Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 399: Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào! (1)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Vẻ mặt hệ thống Quân mờ mịt: [Cha, người nói gì vậy? Quân Quân nghe không hiểu.]
Khóe môi người đàn ông nhếch lên, khẽ cười một tiếng lại giống như trăm hoa đua nở: “Con không cần hiểu, mau đi hỗ trợ em ấy hoàn thành nhiệm vụ đi!”
Hệ thống Quân nửa tỉnh nửa mê, cái đầu nhỏ gật một cái!
…
“Nhị vương gia, kế này cực kỳ tuyệt diệu. Lần này Thái tử ngu ngốc kia nhất định sẽ bị phế, đến lúc đó ngôi vị trữ quân sẽ là của ngài!”
“Nhị vương gia, chúng thần hổ thẹn. Mấy chúng thần hợp lại cũng không bằng một người tài trí như ngài!”
“Đúng vậy! Chúng thần bái phục. Nhị vương gia, ngài không cần một binh một tốt đã đưa Thái tử vào chỗ chết.”
Kim Đản Đản nghe mấy người trong bọn họ trái kêu phải nói mà đau hết cả đầu.
Nàng ngồi trong gian phòng khách quý ở trên lầu ba, đôi mắt nhìn về phía một nữ tử xinh đẹp lạnh lùng mặc áo đỏ ở trong đại sảnh lầu một.
Tú bà trang điểm lòe loẹt như bà lão, uốn éo thân thể mập mạp, phe phẩy cái quạt, cười tươi tới nỗi thấy răng mà không thấy mắt đâu: “Các vị khách quan, tiếp theo đây chính là thời khắc kích động lòng người nhất, chuẩn bị bán đấu giá Lãnh Cô Nguyệt. Ai trả giá cao nhất sẽ có được một đêm của nàng!”
Ngay lập tức mọi người điên cuồng tranh đoạt xông lên, giá cả từ một trăm lượng đã tăng lên mười nghìn lượng bạc trắng.
Nhưng mỹ nhân được gọi là Lãnh Cô Nguyệt lại chưa từng liếc mắt nhìn ai một cái, một thân một mình đứng ở đằng kia như cách một khoảng không với hoàn cảnh chung quanh, giống như hoa mai thanh khiết nở rộ trong tuyết vậy.
Cuối cùng, một tài chủ dáng vẻ mập mạp dùng giá mười hai nghìn lượng để mua nàng.
Hắn nheo mắt rồi đi lên phía trước: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, hôm nay ngươi nhất định sẽ thuộc về gia!”
Các nam nhân chung quanh ồn ào bỡn cợt: “Cởi… Cởi… Cởi, để cho mọi người thưởng thức nào!”
Người ở chốn lầu xanh thì không tự làm chủ bản thân được.
Lãnh Cô Nguyệt đứng ở đằng kia nhưng không có chút ý kiến hay hành động nào khiến tài chủ mập mạp đó cảm thấy quá mất mặt, lại không đành lòng trách cứ mỹ nhân.
Hắn không thể làm gì khác ngoài việc tự mình ra tay, cởi y phục mỹ nhân.
“Cút ngay!” Lãnh Cô Nguyệt ngước mắt, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, giọng nói cũng lạnh lẽo giống như đá vùi trong băng vậy, nhưng lại vô cùng êm tai.
Tài chủ mập mạp bị dọa sợ tới nỗi tay run lên, không dám tiếp tục hành động nữa.
Người xem trò vui khó chịu, nói: “Lý viên ngoại, có phải ngươi không được không?”
Lý viên ngoại chính là tài chủ mập mạp tức giận. Hắn đỏ mặt tía tai lập tức không còn chút thương tiếc nào mà lôi kéo y phục trên người Lãnh Cô Nguyệt.
Lãnh Cô Nguyệt cắn môi giãy giụa, lộ ra một ấn ký màu đỏ trên ngực.
Trong lòng Kim Đản Đản khẽ động, giống như bị sét đánh vậy: Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó!
Có ngực còn có khe, sao nam nhân của lão tử ở vi diện này lại là nữ nhân hả?
Lại còn là một nữ nhân có dáng vóc nóng bỏng, xinh đẹp lạnh lùng, quả thực như hợp kim Titan tinh khiết 24K chói mù mắt mình!
Kim Đản Đản suy nghĩ rõ ràng rồi ngửa mặt lên trời cười như điên ba phút không ngừng, mẹ nó quá tàn bạo rồi.
Chẳng qua nam nhân của mình bị người ta trêu đùa, trong lòng nàng rất khó chịu nha.
Sắc mặt nàng lạnh lẽo, chén rượu trong tay bay về phía đại sảnh lầu một, tức giận nói: “Dừng tay!”
Từ trong miệng Kim Đản Đản phát ra âm thanh của nam tử kèm theo khí thế bề trên khiến cả người nàng kinh ngạc một hồi.
Thấy quần chúng ăn dưa rối rít ngửa đầu nhìn về chỗ nàng đang ngồi, đôi mắt Kim Đản Đản lóe lên tia lạnh lùng liếc về phía bọn họ, mở miệng nói lần nữa: “Người nào còn dám ồn ào huyên náo?”
Lần này nàng nghe rõ ràng, giọng nói nàng phát ra đúng là giọng nói của một nam nhân, trong lòng tự thuyết phục mình, có thể giọng nàng hơi khàn khàn thôi!
Nàng điều chỉnh tốt tâm tư, nhìn xuống quần chúng ăn dưa ở bên dưới.
Quần chúng ăn dưa rõ ràng bị dọa cho sợ hãi không nhẹ, rối rít quỳ xuống đất nói: “Thảo dân tham kiến Nhị vương gia!”
Ngay cả lão tú bà phốp pháp kia cũng quỳ xuống, bị dọa sợ tới nỗi thân thể hơi phát run.
Kim Đản Đản có chút mông lung, trong nháy mắt muôn vàn suy nghĩ lướt qua.
Ai là Nhị vương gia?
Có phải ta cũng phải quỳ xuống không?
Không quỳ có thể không chết không?
Khóe môi người đàn ông nhếch lên, khẽ cười một tiếng lại giống như trăm hoa đua nở: “Con không cần hiểu, mau đi hỗ trợ em ấy hoàn thành nhiệm vụ đi!”
Hệ thống Quân nửa tỉnh nửa mê, cái đầu nhỏ gật một cái!
…
“Nhị vương gia, kế này cực kỳ tuyệt diệu. Lần này Thái tử ngu ngốc kia nhất định sẽ bị phế, đến lúc đó ngôi vị trữ quân sẽ là của ngài!”
“Nhị vương gia, chúng thần hổ thẹn. Mấy chúng thần hợp lại cũng không bằng một người tài trí như ngài!”
“Đúng vậy! Chúng thần bái phục. Nhị vương gia, ngài không cần một binh một tốt đã đưa Thái tử vào chỗ chết.”
Kim Đản Đản nghe mấy người trong bọn họ trái kêu phải nói mà đau hết cả đầu.
Nàng ngồi trong gian phòng khách quý ở trên lầu ba, đôi mắt nhìn về phía một nữ tử xinh đẹp lạnh lùng mặc áo đỏ ở trong đại sảnh lầu một.
Tú bà trang điểm lòe loẹt như bà lão, uốn éo thân thể mập mạp, phe phẩy cái quạt, cười tươi tới nỗi thấy răng mà không thấy mắt đâu: “Các vị khách quan, tiếp theo đây chính là thời khắc kích động lòng người nhất, chuẩn bị bán đấu giá Lãnh Cô Nguyệt. Ai trả giá cao nhất sẽ có được một đêm của nàng!”
Ngay lập tức mọi người điên cuồng tranh đoạt xông lên, giá cả từ một trăm lượng đã tăng lên mười nghìn lượng bạc trắng.
Nhưng mỹ nhân được gọi là Lãnh Cô Nguyệt lại chưa từng liếc mắt nhìn ai một cái, một thân một mình đứng ở đằng kia như cách một khoảng không với hoàn cảnh chung quanh, giống như hoa mai thanh khiết nở rộ trong tuyết vậy.
Cuối cùng, một tài chủ dáng vẻ mập mạp dùng giá mười hai nghìn lượng để mua nàng.
Hắn nheo mắt rồi đi lên phía trước: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, hôm nay ngươi nhất định sẽ thuộc về gia!”
Các nam nhân chung quanh ồn ào bỡn cợt: “Cởi… Cởi… Cởi, để cho mọi người thưởng thức nào!”
Người ở chốn lầu xanh thì không tự làm chủ bản thân được.
Lãnh Cô Nguyệt đứng ở đằng kia nhưng không có chút ý kiến hay hành động nào khiến tài chủ mập mạp đó cảm thấy quá mất mặt, lại không đành lòng trách cứ mỹ nhân.
Hắn không thể làm gì khác ngoài việc tự mình ra tay, cởi y phục mỹ nhân.
“Cút ngay!” Lãnh Cô Nguyệt ngước mắt, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, giọng nói cũng lạnh lẽo giống như đá vùi trong băng vậy, nhưng lại vô cùng êm tai.
Tài chủ mập mạp bị dọa sợ tới nỗi tay run lên, không dám tiếp tục hành động nữa.
Người xem trò vui khó chịu, nói: “Lý viên ngoại, có phải ngươi không được không?”
Lý viên ngoại chính là tài chủ mập mạp tức giận. Hắn đỏ mặt tía tai lập tức không còn chút thương tiếc nào mà lôi kéo y phục trên người Lãnh Cô Nguyệt.
Lãnh Cô Nguyệt cắn môi giãy giụa, lộ ra một ấn ký màu đỏ trên ngực.
Trong lòng Kim Đản Đản khẽ động, giống như bị sét đánh vậy: Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó!
Có ngực còn có khe, sao nam nhân của lão tử ở vi diện này lại là nữ nhân hả?
Lại còn là một nữ nhân có dáng vóc nóng bỏng, xinh đẹp lạnh lùng, quả thực như hợp kim Titan tinh khiết 24K chói mù mắt mình!
Kim Đản Đản suy nghĩ rõ ràng rồi ngửa mặt lên trời cười như điên ba phút không ngừng, mẹ nó quá tàn bạo rồi.
Chẳng qua nam nhân của mình bị người ta trêu đùa, trong lòng nàng rất khó chịu nha.
Sắc mặt nàng lạnh lẽo, chén rượu trong tay bay về phía đại sảnh lầu một, tức giận nói: “Dừng tay!”
Từ trong miệng Kim Đản Đản phát ra âm thanh của nam tử kèm theo khí thế bề trên khiến cả người nàng kinh ngạc một hồi.
Thấy quần chúng ăn dưa rối rít ngửa đầu nhìn về chỗ nàng đang ngồi, đôi mắt Kim Đản Đản lóe lên tia lạnh lùng liếc về phía bọn họ, mở miệng nói lần nữa: “Người nào còn dám ồn ào huyên náo?”
Lần này nàng nghe rõ ràng, giọng nói nàng phát ra đúng là giọng nói của một nam nhân, trong lòng tự thuyết phục mình, có thể giọng nàng hơi khàn khàn thôi!
Nàng điều chỉnh tốt tâm tư, nhìn xuống quần chúng ăn dưa ở bên dưới.
Quần chúng ăn dưa rõ ràng bị dọa cho sợ hãi không nhẹ, rối rít quỳ xuống đất nói: “Thảo dân tham kiến Nhị vương gia!”
Ngay cả lão tú bà phốp pháp kia cũng quỳ xuống, bị dọa sợ tới nỗi thân thể hơi phát run.
Kim Đản Đản có chút mông lung, trong nháy mắt muôn vàn suy nghĩ lướt qua.
Ai là Nhị vương gia?
Có phải ta cũng phải quỳ xuống không?
Không quỳ có thể không chết không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.