Chương 88: Rắc rối tìm đến nữ chủ
Tử Y Y
10/01/2021
Sau khi đến tận nơi làm việc của nam chủ để tìm hắn, và rồi Đỗ Minh Nguyệt cuối cùng lại phải ra về một mình.
Ngồi trên xe quay về Nam Cung gia, Đỗ Minh Nguyệt mặt mày tối sầm đầy căm phẫn.
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Rõ ràng chỉ mấy ngày trước, mấy tháng trước thôi, Mộ Dung Thần vẫn còn tỏ ra ân cần và mê đắm cô, thế nhưng vì sao bây giờ hắn ta lại tỏ ra thái độ xa lánh cô như thế?
Lẽ nào... lại là do con tiện nhân Bạch Nhật Hy kia gây ra? Đỗ Minh Nguyệt cô nhớ không lầm là kể từ hôm ở bữa tiệc ăn mừng của Nam Cung lão gia thì Mộ Dung Thần đã có thái độ vô cùng kỳ lạ.
Trong suốt buổi tiệc, Mộ Dung Thần đã luôn hướng mắt dõi theo từng nhất cử nhất động của Bạch Nhật Hy. Nếu là ngày trước thì hắn vẫn sẽ luôn quấn quýt bên Đỗ Minh Nguyệt cô, nhưng bây giờ hắn dường như hoàn toàn biến thành một con người khác vậy.
Mộ Dung Thần hắn bây giờ lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt và muốn tránh xa cô, thật là muốn làm cho cô tức chết mà!
Nếu như không có sự xuất hiện của Bạch Nhật Hy, không có sự xuất hiện cái công ty Tinh Không gì đó, và hai tên song sinh kia thì có lẽ mọi chuyện đã khác...
Chưa kể, Nhiếp Thị hiện tại vẫn còn đang trong quá trình bị thu mua lại, còn Cố Thị bây giờ chẳng còn gì ngoài đống đổ nát.
Nhiếp Hạo Nhiên bây giờ trông chẳng khác gì cái xác không hồn, cả ngày hắn đều uống rượu thay nước để giải sầu. Hắn giờ đây không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì khác, kể cả là Đỗ Minh Nguyệt có đến tận nhà tìm hắn.
Còn Cố Thị sau khi sụp đổ, Cố Hàn liền biến mất trong đêm, đến tận lúc này vẫn chưa ai có bất kỳ tin tức nào của hắn ta.
Cứ nghĩ, Cố gia và Nhiếp gia sẽ trở thành hai tảng núi vững chắc cho Đỗ Minh Nguyệt cô tựa vào, nhưng ngờ đâu phong ba vừa kéo đến thì hai nhà đấy lại là kẻ lụi tàn nhanh nhất.
--------
Ngồi trên xe vẫn còn giữ nguyên vẻ mặt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ suy nghĩ vớ vẩn. Đỗ Minh Nguyệt càng nghĩ thì càng căm hận kẻ tên Bạch Nhật Hy kia.
Trong lúc Đỗ Minh Nguyệt vẫn thất thần thì người tài xế đã lớn tiếng gọi tên cô mấy lần:
“Đỗ tiểu thư, Đỗ tiểu thư, chúng ta về đến nơi rồi!”
“À, tôi xuống xe ngay! Cảm ơn!” Giật mình trước giọng nói của người tài xế, Đỗ Minh Nguyệt vội vàng đáp lời rồi phối hợp với nó là hành động đẩy cửa xe bước xuống.
Vừa bước xuống khỏi xe, Đỗ Minh Nguyệt đứng trước cổng lớn xa hoa của Nam Cung gia ngắm nhìn một lúc rồi chợt nghĩ, nếu như cô lấy Nam Cung Diệp thì cũng không xem là thiệt thòi đi, vì tính ra Nam Cung gia cũng có sức ảnh hưởng chẳng thua kém gì hai nhà Cố - Nhiếp cả.
Còn về hai gia tộc Tần – Cơ thì họ khá là kín tiếng nên cũng ít ai biết rõ về hai gia tộc ấy, mà người ta chỉ biết rằng đấy là hai gia tộc vô cùng giàu có, lắm tiền nhiều của, và quan trọng là người ta có quyền có thế nữa cơ.
Nghĩ đến đấy, nghĩ đến viễn cảnh bản thân được bước vào hào môn trở thành Nam Cung thiếu phu nhân thì Đỗ Minh Nguyệt bao nhiêu bực dộc ban nãy đều vứt ở sau đầu.
Lúc này như lấy lại được tinh thần, Đỗ Minh Nguyệt hít một hơi sâu rồi lại tiếp tục tự tin bước qua cánh cổng xa hoa.
Đi vào trong đại sảnh, vừa đẩy cửa lớn chưa kịp đi vào trong thì Đỗ Minh Nguyệt đã nhìn thấy một vài gương mặt vô cùng quen thuộc lẫn xa lạ.
Chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Đỗ Minh Nguyệt đưa mắt ngơ ngác nhìn một nhóm người đang ngồi bàn về một vấn đề gì đấy mà trông vô cùng căng thẳng.
Một trong những người đang ngồi đối diện Nam Cung Diệp và Nam Cung lão gia bỗng ngước mặt lên thì liền trông thấy nữ chủ Đỗ Minh Nguyệt đứng ở ngoài cửa rồi lên tiếng:
“Cuối cùng thì nhân vật chính cũng quay về! Chờ cô thật là mệt!”
“Bạch Nhật Hy? C-chị, tại sao chị lại ở đây?” Vừa nhận ra giọng nói của Bạch Nhật Hy thì chợt trong lòng của nữ chủ run lên.
“Tại sao tôi ở đây không quan trọng. Quan trọng là, Nam Cung lão gia và người yêu của cô đang chờ cô này.” Nói xong, khóe môi của Bạch Nhật Hy cong lên.
Còn hai người vừa được Bạch Nhật Hy cô nhắc trong lời nói, tức là Nam Cung Diệp và lão hồ ly Nam Cung khi đấy cũng chẳng thèm quay đầu lại nhìn lấy nữ chủ một cái.
Nữ chủ lúc đấy đầu óc mơ hồ vô cùng, cô ta không biết cuối cùng chuyện gì đang diễn ra và tại sao con ả đấy lại ở đây? Lẽ nào chuyện ấy đã bị bại lộ?
Không thể nào, chuyện ấy chỉ có mỗi cô biết thì làm sao có thể bại lộ được cơ chứ. Cái việc liên quan đến sản phẩm tung ra thị trường của Nam Cung Thị và Tinh Không trông giống hệt nhau ấy.
-----------
Quay lại chút xíu trước khi sản phẩm ấy của hai bên được tung ra ngoài thị trường.
Đỗ Minh Nguyệt vốn ngứa mắt Bạch Nhật Hy nên đâu thể nào để cho cô yên ổn mà sống. Chưa nói đến là dạo gần đây nữ chủ rất hay gặp xui xẻo, vậy nên Bạch Nhật Hy cũng đừng hòng được sống an ổn bình yên.
Vào lúc đấy, Đỗ Minh Nguyệt đã lấy một số tiền khá lớn mà ngày trước vẫn còn ở Bạch Thị được Bạch Dật Hiền cho và được những nam chủ khác đưa cho, rồi cô dùng số tiền đấy đến ngân hàng mở một tài khoản tiết kiệm.
Và Đỗ Minh Nguyệt đã dùng số tiền ấy để mua chuộc một trong những nhân viên ở Tinh Không để tiết lộ cơ mật sản phẩm sắp tung ra thị trường của công ty.
Ai thấy tiền mà không sáng mắt, thế nên người kia cuối cùng đã đồng ý và đưa cho cô một bản tài liệu khá chi tiết. Và để chắc chắn hơn, Đỗ Minh Nguyệt cô cũng đã tra hỏi nhiều lần là sản phẩm này đã được đăng kí bản quyền hay chưa ,thì người đấy trả lời là chưa.
Tuy khi đó vẫn còn bán tín bán nghi trước lời nói của đối phương, nhưng nghĩ lại người ta thường nói thương trường như chiến trường, nên mấy chuyện đạo nhái sản phẩm của nhau đâu còn gì là lạ nữa. Vậy nên, chắc mọi thứ sẽ ổn thôi.
Sau khi lấy được được mớ tài liệu ấy, thì Đỗ Minh Nguyệt đã nhanh chóng quay về gặp Nam Cung lão gia, và chuyện gì diễn ra tiếp đó thì chắc có lẽ mọi người đều biết rõ...
Đó là, sản phẩm của hai bên Tinh Không và Nam Cung gia sau khi tung ra thị trường thì trông giống nhau đến 70 – 80%. Còn nói về chất lượng và hiệu quả khi sử dụng thì cũng na ná nhau, nhưng chỉ là ở bảng thành phần, chất liệu, nguyên liệu làm ra sản phẩm đã được điều chỉnh lại cho khác đi một ít.
-------------
Quay lại hiện tại.
Lúc đấy, khi đưa mấy tài liệu cho Nam Cung lão gia, Đỗ Minh Nguyệt đã nói là của bản thân cô làm ra nhưng bị Bạch Nhật Hy đánh cắp mất. Bởi vì, cô đã sơ suất để bản tài liệu ở phòng ngủ của cô hiện tại ở Bạch gia, cũng chính là phòng ngủ trước của Bạch Nhật Hy.
Nên chuyện Bạch Nhật Hy có chìa khóa vào phòng và lấy đi đồ cũng chuyện vô cùng thường tình. Và khi đó, Nam Cung lão gia đã tin vào những lời của Đỗ Minh Nguyệt nói.
Ngồi trên xe quay về Nam Cung gia, Đỗ Minh Nguyệt mặt mày tối sầm đầy căm phẫn.
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Rõ ràng chỉ mấy ngày trước, mấy tháng trước thôi, Mộ Dung Thần vẫn còn tỏ ra ân cần và mê đắm cô, thế nhưng vì sao bây giờ hắn ta lại tỏ ra thái độ xa lánh cô như thế?
Lẽ nào... lại là do con tiện nhân Bạch Nhật Hy kia gây ra? Đỗ Minh Nguyệt cô nhớ không lầm là kể từ hôm ở bữa tiệc ăn mừng của Nam Cung lão gia thì Mộ Dung Thần đã có thái độ vô cùng kỳ lạ.
Trong suốt buổi tiệc, Mộ Dung Thần đã luôn hướng mắt dõi theo từng nhất cử nhất động của Bạch Nhật Hy. Nếu là ngày trước thì hắn vẫn sẽ luôn quấn quýt bên Đỗ Minh Nguyệt cô, nhưng bây giờ hắn dường như hoàn toàn biến thành một con người khác vậy.
Mộ Dung Thần hắn bây giờ lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt và muốn tránh xa cô, thật là muốn làm cho cô tức chết mà!
Nếu như không có sự xuất hiện của Bạch Nhật Hy, không có sự xuất hiện cái công ty Tinh Không gì đó, và hai tên song sinh kia thì có lẽ mọi chuyện đã khác...
Chưa kể, Nhiếp Thị hiện tại vẫn còn đang trong quá trình bị thu mua lại, còn Cố Thị bây giờ chẳng còn gì ngoài đống đổ nát.
Nhiếp Hạo Nhiên bây giờ trông chẳng khác gì cái xác không hồn, cả ngày hắn đều uống rượu thay nước để giải sầu. Hắn giờ đây không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì khác, kể cả là Đỗ Minh Nguyệt có đến tận nhà tìm hắn.
Còn Cố Thị sau khi sụp đổ, Cố Hàn liền biến mất trong đêm, đến tận lúc này vẫn chưa ai có bất kỳ tin tức nào của hắn ta.
Cứ nghĩ, Cố gia và Nhiếp gia sẽ trở thành hai tảng núi vững chắc cho Đỗ Minh Nguyệt cô tựa vào, nhưng ngờ đâu phong ba vừa kéo đến thì hai nhà đấy lại là kẻ lụi tàn nhanh nhất.
--------
Ngồi trên xe vẫn còn giữ nguyên vẻ mặt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ suy nghĩ vớ vẩn. Đỗ Minh Nguyệt càng nghĩ thì càng căm hận kẻ tên Bạch Nhật Hy kia.
Trong lúc Đỗ Minh Nguyệt vẫn thất thần thì người tài xế đã lớn tiếng gọi tên cô mấy lần:
“Đỗ tiểu thư, Đỗ tiểu thư, chúng ta về đến nơi rồi!”
“À, tôi xuống xe ngay! Cảm ơn!” Giật mình trước giọng nói của người tài xế, Đỗ Minh Nguyệt vội vàng đáp lời rồi phối hợp với nó là hành động đẩy cửa xe bước xuống.
Vừa bước xuống khỏi xe, Đỗ Minh Nguyệt đứng trước cổng lớn xa hoa của Nam Cung gia ngắm nhìn một lúc rồi chợt nghĩ, nếu như cô lấy Nam Cung Diệp thì cũng không xem là thiệt thòi đi, vì tính ra Nam Cung gia cũng có sức ảnh hưởng chẳng thua kém gì hai nhà Cố - Nhiếp cả.
Còn về hai gia tộc Tần – Cơ thì họ khá là kín tiếng nên cũng ít ai biết rõ về hai gia tộc ấy, mà người ta chỉ biết rằng đấy là hai gia tộc vô cùng giàu có, lắm tiền nhiều của, và quan trọng là người ta có quyền có thế nữa cơ.
Nghĩ đến đấy, nghĩ đến viễn cảnh bản thân được bước vào hào môn trở thành Nam Cung thiếu phu nhân thì Đỗ Minh Nguyệt bao nhiêu bực dộc ban nãy đều vứt ở sau đầu.
Lúc này như lấy lại được tinh thần, Đỗ Minh Nguyệt hít một hơi sâu rồi lại tiếp tục tự tin bước qua cánh cổng xa hoa.
Đi vào trong đại sảnh, vừa đẩy cửa lớn chưa kịp đi vào trong thì Đỗ Minh Nguyệt đã nhìn thấy một vài gương mặt vô cùng quen thuộc lẫn xa lạ.
Chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, Đỗ Minh Nguyệt đưa mắt ngơ ngác nhìn một nhóm người đang ngồi bàn về một vấn đề gì đấy mà trông vô cùng căng thẳng.
Một trong những người đang ngồi đối diện Nam Cung Diệp và Nam Cung lão gia bỗng ngước mặt lên thì liền trông thấy nữ chủ Đỗ Minh Nguyệt đứng ở ngoài cửa rồi lên tiếng:
“Cuối cùng thì nhân vật chính cũng quay về! Chờ cô thật là mệt!”
“Bạch Nhật Hy? C-chị, tại sao chị lại ở đây?” Vừa nhận ra giọng nói của Bạch Nhật Hy thì chợt trong lòng của nữ chủ run lên.
“Tại sao tôi ở đây không quan trọng. Quan trọng là, Nam Cung lão gia và người yêu của cô đang chờ cô này.” Nói xong, khóe môi của Bạch Nhật Hy cong lên.
Còn hai người vừa được Bạch Nhật Hy cô nhắc trong lời nói, tức là Nam Cung Diệp và lão hồ ly Nam Cung khi đấy cũng chẳng thèm quay đầu lại nhìn lấy nữ chủ một cái.
Nữ chủ lúc đấy đầu óc mơ hồ vô cùng, cô ta không biết cuối cùng chuyện gì đang diễn ra và tại sao con ả đấy lại ở đây? Lẽ nào chuyện ấy đã bị bại lộ?
Không thể nào, chuyện ấy chỉ có mỗi cô biết thì làm sao có thể bại lộ được cơ chứ. Cái việc liên quan đến sản phẩm tung ra thị trường của Nam Cung Thị và Tinh Không trông giống hệt nhau ấy.
-----------
Quay lại chút xíu trước khi sản phẩm ấy của hai bên được tung ra ngoài thị trường.
Đỗ Minh Nguyệt vốn ngứa mắt Bạch Nhật Hy nên đâu thể nào để cho cô yên ổn mà sống. Chưa nói đến là dạo gần đây nữ chủ rất hay gặp xui xẻo, vậy nên Bạch Nhật Hy cũng đừng hòng được sống an ổn bình yên.
Vào lúc đấy, Đỗ Minh Nguyệt đã lấy một số tiền khá lớn mà ngày trước vẫn còn ở Bạch Thị được Bạch Dật Hiền cho và được những nam chủ khác đưa cho, rồi cô dùng số tiền đấy đến ngân hàng mở một tài khoản tiết kiệm.
Và Đỗ Minh Nguyệt đã dùng số tiền ấy để mua chuộc một trong những nhân viên ở Tinh Không để tiết lộ cơ mật sản phẩm sắp tung ra thị trường của công ty.
Ai thấy tiền mà không sáng mắt, thế nên người kia cuối cùng đã đồng ý và đưa cho cô một bản tài liệu khá chi tiết. Và để chắc chắn hơn, Đỗ Minh Nguyệt cô cũng đã tra hỏi nhiều lần là sản phẩm này đã được đăng kí bản quyền hay chưa ,thì người đấy trả lời là chưa.
Tuy khi đó vẫn còn bán tín bán nghi trước lời nói của đối phương, nhưng nghĩ lại người ta thường nói thương trường như chiến trường, nên mấy chuyện đạo nhái sản phẩm của nhau đâu còn gì là lạ nữa. Vậy nên, chắc mọi thứ sẽ ổn thôi.
Sau khi lấy được được mớ tài liệu ấy, thì Đỗ Minh Nguyệt đã nhanh chóng quay về gặp Nam Cung lão gia, và chuyện gì diễn ra tiếp đó thì chắc có lẽ mọi người đều biết rõ...
Đó là, sản phẩm của hai bên Tinh Không và Nam Cung gia sau khi tung ra thị trường thì trông giống nhau đến 70 – 80%. Còn nói về chất lượng và hiệu quả khi sử dụng thì cũng na ná nhau, nhưng chỉ là ở bảng thành phần, chất liệu, nguyên liệu làm ra sản phẩm đã được điều chỉnh lại cho khác đi một ít.
-------------
Quay lại hiện tại.
Lúc đấy, khi đưa mấy tài liệu cho Nam Cung lão gia, Đỗ Minh Nguyệt đã nói là của bản thân cô làm ra nhưng bị Bạch Nhật Hy đánh cắp mất. Bởi vì, cô đã sơ suất để bản tài liệu ở phòng ngủ của cô hiện tại ở Bạch gia, cũng chính là phòng ngủ trước của Bạch Nhật Hy.
Nên chuyện Bạch Nhật Hy có chìa khóa vào phòng và lấy đi đồ cũng chuyện vô cùng thường tình. Và khi đó, Nam Cung lão gia đã tin vào những lời của Đỗ Minh Nguyệt nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.