mắt.
Cái quái gì vậy?
Mục Tử Yên?
Cô là Thẩm Chi Ưu mà?
Còn người đàn ông này là bác sĩ?
Con mẹ nó, cô không thể nhúc nhích!
Nóng quá!
Này! tên bác sĩ kia!
Mau lấy nước cho bổn nương ta đi!!
"Cô là...Thẩm Chi Ưu?" Tên đàn ông tiến đến, hắn ta trợn mắt nhìn cô.
Nhìn gì mà nhìn?
Mẹ nó!
Bác sĩ cái kiểu gì đấy?
Thẩm Chi Ưu bất chợt thấy được bảng tên của người đàn ông, cô ngẩn người.
Tiêu Thiệu Phong?
Cái tên này quen quen...
Đừng nói là cái tên có cái tính cách trẻ con nhé?!!
Nếu cô nhớ không lầm thì tên này cũng nằm trong dàn nam nhân của nữ chính! Trời ạ! Ông trời ơi!! Ông có phải ngứa mắt với con rồi không??
Tiêu Thiệu Phong chính là cánh tay trái đắc lực của Âu Minh Triết, hắn ta sau một lần được cùng đi dự tiệc với Âu Minh Triết thì gặp Thẩm Như Ngọc, từ đó, anh yêu ả từ cái nhìn đầu tiên!
Sau đó, khoảng một thời gian, anh lại được hẹn hò chung với chị nữ chính, có vận động trên giường với nhau các kiểu, cũng đang trong giai đoạn nồng thắm ấy nhưng lại có một sự việc giáng xuống khiến anh chàng gần như sụp đổ hoàn toàn. Đó chính là cấp trên của anh, người mà anh hết sức kính trọng và trung thành là Âu Minh Triết cũng đem lòng yêu nữ chính, anh đau khổ, dằn vặt, sau cùng thì chấp nhận buông bỏ, âm thầm giúp Minh Triết đến với Như Ngọc. Đối diện với sự thật rằng, nữ chính cùng một lúc hẹn hò với nhiều người, trong đó có Minh Triết và Trình Tần, anh chàng đâm ra thù hận.
Dám cắm sừng đại vương của anh sao? Cô ta chính là đi tìm chết!
Thẩm Chi Ưu nghĩ Tiêu Thiệu Phong sẽ suy nghĩ vậy, liền gật gù tự tán thưởng bản thân.
Anh chàng xung phong lên kế hoạch trả thù, công cuộc cách mạng của anh đã thành công vạch trần được sự việc!
Thật đáng tuyên dương!
Nhiều nam nhân thấy vậy thì tức giận, hùng hồn trả đũa Như Ngọc nhưng tiếc thay, hai con người mang tên Âu Minh Triết và Trình Tần lại mù quáng, dù nữ chính có như vậy nhưng vẫn bỏ qua, đứng dậy bảo vệ nữ chính. Tất nhiên là các nam nhân đó thua, làm sao mà đụng đến được Như Ngọc cho dù là một cọng lông chứ?
Nghĩ đến đây, Thẩm Chi Ưu không nhịn được mà khó chịu thay, nếu mà là cô, cô thề có bị chìm xuống biển lửa cô cũng không bỏ qua đâu!
Cuối cùng chỉ còn hai thanh niên si tình, quyết đấu với nhau. Khỏi cần nói cũng biết là phần thắng thuộc về ai, đương nhiên là cái tên Trình Tần rồi! Ài, nói thật, phần này thật sự rất gay cấn a! Âu Minh Triết bắt cóc nữ chính, chia cắt tình cảm, ngược tâm, ngược thân Như Ngọc cùng Trình Tần, khiến Trình Tân phải từ bỏ. Bao nhiêu là sóng gió nhưng tình cảm vẫn sâu đậm, Trình Tần chiến thắng, anh trả thù bằng cách đánh sập tập đoàn Âu thị, cho người tìm giết Âu Minh Triết.
Thật tội nghiệp a!
Hừ, cái tên nam chính cũng chỉ là do có bàn tay vàng của tác giả thôi mà chứ có gì ghê gớm đâu!
Sau cái chết của Âu Minh Triết, hai người Như Ngọc cùng với Trình Tần đến với nhau, tổ chức đám cưới long trọng trong khi người nhà Minh Triết đau khổ vì người đã khuất.
Haiz, thật đúng là cuộc đời!
Bất chợt có một cánh tay vỗ nhẹ vào vai cô khiến cô như bừng tỉnh.
Giật mình đấy!
"Này, em có sao không?" Âu Minh Triết lo lắng hỏi.
"Âu Tổng, ngài nên để cô ấy nghỉ ngơi đi!" Tiêu Thiệu Phong cười bất lực. Từ nãy giờ cô ấy chỉ là suy nghĩ gì đó thôi, sẽ không có vấn đề gì đâu. Anh đã kê thuốc cho Thẩm Chi Ưu lúc cô đang mơ màng rồi. Nói thật là, bộ dạng lúc này của cô ấy thật buồn cười. "Ngài cũng nên đi nghỉ ngơi đi ạ!"
Thẩm Chi Ưu cảm thấy trong người bớt nóng đi hẳn thì một cơn buồn ngủ kéo tới trong khi trong lòng thì lại muốn thức để ngắm tên tiểu tử Minh Triết kia a~
Không, Thẩm Chi Ưu! Mày tuyệt đối không phải là dạng mê trai mà!!!
Nội tâm: Này này! Rõ ràng là cô mê trai còn đổ thừa tôi? Thật đáng ghét!
Âu Minh Triết thấy vậy liền nhanh chóng đưa nước cho Chi Ưu uống.
"Nóng...!" Thẩm Chi Ưu liên tục rên lên, cô không tự chủ được mà thò tay ra sau kéo khóa váy xuống.
"Này, đừng!" Âu Minh Triết nhanh tay cản lại, cơ hồ còn cảm thấy mặt anh hơi đỏ.
"Lái xe nhanh lên chút!" Minh Triết ho khan, anh ra lệnh cho tài xế ngồi đằng trước.
"Vâng!" Tài xế nghe vậy thì liền tăng tốc độ, ánh mắt có lúc nhìn vào gương chiếu hậu.
"Tình hình này có lẽ Thẩm tiểu thư đã bị chuốc thuốc!" Người đàn ông ngồi kế tài xế quay xuống nói, anh ta là thư kí kiêm trợ thủ, là cánh tay phải đắc lực của Âu Minh Triết - Đường Việt Bân.
"Điều tra xem ai đã làm chuyện này!" Âu Minh Triết cau mày nói.
"Vâng!" Đường Việt Bân gật đầu, anh bắt đầu công việc được giao.
"Chủ tịch, đã tới rồi ạ!" Tài xế nhìn vào gương chiếu hậu nói, sau đó nhanh chóng xuống xe mở cửa sau cho Minh Triết.
Âu Minh Triết bế Chi Ưu tiến thẳng vào căn biệt thự to lớn trước mặt. Anh bế cô lên lầu, nhẹ nhàng đặt xuống giường.
"Mau thay quần áo cho cô ấy!" Anh nghiêm mặt ra lệnh với người hầu gần đấy.
"Vâng, thưa chủ tịch!" Cô người hầu lễ phép gật đầu.
Xong, anh ra ngoài, trong lòng không ngừng thấp thỏm.
"Yo, Âu tổng!" Giọng nói cười cợt vang lên, là người đàn ông mặc bộ blouse trắng đi tới, tay cầm hộp dụng cụ "Âu tổng hôm nay bị gì sao?"
"Đi vào xem cô ấy đi! Đừng nói nhiều nữa!" Âu Minh Triết lãnh đạm lên tiếng.
"Ài, Âu tổng! ngài thật vô tâm a~"
"Cút vào!" Âu Minh Triết cau mày nói.
"Ok ok được được!"
.
.
.
Có người?
Thẩm Chi Ưu mở mắt, không phải là thay đồ xong rồi sao? Sao lại còn có người đi vào nữa?
"Tôi nói này Mục Tử Yên..." Người đàn ông mặc blouse trắng ngạc nhiên nhìn cô, như kiểu không thể tin vào mắt.
Cái quái gì vậy?
Mục Tử Yên?
Cô là Thẩm Chi Ưu mà?
Còn người đàn ông này là bác sĩ?
Con mẹ nó, cô không thể nhúc nhích!
Nóng quá!
Này! tên bác sĩ kia!
Mau lấy nước cho bổn nương ta đi!!
"Cô là...Thẩm Chi Ưu?" Tên đàn ông tiến đến, hắn ta trợn mắt nhìn cô.
Nhìn gì mà nhìn?
Mẹ nó!
Bác sĩ cái kiểu gì đấy?
Thẩm Chi Ưu bất chợt thấy được bảng tên của người đàn ông, cô ngẩn người.
Tiêu Thiệu Phong?
Cái tên này quen quen...
Đừng nói là cái tên có cái tính cách trẻ con nhé?!!
Nếu cô nhớ không lầm thì tên này cũng nằm trong dàn nam nhân của nữ chính! Trời ạ! Ông trời ơi!! Ông có phải ngứa mắt với con rồi không??
Tiêu Thiệu Phong chính là cánh tay trái đắc lực của Âu Minh Triết, hắn ta sau một lần được cùng đi dự tiệc với Âu Minh Triết thì gặp Thẩm Như Ngọc, từ đó, anh yêu ả từ cái nhìn đầu tiên!
Sau đó, khoảng một thời gian, anh lại được hẹn hò chung với chị nữ chính, có vận động trên giường với nhau các kiểu, cũng đang trong giai đoạn nồng thắm ấy nhưng lại có một sự việc giáng xuống khiến anh chàng gần như sụp đổ hoàn toàn. Đó chính là cấp trên của anh, người mà anh hết sức kính trọng và trung thành là Âu Minh Triết cũng đem lòng yêu nữ chính, anh đau khổ, dằn vặt, sau cùng thì chấp nhận buông bỏ, âm thầm giúp Minh Triết đến với Như Ngọc. Đối diện với sự thật rằng, nữ chính cùng một lúc hẹn hò với nhiều người, trong đó có Minh Triết và Trình Tần, anh chàng đâm ra thù hận.
Dám cắm sừng đại vương của anh sao? Cô ta chính là đi tìm chết!
Thẩm Chi Ưu nghĩ Tiêu Thiệu Phong sẽ suy nghĩ vậy, liền gật gù tự tán thưởng bản thân.
Anh chàng xung phong lên kế hoạch trả thù, công cuộc cách mạng của anh đã thành công vạch trần được sự việc!
Thật đáng tuyên dương!
Nhiều nam nhân thấy vậy thì tức giận, hùng hồn trả đũa Như Ngọc nhưng tiếc thay, hai con người mang tên Âu Minh Triết và Trình Tần lại mù quáng, dù nữ chính có như vậy nhưng vẫn bỏ qua, đứng dậy bảo vệ nữ chính. Tất nhiên là các nam nhân đó thua, làm sao mà đụng đến được Như Ngọc cho dù là một cọng lông chứ?
Nghĩ đến đây, Thẩm Chi Ưu không nhịn được mà khó chịu thay, nếu mà là cô, cô thề có bị chìm xuống biển lửa cô cũng không bỏ qua đâu!
Cuối cùng chỉ còn hai thanh niên si tình, quyết đấu với nhau. Khỏi cần nói cũng biết là phần thắng thuộc về ai, đương nhiên là cái tên Trình Tần rồi! Ài, nói thật, phần này thật sự rất gay cấn a! Âu Minh Triết bắt cóc nữ chính, chia cắt tình cảm, ngược tâm, ngược thân Như Ngọc cùng Trình Tần, khiến Trình Tân phải từ bỏ. Bao nhiêu là sóng gió nhưng tình cảm vẫn sâu đậm, Trình Tần chiến thắng, anh trả thù bằng cách đánh sập tập đoàn Âu thị, cho người tìm giết Âu Minh Triết.
Thật tội nghiệp a!
Hừ, cái tên nam chính cũng chỉ là do có bàn tay vàng của tác giả thôi mà chứ có gì ghê gớm đâu!
Sau cái chết của Âu Minh Triết, hai người Như Ngọc cùng với Trình Tần đến với nhau, tổ chức đám cưới long trọng trong khi người nhà Minh Triết đau khổ vì người đã khuất.
Haiz, thật đúng là cuộc đời!
Bất chợt có một cánh tay vỗ nhẹ vào vai cô khiến cô như bừng tỉnh.
Giật mình đấy!
"Này, em có sao không?" Âu Minh Triết lo lắng hỏi.
"Âu Tổng, ngài nên để cô ấy nghỉ ngơi đi!" Tiêu Thiệu Phong cười bất lực. Từ nãy giờ cô ấy chỉ là suy nghĩ gì đó thôi, sẽ không có vấn đề gì đâu. Anh đã kê thuốc cho Thẩm Chi Ưu lúc cô đang mơ màng rồi. Nói thật là, bộ dạng lúc này của cô ấy thật buồn cười. "Ngài cũng nên đi nghỉ ngơi đi ạ!"
Thẩm Chi Ưu cảm thấy trong người bớt nóng đi hẳn thì một cơn buồn ngủ kéo tới trong khi trong lòng thì lại muốn thức để ngắm tên tiểu tử Minh Triết kia a~
Không, Thẩm Chi Ưu! Mày tuyệt đối không phải là dạng mê trai mà!!!
Nội tâm: Này này! Rõ ràng là cô mê trai còn đổ thừa tôi? Thật đáng ghét!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.