Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 331: Miêu thiếu nữ tìm chồng (8)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
“Phụt ——” Tần Hiên trực tiếp bật cười.
Sắc mặt Đơn Duy Mạc cực kỳ thối, tại sao mèo nhà mình lại có suy nghĩ như vậy chứ.
Anh cũng chưa từng cho cô xem cái gì xấu mà! Những thứ đó đều là nam nữ, cũng không phải là tình yêu nam nam!
Kim Đản Đản lưu luyến bước từng bước, cực kì không yên tâm rời đi.
Nhà của Đơn Duy Mạc gồm hai phòng ngủ một phòng khách, Kim Đản Đản chiếm một phòng ngủ.
Hai người bọn họ không ai muốn ngủ sô pha, vì thế liền ngủ cùng trên một cái giường.
Cũng may giường rất lớn, rộng hai mét, cho dù ba người ngủ cũng vẫn rất rộng rãi.
“Tần Hiên, cậu đối với Tinh Thụy La là?” Đơn Duy Mạc khó hiểu, hỏi ra nghi ngờ.
“Tôi thực sự muốn theo đuổi Tinh Thụy La, cô gái thanh thuần đáng yêu như cô ấy không nhiều lắm. Về sau tôi sẽ luôn cưng chiều cô ấy, nhường nhịn cô ấy!”
“Tôi biết cậu thích con gái có dáng người nóng bỏng, hôm nào tìm cho cậu mấy cô, nhất định còn xinh đẹp lóa mắt hơn cả Tinh Thụy La.”
“Nhưng mà nhiều năm như vậy rồi tôi cũng chỉ rung động với một mình cô ấy. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, tôi liền biết kiểu người mà tôi thích chính là cô ấy!” Tần Hiên nghiêm túc nói, hy vọng có thể thuyết phục được Đơn Duy Mạc.
“Tần Hiên, câu thích ai cũng được, muốn điều gì khác tôi đều có thể đồng ý, chỉ duy nhất cô ấy là không được!”
Đơn Duy Mạc cũng không rõ tình cảm của mình đối với Tinh Thụy La là gì, nhưng lại muốn xem cô như vật riêng tư của mình, muốn cùng cô vượt qua cả đời.
Anh cũng cảm thấy suy nghĩ này của mình rất hoang đường, thế mà anh lại muốn sống hết một đời cùng với một con mèo.
Ánh mắt Tần Hiên kiên quyết: “Tôi sẽ không buông tay!”
Kim Đản Đản ăn có chút no, cô tựa ở ngoài cửa phòng Đơn Duy Mạc tiêu hoá nửa ngày mới bắt đầu đi vào giấc ngủ!
Mấy ngày nay, Đơn Duy Mạc và Tần Hiên cùng ăn cùng ngủ, anh liền ăn vạ ở nhà Tần Hiên.
Anh đi làm, Tần Hiên mới đi làm theo.
Mà Kim Đản Đản lại bị Duy Mạc bắt ở trong nhà không cho cô ra ngoài, anh sợ cô sẽ không về được nhà!
Đơn Duy Mạc quả thực là không nói nên lời, bạn tốt coi trọng mèo nhà anh!
Mà mèo do chính anh cực khổ nuôi lớn, thật vất vả mới hóa thân thành người, nào có đạo lý chắp tay nhường cho người khác.
Chỉ cần nghĩ đến dáng người của con mèo nhà mình, anh cảm giác như mình lại muốn chảy máu mũi.
Tần Hiên nhìn anh cũng không còn lời nào để nói, vỗ vỗ bả vai của Đơn Duy Mạc: “Đơn Duy Mạc, đã đến mùa thu rồi mà cậu vẫn còn nóng trong người sao, sau khi tan làm mời cậu thả lỏng một chút!”
Đơn Duy Mạc phản đối: “Không được, tôi phải về nhà chăm sóc Tinh Thụy La!”
Tần Hiên áp sát khuôn mặt tuấn tú tới gần: “Cô ấy cũng không phải là trẻ con, cậu về trễ một chút cũng không sao!”
Đơn Duy Mạc đành phải ngậm miệng lại không nói chuyện nữa, nói thêm gì nữa lại sợ Tần Hiên hoài nghi thân phận của cô.
Trong lòng anh có chút lo lắng: Con mèo kia hẳn là sẽ không có chuyện gì chứ!
……
Hơn tám giờ tối.
Bên trong một phòng bao, Đơn Duy Mạc nhìn hai mỹ nhân đang vây quanh mình, gân xanh giữa trán nổi lên: “Tần Hiên, đây là thả lỏng mà cậu nói sao?”
Khoé miệng Tần Hiên khẽ cong lên “Ừm! Cậu từ từ nhìn đi, có thể giúp ích cho việc sáng tác của cậu đấy!”
Sắc mặt Đơn Duy Mạc đen lại, con ngươi màu xanh thẳm rét lạnh như kết băng: “Mặc dù tôi thích phụ nữ có dáng người bốc lửa, nhưng cậu nên hiểu tôi!”
Tần Hiên cầm ly rượu lên uống một hơi: “Rượu thịt qua đường ruột, Phật ngồi ở trong lòng! Chỉ cần trong lòng cậu không suy nghĩ lung tung, các cô ấy cũng như là tác phẩm của cậu mà thôi.”
Anh ta cho hai cô gái kiều diễm kia một ánh mắt, hai cô gái kia liền hiểu ý, nhích tới gần Đơn Duy Mạc. Giọng nói ỏn a ỏn ẻn: “Anh đẹp trai, tới uống rượu đi ~”
Đơn Duy Mạc lui về phía sau tránh hai cô gái kia đụng vào, nhưng các cô ấy đều là tay già đời, một trạch nam như Đơn Duy Mạc sao có thể ứng phó được đây.
Sắc mặt Đơn Duy Mạc cực kỳ thối, tại sao mèo nhà mình lại có suy nghĩ như vậy chứ.
Anh cũng chưa từng cho cô xem cái gì xấu mà! Những thứ đó đều là nam nữ, cũng không phải là tình yêu nam nam!
Kim Đản Đản lưu luyến bước từng bước, cực kì không yên tâm rời đi.
Nhà của Đơn Duy Mạc gồm hai phòng ngủ một phòng khách, Kim Đản Đản chiếm một phòng ngủ.
Hai người bọn họ không ai muốn ngủ sô pha, vì thế liền ngủ cùng trên một cái giường.
Cũng may giường rất lớn, rộng hai mét, cho dù ba người ngủ cũng vẫn rất rộng rãi.
“Tần Hiên, cậu đối với Tinh Thụy La là?” Đơn Duy Mạc khó hiểu, hỏi ra nghi ngờ.
“Tôi thực sự muốn theo đuổi Tinh Thụy La, cô gái thanh thuần đáng yêu như cô ấy không nhiều lắm. Về sau tôi sẽ luôn cưng chiều cô ấy, nhường nhịn cô ấy!”
“Tôi biết cậu thích con gái có dáng người nóng bỏng, hôm nào tìm cho cậu mấy cô, nhất định còn xinh đẹp lóa mắt hơn cả Tinh Thụy La.”
“Nhưng mà nhiều năm như vậy rồi tôi cũng chỉ rung động với một mình cô ấy. Ngay từ ánh mắt đầu tiên, tôi liền biết kiểu người mà tôi thích chính là cô ấy!” Tần Hiên nghiêm túc nói, hy vọng có thể thuyết phục được Đơn Duy Mạc.
“Tần Hiên, câu thích ai cũng được, muốn điều gì khác tôi đều có thể đồng ý, chỉ duy nhất cô ấy là không được!”
Đơn Duy Mạc cũng không rõ tình cảm của mình đối với Tinh Thụy La là gì, nhưng lại muốn xem cô như vật riêng tư của mình, muốn cùng cô vượt qua cả đời.
Anh cũng cảm thấy suy nghĩ này của mình rất hoang đường, thế mà anh lại muốn sống hết một đời cùng với một con mèo.
Ánh mắt Tần Hiên kiên quyết: “Tôi sẽ không buông tay!”
Kim Đản Đản ăn có chút no, cô tựa ở ngoài cửa phòng Đơn Duy Mạc tiêu hoá nửa ngày mới bắt đầu đi vào giấc ngủ!
Mấy ngày nay, Đơn Duy Mạc và Tần Hiên cùng ăn cùng ngủ, anh liền ăn vạ ở nhà Tần Hiên.
Anh đi làm, Tần Hiên mới đi làm theo.
Mà Kim Đản Đản lại bị Duy Mạc bắt ở trong nhà không cho cô ra ngoài, anh sợ cô sẽ không về được nhà!
Đơn Duy Mạc quả thực là không nói nên lời, bạn tốt coi trọng mèo nhà anh!
Mà mèo do chính anh cực khổ nuôi lớn, thật vất vả mới hóa thân thành người, nào có đạo lý chắp tay nhường cho người khác.
Chỉ cần nghĩ đến dáng người của con mèo nhà mình, anh cảm giác như mình lại muốn chảy máu mũi.
Tần Hiên nhìn anh cũng không còn lời nào để nói, vỗ vỗ bả vai của Đơn Duy Mạc: “Đơn Duy Mạc, đã đến mùa thu rồi mà cậu vẫn còn nóng trong người sao, sau khi tan làm mời cậu thả lỏng một chút!”
Đơn Duy Mạc phản đối: “Không được, tôi phải về nhà chăm sóc Tinh Thụy La!”
Tần Hiên áp sát khuôn mặt tuấn tú tới gần: “Cô ấy cũng không phải là trẻ con, cậu về trễ một chút cũng không sao!”
Đơn Duy Mạc đành phải ngậm miệng lại không nói chuyện nữa, nói thêm gì nữa lại sợ Tần Hiên hoài nghi thân phận của cô.
Trong lòng anh có chút lo lắng: Con mèo kia hẳn là sẽ không có chuyện gì chứ!
……
Hơn tám giờ tối.
Bên trong một phòng bao, Đơn Duy Mạc nhìn hai mỹ nhân đang vây quanh mình, gân xanh giữa trán nổi lên: “Tần Hiên, đây là thả lỏng mà cậu nói sao?”
Khoé miệng Tần Hiên khẽ cong lên “Ừm! Cậu từ từ nhìn đi, có thể giúp ích cho việc sáng tác của cậu đấy!”
Sắc mặt Đơn Duy Mạc đen lại, con ngươi màu xanh thẳm rét lạnh như kết băng: “Mặc dù tôi thích phụ nữ có dáng người bốc lửa, nhưng cậu nên hiểu tôi!”
Tần Hiên cầm ly rượu lên uống một hơi: “Rượu thịt qua đường ruột, Phật ngồi ở trong lòng! Chỉ cần trong lòng cậu không suy nghĩ lung tung, các cô ấy cũng như là tác phẩm của cậu mà thôi.”
Anh ta cho hai cô gái kiều diễm kia một ánh mắt, hai cô gái kia liền hiểu ý, nhích tới gần Đơn Duy Mạc. Giọng nói ỏn a ỏn ẻn: “Anh đẹp trai, tới uống rượu đi ~”
Đơn Duy Mạc lui về phía sau tránh hai cô gái kia đụng vào, nhưng các cô ấy đều là tay già đời, một trạch nam như Đơn Duy Mạc sao có thể ứng phó được đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.