Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 388: Thần Tôn, xin dừng bước! (20)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Con búp bê kia nghiêng đầu nhìn nàng, cái cổ lệch thành một độ cong quỷ dị rồi còn chớp con mắt:
“Ngươi sẽ là búp bê đẹp nhất ở đây, sau này ngươi phải ngoan ngoãn ngủ cùng với chủ nhân đi!”
Kim Đản Đản kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt: Nani (cái gì)? Đế Lạc Y lại biến thái thế này sao?
Phòng bên cạnh truyền đến âm thanh nghẹn ngào rất nhỏ của nữ tử: “Xin ngươi, đừng giết ta!”
Giọng Đế Lạc Y đầy tà mị: “Ta sẽ không giết ngươi mà chỉ chế tạo ngươi thành búp bê. Thế thì mới có thể bảo vệ vẻ đẹp của ngươi mãi mãi!”
“Ác ma!” Tiếng của nữ tử đầy nghẹn ngào, nhìn cái dao nhỏ hắn cầm trong tay mà sợ tới mức run bần bật.
Nhưng cơ thể lại giống như chết lặng đi vậy nên vô cùng bất tiện trong việc chuyển động.
Nhìn thấy nụ cười ma quỷ trên mặt hắn, dao trong tay vẽ trên mặt nàng ta.
Nàng ta sợ tới mức trợn to hai mắt, lại không cảm nhận được bất cứ cảm giác đau đớn gì. Nhìn thấy giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống nhưng bản thân thì không có bất kỳ sức lực nào để giãy giụa.
Một lát sau, tiếng của nữ tử dần dần yếu đi, cho đến khi biến mất không nghe thấy gì thì cũng là lúc chẳng cảm giác được chút hơi thở nào của nàng ta nữa.
Trên mặt Đế Lạc Y lộ ra một nụ cười, đẹp như là thiên sứ rơi xuống nhân gian.
Giọng hắn rất dễ nghe, giống như là giọt nước chạm vào ngọc thạch: “Búp bê thứ 246 sắp hoàn thành!”
Hắn thay cho thiếu nữ một chiếc váy hiện đại xinh đẹp lại tinh tế màu hồng nhạt, làm tóc của nàng ta thành kiểu gợn sóng màu vàng kim rồi lại vỗ nhẹ lên đầu của nàng ta: “Đi ra ngoài tiếp đón mọi người đi, rất nhanh thôi ngươi sẽ có bạn mới!”
“Được!” Nữ tử ngoan ngoãn gật đầu, giọng nói vẫn giống như xưa nhưng lại chẳng có thêm chút dao động tình cảm nào, không vui vẻ, cũng không sợ hãi hay đau buồn.
Nữ tử giống như tượng người bị người khác điều khiển đi đến trước mặt Kim Đản Đản rồi chào hỏi: “Xin chào, ta là búp bê số 246, chờ mong ngươi trở thành búp bê số 247, hoan nghênh ngươi tham gia!”
Kim Đản Đản nhìn nữ tử trước mắt. Bề ngoài của nàng ta rất đẹp, nếu không phải trên người lộ ra cảm giác quỷ dị không giống người thường thì thậm chí nàng đã cho rằng nàng ta là người sống.
Không biết Đế Lạc Y dùng cách gì mà giết chết một người đang còn sống sờ sờ thế này, lại còn làm thành búp bê nữa chứ. Đây nhất định chính là tên biến thái.
Nói đến tên biến thái, tên biến thái lại tiếp tục lên tiếng.
“Số 246, mang đồng bọn mới vào!”
Kim Đản Đản sợ tới mức lui về phía sau, nàng không muốn bị biến thành búp bê, nàng muốn sống.
“Răng rắc ——”
Không biết dưới chân dẫm phải thứ gì mà phát ra tiếng vang răng rắc.
Nàng cúi đầu nhìn xuống, vừa thấy thì sợ tới mức trắng bệch cả khuôn mặt nhỏ. Nàng đạp vỡ một cánh tay của bộ xương, mà cái đầu lâu trắng trắng kia còn ở đối diện nàng.
Sau đó tiếng nói giống như ác quỷ của Đế Lạc Y truyền đến: “Không ngoan ngoãn nghe lời, nếu khiến cơ thể bị thương thì sẽ không có cơ hội trở thành búp bê!”
Vừa nghe thấy lời này, trong tay Kim Đản Đản xuất hiện ngay một thanh chủy thủ. Nàng chuẩn bị đâm bản thân làm mình bị thương ngay, để khiến Đế Lạc Y biến thái này thả nàng ra.
Ai ngờ hắn lại tiếp tục nói: “Không thể trở thành búp bê thì dùng nước thuốc làm mất hết máu thịt trên người, trở thành bộ xương trắng cho người ta thưởng thức!”
Kim Đản Đản lập tức cảm thấy sởn tóc gáy, vì sao để cái cái tên biến thái chết tiệt này xuyên qua đây rồi gieo tai họa cho người xưa làm gì?
Đế Lạc Y đi ra khỏi phòng rồi vẫy tay với Kim Đản Đản: “Lại đây, đến phiên ngươi!”
Kim Đản Đản sợ tới mức lui về phía sau, chủy thủ trong tay giơ lên trước để ngăn cản.
Đế Lạc Y phát ra tiếng cười khẽ một hồi. Bóng người ẩn hiện như quỷ, chỉ nháy mắt đã đi đến trước mặt Kim Đản Đản. Hắn ra tay bóp chặt cổ nàng rồi nhấc nàng lên.
Nụ cười trên mặt hắn giống như ác quỷ trong địa ngục bò ra: “Nếu cứ giãy giụa nữa thì ta bóp chết ngươi trước!”
“Ngươi sẽ là búp bê đẹp nhất ở đây, sau này ngươi phải ngoan ngoãn ngủ cùng với chủ nhân đi!”
Kim Đản Đản kinh ngạc đến nỗi mở to hai mắt: Nani (cái gì)? Đế Lạc Y lại biến thái thế này sao?
Phòng bên cạnh truyền đến âm thanh nghẹn ngào rất nhỏ của nữ tử: “Xin ngươi, đừng giết ta!”
Giọng Đế Lạc Y đầy tà mị: “Ta sẽ không giết ngươi mà chỉ chế tạo ngươi thành búp bê. Thế thì mới có thể bảo vệ vẻ đẹp của ngươi mãi mãi!”
“Ác ma!” Tiếng của nữ tử đầy nghẹn ngào, nhìn cái dao nhỏ hắn cầm trong tay mà sợ tới mức run bần bật.
Nhưng cơ thể lại giống như chết lặng đi vậy nên vô cùng bất tiện trong việc chuyển động.
Nhìn thấy nụ cười ma quỷ trên mặt hắn, dao trong tay vẽ trên mặt nàng ta.
Nàng ta sợ tới mức trợn to hai mắt, lại không cảm nhận được bất cứ cảm giác đau đớn gì. Nhìn thấy giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống nhưng bản thân thì không có bất kỳ sức lực nào để giãy giụa.
Một lát sau, tiếng của nữ tử dần dần yếu đi, cho đến khi biến mất không nghe thấy gì thì cũng là lúc chẳng cảm giác được chút hơi thở nào của nàng ta nữa.
Trên mặt Đế Lạc Y lộ ra một nụ cười, đẹp như là thiên sứ rơi xuống nhân gian.
Giọng hắn rất dễ nghe, giống như là giọt nước chạm vào ngọc thạch: “Búp bê thứ 246 sắp hoàn thành!”
Hắn thay cho thiếu nữ một chiếc váy hiện đại xinh đẹp lại tinh tế màu hồng nhạt, làm tóc của nàng ta thành kiểu gợn sóng màu vàng kim rồi lại vỗ nhẹ lên đầu của nàng ta: “Đi ra ngoài tiếp đón mọi người đi, rất nhanh thôi ngươi sẽ có bạn mới!”
“Được!” Nữ tử ngoan ngoãn gật đầu, giọng nói vẫn giống như xưa nhưng lại chẳng có thêm chút dao động tình cảm nào, không vui vẻ, cũng không sợ hãi hay đau buồn.
Nữ tử giống như tượng người bị người khác điều khiển đi đến trước mặt Kim Đản Đản rồi chào hỏi: “Xin chào, ta là búp bê số 246, chờ mong ngươi trở thành búp bê số 247, hoan nghênh ngươi tham gia!”
Kim Đản Đản nhìn nữ tử trước mắt. Bề ngoài của nàng ta rất đẹp, nếu không phải trên người lộ ra cảm giác quỷ dị không giống người thường thì thậm chí nàng đã cho rằng nàng ta là người sống.
Không biết Đế Lạc Y dùng cách gì mà giết chết một người đang còn sống sờ sờ thế này, lại còn làm thành búp bê nữa chứ. Đây nhất định chính là tên biến thái.
Nói đến tên biến thái, tên biến thái lại tiếp tục lên tiếng.
“Số 246, mang đồng bọn mới vào!”
Kim Đản Đản sợ tới mức lui về phía sau, nàng không muốn bị biến thành búp bê, nàng muốn sống.
“Răng rắc ——”
Không biết dưới chân dẫm phải thứ gì mà phát ra tiếng vang răng rắc.
Nàng cúi đầu nhìn xuống, vừa thấy thì sợ tới mức trắng bệch cả khuôn mặt nhỏ. Nàng đạp vỡ một cánh tay của bộ xương, mà cái đầu lâu trắng trắng kia còn ở đối diện nàng.
Sau đó tiếng nói giống như ác quỷ của Đế Lạc Y truyền đến: “Không ngoan ngoãn nghe lời, nếu khiến cơ thể bị thương thì sẽ không có cơ hội trở thành búp bê!”
Vừa nghe thấy lời này, trong tay Kim Đản Đản xuất hiện ngay một thanh chủy thủ. Nàng chuẩn bị đâm bản thân làm mình bị thương ngay, để khiến Đế Lạc Y biến thái này thả nàng ra.
Ai ngờ hắn lại tiếp tục nói: “Không thể trở thành búp bê thì dùng nước thuốc làm mất hết máu thịt trên người, trở thành bộ xương trắng cho người ta thưởng thức!”
Kim Đản Đản lập tức cảm thấy sởn tóc gáy, vì sao để cái cái tên biến thái chết tiệt này xuyên qua đây rồi gieo tai họa cho người xưa làm gì?
Đế Lạc Y đi ra khỏi phòng rồi vẫy tay với Kim Đản Đản: “Lại đây, đến phiên ngươi!”
Kim Đản Đản sợ tới mức lui về phía sau, chủy thủ trong tay giơ lên trước để ngăn cản.
Đế Lạc Y phát ra tiếng cười khẽ một hồi. Bóng người ẩn hiện như quỷ, chỉ nháy mắt đã đi đến trước mặt Kim Đản Đản. Hắn ra tay bóp chặt cổ nàng rồi nhấc nàng lên.
Nụ cười trên mặt hắn giống như ác quỷ trong địa ngục bò ra: “Nếu cứ giãy giụa nữa thì ta bóp chết ngươi trước!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.