Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 277: Quỷ vương bám lấy nữ thầy bói (16)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Kim Đản Đản biết rõ không nên quấy rầy người đang tu luyện nên nàng ngoan ngoãn ngồi chờ ở một bên.
Một lúc sau, Tô Ngự Phong điều khí xong xuôi, trong đôi mắt của hắn chỉ còn vẻ vô dục vô cầu, nhìn về phía Kim Đản Đản: “Ngươi đến đây làm gì? Không sợ ta giết ngươi à?”
Kim Đản Đản hành lễ với hắn: “Thanh Phong chân nhân, quả thật ta không liên quan gì đến Quỷ Vương kia, xin hãy cho phép ta được đi theo bên cạnh ngươi!”
“Vì sao?” Hắn hất mớ tóc ở trước ngực ra đằng sau lưng, khó hiểu nhìn nàng.
“Âm khí của Quỷ Vương rất nặng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì ta sẽ chết mất, mà ta thì chỉ muốn sống sót. Vừa hay ngươi lại là nam tử có bát tự Thuần Dương.”
Nàng phải nói rõ ràng sự thật, nếu như không có lý do thì hắn sẽ không chịu tin tưởng!
Tô Ngự Phong nhìn nàng, suy ngẫm.
Cho dù nói như thế nào thì chuyện lần trước quả thật hắn đã thiếu nợ Quỷ Vương một ân tình. Cho dù những lời đạo cô này nói ra là thật hay giả thì hắn là người tu hành, phải giúp đỡ là điều nên làm.
Hắn gật đầu, đồng ý cho nàng ở lại.
Trong lòng Kim Đản Đản cảm thấy rất vui vẻ. Chỉ cần có thể sống, có thể hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này, vậy thì đã tốt hơn hẳn những thứ khác!
Ha ha…
Một tiếng cười trầm thấp truyền đến từ nơi xa.
“Tiểu cô nương tốt bụng, chúng ta lại gặp nhau rồi. Ngươi có nhớ lão phu không hả?”
Lý Thủy Tra đứng cách đấy không xa, từng luồng khí đen nồng nặc tản ra từ trên người, khóe miệng lão ta nhếch lên để lộ màu máu đỏ tươi. Hiển nhiên là lão ta vừa đi hút máu người khác xong.
Kim Đản Đản nhìn thấy lão ta là tức giận: “Không biết xấu hổ. Ta có ý tốt muốn giúp ngươi, thế mà ngươi lại lừa ta!”
“Làm người mà không vì mình thì trời tru đất diệt. Huống chi ngươi chỉ mất một chút máu, cũng không phải là không thể bù lại được!”
Lý Thủy Tra cười vô sỉ, nói đạo lý rõ ràng.
Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản vặn vẹo. Suýt nữa thì nàng đã chết trong tay lão già này, ấy vậy mà lão ta còn giảo biện là chỉ lấy có một chút máu sao?
Đôi mắt già nua hơi, hơi lõm sâu của Lý Thủy Tra nhìn chằm chằm Kim Đản Đản. Lão ta ngửi thấy mùi thơm trên người nàng đậm hơn so với trước kia mấy phần.
Chỉ cần hút cạn máu của nàng, vậy thì lão ta nhất định có thể khôi phục lại dáng vẻ lúc trẻ.
Lão ta không biết xấu hổ nói lời mê hoặc: “Tiểu cô nương, lão phu biết ngươi rất tốt bụng. Ngươi mau kính dâng máu của mình ra đây đi, lão phu nhất định sẽ lập cho ngươi một bia mộ có lời đề thật hay!”
Kim Đản Đản bị lớp da mặt dày của lão ta chọc cười: “Phì, mẹ nó chứ, đúng là không biết xấu hổ. Lão già, cút ra xa một chút!”
Lý Thủy Tra nhắm mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, độc ác nhìn nàng: “Đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Lão phu vốn dĩ muốn ngươi được giữ toàn thây, vậy mà ngươi lại không biết tốt xấu, đã thế thì ngươi cứ chờ cho dã thú trong rừng ăn thịt đi!”
Lão ta nhanh chóng lao về phía bọn họ.
Tô Ngự Phong lập tức rút kiếm ra đứng chắn trước người Kim Đản Đản, quay đầu nhìn về phía nàng: “Mau trốn đi, mục tiêu của Lý Thủy Tra chính là ngươi!”
“Khụ…” Kim Đản Đản bị sặc bởi chính nước miếng của mình.
Tô Ngự Phong nhíu mày: “Sao vậy?”
“Ngươi nói tên lão ta là Lý Thủy Tra sao?” Kim Đản Đản kinh ngạc chỉ vào lão già.
“Ừ!” Tô Ngự Phong gật đầu.
Kim Đản Đản cảm thấy cái tên này giống như đùa, quay sang cười nhạo Lý Thủy Tra: “Lão đầu, cái tên này của ngươi thật là có tính nghệ thuật mà, Lý Thủy Tra. Đây không phải là Lý Cặn Bã, kẻ Cặn Bã sao? Như này thì nương của ngươi phải hận ngươi nhiều thế nào hả?”
Lão già tức giận mặt mũi đỏ bừng, dừng động tác lại: “Ngươi đừng có mà nói bậy, lão phu ra đời vào lúc thiếu nước, vậy nên mới lấy tên này!”
Kim Đản Đản khiêu khích nói thêm: “Này! Lý Cặn Bã, vì sao nương của ngươi lại hận ngươi như vậy, chẳng lẽ là vì ngươi là nhi tử của gia gia ngươi hả?”
Lời này của nàng làm cho mặt lão già đen kịt lại. Thật sự là đã bị tiểu cô nương này đoán trúng.
Lúc trước cha lão là con thứ trong nhà, nương của lão vì địa vị mà chuốc say gia gia của lão.
*
Thượng tiên: Phát hiện ra ta đúng là quá xấu xa.
Mọi người vẫn yêu ta chứ?
Nếu yêu thì bỏ thêm nhiều phiếu vào!
Không yêu thì cứ dùng càng nhiều nhiều nhiều phiếu đánh chết ta đi!
Một lúc sau, Tô Ngự Phong điều khí xong xuôi, trong đôi mắt của hắn chỉ còn vẻ vô dục vô cầu, nhìn về phía Kim Đản Đản: “Ngươi đến đây làm gì? Không sợ ta giết ngươi à?”
Kim Đản Đản hành lễ với hắn: “Thanh Phong chân nhân, quả thật ta không liên quan gì đến Quỷ Vương kia, xin hãy cho phép ta được đi theo bên cạnh ngươi!”
“Vì sao?” Hắn hất mớ tóc ở trước ngực ra đằng sau lưng, khó hiểu nhìn nàng.
“Âm khí của Quỷ Vương rất nặng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì ta sẽ chết mất, mà ta thì chỉ muốn sống sót. Vừa hay ngươi lại là nam tử có bát tự Thuần Dương.”
Nàng phải nói rõ ràng sự thật, nếu như không có lý do thì hắn sẽ không chịu tin tưởng!
Tô Ngự Phong nhìn nàng, suy ngẫm.
Cho dù nói như thế nào thì chuyện lần trước quả thật hắn đã thiếu nợ Quỷ Vương một ân tình. Cho dù những lời đạo cô này nói ra là thật hay giả thì hắn là người tu hành, phải giúp đỡ là điều nên làm.
Hắn gật đầu, đồng ý cho nàng ở lại.
Trong lòng Kim Đản Đản cảm thấy rất vui vẻ. Chỉ cần có thể sống, có thể hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này, vậy thì đã tốt hơn hẳn những thứ khác!
Ha ha…
Một tiếng cười trầm thấp truyền đến từ nơi xa.
“Tiểu cô nương tốt bụng, chúng ta lại gặp nhau rồi. Ngươi có nhớ lão phu không hả?”
Lý Thủy Tra đứng cách đấy không xa, từng luồng khí đen nồng nặc tản ra từ trên người, khóe miệng lão ta nhếch lên để lộ màu máu đỏ tươi. Hiển nhiên là lão ta vừa đi hút máu người khác xong.
Kim Đản Đản nhìn thấy lão ta là tức giận: “Không biết xấu hổ. Ta có ý tốt muốn giúp ngươi, thế mà ngươi lại lừa ta!”
“Làm người mà không vì mình thì trời tru đất diệt. Huống chi ngươi chỉ mất một chút máu, cũng không phải là không thể bù lại được!”
Lý Thủy Tra cười vô sỉ, nói đạo lý rõ ràng.
Khuôn mặt nhỏ của Kim Đản Đản vặn vẹo. Suýt nữa thì nàng đã chết trong tay lão già này, ấy vậy mà lão ta còn giảo biện là chỉ lấy có một chút máu sao?
Đôi mắt già nua hơi, hơi lõm sâu của Lý Thủy Tra nhìn chằm chằm Kim Đản Đản. Lão ta ngửi thấy mùi thơm trên người nàng đậm hơn so với trước kia mấy phần.
Chỉ cần hút cạn máu của nàng, vậy thì lão ta nhất định có thể khôi phục lại dáng vẻ lúc trẻ.
Lão ta không biết xấu hổ nói lời mê hoặc: “Tiểu cô nương, lão phu biết ngươi rất tốt bụng. Ngươi mau kính dâng máu của mình ra đây đi, lão phu nhất định sẽ lập cho ngươi một bia mộ có lời đề thật hay!”
Kim Đản Đản bị lớp da mặt dày của lão ta chọc cười: “Phì, mẹ nó chứ, đúng là không biết xấu hổ. Lão già, cút ra xa một chút!”
Lý Thủy Tra nhắm mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, độc ác nhìn nàng: “Đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Lão phu vốn dĩ muốn ngươi được giữ toàn thây, vậy mà ngươi lại không biết tốt xấu, đã thế thì ngươi cứ chờ cho dã thú trong rừng ăn thịt đi!”
Lão ta nhanh chóng lao về phía bọn họ.
Tô Ngự Phong lập tức rút kiếm ra đứng chắn trước người Kim Đản Đản, quay đầu nhìn về phía nàng: “Mau trốn đi, mục tiêu của Lý Thủy Tra chính là ngươi!”
“Khụ…” Kim Đản Đản bị sặc bởi chính nước miếng của mình.
Tô Ngự Phong nhíu mày: “Sao vậy?”
“Ngươi nói tên lão ta là Lý Thủy Tra sao?” Kim Đản Đản kinh ngạc chỉ vào lão già.
“Ừ!” Tô Ngự Phong gật đầu.
Kim Đản Đản cảm thấy cái tên này giống như đùa, quay sang cười nhạo Lý Thủy Tra: “Lão đầu, cái tên này của ngươi thật là có tính nghệ thuật mà, Lý Thủy Tra. Đây không phải là Lý Cặn Bã, kẻ Cặn Bã sao? Như này thì nương của ngươi phải hận ngươi nhiều thế nào hả?”
Lão già tức giận mặt mũi đỏ bừng, dừng động tác lại: “Ngươi đừng có mà nói bậy, lão phu ra đời vào lúc thiếu nước, vậy nên mới lấy tên này!”
Kim Đản Đản khiêu khích nói thêm: “Này! Lý Cặn Bã, vì sao nương của ngươi lại hận ngươi như vậy, chẳng lẽ là vì ngươi là nhi tử của gia gia ngươi hả?”
Lời này của nàng làm cho mặt lão già đen kịt lại. Thật sự là đã bị tiểu cô nương này đoán trúng.
Lúc trước cha lão là con thứ trong nhà, nương của lão vì địa vị mà chuốc say gia gia của lão.
*
Thượng tiên: Phát hiện ra ta đúng là quá xấu xa.
Mọi người vẫn yêu ta chứ?
Nếu yêu thì bỏ thêm nhiều phiếu vào!
Không yêu thì cứ dùng càng nhiều nhiều nhiều phiếu đánh chết ta đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.