Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 857: Thiên Tài Huyền Học (23)
Ngận Thị Kiểu Tình
05/11/2024
Edit: Kim
Mọi người đều có khả năng phân biệt, biết cái gì là tốt, cái gì là xấu, sao có thể kiên định mà thích được!
Nam Chi không biết tại sao Tân Giới lại nói những lời này với mình, cô do dự một chút, hỏi: “Anh trai, ngươi muốn luận đạo với ta sao?”
Trước kia sư phụ cũng thường xuyên luận đạo với cô.
Thông qua tranh luận, các lập luận được tìm ra qua quá trình tranh luận, chính là luận đạo.
Hơn nữa, hệ thống ca ca cũng đàm luận rất nhiều vấn đề với cô.
Tân Giới trợn trắng mắt, ta mới không thèm nói chuyện với ngươi, là vì Diêu Thiên luôn nói chuyện với ngươi.
Diêu Thiên nhìn Tân Giới, một lát sau mới tùy ý nói: “Được rồi, ta đi chợp mắt một lát, các ngươi muốn làm gì thì làm.”
Diêu Thiên đi rồi, Tân Giới cũng mặc kệ Nam Chi, nói với Nam Chi: “Ngươi đừng có chạy lung tung, trong nhà có rất nhiều đồ, có thể đánh ngươi hồn phi phách tán.”
Nam Chi ồ một tiếng, nói lời cảm ơn với Tân Giới, sau đó bay ra khỏi căn nhà.
Cô là hồn ma, căn bản không cần ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, Diêu Thiên rời giường, vừa đi vào đại sảnh đã nhìn thấy trong đại sảnh đứng đầy người, nói đúng hơn, là đầy quỷ.
Âm khí dày đặc, làm ánh sáng của căn biệt thự cũng trở nên ảm đạm, ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào.
Sáng sớm, thật mát mẻ, thật kích thích nha!
Nam Chi nói với Diêu Thiên: “Chị gái, chị gái, ta kêu hết bọn họ tới đây rồi.”
Diêu Thiên:.......
Khả năng hành động của ngươi thật là đáng kinh ngạc.
Diêu Thiên nhìn đám tiểu quỷ, hỏi Nam Chi: “Ngươi làm thế nào đưa được bọn họ tới đây vậy?”
Nam Chi không chút suy nghĩ nói: “Cứ gọi bọn họ tới thôi.”
Diêu Thiên rót nước: “Làm sao bọn họ lại đồng ý?”
Nam Chi: “Ta giảng đạo lý cho bọn họ nghe nha.”
Nói đạo lý không nghe, vậy trực tiếp xách tới nha!
Lời này Diêu Thiên mới không tin đâu, nhóm tiểu quỷ này đều cực kỳ hung ác, có thể nói thông mới là lạ.
Tân Giới ở căn phòng bên cạnh vừa cào vừa đấm đá vào tường, cái tiểu quỷ kia lại nổi bật trước mặt Diêu Thiên, làm người ta quá chán ghét.
Chỉ trong một đêm có thể đưa được nhiều người tới như vậy, ngươi đây là muốn làm gì nha, muốn cạnh tranh với ta sao?
Ghét nhất là loại đồng nghiệp cuốn vương này, lại còn không phải đồng nghiệp, để chủ nhân nhìn thấy, lại càng muốn có cái loại thủ hạ này.
Diêu Thiên nói: “Đừng vội, chờ ta ăn sáng trước đã.”
Trong khoảng thời gian Diêu Thiên ăn sáng, đám tiểu quỷ này đều thành thật ở trong nhà, không có chạy trốn, cho dù có chạy, đều bị Nam Chi bắt trở về.
Cô nghiêm trang nói với tiểu quỷ chạy trốn: “Không được chạy trốn, bây giờ ngươi đã bị bắt, thú nhận sẽ nhận được khoan hồng, phải chấp nhận trừng phạt.”
Nhóm tiểu quỷ:.......
Ta đã làm sai cái gì, tại sao lại phải chịu trừng phạt?
Quả thực là quá đáng!
Ngày đầu tiên không có chủ nhân ở bên cạnh, cô đơn quá.
Không biết chủ nhân phát hiện bọn họ mất tích, có lo lắng, khổ sở hay không.
Nhưng chỉ số thông minh của nhóm tiểu quỷ cũng không quá cao, phần lớn thời gian là mơ màng hồ đồ, đặc biệt là những tiểu quỷ đang bị nghiệp chướng đè nặng.
Ăn xong cơm sáng, Diêu Thiên rửa mặt một phen, hiếm khi thay trường bào vào, nhìn qua rất có khí chất.
Diêu Thiên trực tiếp bày pháp trận trong đại sảnh, chuẩn bị đưa đám tiểu quỷ này đi đầu thai ở đây.
Khối lượng công việc quá lớn, Diêu Thiên nói với Nam Chi: “Ngươi trông chừng bọn họ.”
Nam Chi gật đầu: “Chị gái, chị yên tâm, ta nhất định sẽ không để bọn họ chạy mất.”
Tân Giới lập tức nhảy ra nói: “Chị, ta cũng có thể trông chừng bọn họ.”
Diêu Thiên gật đầu, “Rất tốt.”
Trong lòng nhóm tiểu quỷ cảm thấy sợ hãi, không nhịn được mà tru lên như quỷ khóc sói gào, kêu la muốn trở về bên cạnh chủ nhân, chỉ có chủ nhân mới cho bọn họ cảm giác an toàn.
Diêu Thiên bắt đầu hành động, rạch ngón tay mình ra, nhỏ máu vào trong nước, sau đó vẩy nước lên từng tiểu quỷ.
Một khi bị máu loãng dính lên, nhóm tiểu quỷ đều không ngừng kêu rên, cơ thể bốc khói, giống như bị hắt dầu nóng, thống khổ lăn lộn trên mặt đất, hồn thể cũng trở nên mờ nhạt.
Thậm chí có một số còn bắt đầu trở nên trong suốt, gió thổi qua liền tiêu tan.
Một số tiểu quỷ muốn tấn công Diêu Thiên, nhưng lại bị Diêu Thiên rải thêm máu loãng, phát ra những tiếng xì xì.
Nam Chi và Tân Giới nhìn thấy cảnh tượng này, đều theo bản năng cách xa Diêu Thiên ra một chút, thứ này nhìn rất đáng sợ.
Sợ chỉ dính vào một chút đã vô cùng đau đớn.
Làm xong những việc này, Diêu Thiên có chút mệt mỏi, trước kia cũng đã từng làm những pháp trận lớn hơn, nhưng tới thế giới này rồi, thân thể chưa từng được tu luyện, có vẻ hơi quá sức.
Nam Chi nhìn, cảm thấy đám tiểu quỷ đều trở nên mi thanh mục tú hơn trước, trước khi đám gia hỏa này bị bốc khói, mặt mày đều là khả ố, nhưng bây giờ đã biến thành dáng vẻ của những đứa trẻ bình thường.
Có lớn có bé, điểm khác nhau duy nhất đó là, có hồn thể gần như trong suốt, có hồn thể còn bình thường.
Hồn thể sắp tiêu tán vô cùng hoảng hốt, cảm thấy sao mình có thể biến thành như vậy, không còn một chút sức lực nào nữa.
Thật là đáng sợ nha!
Diêu Thiên chỉ nói: “Đây là cái giá các ngươi phải trả, sức mạnh của hồn thể có hạn, chờ đến khi hoàn toàn tiêu hao hết, sẽ hoàn toàn biến mất.”
“Muốn đốt hết nghiệp lực trên người các ngươi, tất nhiên sẽ làm linh hồn của các ngươi cháy mất một chút.”
“Các ngươi cho rằng làm chuyện xấu sẽ không phải trả cái giá nào sao, có, đây chính là cái giá phải trả.”
Diêu Thiên nghỉ ngơi một lúc, nhắm mắt lại dưỡng thần, không nghe âm thanh quỷ khóc sói gào nữa.
Một số tiểu quỷ không cam lòng, sôi nổi xông về phía Diêu Thiên, kêu la trả sức mạnh của chúng ta lại đây, trả sức mạnh lại cho chúng ta.
Nghiệp lực là thống khổ, nhưng cũng là sức mạnh, hơn nữa khi tiêu trừ nghiệp lực này đi, hồn thể cũng bị tiêu trừ theo.
Làm linh hồn trở nên yếu ớt.
“Các ngươi làm cái gì vậy, dám tới gần chị.” Tân Giới lập tức chắn trước mặt Diêu Thiên, ngăn cách cô khỏi đám tiểu quỷ.
“Đương……”
Những tiểu quỷ này đánh vào kết giới, hoàn toàn không thể làm tổn thương tới Diêu Thiên, Tân Giới tắc khắc thở phào nhẹ nhõm một hơi, đạt dào đắc ý nói: “Đám tiểu quỷ các ngươi mà cũng dám làm tổn thương chị.”
Đây là chó cậy gần chủ.
Bộ dạng kia thật sự làm người ta ngứa răng, không nói nên lời!
Nhóm tiểu quỷ thấy không thể làm gì Diêu Thiên, chỉ có thể nhằm vào Nam Chi, vây quanh lấy Nam Chi, tức giận nói: “Không phải ngươi nói đây là cơ hội làm người một lần nữa sao?”
Đây là cái cơ hội gì, căn bản không phải cơ hội.
Đặc biệt là những linh hồn trở nên mờ nhạt, càng thêm tức giận.
Muốn làm người một lần nữa, nhưng không phải như thế này.
Vẻ mặt Nam Chi rất bình tĩnh, đứng đắn nói: “Đây là làm nguời một lần nữa nha, các ngươi xem, không phải nghiệp lực trên người các ngươi đã không còn rồi sao, đây không phải là làm người một lần nữa thì là gì?”
Nam Chi suy nghĩ một chút, còn nói thêm: “Không thể nào, không thể nào, các ngươi làm chuyện xấu, một chút trả giá cũng không muốn trả, mà muốn làm người một lần nữa sao, nào có đạo lý này nha.”
Tống Hà làm chuyện xấu, bây giờ còn đang cải tạo ở trong tù đấy.
Các ngươi cũng cần phải cải tạo nha!
Diêu Thiên:..........
Đứa nhỏ này!
Âm dương quái khí như thế, ngươi không sợ bị người ta đánh chết sao?
Hai đứa nhỏ này đều xấu tính, một cái thì cậy quyền cậy thế, một cái thì dựa vào sức mạnh.
Mọi người đều có khả năng phân biệt, biết cái gì là tốt, cái gì là xấu, sao có thể kiên định mà thích được!
Nam Chi không biết tại sao Tân Giới lại nói những lời này với mình, cô do dự một chút, hỏi: “Anh trai, ngươi muốn luận đạo với ta sao?”
Trước kia sư phụ cũng thường xuyên luận đạo với cô.
Thông qua tranh luận, các lập luận được tìm ra qua quá trình tranh luận, chính là luận đạo.
Hơn nữa, hệ thống ca ca cũng đàm luận rất nhiều vấn đề với cô.
Tân Giới trợn trắng mắt, ta mới không thèm nói chuyện với ngươi, là vì Diêu Thiên luôn nói chuyện với ngươi.
Diêu Thiên nhìn Tân Giới, một lát sau mới tùy ý nói: “Được rồi, ta đi chợp mắt một lát, các ngươi muốn làm gì thì làm.”
Diêu Thiên đi rồi, Tân Giới cũng mặc kệ Nam Chi, nói với Nam Chi: “Ngươi đừng có chạy lung tung, trong nhà có rất nhiều đồ, có thể đánh ngươi hồn phi phách tán.”
Nam Chi ồ một tiếng, nói lời cảm ơn với Tân Giới, sau đó bay ra khỏi căn nhà.
Cô là hồn ma, căn bản không cần ngủ.
Buổi sáng ngày hôm sau, Diêu Thiên rời giường, vừa đi vào đại sảnh đã nhìn thấy trong đại sảnh đứng đầy người, nói đúng hơn, là đầy quỷ.
Âm khí dày đặc, làm ánh sáng của căn biệt thự cũng trở nên ảm đạm, ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào.
Sáng sớm, thật mát mẻ, thật kích thích nha!
Nam Chi nói với Diêu Thiên: “Chị gái, chị gái, ta kêu hết bọn họ tới đây rồi.”
Diêu Thiên:.......
Khả năng hành động của ngươi thật là đáng kinh ngạc.
Diêu Thiên nhìn đám tiểu quỷ, hỏi Nam Chi: “Ngươi làm thế nào đưa được bọn họ tới đây vậy?”
Nam Chi không chút suy nghĩ nói: “Cứ gọi bọn họ tới thôi.”
Diêu Thiên rót nước: “Làm sao bọn họ lại đồng ý?”
Nam Chi: “Ta giảng đạo lý cho bọn họ nghe nha.”
Nói đạo lý không nghe, vậy trực tiếp xách tới nha!
Lời này Diêu Thiên mới không tin đâu, nhóm tiểu quỷ này đều cực kỳ hung ác, có thể nói thông mới là lạ.
Tân Giới ở căn phòng bên cạnh vừa cào vừa đấm đá vào tường, cái tiểu quỷ kia lại nổi bật trước mặt Diêu Thiên, làm người ta quá chán ghét.
Chỉ trong một đêm có thể đưa được nhiều người tới như vậy, ngươi đây là muốn làm gì nha, muốn cạnh tranh với ta sao?
Ghét nhất là loại đồng nghiệp cuốn vương này, lại còn không phải đồng nghiệp, để chủ nhân nhìn thấy, lại càng muốn có cái loại thủ hạ này.
Diêu Thiên nói: “Đừng vội, chờ ta ăn sáng trước đã.”
Trong khoảng thời gian Diêu Thiên ăn sáng, đám tiểu quỷ này đều thành thật ở trong nhà, không có chạy trốn, cho dù có chạy, đều bị Nam Chi bắt trở về.
Cô nghiêm trang nói với tiểu quỷ chạy trốn: “Không được chạy trốn, bây giờ ngươi đã bị bắt, thú nhận sẽ nhận được khoan hồng, phải chấp nhận trừng phạt.”
Nhóm tiểu quỷ:.......
Ta đã làm sai cái gì, tại sao lại phải chịu trừng phạt?
Quả thực là quá đáng!
Ngày đầu tiên không có chủ nhân ở bên cạnh, cô đơn quá.
Không biết chủ nhân phát hiện bọn họ mất tích, có lo lắng, khổ sở hay không.
Nhưng chỉ số thông minh của nhóm tiểu quỷ cũng không quá cao, phần lớn thời gian là mơ màng hồ đồ, đặc biệt là những tiểu quỷ đang bị nghiệp chướng đè nặng.
Ăn xong cơm sáng, Diêu Thiên rửa mặt một phen, hiếm khi thay trường bào vào, nhìn qua rất có khí chất.
Diêu Thiên trực tiếp bày pháp trận trong đại sảnh, chuẩn bị đưa đám tiểu quỷ này đi đầu thai ở đây.
Khối lượng công việc quá lớn, Diêu Thiên nói với Nam Chi: “Ngươi trông chừng bọn họ.”
Nam Chi gật đầu: “Chị gái, chị yên tâm, ta nhất định sẽ không để bọn họ chạy mất.”
Tân Giới lập tức nhảy ra nói: “Chị, ta cũng có thể trông chừng bọn họ.”
Diêu Thiên gật đầu, “Rất tốt.”
Trong lòng nhóm tiểu quỷ cảm thấy sợ hãi, không nhịn được mà tru lên như quỷ khóc sói gào, kêu la muốn trở về bên cạnh chủ nhân, chỉ có chủ nhân mới cho bọn họ cảm giác an toàn.
Diêu Thiên bắt đầu hành động, rạch ngón tay mình ra, nhỏ máu vào trong nước, sau đó vẩy nước lên từng tiểu quỷ.
Một khi bị máu loãng dính lên, nhóm tiểu quỷ đều không ngừng kêu rên, cơ thể bốc khói, giống như bị hắt dầu nóng, thống khổ lăn lộn trên mặt đất, hồn thể cũng trở nên mờ nhạt.
Thậm chí có một số còn bắt đầu trở nên trong suốt, gió thổi qua liền tiêu tan.
Một số tiểu quỷ muốn tấn công Diêu Thiên, nhưng lại bị Diêu Thiên rải thêm máu loãng, phát ra những tiếng xì xì.
Nam Chi và Tân Giới nhìn thấy cảnh tượng này, đều theo bản năng cách xa Diêu Thiên ra một chút, thứ này nhìn rất đáng sợ.
Sợ chỉ dính vào một chút đã vô cùng đau đớn.
Làm xong những việc này, Diêu Thiên có chút mệt mỏi, trước kia cũng đã từng làm những pháp trận lớn hơn, nhưng tới thế giới này rồi, thân thể chưa từng được tu luyện, có vẻ hơi quá sức.
Nam Chi nhìn, cảm thấy đám tiểu quỷ đều trở nên mi thanh mục tú hơn trước, trước khi đám gia hỏa này bị bốc khói, mặt mày đều là khả ố, nhưng bây giờ đã biến thành dáng vẻ của những đứa trẻ bình thường.
Có lớn có bé, điểm khác nhau duy nhất đó là, có hồn thể gần như trong suốt, có hồn thể còn bình thường.
Hồn thể sắp tiêu tán vô cùng hoảng hốt, cảm thấy sao mình có thể biến thành như vậy, không còn một chút sức lực nào nữa.
Thật là đáng sợ nha!
Diêu Thiên chỉ nói: “Đây là cái giá các ngươi phải trả, sức mạnh của hồn thể có hạn, chờ đến khi hoàn toàn tiêu hao hết, sẽ hoàn toàn biến mất.”
“Muốn đốt hết nghiệp lực trên người các ngươi, tất nhiên sẽ làm linh hồn của các ngươi cháy mất một chút.”
“Các ngươi cho rằng làm chuyện xấu sẽ không phải trả cái giá nào sao, có, đây chính là cái giá phải trả.”
Diêu Thiên nghỉ ngơi một lúc, nhắm mắt lại dưỡng thần, không nghe âm thanh quỷ khóc sói gào nữa.
Một số tiểu quỷ không cam lòng, sôi nổi xông về phía Diêu Thiên, kêu la trả sức mạnh của chúng ta lại đây, trả sức mạnh lại cho chúng ta.
Nghiệp lực là thống khổ, nhưng cũng là sức mạnh, hơn nữa khi tiêu trừ nghiệp lực này đi, hồn thể cũng bị tiêu trừ theo.
Làm linh hồn trở nên yếu ớt.
“Các ngươi làm cái gì vậy, dám tới gần chị.” Tân Giới lập tức chắn trước mặt Diêu Thiên, ngăn cách cô khỏi đám tiểu quỷ.
“Đương……”
Những tiểu quỷ này đánh vào kết giới, hoàn toàn không thể làm tổn thương tới Diêu Thiên, Tân Giới tắc khắc thở phào nhẹ nhõm một hơi, đạt dào đắc ý nói: “Đám tiểu quỷ các ngươi mà cũng dám làm tổn thương chị.”
Đây là chó cậy gần chủ.
Bộ dạng kia thật sự làm người ta ngứa răng, không nói nên lời!
Nhóm tiểu quỷ thấy không thể làm gì Diêu Thiên, chỉ có thể nhằm vào Nam Chi, vây quanh lấy Nam Chi, tức giận nói: “Không phải ngươi nói đây là cơ hội làm người một lần nữa sao?”
Đây là cái cơ hội gì, căn bản không phải cơ hội.
Đặc biệt là những linh hồn trở nên mờ nhạt, càng thêm tức giận.
Muốn làm người một lần nữa, nhưng không phải như thế này.
Vẻ mặt Nam Chi rất bình tĩnh, đứng đắn nói: “Đây là làm nguời một lần nữa nha, các ngươi xem, không phải nghiệp lực trên người các ngươi đã không còn rồi sao, đây không phải là làm người một lần nữa thì là gì?”
Nam Chi suy nghĩ một chút, còn nói thêm: “Không thể nào, không thể nào, các ngươi làm chuyện xấu, một chút trả giá cũng không muốn trả, mà muốn làm người một lần nữa sao, nào có đạo lý này nha.”
Tống Hà làm chuyện xấu, bây giờ còn đang cải tạo ở trong tù đấy.
Các ngươi cũng cần phải cải tạo nha!
Diêu Thiên:..........
Đứa nhỏ này!
Âm dương quái khí như thế, ngươi không sợ bị người ta đánh chết sao?
Hai đứa nhỏ này đều xấu tính, một cái thì cậy quyền cậy thế, một cái thì dựa vào sức mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.