Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Chương 762: Thanh Vân Chí (39)

Ngận Thị Kiểu Tình

15/08/2024

Edit: Kim

Bên cạnh có một cuốn vương như vậy, cuốn đến mức Thẩm Văn Tĩnh cảm thấy khổ sở nha, hơn nữa vốn dĩ Trương Oánh Oánh còn có nền tảng vững chắc, tứ thư ngũ kinh há miệng là có thể tuôn ra, ghi nhớ thảo dược gì đó, là chuyện rất nhỏ.

Thẩm Văn Tĩnh thậm chí còn chưa nhận biết được hết mặt chữ, Thẩm Văn Tĩnh gấp đến độ muốn bật khóc, bị Trương Oánh Oánh nhìn thấy, Trương Oánh Oánh bớt chút thời gian dạy Thẩm Văn Tĩnh đọc sách viết chữ.

Tiểu cô nương thích thêu thùa, Trương Oánh Oánh giúp nàng làm hoa văn, nữ hài Thẩm gia muốn học thêu thùa, lại không biết nhiều hoa văn, cũng không có sư phụ dạy dỗ.

Tuy rằng Trương Oánh Oánh không tinh thông thêu thùa, nhưng ít nhiều gì cũng biết một chút, cũng giúp ích rất nhiều cho đứa trẻ nông thôn.

Cha mẹ Thẩm Văn Tĩnh cũng tặng lễ vật cho Trương Oánh Oánh, trong nhà có đồ gì ngon, cũng chia cho Trương Oánh Oánh một phần.

Thậm chí mấy nam hài trong nhà đọc sách có chỗ nào không hiểu, Trương Oánh Oánh có thể giải đáp thắc mắc cho mấy đứa trẻ, toàn bộ người Thẩm gia đều nhìn Trương Oánh Oánh bằng ánh mắt kinh ngạc.

Đây là cháu gái đại nho sĩ sao, lợi hại như vậy.

Nam Chi giơ ngón tay cái lên, “Trương tỷ tỷ, tỷ thật là lợi hại, mọi người đều rất thích tỷ.”

Trương Oánh Oánh chỉ nói: “Bên cạnh có một nữ tử cần giúp đỡ, ta không thể làm như không thấy.”

Giúp một người cũng là giúp, muốn giúp thật nhiều nữ tử, lại bỏ qua người trước mặt, còn nói lý tưởng cái gì.

Nam Chi wow một tiếng, “Tỷ tỷ, tỷ giác ngộ cao quá!”

Ở trong mắt Nam Chi, hình ảnh của Trương Oánh Oánh vô cùng cao cả!

Nam Chi quyết định, mình cũng phải học hỏi thật nhiều, sau đó để lại thật nhiều thứ.

Mà thanh danh của Nam Chi ngày càng vang xa, tại sao lại nổi tiếng đến vậy, là vì người trong thôn đều nói, ngay cả tiểu thư trong thành cũng tới tìm Hương Châu học y.

Nhất định là y thuật của Hương Châu rất cao!

Mấu chốt là Hương Châu rất biết cách trị bệnh cho nữ tử, nữ tử ở các thôn xung quanh đều trèo đèo lội suối tới tìm Nam Chi.

Nữ tử của mấy thôn.

Nam Chi và Trương Oánh Oánh quyết định tạo ra một căn phòng đặc biệt, chuyên kiểm tra thân thể nữ tử.

Thẩm Gia Văn từ học viện trên phủ thành trở về, nhìn thấy ba nữ tử nhà bên cạnh đang theo một võ sư học đứng tấn.

Đã xảy ra chuyện gì?

Biết được Trương Oánh Oánh theo Hương Châu học y, Thẩm Gia Văn rất kinh ngạc, hỏi: “Ông nội muội đồng ý sao?”

Gia đình Trương Oánh Oánh không đơn giản, làm sao có thể cho phép Trương Oánh Oánh làm ra chuyện như vậy, còn là chuyên khám bệnh cho nữ tử.

Trương Oánh Oánh nở nụ cười giả tạo, “Bây giờ ta đã ở đây rồi, huynh nói xem ông nội ta có đồng ý không?”



Thẩm Gia Văn rất tò mò, “Tại sao muội lại muốn làm đại phu?”

Nụ cười giả tạo trên mặt Trương Oánh Oánh cũng không thể duy trì được nữa, nàng cảm thấy Thẩm Gia Văn rất phiền, vẫn chán ghét tên nam nhân này.

Trương Oánh Oánh không kiên nhẫn nói: “Ta muốn làm gì thì làm, chẳng lẽ không được.”

Thẩm Gia Văn gật đầu, “Đương nhiên có thể.”

Hai nữ tử này túm tụm lại với nhau, liền có cảm giác rất kỳ quái, Hương Châu muốn mở nữ hộ, Trương Oánh Oánh nhìn thấy nam nhân đều là vẻ mặt như nhìn thấy rác rưởi.

Các nàng ghé đầu lại với nhau, muốn thành lập nữ quyền ở thời đại này sao?

Thẩm Gia Văn thấu hiểu cảm giác của ân sư, nói với Trương Oánh Oánh: “Ta nghe ân sư nói, đã thay muội tìm được nhà chồng tốt, sau khi muội thành thân, vẫn còn có thời gian học y sao?”

Trương Oánh Oánh:……

Ngươi quản nhiều như vậy làm gì?

Thật phiền!

Cho dù Trương Oánh Oánh biết Thẩm Gia Văn có ý tốt, nhưng vẫn cảm thấy rất phiền, sự chán ghét nam nhân của nàng đã ăn sâu vào trong xương tủy, nói chuyện cũng cảm thấy phiền.

Trương Oánh Oánh chỉ nói: “Còn chưa thành thân, chuyện sau này để sau hãy nói.”

Thẩm Gia Văn trầm mặc, nhìn dáng vẻ này, chính là không muốn thành thân.

Ân sư hẳn là rất phiền lòng.

Chỉ sợ tương lai, sẽ có người lợi dụng Trương Oánh Oánh để chỉ trích Trương đại nho.

Thẩm Gia Văn nói với Nam Chi đang đứng tấn bên cạnh: “Hương Châu, ngươi lại đây một chút.”

Đôi mắt Trương Oánh Oánh lập tức liếc qua, ánh mắt tràn đầy hoài nghi và cảnh giác, hỏi: “Muốn nói cái gì, không thể nói ở đây được sao?”

Thẩm Gia Văn:……

Thẩm Gia Văn cũng lộ ra nụ cười nham hiểm, “Ca ca muốn nói với muội muội một câu, không được sao?”

Trong lòng Trương Oánh Oánh thầm cười nhạo, cái gì mà ca ca muội muội, tình ca ca tình muội muội sao?

Tách ra rồi, cho dù chia lìa vẫn còn vương tơ lòng.

Nam Chi ồ một tiếng, đi theo phía sau Thẩm Gia Văn, Trương Oánh Oánh nhìn, trong lòng hận rèn sắt không thành thép.

Nếu là Trương Oánh Oánh, nàng sẽ trực tiếp phớt lờ Thẩm Gia Văn, đem thê tử biến thành muội muội, đây là loại nam nhân gì.

Nam Chi lắc lắc tay chân, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”



Thẩm Gia Văn đưa cho Nam Chi một cái hộp, Nam Chi nhận lấy, tò mò hỏi: “Đây là thứ gì?”

Thẩm Gia Văn nói: “Ta ở hiệu sách trên phủ thành nhìn thấy, là một quyển y thư, hơn nữa còn chuyên về các chứng bệnh của nữ tử.”

Nam Chi lập tức lấy cuốn sách trong hộp ra, nhìn tên, thiên kim khám.

Nam Chi mở sách ra đọc, trên mặt chậm rãi hiện lên nụ cười, nói với Thẩm Gia Văn: “Cảm ơn Văn ca nha, ta rất thích.”

Được lợi Nam Chi cho Thẩm Gia Văn thái độ hòa nhã.

Thẩm Gia Văn nhìn Trương Oánh Oánh đang không ngừng nhìn về phía này, nói với Nam Chi: “Ngươi không được nói với Trương Oánh Oánh chuyện lập nữ hộ, gia đình muội ấy phức tạp, có rất nhiều người nhìn chằm chằm, không thể làm ra chuyện gì khác người được.”

Nam Chi chớp mắt, “Vì cái gì?”

Thẩm Gia Văn nhìn nữ tử trước mặt, tới thế giới này mấy năm, nhưng ánh mắt của tiểu cô nương này vẫn luôn trong trẻo, có một loại cảm giác không thuộc về cái thời đại nghèo khổ nặng nề này.

Rất nhiều lần, Thẩm Gia Văn cảm thấy Hương Châu không phải là người của thế giới này, cũng giống như hắn là người từ thế giới khác đi tới thế giới cằn cỗi lạc hậu này.

Thẩm Gia Văn thở dài nói: “Con người chính là động vật có tính xã hội, chúng ta sống ở thế giới này, chúng ta không chỉ có một mình, mà còn có người nhà, có bạn bè, có rất nhiều người cần để ý, chúng ta phải suy nghĩ cho người khác, hành vi của chúng ta sẽ gây ra hậu quả ảnh hưởng tới người khác, cho nên, chúng ta phải thận trọng.”

Nam Chi ồ một tiếng, gật đầu, “Ta biết rồi, ta sẽ không nói.”

Một lát sau, Nam Chi nói: “Chúng ta phải quan tâm tới những người xung quanh, sau này Văn ca cưới thê tử, nếu huynh nạp rất nhiều thiếp, huynh có thể suy xét tới chuyện thê tử của huynh rất đau lòng không.”

“Văn ca, chúng ta phải suy xét tới tâm trạng của những người xung quanh.”

Thẩm Gia Văn:???

Cho nên, ở trong lòng ngươi, rốt cuộc ta có cái hình tượng gì?

Thẩm Gia Văn chỉ nói: “Chuyện chưa xảy ra, không nên thảo luận.”

Chuyện tương lai ai có thể nói trước được?

Thẩm Gia Văn cũng không biết mình sẽ có bao nhiêu nữ nhân, nhưng cũng biết, ở thời đại này, chỉ có một người thê tử là chuyện không thể.

Có một vài thứ nhất định phải hi sinh.

Hơn nữa, đối với nam nhân mà nói, có nhiều nữ nhân, là tượng trưng cho tài phú, địa vị và mị lực.

Thẩm Gia Văn cảm thấy vẫn cần phải giải thích cho mình một câu, “Bản thân ta rất đồng tình với quan điểm một đời một kiếp một đôi người.”

Nam Chi: “Ha hả……”

Không nghe không nghe không nghe!

Thẩm Gia Văn nhướng mày, “Ngươi không tin?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook