Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu
Chương 235: Trúc mã hay tổng tài, chọn một trong hai (6)
Hỏa Huỳnh Nhi
01/12/2023
Bạch Mặc đang chuẩn bị trách móc cô, liền nhìn thấy cô nằm ở trên giường, hai chân bá chiếm hết vị trí ở mép giường không cho anh ngồi lên.
Cô chỉ lườm anh một cái, sau đó liền nhắm mắt lại ngủ.
Những lời Bạch Mặc chuẩn bị nói ra liền bị anh nuốt xuống. Trong lòng anh rất buồn bực. Cô cũng không có ngủ, tại sao anh phải sợ đánh thức cô chứ.
Kim Đản Đản vô cùng buồn bực. Đôi vợ chồng kia hình như là ba mẹ của cô, thế nhưng lại để cô lại cho Hàn Kiệt chăm sóc.
Mà Hàn Kiệt là ông chủ của cô, là một vị cao phú soái. Thế nhưng lại cho người ta cảm giác rất ấm áp, rất dễ thân cận.
Tên Bạch Mặc trước mắt này, thật sự là một người vô cùng xấu tính, cứ thích ức hiếp cô.
Nhưng mà, thế giới này làm sao vậy?
Mẹ thì vội vàng giúp cô tìm một con rùa vàng, ông chủ lại dường như có thiện cảm với cô, đại minh tinh Bạch Mặc này hình như cũng là ~
Đầu nhỏ của Kim Đản Đản tựa như một khối bột nhão, đầu cô đau quá, tiếp tục ngủ.~
Bạch Mặc vừa ở bên cạnh trông cô, vừa dùng đôi mắt u oán nhìn bóng dáng đang nằm ở trên giường. Trên người anh như sắp toát ra hơi thở hắc ám.
Tuy rằng hồi nhỏ anh thường xuyên bắt nạt cô, nhưng mà nhớ cũng tốt hơn so với không nhớ. Cô bé ngốc này có vẻ như có ý với tên Hàn Kiệt kia, anh nhất định phải canh giữ bên cạnh để ngăn cản bọn họ.
Anh nói khẽ với Tôn Vân Hải: “Xóa lịch trình nửa tháng của tôi đi, tôi muốn ở lại chăm sóc cho cô bé ngốc!”
“Hả?” Tôn Vân Hải sợ tới mức cao giọng hét lên một tiếng.
Bạch Mặc lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta cảnh cáo, rồi lại nhìn cô gái nhỏ đang nằm trên giường. Cô khẽ giật mình, mày nhíu lại, sau đó lại giãn ra.
Tôn Vân Hải kinh hãi một hồi, hạ giọng nói: “Lão đại, như vậy không ổn, công ty bên kia…”
“Tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả, cậu cứ việc làm theo là được!” Bạch Mặc nhìn cô gái nhỏ ở trên giường, nghiêm túc nói.
Hàn Kiệt và cô bé ngốc này có liên quan đến nhau, khiến anh ta cảm thấy rất có nguy cơ. Nếu những ngày này anh không canh giữ ở bên cạnh cô, chỉ sợ anh sẽ phải hối hận cả đời.
Sắc mặt của Tôn Vân Hải cứ như là người câm ăn phải hoàng liên, muốn nói gì đó, nhưng lại không thể không ngậm miệng lại!
Hơn ba giờ trôi qua, ông bà Lâm mang canh gà lại đây.
Bà Lâm nhìn thấy trong phòng chỉ có Bạch Mặc và người đại diện của anh ta, không nhìn thấy Hàn Kiệt đâu, bà có chút thất vọng. Bà ấy đã cố ý hầm nhiều chút, đứa trẻ kia không có lộc ăn rồi!
Bà Lâm mở nắp canh gà ra, cầm lấy mấy cái chén đến: “Nào, Tiểu Mặc vất vả rồi, uống chút canh gà đi!”
Bà cũng múc một ít canh gà ra chén đưa cho đại diện Tôn Vân Hải.
Kim Đản Đản ngửi thấy mùi thơm liền tỉnh lại, uống canh gà thơm ngon, cô cảm thấy tay nghề của người mẹ này của cô cũng không tệ!
Cô ở bệnh viện tĩnh dưỡng nửa tháng, thật ra đã có thể xuất viện trở về nhà tự chăm sóc từ sớm, nhưng bà Lâm lại phản đối. Bởi vì chỉ có ở bệnh viện thì Hàn Kiệt mới có thể tới chăm sóc cô, cũng tiện cho hai người bồi dưỡng cảm tình.
Nhưng mà mỗi khi Kim Đản Đản và Hàn Kiệt trò chuyện cũng không tồi lắm, Bạch Mặc sẽ luôn đột nhiên xuất hiện đứng giữa hai người, cản trở bọn họ nhìn nhau.
Trong vòng nửa tháng, Kim Đản Đản và Hàn Kiệt đã trở thành bạn tốt, nhưng lại trở thành oan gia với Bạch Mặc.
Bởi vì cả hai người đàn ông đẹp trai đều thích chạy đến cùng một cái bệnh viện, trên mạng liền xuất hiện rất nhiều tai tiếng.
# Hàn Kiệt của tập đoàn Hàn Thị và ca sĩ Bạch Mặc đang nổi #
# Hai người làm bạn ở bệnh viện nửa tháng, có phải đã xảy ra tình yêu nam nam hay không? #
# Hàn Kiệt, Bạch Mặc, quan hệ giữa hai người là gì? Phải chăng đã ở bên nhau? #
# Ở chung nửa tháng, đến cùng đã xảy ra chuyện gì không thể diễn tả? #
Kim Đản Đản ngồi ở trên giường đọc tin tức, dường như đều bị hai người bọn họ chiếm trọn.
Mà gần nhất cứ chỗ nào có Hàn Kiệt liền có Bạch Mặc, chỗ nào có Bạch Mặc liền có Hàn Kiệt.
*
Thượng tiên: Giữa trưa, nơi này trời mưa, có chút lạnh ~
Thời tiết chuyển biến, nhóm tiểu thiên sứ nhớ rõ thêm y phục ~
Cô chỉ lườm anh một cái, sau đó liền nhắm mắt lại ngủ.
Những lời Bạch Mặc chuẩn bị nói ra liền bị anh nuốt xuống. Trong lòng anh rất buồn bực. Cô cũng không có ngủ, tại sao anh phải sợ đánh thức cô chứ.
Kim Đản Đản vô cùng buồn bực. Đôi vợ chồng kia hình như là ba mẹ của cô, thế nhưng lại để cô lại cho Hàn Kiệt chăm sóc.
Mà Hàn Kiệt là ông chủ của cô, là một vị cao phú soái. Thế nhưng lại cho người ta cảm giác rất ấm áp, rất dễ thân cận.
Tên Bạch Mặc trước mắt này, thật sự là một người vô cùng xấu tính, cứ thích ức hiếp cô.
Nhưng mà, thế giới này làm sao vậy?
Mẹ thì vội vàng giúp cô tìm một con rùa vàng, ông chủ lại dường như có thiện cảm với cô, đại minh tinh Bạch Mặc này hình như cũng là ~
Đầu nhỏ của Kim Đản Đản tựa như một khối bột nhão, đầu cô đau quá, tiếp tục ngủ.~
Bạch Mặc vừa ở bên cạnh trông cô, vừa dùng đôi mắt u oán nhìn bóng dáng đang nằm ở trên giường. Trên người anh như sắp toát ra hơi thở hắc ám.
Tuy rằng hồi nhỏ anh thường xuyên bắt nạt cô, nhưng mà nhớ cũng tốt hơn so với không nhớ. Cô bé ngốc này có vẻ như có ý với tên Hàn Kiệt kia, anh nhất định phải canh giữ bên cạnh để ngăn cản bọn họ.
Anh nói khẽ với Tôn Vân Hải: “Xóa lịch trình nửa tháng của tôi đi, tôi muốn ở lại chăm sóc cho cô bé ngốc!”
“Hả?” Tôn Vân Hải sợ tới mức cao giọng hét lên một tiếng.
Bạch Mặc lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta cảnh cáo, rồi lại nhìn cô gái nhỏ đang nằm trên giường. Cô khẽ giật mình, mày nhíu lại, sau đó lại giãn ra.
Tôn Vân Hải kinh hãi một hồi, hạ giọng nói: “Lão đại, như vậy không ổn, công ty bên kia…”
“Tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả, cậu cứ việc làm theo là được!” Bạch Mặc nhìn cô gái nhỏ ở trên giường, nghiêm túc nói.
Hàn Kiệt và cô bé ngốc này có liên quan đến nhau, khiến anh ta cảm thấy rất có nguy cơ. Nếu những ngày này anh không canh giữ ở bên cạnh cô, chỉ sợ anh sẽ phải hối hận cả đời.
Sắc mặt của Tôn Vân Hải cứ như là người câm ăn phải hoàng liên, muốn nói gì đó, nhưng lại không thể không ngậm miệng lại!
Hơn ba giờ trôi qua, ông bà Lâm mang canh gà lại đây.
Bà Lâm nhìn thấy trong phòng chỉ có Bạch Mặc và người đại diện của anh ta, không nhìn thấy Hàn Kiệt đâu, bà có chút thất vọng. Bà ấy đã cố ý hầm nhiều chút, đứa trẻ kia không có lộc ăn rồi!
Bà Lâm mở nắp canh gà ra, cầm lấy mấy cái chén đến: “Nào, Tiểu Mặc vất vả rồi, uống chút canh gà đi!”
Bà cũng múc một ít canh gà ra chén đưa cho đại diện Tôn Vân Hải.
Kim Đản Đản ngửi thấy mùi thơm liền tỉnh lại, uống canh gà thơm ngon, cô cảm thấy tay nghề của người mẹ này của cô cũng không tệ!
Cô ở bệnh viện tĩnh dưỡng nửa tháng, thật ra đã có thể xuất viện trở về nhà tự chăm sóc từ sớm, nhưng bà Lâm lại phản đối. Bởi vì chỉ có ở bệnh viện thì Hàn Kiệt mới có thể tới chăm sóc cô, cũng tiện cho hai người bồi dưỡng cảm tình.
Nhưng mà mỗi khi Kim Đản Đản và Hàn Kiệt trò chuyện cũng không tồi lắm, Bạch Mặc sẽ luôn đột nhiên xuất hiện đứng giữa hai người, cản trở bọn họ nhìn nhau.
Trong vòng nửa tháng, Kim Đản Đản và Hàn Kiệt đã trở thành bạn tốt, nhưng lại trở thành oan gia với Bạch Mặc.
Bởi vì cả hai người đàn ông đẹp trai đều thích chạy đến cùng một cái bệnh viện, trên mạng liền xuất hiện rất nhiều tai tiếng.
# Hàn Kiệt của tập đoàn Hàn Thị và ca sĩ Bạch Mặc đang nổi #
# Hai người làm bạn ở bệnh viện nửa tháng, có phải đã xảy ra tình yêu nam nam hay không? #
# Hàn Kiệt, Bạch Mặc, quan hệ giữa hai người là gì? Phải chăng đã ở bên nhau? #
# Ở chung nửa tháng, đến cùng đã xảy ra chuyện gì không thể diễn tả? #
Kim Đản Đản ngồi ở trên giường đọc tin tức, dường như đều bị hai người bọn họ chiếm trọn.
Mà gần nhất cứ chỗ nào có Hàn Kiệt liền có Bạch Mặc, chỗ nào có Bạch Mặc liền có Hàn Kiệt.
*
Thượng tiên: Giữa trưa, nơi này trời mưa, có chút lạnh ~
Thời tiết chuyển biến, nhóm tiểu thiên sứ nhớ rõ thêm y phục ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.