Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 295: Ngộ Không, ta muốn sinh khỉ con cho chàng (2)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Hình dáng cũng không phải mặt toàn lông, miệng Lôi Công(1) hay mỏ chuột tai khỉ.
(1): Lôi Công là một nhân vật trong thần thoại Trung Quốc với vai trò Thần Sét. Lôi Công còn xuất hiện trong Tây du ký, Phong thần diễn nghĩa với cái tên Lôi Chấn Tử. Nhân vật này miệng có hình như mỏ chim.
Mái tóc màu vàng của hắn rất dày, hơi xõa tung ra, nhìn vừa có tinh thần lại tràn đầy khí thế. Trên đầu hắn mang một chiếc vòng Kim Cô.
Ngũ quan tràn ngập mị lực của đàn ông, lông mày màu vàng có chút phong thái của người ngoại quốc. Con ngươi của hắn cũng có màu vàng, giống như kim quang xung quanh Phật Tổ Như Lai.
Mũi của hắn rất cao, hơi giống hình tượng mỹ nam Âu Mỹ.
Viền môi của hắn vậy mà lại có chút gợi cảm.
Kim Đản Đản tổng kết: Con khỉ này rất đẹp trai, nhìn rất khí phách, không hổ là đại đồ đệ của nàng.
Nàng tiếp tục đánh giá hắn, đột nhiên con ngươi của nàng co rụt lại, suýt nữa nàng ngã từ trên lưng ngựa xuống.
Quần áo màu đen của hắn nửa kín nửa hở, trên ngực lộ ra một chòm lông màu vàng nhìn vừa đẹp vừa dã tính, bên ngực trái có ấn ký là một đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực lóa mắt.
Mẹ nó!!!
Vậy mà nam nhân của trẫm lại là một con khỉ?
Kim Đản Đản tự thương xót cho bản thân mình. Nàng ngước nhìn 45 độ lên không trung, đời này của nàng phải đi cua chính đồ đệ của mình sao?
Trong đầu xuất hiện một cơn đau, nàng sửa sang lại ký ức.
Đường Tăng, nguyên danh Đường Tam Tạng, là một nhân sĩ của Đông Thổ Đại Đường.
Cũng là nữ giả nam trang, bởi vì khi còn nhỏ nàng quá bướng bỉnh, hoàng huynh bắt nàng giả nam trang đi Tây Thiên thỉnh kinh, mục đích là muốn rèn luyện cho nàng.
Nàng vừa đi đã hơn một năm, món thịt mà nàng yêu nhất lại không thể thường xuyên được ăn.
Bây giờ nàng đã mười năm tuổi, là một nữ tử môi hồng răng trắng, nhưng lại cạo đầu trọc. Trên đầu của nàng đội một chiếc mũ có bức họa Phật Tổ.
Nàng khoác áo cà sa màu đỏ, trong tay cầm một chuỗi Phật châu. Nàng thường xuyên lần tràng hạt, nhìn vô cùng nho nhã.
Trong mắt nàng hiện lên nét thanh thuần nhưng xen kẽ chút nghịch ngợm. Làn da trắng trắng mịn mịn, đáng yêu như một chiếc bánh bao nhỏ mới ra lò, không biết đã mê hoặc bao nhiêu yêu tinh nữ.
Các nữ yêu tinh bắt được nàng hầu như đều không nỡ ăn nàng mà muốn nuôi nàng lớn để làm phu quân như ý của họ.
Nhưng Đường Tăng này không thuần lương, vô hại giống như vẻ bề ngoài, đã cho ba đồ đệ huỷ hoại vài hang ổ của yêu tinh rồi. Có mấy yêu tinh đang sống khỏe mạnh bị nàng chọc cho tức chết.
Bốn thầy trò bọn họ không kiêng kị bất cứ thứ gì, đến thịt còn không bỏ qua.
Nhưng Ngộ Không lại khác, sau khi mang vòng Kim Cô thì khá ổn trọng, bình tĩnh, cả ngày thích niệm kinh. Chính hắn lại càng giống người xuất gia hơn.
【 Nhiệm vụ: Trước khi chín chín tám mươi mốt kiếp nạn kết thúc phải công lược được Ngộ Không】
PS: Nếu có thể sinh khỉ con cho hắn thì sẽ tăng thêm tích phân.
Ánh mắt Kim Đản Đản sáng lên, có thể thêm tích phân, công lược lại là nam nhân nhà mình, đúng là không tồi ~
Nàng giả vờ muốn xuống ngựa, Ngộ Không nhanh tay nhanh mắt tiếp nàng rồi ôm nàng ở trong lòng ngực.
Kim Đản Đản ngửi được mùi hương như cỏ trúc độc nhất vô nhị trên người hắn, trong lòng nàng an tâm rất nhiều.
Nghĩ đến vị diện trước, hắn dạy nhi tử của bọn họ, làm hại nhi tử không cưới được thê tử là nàng lại tức giận.
Ngộ Không cảm nhận được sự mềm mại của sư phụ mỹ nhân trong lòng ngực, ôm vào trong ngực cảm giác có chút kỳ quái, đang chuẩn bị buông tay.
Kim Đản Đản giống một con bạch tuộc quấn lấy hắn. Nàng ôm chặt, đầu cọ cọ vào ngực hắn: “Không Không, vi sư sợ quá!”
Nàng cảm thấy cơ thể hắn đột nhiên cứng đờ, bởi vì trước kia bọn họ chưa bao giờ tiếp xúc thân mật như vậy. Trước kia Đường Tăng không thích Ngộ Không, bởi vì hắn nói rất ít, càng không bao giờ ôm nàng như vậy.
“Sư phụ, ngài xuống trước đi rồi nói.” Ngộ Không duỗi tay muốn kéo nàng xuống dưới, cứ ôm như vậy hắn cảm thấy rất xấu hổ.
Kim Đản Đản tiếp tục giả vờ, cố gắng rặn ra vài giọt nước mắt cá sấu: “Không Không, vi sư sợ thật mà. Tất cả yêu quái đều muốn ăn thịt vi sư, còn muốn sinh khỉ con cho vi sư nữa!”
Bát Giới thò đầu qua nói: “Sư phụ, ngài gặp được yêu tinh khỉ lúc nào vậy?”
Kim Đản Đản nhìn tên đầu heo trước mặt, trừng hắn:
*
Thượng tiên: Các ngươi phải yêu bổn thượng tiên nha ~ yêu tất cả!
(1): Lôi Công là một nhân vật trong thần thoại Trung Quốc với vai trò Thần Sét. Lôi Công còn xuất hiện trong Tây du ký, Phong thần diễn nghĩa với cái tên Lôi Chấn Tử. Nhân vật này miệng có hình như mỏ chim.
Mái tóc màu vàng của hắn rất dày, hơi xõa tung ra, nhìn vừa có tinh thần lại tràn đầy khí thế. Trên đầu hắn mang một chiếc vòng Kim Cô.
Ngũ quan tràn ngập mị lực của đàn ông, lông mày màu vàng có chút phong thái của người ngoại quốc. Con ngươi của hắn cũng có màu vàng, giống như kim quang xung quanh Phật Tổ Như Lai.
Mũi của hắn rất cao, hơi giống hình tượng mỹ nam Âu Mỹ.
Viền môi của hắn vậy mà lại có chút gợi cảm.
Kim Đản Đản tổng kết: Con khỉ này rất đẹp trai, nhìn rất khí phách, không hổ là đại đồ đệ của nàng.
Nàng tiếp tục đánh giá hắn, đột nhiên con ngươi của nàng co rụt lại, suýt nữa nàng ngã từ trên lưng ngựa xuống.
Quần áo màu đen của hắn nửa kín nửa hở, trên ngực lộ ra một chòm lông màu vàng nhìn vừa đẹp vừa dã tính, bên ngực trái có ấn ký là một đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực lóa mắt.
Mẹ nó!!!
Vậy mà nam nhân của trẫm lại là một con khỉ?
Kim Đản Đản tự thương xót cho bản thân mình. Nàng ngước nhìn 45 độ lên không trung, đời này của nàng phải đi cua chính đồ đệ của mình sao?
Trong đầu xuất hiện một cơn đau, nàng sửa sang lại ký ức.
Đường Tăng, nguyên danh Đường Tam Tạng, là một nhân sĩ của Đông Thổ Đại Đường.
Cũng là nữ giả nam trang, bởi vì khi còn nhỏ nàng quá bướng bỉnh, hoàng huynh bắt nàng giả nam trang đi Tây Thiên thỉnh kinh, mục đích là muốn rèn luyện cho nàng.
Nàng vừa đi đã hơn một năm, món thịt mà nàng yêu nhất lại không thể thường xuyên được ăn.
Bây giờ nàng đã mười năm tuổi, là một nữ tử môi hồng răng trắng, nhưng lại cạo đầu trọc. Trên đầu của nàng đội một chiếc mũ có bức họa Phật Tổ.
Nàng khoác áo cà sa màu đỏ, trong tay cầm một chuỗi Phật châu. Nàng thường xuyên lần tràng hạt, nhìn vô cùng nho nhã.
Trong mắt nàng hiện lên nét thanh thuần nhưng xen kẽ chút nghịch ngợm. Làn da trắng trắng mịn mịn, đáng yêu như một chiếc bánh bao nhỏ mới ra lò, không biết đã mê hoặc bao nhiêu yêu tinh nữ.
Các nữ yêu tinh bắt được nàng hầu như đều không nỡ ăn nàng mà muốn nuôi nàng lớn để làm phu quân như ý của họ.
Nhưng Đường Tăng này không thuần lương, vô hại giống như vẻ bề ngoài, đã cho ba đồ đệ huỷ hoại vài hang ổ của yêu tinh rồi. Có mấy yêu tinh đang sống khỏe mạnh bị nàng chọc cho tức chết.
Bốn thầy trò bọn họ không kiêng kị bất cứ thứ gì, đến thịt còn không bỏ qua.
Nhưng Ngộ Không lại khác, sau khi mang vòng Kim Cô thì khá ổn trọng, bình tĩnh, cả ngày thích niệm kinh. Chính hắn lại càng giống người xuất gia hơn.
【 Nhiệm vụ: Trước khi chín chín tám mươi mốt kiếp nạn kết thúc phải công lược được Ngộ Không】
PS: Nếu có thể sinh khỉ con cho hắn thì sẽ tăng thêm tích phân.
Ánh mắt Kim Đản Đản sáng lên, có thể thêm tích phân, công lược lại là nam nhân nhà mình, đúng là không tồi ~
Nàng giả vờ muốn xuống ngựa, Ngộ Không nhanh tay nhanh mắt tiếp nàng rồi ôm nàng ở trong lòng ngực.
Kim Đản Đản ngửi được mùi hương như cỏ trúc độc nhất vô nhị trên người hắn, trong lòng nàng an tâm rất nhiều.
Nghĩ đến vị diện trước, hắn dạy nhi tử của bọn họ, làm hại nhi tử không cưới được thê tử là nàng lại tức giận.
Ngộ Không cảm nhận được sự mềm mại của sư phụ mỹ nhân trong lòng ngực, ôm vào trong ngực cảm giác có chút kỳ quái, đang chuẩn bị buông tay.
Kim Đản Đản giống một con bạch tuộc quấn lấy hắn. Nàng ôm chặt, đầu cọ cọ vào ngực hắn: “Không Không, vi sư sợ quá!”
Nàng cảm thấy cơ thể hắn đột nhiên cứng đờ, bởi vì trước kia bọn họ chưa bao giờ tiếp xúc thân mật như vậy. Trước kia Đường Tăng không thích Ngộ Không, bởi vì hắn nói rất ít, càng không bao giờ ôm nàng như vậy.
“Sư phụ, ngài xuống trước đi rồi nói.” Ngộ Không duỗi tay muốn kéo nàng xuống dưới, cứ ôm như vậy hắn cảm thấy rất xấu hổ.
Kim Đản Đản tiếp tục giả vờ, cố gắng rặn ra vài giọt nước mắt cá sấu: “Không Không, vi sư sợ thật mà. Tất cả yêu quái đều muốn ăn thịt vi sư, còn muốn sinh khỉ con cho vi sư nữa!”
Bát Giới thò đầu qua nói: “Sư phụ, ngài gặp được yêu tinh khỉ lúc nào vậy?”
Kim Đản Đản nhìn tên đầu heo trước mặt, trừng hắn:
*
Thượng tiên: Các ngươi phải yêu bổn thượng tiên nha ~ yêu tất cả!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.