Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 498: Sủng Thú (Ngoại Truyện 1)
Ngận Thị Kiểu Tình
01/04/2024
Edit: Kim
Sau nhiều thập niên rèn luyện, thực lực của Du Chiêu đã trở nên rất mạnh, cũng đủ cho hắn tìm Bùi gia báo thù.
Bên này, Du Hạo cáo biệt với ba cái yêu thú, muốn cùng Du Chiêu đi báo thù, báo thù cho chính cha của mình.
Hổ Nữu lập tức nói: “Chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.”
Mọi người:……
Chỉ là cảm thấy con hổ con này ngày càng nghịch ngợm, mang theo tính khí của loài mèo.
Du Hạo trưởng thành trở thành một thanh niên tuấn lãng, ăn mặc rất mộc mạc, hắn nhẹ nhàng cự tuyệt, “Đánh đánh giết giết, đều là máu, không có gì để xem đâu.”
Hổ Nữu nói: “Ta muốn đi xem Bùi Nghê Thường nha, muốn nhìn thấy Du Chiêu chĩa kiếm về phía Bùi Nghê Thường.”
Nhìn thấy hai người bọn họ đánh nhau, nàng cảm thấy rất thú vị, tóm lại là muốn nhanh chóng nhìn thấy hai người yêu nhau như vậy, bây giờ lại trở thành kẻ thù.
Nhưng mà linh thú trưởng thành rất chậm, Du Hạo đều đã 5-60 tuổi, Hổ Nữu biến thành người, vẫn chỉ là bộ dạng mười mấy tuổi.
Du Hạo và Du Chiêu gặp nhau, Du Chiêu nhìn thấy Du Hạo thì rất vui mừng, “Hạo ca, chúng ta sắp báo thù cho Du gia rồi.”
Du Hạo nhìn thấy bên cạnh Du Chiêu có hai nữ nhân xinh đẹp, không nhịn được mà nhíu mày, “Chiêu đệ, các nàng là….”
Hổ Nữu ở bên cạnh bĩu môi, Du Chiêu đúng là chó không thể không ăn phân, hắn thật đúng là một người thương hoa tiếc ngọc.
Hành Long lên tiếng nói: “Tiểu tử này đào hoa quá nha, rất phong lưu đa tình.”
Hành Long cảnh cáo hổ con nói: “Nhìn xem, giống đực đều là loại đức hạnh này, ngươi không được để giống đực lừa.”
Du Chiêu:……
Hắn nhìn Hổ Nữu, không nhịn được mà cảm thấy chột dạ, tuy rằng không biết tại sao lại cảm thấy chột dạ.
Du Chiêu có chút xấu hổ mà giải thích nói: “Các nàng một người là công chúa, một người là cung nữ, đến từ một vương quốc nhỏ, bọn họ bị yêu thú quấy rối.”
Hổ Nữu:……
Cái tình huống này ta rất quen nha, anh hùng cứu mỹ nhân sao.
Du Chiêu thay tiểu vương quốc kia giết quái thú, quốc vương hi vọng Du Chiêu có thể chăm sóc con gái mình.
Lông mày Du Hạo không giãn ra, “Chúng ta đi tìm Bùi gia, phải mang các nàng đi theo sao?”
Công chúa lập tức thấu hiểu lòng người nói: “ Ân công, sao chúng ta có thể đi theo ngài, chúng ta sẽ tìm một nơi an toàn đợi mọi người trở về.”
Du Chiêu gật đầu, “Được.”
Những năm gần đây, huyết khí trên người Du Chiêu rất nồng đậm, khuôn mặt tràn đầy lệ khí, kết hợp cùng thanh kiếm rỉ sét loang lổ, trông càng thêm loang lổ, giống như bị hắt máu lên mặt từng lớp, đọng lại thành huyết tinh dày đặc.
Hổ Nữu không có cảm giác gì, từ đây, nàng và Du Chiêu đã không còn quan hệ, Du Chiêu biến thành bộ dạng gì, hoàn toàn không liên quan tới nàng.
Hành Long xoa đầu Hổ Nữu một phen, “Đừng nhìn một tên nam nhân chằm chằm như vậy, nam nhân sẽ tự luyến cảm thấy ngươi có ý với hắn, qua một hồi, sẽ cảm thấy ngươi có tình cảm sâu đậm với hắn.”
Huynh đệ Du gia:.........
Trong lòng Du Hạo thở dài, cảm thấy mất mặt thay Du Chiêu.
Du Chiêu ngự kiếm dẫn đầu đi tới Bùi gia, những người khác cũng đuổi theo.
Hổ Nữu đi sau cùng, nói với công chúa tiểu quốc, “Cha ngươi hiến ngươi làm nô lệ cho Du Chiêu sao?”
Cái công chúa tiểu quốc này cũng có trong hậu cung của Du Chiêu, đi theo phía sau Bùi Nghê Thường, coi Bùi Nghê Thường là người cầm đầu, ngây ngốc trong hậu cung của Du Chiêu, thủ đoạn tra tấn Hổ Nữu của Bùi Nghê Thường, hơn phân nửa là xuất phát từ công chúa tiểu quốc này ra tay.
Công chúa tiểu quốc thấy Hổ Nữu nói như vậy, ánh mắt lóe lên, tỏ vẻ hèn mọn yếu ớt nói: “Có thể đi theo bên cạnh tiên quân làm nô tì là vinh hạnh của ta, ta tuyệt đối không có suy nghĩ dư thừa.”
Nghiễm nhiêm coi Hổ Nữu thành chính cung, bộ dạng cầu khẩn, nếu để Du Chiêu nhìn thấy, nhất định sẽ đau lòng một phen.
Nhưng Du Chiêu đã đi rồi.
“Đen đủi.” Hổ Nữu bày ra vẻ mặt đen đủi, nàng ăn no rửng mỡ mới có quan hệ với Du Chiêu, nàng khinh thường nói: “Du Chiêu mà tính là tiên quân gì, hắn còn chưa thành tiên, có tư cách gì mà trở thành tiên quân, Hành Long mới là tiên quân.”
Công chúa tiểu quốc sửng sốt một chút, nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của Hổ Nữu, ánh mắt lóe lên nói: “Chàng ấy lợi hại như vậy, đối với ta mà nói, chính là thần tiên, chàng cứu quốc gia ta, cứu ta khỏi biển lửa, chàng chính là tiên quân.”
Hành Long:……
Con mẹ nó, nghe thấy hai chữ tiên quân này, cả người Hành Long đã tê rần, cảm giác như mình vừa làm ra chuyện gì ghê tởm lắm.
Hành Long không nhịn được mà phun tào nói: “Du Chiêu không hổ là huyết mạch của đám người kia, ở phương diện hưởng thụ giống nhau như đúc, kế thừa hoàn mỹ.”
Cái công chúa này vừa nhìn đã biết là một người phàm, một người phàm không có linh căn không thể tu luyện, có thể sống trường thọ là vì Du Chiêu tìm cho nàng ta rất nhiều thiên tàng địa bảo kéo dài thanh xuân.
Hổ Nữu sẽ không ra tay với nàng ta, nhưng bỏ qua như vậy, trong lòng Hổ Nữu vẫn cảm thấy không vui.
Hổ Nữu lấy một bình đan dược ra, đổ ra một viên đan dược, bóp cằm công chúa ném đan dược vào.
“Khụ khụ khụ……” Công chúa ho khan kịch liệt, không ngừng nôn, muốn nôn ra ngoài, hoảng sợ mà che cổ lại, “Ngươi, ngươi cho ta ăn cái gì, tiên quân, tiên quân sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta là người của tiên quân.”
Hành Long: “Không được gọi tiên quân…..”
Ta chưa làm gì ngươi nha, ta sẽ không vì một người phàm mà thay đổi đâu.
Hổ Nữu nói: “Đây cũng không phải thuốc độc gì, nhưng cũng có thể coi là độc, chỉ là làm cho ngươi không thể hấp thụ được thiên tàng địa bảo, ngươi là người phàm, ngươi sẽ từ từ già đi, làn da sẽ buông lỏng trên người ngươi, trên mặt ngươi sẽ nổi đầy vết đốm của người già, lưng ngươi sẽ còng xuống, tóc thưa thớt bạc trắng, cơ thể ngươi sẽ tỏa ra mùi thối rữa.”
“Nhưng mà, ngươi có thể sống rất lâu, chỉ là thời kỳ xuân sắc tương đối ngắn, chỉ ngắn ngủi hơn hai mươi năm, mấy trăm năm về sau sẽ là bộ dạng của một bà lão.”
Hành Long:……
Đây là loại đan dược ác độc gì!
Mỗi một câu Hổ Nữu nói ra, sắc mặt công chúa lại tái nhợt thêm một phần, cuối cùng ngã ngồi trên mặt đất, vừa sợ hãi vừa bất lực, nàng ta giấu căm phẫn trong lòng xuống, cầu xin nói: “Tiên tử, ta sẽ không đoạt ân công với người, ta chỉ là một cái nô lệ, cầu xin tiên tử tha cho ta.”
Hổ Nữu: Xì……
Hành Long cũng không nhịn được mà hoài nghi nhìn Hổ Nữu, sẽ không thật sự có ý gì với tên nam nhân phong lưu đa tình kia đấy chứ?
Hổ Nữu bị ánh mắt của Hành Long làm cho ghê tởm một phen, “Đừng suy nghĩ vớ vẩn, ta có chút thù oán với nàng công chúa này, có nhân quả.”
Hành Long: “Ồ!”
Có chút thù oán?
Công chúa tức muốn chết rồi, nàng ta căn bản chưa từng gặp người này, rõ ràng là ghen tị, mới xuống tay với nữ nhân trói gà không chặt như nàng.
Hổ Nữu móc móc lỗ tai, không để ý tới nàng ta, cùng Hành Long bay đi, đi tới Bùi gia xem náo nhiệt.
Nhìn thấy con hổ và Hành Long che trời, ánh mắt của công chúa càng thêm tuyệt vọng bất lực, nàng ta chỉ là một người phàm, không đánh lại.
Cha nàng ta hiến nàng cho Du Chiêu, là muốn Du Chiêu che chở cho quốc gia của bọn họ, nhưng nếu bản thân mình biến thành bộ dạng của một bà lão, Du Chiêu làm sao có thể để ý tới nàng ta.
Sau nhiều thập niên rèn luyện, thực lực của Du Chiêu đã trở nên rất mạnh, cũng đủ cho hắn tìm Bùi gia báo thù.
Bên này, Du Hạo cáo biệt với ba cái yêu thú, muốn cùng Du Chiêu đi báo thù, báo thù cho chính cha của mình.
Hổ Nữu lập tức nói: “Chúng ta cũng đi xem náo nhiệt đi.”
Mọi người:……
Chỉ là cảm thấy con hổ con này ngày càng nghịch ngợm, mang theo tính khí của loài mèo.
Du Hạo trưởng thành trở thành một thanh niên tuấn lãng, ăn mặc rất mộc mạc, hắn nhẹ nhàng cự tuyệt, “Đánh đánh giết giết, đều là máu, không có gì để xem đâu.”
Hổ Nữu nói: “Ta muốn đi xem Bùi Nghê Thường nha, muốn nhìn thấy Du Chiêu chĩa kiếm về phía Bùi Nghê Thường.”
Nhìn thấy hai người bọn họ đánh nhau, nàng cảm thấy rất thú vị, tóm lại là muốn nhanh chóng nhìn thấy hai người yêu nhau như vậy, bây giờ lại trở thành kẻ thù.
Nhưng mà linh thú trưởng thành rất chậm, Du Hạo đều đã 5-60 tuổi, Hổ Nữu biến thành người, vẫn chỉ là bộ dạng mười mấy tuổi.
Du Hạo và Du Chiêu gặp nhau, Du Chiêu nhìn thấy Du Hạo thì rất vui mừng, “Hạo ca, chúng ta sắp báo thù cho Du gia rồi.”
Du Hạo nhìn thấy bên cạnh Du Chiêu có hai nữ nhân xinh đẹp, không nhịn được mà nhíu mày, “Chiêu đệ, các nàng là….”
Hổ Nữu ở bên cạnh bĩu môi, Du Chiêu đúng là chó không thể không ăn phân, hắn thật đúng là một người thương hoa tiếc ngọc.
Hành Long lên tiếng nói: “Tiểu tử này đào hoa quá nha, rất phong lưu đa tình.”
Hành Long cảnh cáo hổ con nói: “Nhìn xem, giống đực đều là loại đức hạnh này, ngươi không được để giống đực lừa.”
Du Chiêu:……
Hắn nhìn Hổ Nữu, không nhịn được mà cảm thấy chột dạ, tuy rằng không biết tại sao lại cảm thấy chột dạ.
Du Chiêu có chút xấu hổ mà giải thích nói: “Các nàng một người là công chúa, một người là cung nữ, đến từ một vương quốc nhỏ, bọn họ bị yêu thú quấy rối.”
Hổ Nữu:……
Cái tình huống này ta rất quen nha, anh hùng cứu mỹ nhân sao.
Du Chiêu thay tiểu vương quốc kia giết quái thú, quốc vương hi vọng Du Chiêu có thể chăm sóc con gái mình.
Lông mày Du Hạo không giãn ra, “Chúng ta đi tìm Bùi gia, phải mang các nàng đi theo sao?”
Công chúa lập tức thấu hiểu lòng người nói: “ Ân công, sao chúng ta có thể đi theo ngài, chúng ta sẽ tìm một nơi an toàn đợi mọi người trở về.”
Du Chiêu gật đầu, “Được.”
Những năm gần đây, huyết khí trên người Du Chiêu rất nồng đậm, khuôn mặt tràn đầy lệ khí, kết hợp cùng thanh kiếm rỉ sét loang lổ, trông càng thêm loang lổ, giống như bị hắt máu lên mặt từng lớp, đọng lại thành huyết tinh dày đặc.
Hổ Nữu không có cảm giác gì, từ đây, nàng và Du Chiêu đã không còn quan hệ, Du Chiêu biến thành bộ dạng gì, hoàn toàn không liên quan tới nàng.
Hành Long xoa đầu Hổ Nữu một phen, “Đừng nhìn một tên nam nhân chằm chằm như vậy, nam nhân sẽ tự luyến cảm thấy ngươi có ý với hắn, qua một hồi, sẽ cảm thấy ngươi có tình cảm sâu đậm với hắn.”
Huynh đệ Du gia:.........
Trong lòng Du Hạo thở dài, cảm thấy mất mặt thay Du Chiêu.
Du Chiêu ngự kiếm dẫn đầu đi tới Bùi gia, những người khác cũng đuổi theo.
Hổ Nữu đi sau cùng, nói với công chúa tiểu quốc, “Cha ngươi hiến ngươi làm nô lệ cho Du Chiêu sao?”
Cái công chúa tiểu quốc này cũng có trong hậu cung của Du Chiêu, đi theo phía sau Bùi Nghê Thường, coi Bùi Nghê Thường là người cầm đầu, ngây ngốc trong hậu cung của Du Chiêu, thủ đoạn tra tấn Hổ Nữu của Bùi Nghê Thường, hơn phân nửa là xuất phát từ công chúa tiểu quốc này ra tay.
Công chúa tiểu quốc thấy Hổ Nữu nói như vậy, ánh mắt lóe lên, tỏ vẻ hèn mọn yếu ớt nói: “Có thể đi theo bên cạnh tiên quân làm nô tì là vinh hạnh của ta, ta tuyệt đối không có suy nghĩ dư thừa.”
Nghiễm nhiêm coi Hổ Nữu thành chính cung, bộ dạng cầu khẩn, nếu để Du Chiêu nhìn thấy, nhất định sẽ đau lòng một phen.
Nhưng Du Chiêu đã đi rồi.
“Đen đủi.” Hổ Nữu bày ra vẻ mặt đen đủi, nàng ăn no rửng mỡ mới có quan hệ với Du Chiêu, nàng khinh thường nói: “Du Chiêu mà tính là tiên quân gì, hắn còn chưa thành tiên, có tư cách gì mà trở thành tiên quân, Hành Long mới là tiên quân.”
Công chúa tiểu quốc sửng sốt một chút, nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của Hổ Nữu, ánh mắt lóe lên nói: “Chàng ấy lợi hại như vậy, đối với ta mà nói, chính là thần tiên, chàng cứu quốc gia ta, cứu ta khỏi biển lửa, chàng chính là tiên quân.”
Hành Long:……
Con mẹ nó, nghe thấy hai chữ tiên quân này, cả người Hành Long đã tê rần, cảm giác như mình vừa làm ra chuyện gì ghê tởm lắm.
Hành Long không nhịn được mà phun tào nói: “Du Chiêu không hổ là huyết mạch của đám người kia, ở phương diện hưởng thụ giống nhau như đúc, kế thừa hoàn mỹ.”
Cái công chúa này vừa nhìn đã biết là một người phàm, một người phàm không có linh căn không thể tu luyện, có thể sống trường thọ là vì Du Chiêu tìm cho nàng ta rất nhiều thiên tàng địa bảo kéo dài thanh xuân.
Hổ Nữu sẽ không ra tay với nàng ta, nhưng bỏ qua như vậy, trong lòng Hổ Nữu vẫn cảm thấy không vui.
Hổ Nữu lấy một bình đan dược ra, đổ ra một viên đan dược, bóp cằm công chúa ném đan dược vào.
“Khụ khụ khụ……” Công chúa ho khan kịch liệt, không ngừng nôn, muốn nôn ra ngoài, hoảng sợ mà che cổ lại, “Ngươi, ngươi cho ta ăn cái gì, tiên quân, tiên quân sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta là người của tiên quân.”
Hành Long: “Không được gọi tiên quân…..”
Ta chưa làm gì ngươi nha, ta sẽ không vì một người phàm mà thay đổi đâu.
Hổ Nữu nói: “Đây cũng không phải thuốc độc gì, nhưng cũng có thể coi là độc, chỉ là làm cho ngươi không thể hấp thụ được thiên tàng địa bảo, ngươi là người phàm, ngươi sẽ từ từ già đi, làn da sẽ buông lỏng trên người ngươi, trên mặt ngươi sẽ nổi đầy vết đốm của người già, lưng ngươi sẽ còng xuống, tóc thưa thớt bạc trắng, cơ thể ngươi sẽ tỏa ra mùi thối rữa.”
“Nhưng mà, ngươi có thể sống rất lâu, chỉ là thời kỳ xuân sắc tương đối ngắn, chỉ ngắn ngủi hơn hai mươi năm, mấy trăm năm về sau sẽ là bộ dạng của một bà lão.”
Hành Long:……
Đây là loại đan dược ác độc gì!
Mỗi một câu Hổ Nữu nói ra, sắc mặt công chúa lại tái nhợt thêm một phần, cuối cùng ngã ngồi trên mặt đất, vừa sợ hãi vừa bất lực, nàng ta giấu căm phẫn trong lòng xuống, cầu xin nói: “Tiên tử, ta sẽ không đoạt ân công với người, ta chỉ là một cái nô lệ, cầu xin tiên tử tha cho ta.”
Hổ Nữu: Xì……
Hành Long cũng không nhịn được mà hoài nghi nhìn Hổ Nữu, sẽ không thật sự có ý gì với tên nam nhân phong lưu đa tình kia đấy chứ?
Hổ Nữu bị ánh mắt của Hành Long làm cho ghê tởm một phen, “Đừng suy nghĩ vớ vẩn, ta có chút thù oán với nàng công chúa này, có nhân quả.”
Hành Long: “Ồ!”
Có chút thù oán?
Công chúa tức muốn chết rồi, nàng ta căn bản chưa từng gặp người này, rõ ràng là ghen tị, mới xuống tay với nữ nhân trói gà không chặt như nàng.
Hổ Nữu móc móc lỗ tai, không để ý tới nàng ta, cùng Hành Long bay đi, đi tới Bùi gia xem náo nhiệt.
Nhìn thấy con hổ và Hành Long che trời, ánh mắt của công chúa càng thêm tuyệt vọng bất lực, nàng ta chỉ là một người phàm, không đánh lại.
Cha nàng ta hiến nàng cho Du Chiêu, là muốn Du Chiêu che chở cho quốc gia của bọn họ, nhưng nếu bản thân mình biến thành bộ dạng của một bà lão, Du Chiêu làm sao có thể để ý tới nàng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.