Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 287: Quỷ vương bám lấy nữ thầy bói (26)

Hỏa Huỳnh Nhi

01/12/2023

Lý Thuỷ Tra thừa cơ muốn chạy trốn nhưng Kim Đản Đản đã điều khiển bút Phán Quan một lần nữa, kéo Lý Thuỷ Tra trở lại.

Lần này Lý Thuỷ Tra đã ngoan hẳn, không dám làm ra mấy động tác lớn. Cái bút lông trong tay tiểu cô nương này còn tà môn hơn cả lão ta.

Lão ta thương lượng: “Ta cho ngươi biết nguyên nhân rồi ngươi thả ta đi nhé!”

Khoé miệng Kim Đản Đản nở nụ cười lạnh: “Nguyên nhân của chuyện này thì ta đã biết rồi. Là bởi vì có nam tử Thuần Dương ở cạnh nên ta mới có thể sống!”

Lý Thuỷ Tra: Cái này thì nói lên điều gì chứ?

Lão ta vội vàng xua tay: “Không không không. Thật ra ngươi vốn là người sắp chết, nhưng được Quỷ Vương bảo vệ. Y đã lấy tu vi của mình độ cho ngươi, vì muốn kéo dài sinh mạng cho ngươi nên ngươi mới có thể sống được đến ngày hôm nay. Đồng thời sức mạnh của y cũng bị hạ xuống, nếu không thì sao lão phu có thể là đối thủ của y chứ.”

Kim Đản Đản ngây ngẩn cả người, động tác trong tay dừng lại: “Chuyện này sao có thể chứ?”

“Ha ha… Sao chuyện này lại không thể nào. Bây giờ, y vì đi tìm ngươi mà không ở Quỷ điện, Quỷ điện cũng không còn vị trí của y nữa. Y bị quỷ hồn bốn phía đuổi giết, nói không chừng bây giờ đã hồn phi phách tán rồi!”

Trong mắt Lý Thủy Tra lóe lên ánh sáng ngầm, ra vẻ cười lên nỗi đau của người khác.

Nghe thấy vậy, trong lòng Kim Đản Đản nảy sinh một cơn sợ hãi: “Không thể nào, y mạnh như vậy, y sẽ không chết đâu!”

“Đúng là y mạnh, nhưng vì cứu ngươi, y đã độ tu vi cho ngươi rồi. Sao hắn còn mạnh được?”

Mỗi chữ mỗi câu Lý Thủy Tra nói ra nghe rất nhẹ nhàng, nhưng nó lại giống như lưỡi dao khoét sâu vào trong lòng Kim Đản Đản, khiến cho nàng đau đến không thở nổi.



Lý Thủy Tra nở nụ cười dữ tợn, đột nhiên tránh thoát khỏi tấm bùa đang đánh đến. Móng tay dài ngoẵng của lão ta ghìm chặt lấy Kim Đản Đản, chuẩn bị hút máu của nàng.

Trên vai đau đớn vì bị móng tay của lão ra cắm vào, Kim Đản Đản cau mày, lòng bàn tay khẽ đảo, cầm bút Phán Quan đánh về phía Lý Thủy Tra.

Lúc này, cây bút Phán Quan trong tay nàng giống như lưỡi dao sắc bén rạch về phía áo bào của Lý Thủy Tra. Trên người lão ta lưu lại một vết thương, chảy máu đen, xung quanh miệng vết thương có từng tia từng tia ánh sáng màu trắng.

Vết thương đau đớn khiến cho Lý Thủy Tra đau đến nhe răng trợn mắt: “Đây là loại bút lông gì mà quỷ dị như vậy hả?”

“Là loại bút lông chuyên dùng để đối phó với loại năng lượng tà ác như ngươi!”

Kim Đản Đản tăng tốc động tác trong tay, Lý Thủy Tra bị đau đành phải buông nàng ra.

Lão ta nhanh chóng chuẩn bị chạy trốn: “Tiểu cô nương, lão phu đã nói bí mật cho ngươi rồi, vậy ngươi nên thả lão phu đi chứ!”

“Nhưng ta cũng chưa nói là đồng ý!” Kim Đản Đản ung dung phản bác lại.

Thả đi sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Loại tai họa này không thể không loại trừ.

Khói đen trên người Lý Thủy Tra bốc lên không ngừng, có xu hướng lan rộng: “Lão phu muốn đồng quy vu tận với ngươi!”

Hỏng rồi!



Lão ta muốn tự bạo Nguyên thần.

Trong lòng Kim Đản Đản giật thót, nhanh chóng chạy sang một bên tránh né.

“Rầm…” Luồng sức mạnh to lớn kia nổ tung, đánh bay nàng ra ngoài.

Nhưng mà nàng cảm thấy người mình cũng không đau lắm!

Hình như nàng được một thứ lành lạnh ôm lấy!

“Khụ khụ!” Tiếng ho khan của nam tử truyền đến, mang theo mùi hương thanh đạm.

Lọt vào tầm mắt của nàng chính là Lãnh Mạc Tà mặc một thân áo bào màu đen, sắc mặt y trắng bệch như tờ giấy. Y buông Kim Đản Đản ra, lo lắng nhìn nàng: “Nàng không sao chứ?”

Con ngươi của Kim Đản Đản trợn tròn, nhìn chằm chằm nam nhân đứng trước mặt nàng. Tay của nàng đặt lên lưng y, một cảm giác lạnh buốt không ngừng tràn ra giống như chạm vào nước băng, khiến nàng phải rùng mình một cái.

Cơ thể nàng đang run rẩy, tròng mắt trợn trừng một lúc lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh dọa cho Lãnh Mạc Tà sợ tới mức giữ lấy bờ vai của nàng lay lay: “Tiểu Đồng, Hoàng Tiểu Đồng, nàng sao rồi, có phải bị thương ở đâu rồi không?”

Rốt cuộc Kim Đản Đản cũng lấy lại tinh thần, tay của nàng buông xuống, nhìn vào lòng bàn tay mình một chút, trên đó là giọt nước trong suốt màu lam.

*

Thượng tiên: Bộp bộp bộp… Mọi người muốn ngược nữa thì mau đến đây bỏ phiếu đi, ném dao cũng được nè!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook