Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 405: Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào (7)

Hỏa Huỳnh Nhi

01/12/2023

“Mỹ nhân, khi nào thì nàng mới lấy lần đầu tiên của mình tặng cho bản vương đây?” Giọng nói của Kim Đản Đản khàn khàn, giống như thể một con mèo đang phát tình.

Lãnh Cô Nguyệt ngồi trong lòng nàng như đang ngồi trên bàn chông mà bật dậy: “Nhị Vương gia, xin ngài đừng ép buộc Cô Nguyệt.”

Đôi lông mày của Kim Đản Đản chau lại, bày ra dáng vẻ như một tên vô lại: “Vậy thì nàng trả nợ đi!”

Lãnh Cô Nguyệt siết chặt nắm đấm: “Xin ngài hãy cho Cô Nguyệt thời gian, ta nhất định sẽ trả cho ngài!”

Kim Đản Đản đứng dậy, phủi nếp nhăn trên người, đi về phía “nàng”: “Bản vương sẽ không để cho ngươi ăn không ngồi rồi ở đây. Ngươi vẫn còn có một chút giá trị.”

Lãnh Cô Nguyệt bị nghẹn không nói nên lời. Nhị Vương gia này đúng là quá keo kiệt!

Kim Đản Đản bước lại gần, Lãnh Cô Nguyệt bị doạ cho lùi lại phía sau, sợ người kia sẽ làm gì “nàng”.

Hai người xoay quanh bàn, Kim Đản Đản đột nhiên dùng khinh công đi đến bên cạnh Lãnh Cô Nguyệt, vươn tay ôm lấy eo “nàng”: “Vòng eo của Mỹ nhân thật mảnh. Thật muốn cởi ra hết để bản vương thưởng thức.”

Gương mặt nhỏ của Lãnh Cô Nguyệt bị doạ cho tái nhợt, dùng sức đẩy Kim Đản Đản đang ăn đậu hủ “nàng” ra.

Sau đó chỉ nghe thấy một tiếng vang giòn tan, phần lớn bát đĩa đều bị đẩy rơi.



Kim Đản Đản nằm trên đống bát đĩa vỡ kia, nước canh văng tung toé cả người.

Mặt mũi của nàng âm u nhìn về phía Lãnh Cô Nguyệt khiến cho mặt mũi của Lãnh Cô Nguyệt càng trắng hơn. “Nàng ấy” biết rõ lần này mình đã gặp rắc rối nên vội vàng bước lên đỡ Kim Đản Đản, đồng thời còn cao giọng hét lên: “Nhanh lên… mau đưa người đến cứu Vương gia…”

Và thế là từ trên xuống dưới trong Vương phủ đều biết dáng vẻ khó nhìn của Vương gia nhà mình.

Về công thì Lãnh Cô Nguyệt đang gọi nhiều người đến giúp đỡ Vương gia. Về tư thì lúc này có nhiều người rồi thì Nhị vương gia sẽ không hạ móng heo sờ mó “nàng”.

Kim Đản Đản bị bảy tám thị vệ đỡ lên, nàng nhìn thấy kẻ đầu sỏ đang đứng bên cạnh “lo lắng” nhìn, nhưng không hề bước lên giúp đỡ.

Nàng tức giận nghiến răng nghiến lợi, mở miệng nói nhỏ một câu với Lãnh Cô Nguyệt: “Ngươi chết chắc rồi.”

Đợi sau khi nàng sắp xếp xong xuôi sẽ đến dạy dỗ lại Mạch mỹ nhân này.

Trong thùng tắm đã đổ sẵn nước nóng, Kim Đản Đản bị nhóm thị vệ giao lại cho hai tiểu công công. Tiểu Mộc Tử lo lắng nói: “Hai người các ngươi kì cọ cẩn thận một chút. Vương gia luôn thích sạch sẽ, đừng có làm qua loa!”

Hai tiểu công công gật đầu vâng dạ rồi cúi thấp đầu xuống nhao nhao đi về phía trước, chuẩn bị thay quần áo cho Kim Đản Đản.

Giọng nói của Kim Đản Đản không giận mà vẫn uy vang lên: “Dừng tay lại!”



Câu này doạ hai tiểu công công quỳ sụp xuống đất: “Vương gia, xin ngài tha tội!”

Tiểu Mộc Tử thấy sắc mặt của Kim Đản Đản không tốt, cất tiếng hỏi lấy lòng: “Vương gia, mấy tên nô tài này chân tay vụng về, nếu không thì để tiểu nhân tắm cho ngài một chút nhé…”

Kim Đản Đản: Ôi chao… Ánh mắt nịnh nọt này là như thế nào, nụ cười lúc này sao có thể bỉ ổi thế chứ?

“Bản vương tự tắm rửa, không cần phiền các ngươi, mau đi xuống đi!” Nàng ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay đặt sau lưng. Nếu như bỏ qua dáng vẻ chật vật thì trên người nàng có rất nhiều khí chất của một công tử văn nhã.

Nhóm người Tiểu Mộc Tử cảm động sắp khóc. Kiểu chủ tử như này thì tìm ở đâu ra, đặt vào người khác thì họ đã hận không thể bắt hạ nhân tắm cho mình bảy, tám lần rồi mới chịu bỏ qua.

Vành mắt Tiểu Mộc Tử ửng đỏ, lưu luyến không rời nhưng cũng đành dẫn hai công công khác đi ra ngoài.

Hắn ta đóng cửa lại, tựa lên cánh cửa bên ngoài, cảm động đến mức lệ rơi đầy mặt, giọng điệu nghẹn ngào: “Sau này các ngươi phải hầu hạ Vương gia cho tốt vào!”

Kim Đản Đản không hề biết rằng chỉ một hành động nho nhỏ này của nàng đã kéo thêm lòng người. Bây giờ nàng đang cởi hết quần áo, ngâm mình ở trong thùng.

Trên mặt nước có nhiều cánh hoa đang trôi, che hết dáng người tam giác ngược gợi cảm nam tính kia của nàng,

Gương mặt nhỏ của Kim Đản Đản đầy sự chua chát. Nàng luôn không thể nhìn thẳng vào chỗ nào đó trên người mình, kể cả lúc đi nhà xí hay là đi tắm thì gần như nàng đều nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook