Chương 72: Vô Đề
ღSơnღ
29/06/2018
Trong nháy mắt, Chu phu nhân trái tim hoảng hốt như ngừng đập, trong đầu trống rỗng, khi nàng ngã xuống, trong lúc vô tình Trương Siêu Quần chạm trúng huyệt đạo, thân thể như là không di chuyển được, nếu bây giờ dáng vẻ này bị Cửu Chân nhìn thấy, Chu phu nhân không dám nghĩ tới, ngơ ngác như là muốn chết.
Lúc này, Trương Siêu Quần đã là dùng chỉ ở trước ngực nàng, dưới hai nơi huyệt đạo điểm liên tục hai lần, Chu phu nhân thân thể chợt nhẹ đi, yêu kiều một tiếng, ngồi dậy đứng lên, vừa lúc tiếng nói chuyện của Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh đã nhẹ nhàng gần đến.
Trương Siêu Quần liền ở bên tai Chu phu nhân nói:
– Để vãn bối dạy Chu bá mẫu Nữ Mỹ Quyền Pháp!
Dứt lời, hắn thối hậu hai bước, sử dụng chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “ Chu phu nhân ngẩn người ra, nhưng rồi lập tức hiểu ý của hắn, cánh tay nàng nhẹ giương, chiếu theo chiêu thức của hắn đánh ra.
– Mẫu thân.. không phải là cùng Trương công tử có vài lời nói riêng sao? Sao bây giờ mẫu thân lại cùng với công tử học chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “vậy?
Chu Cửu Chân giọng nói lanh lảnh vang lên, cùng với Võ Thanh Anh dắt tay nhau đến, nhưng không có Vệ Bích đi theo, Trương Siêu Quần không khỏi kỳ quái, tên mặt trắng nhỏ này đi nơi nào? Chẳng lẽ là đã bị Võ Thanh Anh ném cho chó ăn?
Chu phu nhân trên mặt vẫn còn đỏ ửng như trước, bất quá là đang luyện quyền pháp, cho nên nhìn qua cũng không có gì khác thường.
– Ưm.. Võ Đang nữ mỹ quyền của Trương công tử quả nhiên có chỗ tinh xảo thật, biểu ca của ngươi đâu?
Chu phu nhân tim vẫn đập cực tốc, khi nói chuyện âm điệu cũng hơi có chút hơi run run.
Chu Cửu Chân liếc nhìn nhìn Võ Thanh Anh, sắc mặt quái lạ, nói:
– Biểu ca nói đã lâu rồi không có đến Hồng Mai Sơn Trang, cho nên muốn đi ra ngoài ngắm nhìn cảnh tuyết.
Trương Siêu Quần thầm nghĩ:
“Nhìn cái gì cảnh tuyết.. rõ ràng là có gì đó quái lạ…”
Chu phu nhân ồ một tiếng, nói:
– Ta cũng đoản trí đã quên mất, lập tức sẽ khai tiệc ngay bây giờ, các ngươi đừng có chạy lung tung, cứ ở ngay đây chơi đùa, ta kêu Kiều Phúc đi gọi Vệ Bích quay về, một lúc nữa thì tới dùng cơm.
Nói xong dứt lời, liền quay đầu vội vã đi ngay.
Trương Siêu Quần thấy Chu phu nhân tư thế bước đi thì có chút là lạ, hắn liền suy đoán vừa rồi, chắc là bị tiết ra làm ướt cái tiểu khố, trời giá rét đông đại lãnh thiên, dinh dính ở trên người cho nên không được thoải mái.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh thấy hắn nhìn chằm chằm bóng lưng Chu phu nhân như xuất thần, hơi nghi hoặc, Chu Cửu Chân nói:
– Siêu Quần ca, huynh sao nhìn mẫu thân muội mà đờ ra như vậy, đừng nói là thấy mẫu thân muội thật xinh đẹp, nên động lòng chứ?
Trương Siêu Quần bị hắn nói trúng tâm sự, giật mình nói:
– Nói bậy bạ, tiểu nha đầu nếu bị mẫu thân muội nghe thấy, coi chừng bị xé xác đấy.
Chu Cửu Chân hì hì nở nụ cười, nói:
– Mẫu thân muội không nỡ đánh muội đâu!
– Ừ… cứ thử xem mẫu thân muội có nỡ hay không?
Hắn quay đầu hướng về Võ Thanh Anh hỏi:
– Võ tiểu thư, Vệ công tử sao lại chỉ có một mình đi ngắm cảnh tuyết? Các người lại không đi cùng với Vệ công tử sao?
Võ Thanh Anh lộ ra nụ cười miễn cưỡng, nói:
– Không nhắc đến sư ca, y tâm tình không được tốt, đi ra ngoài khuây khỏa một chút. À.. đúng rồi…Trương công tử, nghe Chu tỷ nói võ công của công tử rất lợi hại, có thể chỉ điểm cho chúng ta một thoáng đây?
Hai mỹ nhân khó phân cao thấp động lòng người mềm giọng muốn nhờ, Trương Siêu Quần lại sao từ chối? Huống chi Nữ Mỹ Quyền Pháp tuy rằng tinh kỳ ảo diệu, nhưng cũng không phải là loại võ công quyền pháp tuyệt thế uy lực mạnh mẽ, dạy cho hai người thê tử tương lai này, có gì mà không thể? Lập tức, Trương Siêu Quần liền sử dụng chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc, Thiên Tôn Chức Cẩm, Hồng Ngọc Kích Cổ, Lộng Ngọc Xuy Tiêu, Điêu Thuyền Bái Nguyệt “các loại mấy chiêu thức đều diễn luyện qua một lần.
Chu Cửu Chân đã được hắn dạy cho chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “ thì thấy Nữ Mỹ Quyền Pháp ở dưới tay hắn xuất ra, tuy là nam nhân không những không có dáng vẻ thô kệch, trái lại càng hiện ra vóc người hắn cân xứng thon dài rắn chắc, trong mỗi lúc vung tay nhấc chân, phong thái phiên phiên, không khỏi nhìn đến ngây dại, rồi nàng chợt nghĩ đến ngày đó ở trong sơn động bị hắn dùng cánh tay mạnh mẽ ôm vào trong ngực, một bàn tay dùng thủ pháp kỳ diệu đưa xuống cái âm hộ mình, như có những ngón tay cắm vào bên trong âm đạo móc ngoáy thật là sướng khoái, khiến cho nàng mấy ngày sau cũng không thể an mị, khuôn mặt trong suốt như ngọc chợt đỏ ửng lên, bên dưới cái âm hộ nhớ tới lại rục rịch như là muốn rỉ nước…
Võ Thanh Anh cũng là âm thầm than thở, người này là bực nào phong nhã, nàng lại bất chợt so sánh hắn với lòng dạ của sư ca thì hào phóng mạnh hơn rất nhiều, bất quá, nàng cũng chỉ là thưởng thức thôi, chứ không như là Chu Cửu Chân, động tình khó giấu.
Nhìn thấy Chu Cửu Chân thấy hai gò má ửng đỏ đã một mảnh, hai mắt nhìn Trương công tử dịu dàng đắm đuối, Võ Thanh Anh trong lòng không khỏi có chút vui mừng, nàng biết trước đây Chu Cửu Chân yêu thích sư ca, bây giờ nhìn cảnh tương như thế này, thì đã không còn lo lắng Chu Cửu Chân sẽ cùng với mình tranh đoạt sư ca.
Trương Siêu Quần đem này mấy chiêu xuất ra ba lần, lúc này mới dừng lại, hỏi:
– Hai vị tiểu thư đều nhìn rõ ràng chưa?
Chu Cửu Chân mỉm cười gật đầu, Võ Thanh Anh không khỏi mặt cũng ửng hồng lên, gật đầu nói:
– Xin mời Trương công tử chỉ điểm.
Hai tiểu thư phân ra hai bên, bắt đầu diễn luyện mấy chiêu thức, trong đó có chiêu “Điêu Thuyền Bái Nguyệt “là khó học nhất, chiêu thức rất phức tạp, động tác nếu hơi có sai lệch thì không trôi chảy thì sẽ không có khả năng đánh trả đối phương, do đó chiêu này Trương Siêu Quần dạy rất là thật là cẩn thận, mỗi khi thấy các nàng có động tác chưa chuẩn xác, liền dừng lại sửa lại tư thế, Võ Thanh Anh nhìn thấy hắn ở trên cơ thể của Chu Cửu Chân cánh tay, trên eo bắp đùi, dưới hạ thể cứ tùy ý đụng vào, Chu Cửu Chân lại không có nửa phần khó chịu, biểu hiện bên trong một cách rất tự nhiên, không khỏi ngạc nhiên vạn phần, lúc thấy Chu Cửu Chân nhìn hướng về phía Trương công tử ẩn mắt đưa tình, ánh mắt ấy, từng có lúc nàng cũng đã nhìn thấy Chu Cửu Chân ngắm nhìn ở trên người sư ca như thế, bây giờ Chu Cửu Chân di tình biệt luyến, Võ Thanh Anh tự dưng không khỏi trong lòng có chút trống rỗng.
Phàm là mọi người đều có cái tật xấu như vậy, nhìn vật này có người tranh đoạt, liền cảm thấy được đó là vật tốt đẹp, mặc dù là mình không thích lắm, nhưng chỉ cần có người thích, thì cái vật không tốt cũng là tốt đẹp.
Giống như mọi người đi vào một tửu quán, bên trong khắp nơi người đều ngồi đầy, nhiều không kể xiết, một tửu quán khác thì trống rỗng, chỉ có vài ba vị khách, mọi người hơn nửa đang đi bên ngoài sẽ chọn cái tửu quán có đông người ngồi ăn uống, bởi vì cảm thấy sở dĩ nhiều người như vậy, thì có thể là tửu quán này là có mùi vị nhất định là tốt hơn tửu quán vắng khách bên kia, đây là tâm lý chung của mọi người.
Võ Thanh Anh chuyến đi lần này đi tới Hồng Mai Sơn Trang, phát hiện Chu Cửu Chân không còn để ý tới sư ca mình, mà là đã chuyển biến tâm ý chuyển qua cho Trương Siêu Quần, trong chuyện tình cảm khó có thể hiểu hết, khi thấy bởi vì Chu Cửu Chân toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Trương công tử này, cho nên ngay cả bản thân nàng cũng bất tri bất giác đối với Trương công tử sản sinh ra có chút hứng thú muốn tìm hiểu.
– Võ tiểu thư, vị trí nơi này cũng không đúng lắm, cánh tay phải tận lực duỗi thẳng, tới đây thì nhất định chiêu thức phải xuất ra liền một mạch, đúng rồi…đúng rồi…khi quay lại thân thể, eo người trầm xuống phía dưới, ưm.. đừng có rơi xuống thấp quá…
Võ Thanh Anh thấy hắn lại đối xử chính mình cũng như là đối xử Chu Cửu Chân đồng dạng, bàn tay của hắn, đưa cánh tay giữ lấy cánh tay mình duỗi ra, một tay giữ lấy bờ eo của mình, hình như là không cẩn thận sượt qua ở trước cái âm hộ mình đụng vào một cái, Võ Thanh Anh mặt đỏ hồng, tim đập càng nhanh hơn.
Võ Thanh Anh liếc nhìn lén hắn, thấy hắn khuôn mặt rất bình thản, chính nghĩa lẫm nhiên, thầm nghĩ tự trách chính mình đa nghi rồi, vừa rồi tuy rằng bị đầu ngón tay hắn không cẩn thận chạm vào ngay trên gò mu âm hộ, nhưng đó là hắn vô ý, nhịp tim rốt cục trở lại bình thường không ít, đột nhiên lại có cảm giác mơ hồ thất lạc, nàng luôn luôn tự phụ với dung mạo của chính mình, trong vùng Côn Lôn Sơn này, có người nào không biết mỹ danh ” Tuyết Lĩnh Song Sơn “? Vậy mà hắn lại đối với mình đều không thèm ngó đến, chẳng lẽ mình thật sự nhan sắc không bằng Cửu Chân sao?
Võ Thanh Anh âm thầm không cam lòng, kỳ thực, ngay cả bản thân nàng cũng không biết, Trương Siêu Quần này so với Vệ Bích võ công đã cao hơn, lòng dạ cũng càng rộng lớn hơn, tướng mạo cũng càng anh tuấn hơn đã lặng lẽ chiếm một vị trí trong lòng của nàng…
Vừa rồi lén lúc sờ soạng trên cái mu âm hộ của Võ Thanh Anh đắc thủ, Trương Siêu Quần không khỏi âm thầm đắc ý, mắt nhìn thấy Võ Thanh Anh cũng là sóng mắt lưu chuyển, trên mặt e lệ như hoa, thì trong lòng hắn đã bắt đầu trù tính nên làm cách nào để đem “Tuyết Lĩnh Song Sơn“ đề chiếm đoạt được, lúc này một nha hoàn đi đến mời tất cả bọn họ đi dùng cơm.
Đến đại sảnh, từ lâu tiệc rượu đã xếp đặt xong, lúc này Hồng Mai Sơn Trang khắp nơi hoan ca nói cười, ngoài sân cũng có hơn 20 bàn tiệc, hôm nay toàn bộ người hầu, nha hoàn đều được chơi đùa chơi đùa ăn uống bài bạc thả cửa, không còn biết trời đất ở đâu.
Vừa vào, Trương Siêu Quần liền nhìn thấy vơ chồng Chu Trường Linh đang cùng Vệ Bích nói chuyện, khi thấy Trương Siêu Quần đến, hai vợ chồng đều đứng lên, Chu Trường Linh cười nói:
– Hiền điệt mời ngồi ở đây.
Trương Siêu Quần khiêm tốn nói vài câu, liền ngồi ở bên cạnh Chu Trường Linh, Vệ Bích kia thấy Trương Siêu Quần được hậu lễ, trong lòng y căm ghét bất bình, trên mặt sương lạnh gắn đầy…
Trương Siêu Quần âm thầm quan sát mỗi cử động Chu phu nhân, thấy Chu phu nhân chẳng để hắn vào ở trong mắt, vẫn bình thường nói cười vui vẻ, mặc dù là ánh mắt cùng hắn đôi lúc chạm nhau, thì cũng giống như là lúc trước khi mới vừa gặp hắn chẳng khác nhau chút nào, tựa như là màn hương diễm vừa qua chẳng từng có xảy ra, làm Trương Siêu Quần có chút thất vọng, bên tay trái của hắn ngồi chính là Chu Trường Linh, bên phải là Chu Cửu Chân, nàng ngày hôm nay hứng thú cực cao, người yêu an vị ở bên cạnh, trong lúc ăn uống, một chân cùng với chân Trương Siêu Quần va va chạm chạm, tình ý kéo dài, bữa cơm này, nàng ăn rất là ngon miệng.
Tiệc xong, Chu Cửu Chân lại quấn quít lấy Trương Siêu Quần nhờ chỉ giáo thêm quyền thuật, Chu Trường Linh cũng là có hứng thú, muốn đi theo cùng nhìn, Trương Siêu Quần biết Chu Trường Linh võ nghệ cũng tinh xảo, nên hắn liên tục khiêm nhượng, Chu Trường Linh lúc này giải thích nói, Hồng Mai Sơn Trang cùng Võ Liệt Sơn Trang hợp xưng Chu Võ Liên Hoàn Trang, người của hai nhà hàng năm đều tụ tập, cùng luyện võ công để xem mức tiến triển đến đâu, Trương Siêu Quần thấy Võ Thanh Anh cũng có vẻ chờ mong nóng lòng muốn thử, trong lòng hắn mang đại sướng, nên liền đồng ý.
Đoàn người đi tới hậu viện, bắt đầu thì Vệ Bích cùng Võ Thanh Anh biễu diễn công phu Lan Hoa Phất Huyệt Thủ, đây là tuyệt kỹ của Võ Gia, đến từ đảo chủ Đào Hoa Đông tà Hoàng Dược Sư, hai sư huynh muội Vệ Bích chẳng khác nào là Kim Đồng Ngọc Nữ, thủ pháp của Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Nữ Mỹ Quyền Pháp của Cổ Mộ Phái đều là chú ý đến tư thế duyên dáng ảo diệu, diễn luyện ra, nhìn trông rất đẹp mắt, Trương Siêu Quần thấy sư huynh muội bọn họ võ công rất thành thạo, hiển nhiên là tu luyện phối hợp cùng nhau đã qua nhiều năm, cho nên cũng thầm ganh tỵ.
Chờ hai người bọn họ thi triễn xong công phu, Chu Trường Linh vỗ tay khen:
– Được lắm, sư huynh muội các ngươi năm nay võ công tiến bộ không ít, xem ra Võ huynh đã bỏ công sức không ít đào tạo trên người các ngươi. Vệ Bích.. Lan Hoa Phất Huyệt Thủ sư phụ ngươi đã truyền cho, nhưng môn võ công này nếu là phối hợp cùng với Lạc Anh Thần Chỉ, chỉ hóa thành chưởng, chưởng hóa thành chỉ, chưởng khi đến như hoa rụng rực rỡ, phất chỉ như hoa lan xum xuê, chiêu nào chiêu nấy ác liệt, phong thái đoan lệ, uy lực tăng mạnh, sư phụ ngươi đã có dạy ngươi chưa?
Vệ Bích trên mặt hơi ngượng nói:
– Lạc Anh Thần Chỉ thì sư phụ lão nhân gia cũng có giáo qua, nhưng nội điệt tư chất đần độn, chỉ học được có một, hai phần.
Chu Cửu Chân cười nói:
– Vậy cũng là tốt lắm rồi, sau này biểu ca cố gắng tu luyện thì sẽ giỏi thôi.
Vệ Bích cung kính lùi qua ở một bên, Chu Trường Linh lại hướng về Chu Cửu Chân nói:
– Cửu Chân, nhìn biểu ca cùng muội muội của con, cả hai võ công đều cao hơn con, con phải cố gắng hướng về bọn họ tập luyện đấy.
Chu Cửu Chân quay qua phía Chu Trường Linh le lưỡi, nói:
– Phụ thân…để con thi triễn cho phụ thân xem công phu con mới học qua của Trương công tử Nữ Mỹ Quyền Pháp của phái Võ Đang, Anh muội, chúng ta cùng nhau luyện nhé!
Chu Trường Linh nở nụ cười gật đầu.
Liếc nhìn Tuyết Lĩnh Song Sơn chuẩn bị diễn luyện qua mấy chiêu Nữ Mỹ Quyền Pháp, Chu Trường Linh là người hiểu biết về võ công, lại nghe qua công phu này là do Trương Tam Phong sau khi hơn trăm tuổi mới sáng tạo quyền pháp, liền vỗ tay tán thưởng.
Đối với Tuyết Lĩnh Song Sơn tuy rằng quyền pháp này còn rất mới lạ, nhưng khi hai tiểu thư bỏ đi áo ngoài Hồ Cừu cùng Điêu Cừu, thì nhìn thấy thân thể thướt tha, quyền pháp uy lực nhìn thấy bình thường, nhưng ẩn bên trong sự tao nhã nhàn dật, biểu hiện chiêu thức vô cùng nhuần nhuyễn, linh lung vẻ đẹp, làm cho Trương Siêu Quần nhìn đến tâm trí rung động, huyết mạch sôi sục.
– Hay..
Chu Trường Linh khen.
– Trương chân nhân quả nhiên là một đại tông sư, chiêu nào chiêu nấy đều là ngoài dự đoán mọi người, tinh, nhanh, kỳ, chuẩn, nếu chủ quan không biết được quyền pháp này ảo diệu, đến lúc ứng phó khó mà đỡ kịp.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh cùng lúc dừng lại, hai tiểu thư đều nhìn phía Trương Siêu Quần, một người là ánh mắt đưa tình, một người là kính phục, đang muốn muốn hắn tiếp tục dạy thêm vài chiêu, Vệ Bích bỗng nhiên nói:
– Quyền pháp múa thật đẹp! Nhưng nếu là nam nhân triển khai đánh ra, khó tránh khỏi có chút dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, ta có đề nghị, nếu như Trương công tử không ngại, ta muốn cùng Trương công tử tỷ thí qua một chút, không biết Trương công tử có chịu nể mặt ta không?
Lời y vừa nói ra, tất cả mọi người là cảm thấy bất ngờ, Chu Trường Linh không khỏi tức giận, Vệ Bích này đúng là không biết cách nói chuyện, quyền pháp này là do Võ Đang Trương Tam Phong sáng tạo, cho dù là biểu ca ngươi không ưa Trương Siêu Quần, cũng không nên nói lời như vậy a, dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, nói thế chính là nhục mắng Võ Đang chưởng môn Trương chân nhân người ta rồi!
Hai tiểu thư cùng là phẫn nộ nhìn Vệ Bích, nhưng Trương Siêu Quần khẽ mỉm cười, làm như không để ý lắm, ôm quyền nói:
– Vệ huynh võ công cao cường, hơn xa tiểu đệ, đúng ra là tiểu đệ phải hướng về Vệ huynh để học tập mới đúng.
Chu phu nhân thấy hắn lại đáp ứng với Vệ Bích, liền thấp giọng hướng về Chu Trường Linh nói:
– Phu quân không ngăn cản bọn họ à? Vạn nhất có tổn thương gì, mới đầu năm mới thì không may mắn đâu.
Chu Trường Linh vui vẻ cười nói:
– Không có gì mà ngại, người trong chốn võ lâm tỷ thí là chuyện bình thường mà.
Chu phu nhân không nói, nàng biết Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Lạc Anh Thần Chỉ đều là võ công thượng thừa, phái Võ Đương võ công tuy rằng cũng không kém, nhưng Trương Siêu Quần tuổi vẫn còn quá trẻ như thế, thì liệu có thể học được bao nhiêu công phu? Huống chi Vệ Bích hôm nay lại không giống bình thường, Chu phu nhân là người từng trải, làm sao há có thể không nhìn ra? Vệ Bích là ngoại sanh của nàng, người ngoại sanh này tuy rằng anh tuấn, nhưng tâm địa hẹp hòi, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm…
Đột nhiên Chu phu nhân cả kinh trong lòng, trái tim nhảy loạn lên, chính mình lại không lo lắng cho ngoại sanh, trái lại thì lo lắng cho Trương Siêu Quần, chuyện này…
Chu phu nhân trên mặt ửng đỏ, chẳng lẽ mình bị hắn dùng thủ pháp quái lạ kia lúc khuấy động để trên cái âm hộ, nhưng bên trong âm đạo lại vô cùng…..
Chu phu nhân ruột gan chuyển biến, đương nhiên là tự hổ thẹn xấu hổ vô cùng.
Lúc này, Trương Siêu Quần đã là dùng chỉ ở trước ngực nàng, dưới hai nơi huyệt đạo điểm liên tục hai lần, Chu phu nhân thân thể chợt nhẹ đi, yêu kiều một tiếng, ngồi dậy đứng lên, vừa lúc tiếng nói chuyện của Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh đã nhẹ nhàng gần đến.
Trương Siêu Quần liền ở bên tai Chu phu nhân nói:
– Để vãn bối dạy Chu bá mẫu Nữ Mỹ Quyền Pháp!
Dứt lời, hắn thối hậu hai bước, sử dụng chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “ Chu phu nhân ngẩn người ra, nhưng rồi lập tức hiểu ý của hắn, cánh tay nàng nhẹ giương, chiếu theo chiêu thức của hắn đánh ra.
– Mẫu thân.. không phải là cùng Trương công tử có vài lời nói riêng sao? Sao bây giờ mẫu thân lại cùng với công tử học chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “vậy?
Chu Cửu Chân giọng nói lanh lảnh vang lên, cùng với Võ Thanh Anh dắt tay nhau đến, nhưng không có Vệ Bích đi theo, Trương Siêu Quần không khỏi kỳ quái, tên mặt trắng nhỏ này đi nơi nào? Chẳng lẽ là đã bị Võ Thanh Anh ném cho chó ăn?
Chu phu nhân trên mặt vẫn còn đỏ ửng như trước, bất quá là đang luyện quyền pháp, cho nên nhìn qua cũng không có gì khác thường.
– Ưm.. Võ Đang nữ mỹ quyền của Trương công tử quả nhiên có chỗ tinh xảo thật, biểu ca của ngươi đâu?
Chu phu nhân tim vẫn đập cực tốc, khi nói chuyện âm điệu cũng hơi có chút hơi run run.
Chu Cửu Chân liếc nhìn nhìn Võ Thanh Anh, sắc mặt quái lạ, nói:
– Biểu ca nói đã lâu rồi không có đến Hồng Mai Sơn Trang, cho nên muốn đi ra ngoài ngắm nhìn cảnh tuyết.
Trương Siêu Quần thầm nghĩ:
“Nhìn cái gì cảnh tuyết.. rõ ràng là có gì đó quái lạ…”
Chu phu nhân ồ một tiếng, nói:
– Ta cũng đoản trí đã quên mất, lập tức sẽ khai tiệc ngay bây giờ, các ngươi đừng có chạy lung tung, cứ ở ngay đây chơi đùa, ta kêu Kiều Phúc đi gọi Vệ Bích quay về, một lúc nữa thì tới dùng cơm.
Nói xong dứt lời, liền quay đầu vội vã đi ngay.
Trương Siêu Quần thấy Chu phu nhân tư thế bước đi thì có chút là lạ, hắn liền suy đoán vừa rồi, chắc là bị tiết ra làm ướt cái tiểu khố, trời giá rét đông đại lãnh thiên, dinh dính ở trên người cho nên không được thoải mái.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh thấy hắn nhìn chằm chằm bóng lưng Chu phu nhân như xuất thần, hơi nghi hoặc, Chu Cửu Chân nói:
– Siêu Quần ca, huynh sao nhìn mẫu thân muội mà đờ ra như vậy, đừng nói là thấy mẫu thân muội thật xinh đẹp, nên động lòng chứ?
Trương Siêu Quần bị hắn nói trúng tâm sự, giật mình nói:
– Nói bậy bạ, tiểu nha đầu nếu bị mẫu thân muội nghe thấy, coi chừng bị xé xác đấy.
Chu Cửu Chân hì hì nở nụ cười, nói:
– Mẫu thân muội không nỡ đánh muội đâu!
– Ừ… cứ thử xem mẫu thân muội có nỡ hay không?
Hắn quay đầu hướng về Võ Thanh Anh hỏi:
– Võ tiểu thư, Vệ công tử sao lại chỉ có một mình đi ngắm cảnh tuyết? Các người lại không đi cùng với Vệ công tử sao?
Võ Thanh Anh lộ ra nụ cười miễn cưỡng, nói:
– Không nhắc đến sư ca, y tâm tình không được tốt, đi ra ngoài khuây khỏa một chút. À.. đúng rồi…Trương công tử, nghe Chu tỷ nói võ công của công tử rất lợi hại, có thể chỉ điểm cho chúng ta một thoáng đây?
Hai mỹ nhân khó phân cao thấp động lòng người mềm giọng muốn nhờ, Trương Siêu Quần lại sao từ chối? Huống chi Nữ Mỹ Quyền Pháp tuy rằng tinh kỳ ảo diệu, nhưng cũng không phải là loại võ công quyền pháp tuyệt thế uy lực mạnh mẽ, dạy cho hai người thê tử tương lai này, có gì mà không thể? Lập tức, Trương Siêu Quần liền sử dụng chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc, Thiên Tôn Chức Cẩm, Hồng Ngọc Kích Cổ, Lộng Ngọc Xuy Tiêu, Điêu Thuyền Bái Nguyệt “các loại mấy chiêu thức đều diễn luyện qua một lần.
Chu Cửu Chân đã được hắn dạy cho chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “ thì thấy Nữ Mỹ Quyền Pháp ở dưới tay hắn xuất ra, tuy là nam nhân không những không có dáng vẻ thô kệch, trái lại càng hiện ra vóc người hắn cân xứng thon dài rắn chắc, trong mỗi lúc vung tay nhấc chân, phong thái phiên phiên, không khỏi nhìn đến ngây dại, rồi nàng chợt nghĩ đến ngày đó ở trong sơn động bị hắn dùng cánh tay mạnh mẽ ôm vào trong ngực, một bàn tay dùng thủ pháp kỳ diệu đưa xuống cái âm hộ mình, như có những ngón tay cắm vào bên trong âm đạo móc ngoáy thật là sướng khoái, khiến cho nàng mấy ngày sau cũng không thể an mị, khuôn mặt trong suốt như ngọc chợt đỏ ửng lên, bên dưới cái âm hộ nhớ tới lại rục rịch như là muốn rỉ nước…
Võ Thanh Anh cũng là âm thầm than thở, người này là bực nào phong nhã, nàng lại bất chợt so sánh hắn với lòng dạ của sư ca thì hào phóng mạnh hơn rất nhiều, bất quá, nàng cũng chỉ là thưởng thức thôi, chứ không như là Chu Cửu Chân, động tình khó giấu.
Nhìn thấy Chu Cửu Chân thấy hai gò má ửng đỏ đã một mảnh, hai mắt nhìn Trương công tử dịu dàng đắm đuối, Võ Thanh Anh trong lòng không khỏi có chút vui mừng, nàng biết trước đây Chu Cửu Chân yêu thích sư ca, bây giờ nhìn cảnh tương như thế này, thì đã không còn lo lắng Chu Cửu Chân sẽ cùng với mình tranh đoạt sư ca.
Trương Siêu Quần đem này mấy chiêu xuất ra ba lần, lúc này mới dừng lại, hỏi:
– Hai vị tiểu thư đều nhìn rõ ràng chưa?
Chu Cửu Chân mỉm cười gật đầu, Võ Thanh Anh không khỏi mặt cũng ửng hồng lên, gật đầu nói:
– Xin mời Trương công tử chỉ điểm.
Hai tiểu thư phân ra hai bên, bắt đầu diễn luyện mấy chiêu thức, trong đó có chiêu “Điêu Thuyền Bái Nguyệt “là khó học nhất, chiêu thức rất phức tạp, động tác nếu hơi có sai lệch thì không trôi chảy thì sẽ không có khả năng đánh trả đối phương, do đó chiêu này Trương Siêu Quần dạy rất là thật là cẩn thận, mỗi khi thấy các nàng có động tác chưa chuẩn xác, liền dừng lại sửa lại tư thế, Võ Thanh Anh nhìn thấy hắn ở trên cơ thể của Chu Cửu Chân cánh tay, trên eo bắp đùi, dưới hạ thể cứ tùy ý đụng vào, Chu Cửu Chân lại không có nửa phần khó chịu, biểu hiện bên trong một cách rất tự nhiên, không khỏi ngạc nhiên vạn phần, lúc thấy Chu Cửu Chân nhìn hướng về phía Trương công tử ẩn mắt đưa tình, ánh mắt ấy, từng có lúc nàng cũng đã nhìn thấy Chu Cửu Chân ngắm nhìn ở trên người sư ca như thế, bây giờ Chu Cửu Chân di tình biệt luyến, Võ Thanh Anh tự dưng không khỏi trong lòng có chút trống rỗng.
Phàm là mọi người đều có cái tật xấu như vậy, nhìn vật này có người tranh đoạt, liền cảm thấy được đó là vật tốt đẹp, mặc dù là mình không thích lắm, nhưng chỉ cần có người thích, thì cái vật không tốt cũng là tốt đẹp.
Giống như mọi người đi vào một tửu quán, bên trong khắp nơi người đều ngồi đầy, nhiều không kể xiết, một tửu quán khác thì trống rỗng, chỉ có vài ba vị khách, mọi người hơn nửa đang đi bên ngoài sẽ chọn cái tửu quán có đông người ngồi ăn uống, bởi vì cảm thấy sở dĩ nhiều người như vậy, thì có thể là tửu quán này là có mùi vị nhất định là tốt hơn tửu quán vắng khách bên kia, đây là tâm lý chung của mọi người.
Võ Thanh Anh chuyến đi lần này đi tới Hồng Mai Sơn Trang, phát hiện Chu Cửu Chân không còn để ý tới sư ca mình, mà là đã chuyển biến tâm ý chuyển qua cho Trương Siêu Quần, trong chuyện tình cảm khó có thể hiểu hết, khi thấy bởi vì Chu Cửu Chân toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên người Trương công tử này, cho nên ngay cả bản thân nàng cũng bất tri bất giác đối với Trương công tử sản sinh ra có chút hứng thú muốn tìm hiểu.
– Võ tiểu thư, vị trí nơi này cũng không đúng lắm, cánh tay phải tận lực duỗi thẳng, tới đây thì nhất định chiêu thức phải xuất ra liền một mạch, đúng rồi…đúng rồi…khi quay lại thân thể, eo người trầm xuống phía dưới, ưm.. đừng có rơi xuống thấp quá…
Võ Thanh Anh thấy hắn lại đối xử chính mình cũng như là đối xử Chu Cửu Chân đồng dạng, bàn tay của hắn, đưa cánh tay giữ lấy cánh tay mình duỗi ra, một tay giữ lấy bờ eo của mình, hình như là không cẩn thận sượt qua ở trước cái âm hộ mình đụng vào một cái, Võ Thanh Anh mặt đỏ hồng, tim đập càng nhanh hơn.
Võ Thanh Anh liếc nhìn lén hắn, thấy hắn khuôn mặt rất bình thản, chính nghĩa lẫm nhiên, thầm nghĩ tự trách chính mình đa nghi rồi, vừa rồi tuy rằng bị đầu ngón tay hắn không cẩn thận chạm vào ngay trên gò mu âm hộ, nhưng đó là hắn vô ý, nhịp tim rốt cục trở lại bình thường không ít, đột nhiên lại có cảm giác mơ hồ thất lạc, nàng luôn luôn tự phụ với dung mạo của chính mình, trong vùng Côn Lôn Sơn này, có người nào không biết mỹ danh ” Tuyết Lĩnh Song Sơn “? Vậy mà hắn lại đối với mình đều không thèm ngó đến, chẳng lẽ mình thật sự nhan sắc không bằng Cửu Chân sao?
Võ Thanh Anh âm thầm không cam lòng, kỳ thực, ngay cả bản thân nàng cũng không biết, Trương Siêu Quần này so với Vệ Bích võ công đã cao hơn, lòng dạ cũng càng rộng lớn hơn, tướng mạo cũng càng anh tuấn hơn đã lặng lẽ chiếm một vị trí trong lòng của nàng…
Vừa rồi lén lúc sờ soạng trên cái mu âm hộ của Võ Thanh Anh đắc thủ, Trương Siêu Quần không khỏi âm thầm đắc ý, mắt nhìn thấy Võ Thanh Anh cũng là sóng mắt lưu chuyển, trên mặt e lệ như hoa, thì trong lòng hắn đã bắt đầu trù tính nên làm cách nào để đem “Tuyết Lĩnh Song Sơn“ đề chiếm đoạt được, lúc này một nha hoàn đi đến mời tất cả bọn họ đi dùng cơm.
Đến đại sảnh, từ lâu tiệc rượu đã xếp đặt xong, lúc này Hồng Mai Sơn Trang khắp nơi hoan ca nói cười, ngoài sân cũng có hơn 20 bàn tiệc, hôm nay toàn bộ người hầu, nha hoàn đều được chơi đùa chơi đùa ăn uống bài bạc thả cửa, không còn biết trời đất ở đâu.
Vừa vào, Trương Siêu Quần liền nhìn thấy vơ chồng Chu Trường Linh đang cùng Vệ Bích nói chuyện, khi thấy Trương Siêu Quần đến, hai vợ chồng đều đứng lên, Chu Trường Linh cười nói:
– Hiền điệt mời ngồi ở đây.
Trương Siêu Quần khiêm tốn nói vài câu, liền ngồi ở bên cạnh Chu Trường Linh, Vệ Bích kia thấy Trương Siêu Quần được hậu lễ, trong lòng y căm ghét bất bình, trên mặt sương lạnh gắn đầy…
Trương Siêu Quần âm thầm quan sát mỗi cử động Chu phu nhân, thấy Chu phu nhân chẳng để hắn vào ở trong mắt, vẫn bình thường nói cười vui vẻ, mặc dù là ánh mắt cùng hắn đôi lúc chạm nhau, thì cũng giống như là lúc trước khi mới vừa gặp hắn chẳng khác nhau chút nào, tựa như là màn hương diễm vừa qua chẳng từng có xảy ra, làm Trương Siêu Quần có chút thất vọng, bên tay trái của hắn ngồi chính là Chu Trường Linh, bên phải là Chu Cửu Chân, nàng ngày hôm nay hứng thú cực cao, người yêu an vị ở bên cạnh, trong lúc ăn uống, một chân cùng với chân Trương Siêu Quần va va chạm chạm, tình ý kéo dài, bữa cơm này, nàng ăn rất là ngon miệng.
Tiệc xong, Chu Cửu Chân lại quấn quít lấy Trương Siêu Quần nhờ chỉ giáo thêm quyền thuật, Chu Trường Linh cũng là có hứng thú, muốn đi theo cùng nhìn, Trương Siêu Quần biết Chu Trường Linh võ nghệ cũng tinh xảo, nên hắn liên tục khiêm nhượng, Chu Trường Linh lúc này giải thích nói, Hồng Mai Sơn Trang cùng Võ Liệt Sơn Trang hợp xưng Chu Võ Liên Hoàn Trang, người của hai nhà hàng năm đều tụ tập, cùng luyện võ công để xem mức tiến triển đến đâu, Trương Siêu Quần thấy Võ Thanh Anh cũng có vẻ chờ mong nóng lòng muốn thử, trong lòng hắn mang đại sướng, nên liền đồng ý.
Đoàn người đi tới hậu viện, bắt đầu thì Vệ Bích cùng Võ Thanh Anh biễu diễn công phu Lan Hoa Phất Huyệt Thủ, đây là tuyệt kỹ của Võ Gia, đến từ đảo chủ Đào Hoa Đông tà Hoàng Dược Sư, hai sư huynh muội Vệ Bích chẳng khác nào là Kim Đồng Ngọc Nữ, thủ pháp của Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Nữ Mỹ Quyền Pháp của Cổ Mộ Phái đều là chú ý đến tư thế duyên dáng ảo diệu, diễn luyện ra, nhìn trông rất đẹp mắt, Trương Siêu Quần thấy sư huynh muội bọn họ võ công rất thành thạo, hiển nhiên là tu luyện phối hợp cùng nhau đã qua nhiều năm, cho nên cũng thầm ganh tỵ.
Chờ hai người bọn họ thi triễn xong công phu, Chu Trường Linh vỗ tay khen:
– Được lắm, sư huynh muội các ngươi năm nay võ công tiến bộ không ít, xem ra Võ huynh đã bỏ công sức không ít đào tạo trên người các ngươi. Vệ Bích.. Lan Hoa Phất Huyệt Thủ sư phụ ngươi đã truyền cho, nhưng môn võ công này nếu là phối hợp cùng với Lạc Anh Thần Chỉ, chỉ hóa thành chưởng, chưởng hóa thành chỉ, chưởng khi đến như hoa rụng rực rỡ, phất chỉ như hoa lan xum xuê, chiêu nào chiêu nấy ác liệt, phong thái đoan lệ, uy lực tăng mạnh, sư phụ ngươi đã có dạy ngươi chưa?
Vệ Bích trên mặt hơi ngượng nói:
– Lạc Anh Thần Chỉ thì sư phụ lão nhân gia cũng có giáo qua, nhưng nội điệt tư chất đần độn, chỉ học được có một, hai phần.
Chu Cửu Chân cười nói:
– Vậy cũng là tốt lắm rồi, sau này biểu ca cố gắng tu luyện thì sẽ giỏi thôi.
Vệ Bích cung kính lùi qua ở một bên, Chu Trường Linh lại hướng về Chu Cửu Chân nói:
– Cửu Chân, nhìn biểu ca cùng muội muội của con, cả hai võ công đều cao hơn con, con phải cố gắng hướng về bọn họ tập luyện đấy.
Chu Cửu Chân quay qua phía Chu Trường Linh le lưỡi, nói:
– Phụ thân…để con thi triễn cho phụ thân xem công phu con mới học qua của Trương công tử Nữ Mỹ Quyền Pháp của phái Võ Đang, Anh muội, chúng ta cùng nhau luyện nhé!
Chu Trường Linh nở nụ cười gật đầu.
Liếc nhìn Tuyết Lĩnh Song Sơn chuẩn bị diễn luyện qua mấy chiêu Nữ Mỹ Quyền Pháp, Chu Trường Linh là người hiểu biết về võ công, lại nghe qua công phu này là do Trương Tam Phong sau khi hơn trăm tuổi mới sáng tạo quyền pháp, liền vỗ tay tán thưởng.
Đối với Tuyết Lĩnh Song Sơn tuy rằng quyền pháp này còn rất mới lạ, nhưng khi hai tiểu thư bỏ đi áo ngoài Hồ Cừu cùng Điêu Cừu, thì nhìn thấy thân thể thướt tha, quyền pháp uy lực nhìn thấy bình thường, nhưng ẩn bên trong sự tao nhã nhàn dật, biểu hiện chiêu thức vô cùng nhuần nhuyễn, linh lung vẻ đẹp, làm cho Trương Siêu Quần nhìn đến tâm trí rung động, huyết mạch sôi sục.
– Hay..
Chu Trường Linh khen.
– Trương chân nhân quả nhiên là một đại tông sư, chiêu nào chiêu nấy đều là ngoài dự đoán mọi người, tinh, nhanh, kỳ, chuẩn, nếu chủ quan không biết được quyền pháp này ảo diệu, đến lúc ứng phó khó mà đỡ kịp.
Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh cùng lúc dừng lại, hai tiểu thư đều nhìn phía Trương Siêu Quần, một người là ánh mắt đưa tình, một người là kính phục, đang muốn muốn hắn tiếp tục dạy thêm vài chiêu, Vệ Bích bỗng nhiên nói:
– Quyền pháp múa thật đẹp! Nhưng nếu là nam nhân triển khai đánh ra, khó tránh khỏi có chút dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, ta có đề nghị, nếu như Trương công tử không ngại, ta muốn cùng Trương công tử tỷ thí qua một chút, không biết Trương công tử có chịu nể mặt ta không?
Lời y vừa nói ra, tất cả mọi người là cảm thấy bất ngờ, Chu Trường Linh không khỏi tức giận, Vệ Bích này đúng là không biết cách nói chuyện, quyền pháp này là do Võ Đang Trương Tam Phong sáng tạo, cho dù là biểu ca ngươi không ưa Trương Siêu Quần, cũng không nên nói lời như vậy a, dáng vẻ kệch cỡm, nét duyên dáng sẽ thiếu tự nhiên, nói thế chính là nhục mắng Võ Đang chưởng môn Trương chân nhân người ta rồi!
Hai tiểu thư cùng là phẫn nộ nhìn Vệ Bích, nhưng Trương Siêu Quần khẽ mỉm cười, làm như không để ý lắm, ôm quyền nói:
– Vệ huynh võ công cao cường, hơn xa tiểu đệ, đúng ra là tiểu đệ phải hướng về Vệ huynh để học tập mới đúng.
Chu phu nhân thấy hắn lại đáp ứng với Vệ Bích, liền thấp giọng hướng về Chu Trường Linh nói:
– Phu quân không ngăn cản bọn họ à? Vạn nhất có tổn thương gì, mới đầu năm mới thì không may mắn đâu.
Chu Trường Linh vui vẻ cười nói:
– Không có gì mà ngại, người trong chốn võ lâm tỷ thí là chuyện bình thường mà.
Chu phu nhân không nói, nàng biết Lan Hoa Phất Huyệt Thủ cùng Lạc Anh Thần Chỉ đều là võ công thượng thừa, phái Võ Đương võ công tuy rằng cũng không kém, nhưng Trương Siêu Quần tuổi vẫn còn quá trẻ như thế, thì liệu có thể học được bao nhiêu công phu? Huống chi Vệ Bích hôm nay lại không giống bình thường, Chu phu nhân là người từng trải, làm sao há có thể không nhìn ra? Vệ Bích là ngoại sanh của nàng, người ngoại sanh này tuy rằng anh tuấn, nhưng tâm địa hẹp hòi, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm…
Đột nhiên Chu phu nhân cả kinh trong lòng, trái tim nhảy loạn lên, chính mình lại không lo lắng cho ngoại sanh, trái lại thì lo lắng cho Trương Siêu Quần, chuyện này…
Chu phu nhân trên mặt ửng đỏ, chẳng lẽ mình bị hắn dùng thủ pháp quái lạ kia lúc khuấy động để trên cái âm hộ, nhưng bên trong âm đạo lại vô cùng…..
Chu phu nhân ruột gan chuyển biến, đương nhiên là tự hổ thẹn xấu hổ vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.