Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 653: Phật Hệ Cá Mặn Đoàn Sủng (13)
Ngận Thị Kiểu Tình
15/06/2024
Edit: Kim
“Anh Sở, anh muốn nói gì với tôi?” Lăng Kiều ngẩng đầu nhìn Sở ảnh đế.
Sở ảnh đế nói: “Lăng Kiều, chó nóng nảy có thể nhảy tường, heo nóng nảy có thể cắn người, Khổng Chân đã ở trong cái giới giải trí này nhiều năm như vậy, trong tay nắm giữ rất nhiều tin tức.”
“Ngay cả chuyện hợp đồng lần này, vốn chỉ là chuyện trong giới giải trí, không nên công khai tới trước mặt người thường.”
Trong cái giới này, cạnh tranh tới khốc liệt, nhưng cũng chỉ là chuyện trong giới giải trí.
Lăng Kiều lắc đầu nói: “Chuyện này tôi không biết.”
Trong lòng Sở ảnh đế có chút mất kiên nhẫn, như vậy cũng đủ cho mọi người biết một số việc, giả vờ quá mức liền không còn thú vị nữa.
Cô đối phó với Khổng Chân không phải là để mọi người biết hết mọi việc sao, bằng không lấy sức của một mình cô, sao có thể biến Khổng Chân thành ra như vậy?
Cái gì cũng đều làm, còn giả vờ thanh thuần vô tội làm gì?
Cô còn cảm thấy cô vô tội thiện lương?
Nhìn Sở ảnh đế nhíu mày không nói lời nào, Lăng Kiều suy nghĩ một lúc, nói: “Có lẽ là lúc mấy anh trai tôi đến bộ phận quan hệ công chúng chào hỏi, là bọn họ làm.”
Anh trai cô làm, với cô làm thì có khác gì nhau.
Đương nhiên là khác nhau nha, các anh trai là vì cưng chiều cô, mà cô, chỉ là một đứa em gái được các anh trai cưng chiều mà thôi.
Lăng Kiều hỏi Sở ảnh đế: “Anh Sở, hợp đồng có vấn đề gì sao, anh đau lòng cho Khổng Chân sao, cũng đúng, dù sao thì hai người cũng là bạn bè.”
Sở ảnh đế chỉ nói: “Chuyện hợp đồng không chỉ là chuyện của một mình Khổng Chân, mà còn là chuyện của mọi người, bây giờ cư dân mạng đều đang tò mò về hợp đồng, muốn biết hợp đồng của những người khác.”
“Chắc cô cũng không muốn để người khác biết về hợp đồng của mình đi.”
Lăng Kiều cả ngày đều là cái gì mà Phật hệ nằm yên, nếu để các fan biết, bọn họ làm việc mệt đến chết, cả đời này đều không bằng người Phật hệ nằm yên.
Đây là hiện thực tàn khốc gì.
Nằm duyên dáng, cái gì cũng có người tự dâng tới tay.
Lăng Kiều lập tức nhận ra công khai hợp đồng là một nước cờ hỏng, cô vốn là muốn mọi người thêm phản cảm Khổng Chân.
Nhưng mà, cho hợp đồng ra ngoài ánh sáng, cư dân mạng lại muốn biết hợp đồng của những người khác.
Bao gồm cả cô.
Bây giờ cô cũng rất nổi tiếng, chạm tay vào là bỏng, thù lao nhận được cao hơn Khổng Chân rất nhiều.
Cũng liên lụy tới những khách mời khác, cũng đắc tội với những khách mời này.
Trong lòng Lăng Kiều vô cùng ảo não.
Sở ảnh đế nói với Lăng Kiều: “Nói anh trai của cô làm cho chuyện này bớt nóng xuống đi.”
Nếu Lăng Kiều nói là do anh trai của cô làm, thì đó chính là anh trai của cô làm.
Lăng Kiều gật đầu, “Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức báo cho anh trai.”
Khổng Chân nhìn hai người bên kia thì thầm to nhỏ, cười lấy di động ra, bắt đầu trả lời câu hỏi liên quan tới hợp đồng, “Thù lao của tôi không phải là nhiều nhất.”
Người nhiều hơn tôi rất nhiều.
Bây giờ nhiệt độ của Khổng Chân rất cao, tuy rằng là tiêu cực, nhưng cũng là nổi tiếng.
Cô nói như vậy, lập tức dấy lên rất nhiều nhiệt độ.
Cư dân mạng sôi nổi dò hỏi những người khác là bao nhiêu tiền?
Khổng Chân đáp lại: “Hợp đồng là chuyện riêng tư, tôi không biết của những người khác, nhưng vị trí khác nhau, thì thù lao cũng khác nhau.”
Nếu đã thích công khai hợp đồng như vậy, thì mọi người cùng nhau công khai đi.
Vì thế cư dân mạng không sợ chuyện chưa đủ lớn, lập tức bắt đầu tag các vị khách mời, muốn biết hợp đồng của bọn họ.
Các khách mời:...........
Chúng tôi cảm ơn!
Bọn họ nhìn Khổng Chân bằng ánh mắt rất phức tạp, Khổng Chân cảm nhận được, lên tiếng giải thích: “Tôi cũng không biết tại sao hợp đồng lại bị công khai, mọi người nên để ý tới hợp đồng của mình đi, bằng không sẽ bị công khai đấy.”
Mọi người:……
Một câu, bao hàm rất nhiều người.
Ở trong giới giải trí hỗn loạn này, suy nghĩ một chút cũng đều biết, chuyện hợp đồng, không phải là Khổng Chân công khai, mà là Lăng Kiều.
Các fan đều nói Lăng Kiều là Phật hệ đạm bạc, nhưng trong cái giới giải trí này, có bao nhiêu người là Phật hệ, là nằm yên.
Cuộc chiến giữa Khổng Chân và Lăng Kiều, ai trong giới giải trí cũng đều biết, Khổng Chân đắc tội với người quá lợi hại, những người khác cũng không dám nói gì.
Nhưng bây giờ, hai người đấu nhau, bọn họ lại liên lụy theo.
Những người khác lén lút nhìn về phía Lăng Kiều, hai người đấu, chỉ cần không liên lụy tới chúng tôi, không sao cả, nhưng liên lụy rồi, trong lòng rất khó chịu nha.
Một số khách mời đi cảnh cáo tổ chương trình, cũng không phải là cảnh cáo, mà là ngầm nhắc nhở, không cần phơi bày hợp đồng của bọn họ ra ánh sáng.
Chuyện này, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, chuyện hợp đồng, khẳng định là do tổ chương trình làm đi.
Trong lòng các khách mời đã có chút cảm giác không an toàn, cũng khó chịu với Lăng Kiều, đây là chuyện đạp đổ chén cơm.
Có bao nhiêu người dám công khai thu nhập của mình trước mặt công chúng nha.
Không dám.
Cư dân mạng bình thường chỉ biết loáng thoáng thù lao đóng phim rất cao, đã rất bất mãn, nhưng giấy trắng mực đen phơi bày ra ánh sáng, hiệu quả càng không giống nhau.
Vốn dĩ Lăng Kiều nhờ anh trai áp nhiệt độ xuống, kết quả Khổng Chân lại thêm dầu vào lửa, nhiệt độ chuyện hợp đồng ngày càng tăng cao.
Lăng Kiều chỉ có thể dẫn mọi chuyện sang một hướng khác, nói Khổng Chân lòe thiên hạ, lợi dụng tin giật gân trong giới giải trí để thu hút sự chú ý, một minh tinh, lại muốn trở thành paparazzi, buôn bán tin tức trong giới giải trí.
Gió vừa thổi qua, phương hướng lập tức thay đổi, Khổng Chân nhìn một chút, trả lời nói: “Tôi không biết nhiều bằng Lăng Kiều, không thể tự xưng là paparazzi được.”
Lăng Kiều tung ra không ít tin tức trong giới giải trí, có Phong gia và Lăng gia, không ai dám đụng vào cô.
Lăng Kiều sâu kín nhìn về phía Khổng Chân, đúng là đóa hắc liên hoa cứng cỏi, đến lúc này rồi mà vẫn còn nhảy nhót.
Trong lòng Lăng Kiều có chút bực bội, cảm thấy Khổng Chân thật đáng ghét.
Giống như một con gián đánh mãi không chết, làm người ta ghê tởm.
Thời điểm ghi hình, trạng thái của Lăng Kiều rõ ràng không tốt, cô không có tâm trạng ghi hình, yêu cầu tổ chương trình dừng quay một ngày.
Tổ chương trình có thể nói cái gì, đương nhiên không thể, rốt cuộc thì Lăng gia cũng là nhà tài trợ của chương trình, Kim chủ ba ba nói cái gì mà chẳng được.
Trong lòng Khổng Chân tấm tắc hai tiếng, đây không phải chơi đại bài, thì cái gì mới là chơi đại bài.
Thời điểm Khổng Chân nổi tiếng nhất, cũng không dám để cả tổ chương trình phải chờ đâu.
Khổng Chân về tới khách sạn, gọi điện thoại cho con gái, nghe thấy giọng nói trong trẻo của con gái, tâm trạng của cô dễ chịu hơn nhiều.
‘Thịch thịch thịch’
Tiếng gõ cửa vang lên, Khổng Chân cúp điện thoại, nhìn qua mắt mèo, nhìn thấy Sở ảnh đế.
Khổng Chân mở cửa, khoanh tay trước ngực, châm chọc nói: “Đại ảnh đế, anh chạy tới đây làm gì, để paparazzi chụp được, cư dân mạng lại nói tôi muốn dán lấy anh, các fan của anh sẽ nói, đừng bám vào người anh trai của bọn họ.”
Đối mặt với lời trào phúng như vậy, Sở ảnh đế tỏ ra rất bình tĩnh, “Chúng ta nói chuyện một chút.”
Khổng Chân lắc đầu, “Chúng ta không có gì để nói, mặc kệ là anh muốn tốt cho tôi, khuyên tôi cái gì đó, tôi đều không muốn nghe, không cần thiết.”
“Đều đã như vậy, giữa tôi và anh, cũng không còn gì để nói.”
“Sở Tích, anh vĩnh viễn thắng lợi, bởi vì anh ở bên đội chiến thắng.”
“Bây giờ anh lại tới tìm tôi, tôi đã đánh cược thua, tôi đã bị Lăng gia và Phong gia phong sát, bây giờ tôi có thể ở đây, là vì Lăng Kiều muốn khoe khoang thành quả thắng lợi của mình mà thôi.”
“Anh Sở, anh muốn nói gì với tôi?” Lăng Kiều ngẩng đầu nhìn Sở ảnh đế.
Sở ảnh đế nói: “Lăng Kiều, chó nóng nảy có thể nhảy tường, heo nóng nảy có thể cắn người, Khổng Chân đã ở trong cái giới giải trí này nhiều năm như vậy, trong tay nắm giữ rất nhiều tin tức.”
“Ngay cả chuyện hợp đồng lần này, vốn chỉ là chuyện trong giới giải trí, không nên công khai tới trước mặt người thường.”
Trong cái giới này, cạnh tranh tới khốc liệt, nhưng cũng chỉ là chuyện trong giới giải trí.
Lăng Kiều lắc đầu nói: “Chuyện này tôi không biết.”
Trong lòng Sở ảnh đế có chút mất kiên nhẫn, như vậy cũng đủ cho mọi người biết một số việc, giả vờ quá mức liền không còn thú vị nữa.
Cô đối phó với Khổng Chân không phải là để mọi người biết hết mọi việc sao, bằng không lấy sức của một mình cô, sao có thể biến Khổng Chân thành ra như vậy?
Cái gì cũng đều làm, còn giả vờ thanh thuần vô tội làm gì?
Cô còn cảm thấy cô vô tội thiện lương?
Nhìn Sở ảnh đế nhíu mày không nói lời nào, Lăng Kiều suy nghĩ một lúc, nói: “Có lẽ là lúc mấy anh trai tôi đến bộ phận quan hệ công chúng chào hỏi, là bọn họ làm.”
Anh trai cô làm, với cô làm thì có khác gì nhau.
Đương nhiên là khác nhau nha, các anh trai là vì cưng chiều cô, mà cô, chỉ là một đứa em gái được các anh trai cưng chiều mà thôi.
Lăng Kiều hỏi Sở ảnh đế: “Anh Sở, hợp đồng có vấn đề gì sao, anh đau lòng cho Khổng Chân sao, cũng đúng, dù sao thì hai người cũng là bạn bè.”
Sở ảnh đế chỉ nói: “Chuyện hợp đồng không chỉ là chuyện của một mình Khổng Chân, mà còn là chuyện của mọi người, bây giờ cư dân mạng đều đang tò mò về hợp đồng, muốn biết hợp đồng của những người khác.”
“Chắc cô cũng không muốn để người khác biết về hợp đồng của mình đi.”
Lăng Kiều cả ngày đều là cái gì mà Phật hệ nằm yên, nếu để các fan biết, bọn họ làm việc mệt đến chết, cả đời này đều không bằng người Phật hệ nằm yên.
Đây là hiện thực tàn khốc gì.
Nằm duyên dáng, cái gì cũng có người tự dâng tới tay.
Lăng Kiều lập tức nhận ra công khai hợp đồng là một nước cờ hỏng, cô vốn là muốn mọi người thêm phản cảm Khổng Chân.
Nhưng mà, cho hợp đồng ra ngoài ánh sáng, cư dân mạng lại muốn biết hợp đồng của những người khác.
Bao gồm cả cô.
Bây giờ cô cũng rất nổi tiếng, chạm tay vào là bỏng, thù lao nhận được cao hơn Khổng Chân rất nhiều.
Cũng liên lụy tới những khách mời khác, cũng đắc tội với những khách mời này.
Trong lòng Lăng Kiều vô cùng ảo não.
Sở ảnh đế nói với Lăng Kiều: “Nói anh trai của cô làm cho chuyện này bớt nóng xuống đi.”
Nếu Lăng Kiều nói là do anh trai của cô làm, thì đó chính là anh trai của cô làm.
Lăng Kiều gật đầu, “Tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức báo cho anh trai.”
Khổng Chân nhìn hai người bên kia thì thầm to nhỏ, cười lấy di động ra, bắt đầu trả lời câu hỏi liên quan tới hợp đồng, “Thù lao của tôi không phải là nhiều nhất.”
Người nhiều hơn tôi rất nhiều.
Bây giờ nhiệt độ của Khổng Chân rất cao, tuy rằng là tiêu cực, nhưng cũng là nổi tiếng.
Cô nói như vậy, lập tức dấy lên rất nhiều nhiệt độ.
Cư dân mạng sôi nổi dò hỏi những người khác là bao nhiêu tiền?
Khổng Chân đáp lại: “Hợp đồng là chuyện riêng tư, tôi không biết của những người khác, nhưng vị trí khác nhau, thì thù lao cũng khác nhau.”
Nếu đã thích công khai hợp đồng như vậy, thì mọi người cùng nhau công khai đi.
Vì thế cư dân mạng không sợ chuyện chưa đủ lớn, lập tức bắt đầu tag các vị khách mời, muốn biết hợp đồng của bọn họ.
Các khách mời:...........
Chúng tôi cảm ơn!
Bọn họ nhìn Khổng Chân bằng ánh mắt rất phức tạp, Khổng Chân cảm nhận được, lên tiếng giải thích: “Tôi cũng không biết tại sao hợp đồng lại bị công khai, mọi người nên để ý tới hợp đồng của mình đi, bằng không sẽ bị công khai đấy.”
Mọi người:……
Một câu, bao hàm rất nhiều người.
Ở trong giới giải trí hỗn loạn này, suy nghĩ một chút cũng đều biết, chuyện hợp đồng, không phải là Khổng Chân công khai, mà là Lăng Kiều.
Các fan đều nói Lăng Kiều là Phật hệ đạm bạc, nhưng trong cái giới giải trí này, có bao nhiêu người là Phật hệ, là nằm yên.
Cuộc chiến giữa Khổng Chân và Lăng Kiều, ai trong giới giải trí cũng đều biết, Khổng Chân đắc tội với người quá lợi hại, những người khác cũng không dám nói gì.
Nhưng bây giờ, hai người đấu nhau, bọn họ lại liên lụy theo.
Những người khác lén lút nhìn về phía Lăng Kiều, hai người đấu, chỉ cần không liên lụy tới chúng tôi, không sao cả, nhưng liên lụy rồi, trong lòng rất khó chịu nha.
Một số khách mời đi cảnh cáo tổ chương trình, cũng không phải là cảnh cáo, mà là ngầm nhắc nhở, không cần phơi bày hợp đồng của bọn họ ra ánh sáng.
Chuyện này, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, chuyện hợp đồng, khẳng định là do tổ chương trình làm đi.
Trong lòng các khách mời đã có chút cảm giác không an toàn, cũng khó chịu với Lăng Kiều, đây là chuyện đạp đổ chén cơm.
Có bao nhiêu người dám công khai thu nhập của mình trước mặt công chúng nha.
Không dám.
Cư dân mạng bình thường chỉ biết loáng thoáng thù lao đóng phim rất cao, đã rất bất mãn, nhưng giấy trắng mực đen phơi bày ra ánh sáng, hiệu quả càng không giống nhau.
Vốn dĩ Lăng Kiều nhờ anh trai áp nhiệt độ xuống, kết quả Khổng Chân lại thêm dầu vào lửa, nhiệt độ chuyện hợp đồng ngày càng tăng cao.
Lăng Kiều chỉ có thể dẫn mọi chuyện sang một hướng khác, nói Khổng Chân lòe thiên hạ, lợi dụng tin giật gân trong giới giải trí để thu hút sự chú ý, một minh tinh, lại muốn trở thành paparazzi, buôn bán tin tức trong giới giải trí.
Gió vừa thổi qua, phương hướng lập tức thay đổi, Khổng Chân nhìn một chút, trả lời nói: “Tôi không biết nhiều bằng Lăng Kiều, không thể tự xưng là paparazzi được.”
Lăng Kiều tung ra không ít tin tức trong giới giải trí, có Phong gia và Lăng gia, không ai dám đụng vào cô.
Lăng Kiều sâu kín nhìn về phía Khổng Chân, đúng là đóa hắc liên hoa cứng cỏi, đến lúc này rồi mà vẫn còn nhảy nhót.
Trong lòng Lăng Kiều có chút bực bội, cảm thấy Khổng Chân thật đáng ghét.
Giống như một con gián đánh mãi không chết, làm người ta ghê tởm.
Thời điểm ghi hình, trạng thái của Lăng Kiều rõ ràng không tốt, cô không có tâm trạng ghi hình, yêu cầu tổ chương trình dừng quay một ngày.
Tổ chương trình có thể nói cái gì, đương nhiên không thể, rốt cuộc thì Lăng gia cũng là nhà tài trợ của chương trình, Kim chủ ba ba nói cái gì mà chẳng được.
Trong lòng Khổng Chân tấm tắc hai tiếng, đây không phải chơi đại bài, thì cái gì mới là chơi đại bài.
Thời điểm Khổng Chân nổi tiếng nhất, cũng không dám để cả tổ chương trình phải chờ đâu.
Khổng Chân về tới khách sạn, gọi điện thoại cho con gái, nghe thấy giọng nói trong trẻo của con gái, tâm trạng của cô dễ chịu hơn nhiều.
‘Thịch thịch thịch’
Tiếng gõ cửa vang lên, Khổng Chân cúp điện thoại, nhìn qua mắt mèo, nhìn thấy Sở ảnh đế.
Khổng Chân mở cửa, khoanh tay trước ngực, châm chọc nói: “Đại ảnh đế, anh chạy tới đây làm gì, để paparazzi chụp được, cư dân mạng lại nói tôi muốn dán lấy anh, các fan của anh sẽ nói, đừng bám vào người anh trai của bọn họ.”
Đối mặt với lời trào phúng như vậy, Sở ảnh đế tỏ ra rất bình tĩnh, “Chúng ta nói chuyện một chút.”
Khổng Chân lắc đầu, “Chúng ta không có gì để nói, mặc kệ là anh muốn tốt cho tôi, khuyên tôi cái gì đó, tôi đều không muốn nghe, không cần thiết.”
“Đều đã như vậy, giữa tôi và anh, cũng không còn gì để nói.”
“Sở Tích, anh vĩnh viễn thắng lợi, bởi vì anh ở bên đội chiến thắng.”
“Bây giờ anh lại tới tìm tôi, tôi đã đánh cược thua, tôi đã bị Lăng gia và Phong gia phong sát, bây giờ tôi có thể ở đây, là vì Lăng Kiều muốn khoe khoang thành quả thắng lợi của mình mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.