[Xuyên Nhanh] Boss Phản Diện Lại Hắc Hóa Sao?

Chương 74: Công Chúa Và Kiếm Tu (12)

Bàn Nhược La

28/04/2022

Mơ mơ màng màng, răng môi Vân Thanh bị điên cuồng xâm chiếm, cảm giác mềm mại, ấm áp quen thuộc lại một lần nữa truyền đến.

Cảm giác tê dại lan rộng từ lòng bàn chân lên trên, sau đó lan truyền khắp cơ thể, trong giấc mộng, cô không nhịn không được rùng mình.

"A......"

Bạch Triệt vây quanh cô, nâng cằm cô lên một chút.

Người trong ngực giống như một con thú nhỏ bị trói chặt, bất an vặn vẹo, cảm giác được cô tựa hồ có dấu hiệu tỉnh lại, ánh mắt Bạch Triệt xẹt qua một đạo ánh sáng u ám. Tay phải ở trên trán cô nhẹ nhàng điểm một chút, Vân Thanh Thanh trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh.

Không gian hệ thống.

"Làm sao ta lại đến đây?!" Vân Thanh Thanh đang ngủ ngon, còn mơ thấy mình đang ôm nam nhân nhà mình làm nũng, bất thình lình một trận trời đất quay cuồng, cô vậy mà rơi vào không gian hệ thống.

Sau khi ngất xỉu có thể trở lại không gian hay không phụ thuộc vào trạng thái thần thức của Vân Thanh Thanh, nếu thần thức của cô ở trong trạng thái không tỉnh táo, tương tự như trạng thái say rượu, mê muội, thì cô sẽ không trở lại không gian hệ thống.

Lần này, cô bị yểm chú trong giấc mộng, bị chuyển về không gian hệ thống.

"Là Bạch Triệt." Tiểu hệ thống đang ngồi ở trước màn hình, trên màn hình bị đánh Mosaic từng mảng lớn, tiểu hệ thống nói, "Là hắn làm."

"Hắn làm ta ngất xỉu để làm gì?" Vân Thanh Thanh gãi gãi đầu, tiến lại gần màn hình, "Lẽ nào...... Hắn muốn ám sát ta?"

Bạch Triệt muốn giết nàng không phải ngày một ngày hai.

Nghe vậy, trên mặt icon màu vàng của tiểu hệ thống hiện lên hai má ửng đỏ, không được tự nhiên nói: 'Không phải...... Tự cô nghe đi."

Nghe cái gì?

Vân Thanh Thanh ghé tai lại gần âm thanh, lúc này, trong âm thanh truyền đến một tiếng rên rỉ khàn khàn.

"...... Hắn đang làm gì?!"

Vân Thanh Thanh vừa dứt lời, trong âm thanh lại truyền đến tiếng nước trong trẻo, trong đó còn xen lẫn tiếng thở dài thoả mãn, nghe thanh âm ái muội đến cực hạn này, mặt Vân Thanh Thanh dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành màu đỏ.

Có trách thì trách chất lượng âm thanh thật sự là quá tốt rồi, quả thực là âm thanh nổi kiểu 3D, khiến người ta lâm vào kỳ cảnh, Vân Thanh Thanh lúng túng đến phát điên, hận không thể ở trong không gian hệ thống đào một cái hầm chui xuống.

"Ta tắt máy trước, tạm biệt." Nhìn bộ dáng Vân Thanh Thanh sụp đổ, biểu tình của tiểu hệ thống vặn vẹo.

Nó phất tay đánh một vệt Mosaic, ấn công tắc trên mông mình, tiếp theo hóa thành một đạo sương mù, biến mất tại chỗ.

Chờ sau khi tiểu hệ thống đi rồi, Vân Thanh nuốt nước miếng, lúc này mới lấy hết dũng khí nhìn lên màn hình.

Mới nhìn một chút, Vân Thanh Thanh sợ đến suýt chút nữa từ trên ghế té xuống.

Lúc này, Bạch Triệt đang ôm cô hôn môi, nhưng tay hắn lại phi thường không an phận, đang xé y phục cô ra thành từng mảnh, xé đến cuối cùng, toàn thân cô chỉ còn lại vài mảnh vải lẻ loi, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở mấy bộ vị mấu chốt cuối cùng.

Xé xong, hắn giống như đi chợ mua củ cải trắng, nghiên cứu cô từ đầu đến chân một lần.

Quá nóng bỏng, quá kích thích, quá mạnh mẽ.

Vân Thanh Thanh chưa từng nghĩ đến, băng tuyết trên núi cao như Bạch Triệt, tiến công điên cuồng sẽ là như vậy.

"Không đúng!"

Bỗng nhiên, Vân Thanh Thanh bị cảnh tượng bạo tình mạnh mẽ làm cho đầu óc choáng váng, cảm thấy rất không thích hợp.

Trong ấn tượng của cô, Bạch Triệt kiếp này tu đạo bình tĩnh, tự kiềm chế, tính tình cao nhã, làm sao có thể đột nhiên không nói một tiếng đối với cô làm chuyện như vậy?

Bạch Triệt căn bản cũng không phải là người như vậy.

Cô cau mày, nhìn về phía Bạch Triệt.

Chỉ thấy lúc này khí chất của hắn đại biến, không những không thấy tiên khí bồng bềnh của ban ngày, ngược lại là một thân tà khí.

Trên mi tâm của hắn có một đạo sắc ký màu đen hình giọt nước, khiến da hắn càng trắng, môi càng đỏ, ánh sáng băng linh khí vốn vờn quanh thân hắn biến mất, biến thành một đoàn hắc khí.

Ánh mắt của hắn cũng không giống bình thường, đôi mắt vốn thuộc về kiếm tu sắc bén kia, lúc này lại giống như vực sâu cuồn cuộn hắc khí, tùy thời muốn đem người ta nuốt vào.

Vân Thanh Thanh không còn hoài nghi nữa, trên người Bạch Triệt nhất định là xảy ra vấn đề!

Cô nắm chặt tay, dùng sức nghẹn một cỗ kình lực, thúc dục thần thức xông ra ngoài, để bản thân một lần nữa tỉnh lại.

Tuy rằng cô thích cùng Bạch Triệt làm chuyện thân mật, nhưng vì tương lai của hai người, cô không muốn hồ đồ cùng hắn như vậy.

Không thể để cho hắn tiếp tục phát điên được.

Cô phải nói cho hắn biết, hắn hiện tại đang ở trong tình cảnh nguy hiểm.

Đem tất cả tinh thần lực ngưng tụ lại, Vân Thanh Thanh gắng sức đem thần thức xông lên hướng linh đài, trong khoảnh khắc, thần thức của cô từ không gian hệ thống biến mất, không ngừng rơi xuống dưới.



"Ưm."

Cảm giác mạnh mẽ thúc dục thần thức rất khó chịu, sau khi Vân Thanh Thanh trở lại thân thể, đầu óc đau như muốn nổ tung, nhịn không được phát ra một tiếng nhỏ như mèo kêu.

Tiếng này kêu lên, Vân Thanh Thanh thầm nghĩ thôi xong rồi.

"Hửm?"

Quả nhiên, nghe thấy tiếng Vân Thanh Thanh, Bạch Triệt bỗng nhiên dừng động tác lại.

Hắn nghi hoặc chớp chớp mắt, lần nữa dùng thần thức của mình quét về phía người cô, lập tức phát hiện dị thường.

Không nghĩ tới Vân Thanh Thanh lại có dấu hiệu tỉnh lại.

Vân Thanh Thanh sau khi thần thức trở về, thân thể cũng không hoàn toàn khôi phục lại quyền chủ động, mắt cũng không mở ra được, cô giật giật đầu ngón tay, sau đó, lại phát hiện tay mình có thể động.

Thế là cô liền giơ tay đẩy lồng ngực Bạch Triệt một cái.

"Thế nào, ngươi không vui?" Bạch Triệt ở bên tai cô hỏi, âm thanh khàn khàn trầm thấp, trong giọng nói tựa hồ còn kèm theo mấy phần không vui.

Nghe được một tiếng khủng bố của Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh nghĩ thầm hỏng rồi.

Quả nhiên, Bạch Triệt không chút do dự điểm lên trán cô, lại là một trận trời đất quay cuồng quen thuộc, Vân Thanh Thanh một lần nữa trở lại không gian hệ thống.

"Haizzz."

Vân Thanh Thanh vô lực dựa vào ghế, quay về phía màn hình lặng lẽ rơi lệ.

Quá xấu hổ rồi, vân Thanh Thanh thề, đời này cũng không quên được hình ảnh này.

Càng làm cho người ta bi thương chính là, bởi vì Vân Thanh Thanh vừa rồi kháng cự, Bạch Triệt đột nhiên nổi lên hứng thú nồng đậm, đối với cô cũng càng thêm lớn mật.

Những địa phương không thể cho người khác chạm vào, hắn toàn bộ đều chạm một lần.

Vân Thanh Thanh cảm giác mình muốn chết.

Có điều, mặc dù là như vậy, Bạch Triệt cũng không tiến hành đến bước cuối cùng.

Ánh sáng ban mai xuyên qua khung cửa sổ, điên cuồng cả một đêm, Vân Thanh Thanh kiệt sức tỉnh lại.

Cô ngồi trước màn hình cả đêm, tâm tình cả đêm giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, làm cho cô cảm thấy so với tự mình ra trận còn mệt hơn.

Vân Thanh Thanh giật giật đầu ngón tay mình, phát hiện mình vậy mà có thể động rồi.

Sau khi đem yêu lực một lần nữa rót vào tứ chi, cô rốt cuộc cũng hoàn toàn khôi phục tri giác..

Đợi đến khi triệt để khống chế được thân thể mình, Vân Thanh Thanh lúc này mới phát hiện, thân thể cô cũng mệt mỏi không chịu nổi.

So với thần thức tiêu hao hết tinh thần lực, cô cảm thấy thân thể mình bị chơi đùa cả đêm giống như tan rã, như là bị người ta đánh một trận, càng làm cho người ta e lệ chính là, trên người cô còn dính vật gì đó nhơm nhớp...

Bạch Triệt thực sự là hơi quá đáng.

Nhưng mà, vị đầu sỏ này bây giờ đang yên lặng nằm bên cạnh cô ngủ, hoàn toàn không có bất kỳ vẻ áy náy nào.

Vân Thanh Thanh giơ tay lên, vốn định gõ hắn trút giận một trận, kết quả tay cô vừa mới nâng lên, rơi vào khuôn mặt đang ngủ không chút tỳ vết của hắn, lại giống như là bị cố định lại, thế nào cũng không rơi xuống được.

Hết cách rồi, cô chính là không có cách nào động thủ với soái ca.

Đang lúc Vân Thanh Thanh do dự, lông mi Bạch Triệt khẽ nhúc nhích, bỗng nhiên tỉnh lại.

Hắn chậm rãi mở mắt ra, đợi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trợn to hai mắt, cả người chính là sửng sốt.

Trong mắt hắn có đủ loại cảm xúc kinh ngạc, khiếp sợ, xấu hổ, chỉ là không có bất kỳ vui sướng nào.

Bạch Triệt bỗng nhiên xoay người ngồi dậy, giận dữ nói với Vân Thanh Thanh: "Xảy ra chuyện gì?!"

Vân Thanh Thanh cắn cắn môi, khẩn trương nắm chặt nắm đấm nhỏ, nghĩ thầm, hắn tất cả đều không nhớ rõ sao?

"Ngươi nên tự hỏi mình đi." Vân Thanh Thanh ôm chăn che khuất toàn thân mình, dựa vào mép giường chậm rãi bò lên, không ngừng lui vào một góc.

Thấy mắt cô đỏ hồng, đáng thương nhìn mình, Bạch Triệt xấu hổ tức giận muốn chết.

Vì sao lại như vậy?

Hắn rõ ràng là đang hảo hảo tu luyện, vì sao lại cùng nàng làm ra chuyện như vậy?

Bạch Triệt cắn chặt môi mình, bất quá một hồi, mùi máu tươi từ trong miệng truyền ra.

"A." Đột nhiên, Bạch Triệt phun ra một ngụm máu tươi.

Thấy hắn tự nhiên thổ huyết, cả người Vân Thanh Thanh đều hoảng hốt, ngay cả chăn cũng không để ý che, trực tiếp nhào về phía hắn, hỏi: "Làm sao vậy?!"



Cô nhào qua một cái, những dấu vết trên người kia đều bại lộ trước mặt Bạch Triệt.

Nếu như hắn vừa rồi hắn còn hoài nghi là do Vân Thanh Thanh, thì khi nhìn thấy những dấu vết này, tất cả hoài nghi của hắn đều biến mất.

Là tự hắn.

Bạch Triệt hít vào một hơi, tâm tình hoàn toàn sụp đổ.

Bởi vì tâm cảnh sụp đổ, thân thể hắn sinh ra phản ứng dây chuyền, lúc này, hắn không chỉ có máu chảy ngược, khí tức hỗn loạn, linh lực toàn thân trên dưới cũng bắt đầu nghịch hành... Đây là dấu hiệu kiếm ý sắp nổ tung!

Một trận nhiệt huyết vọt tới đỉnh đầu, Bạch Triệt đỡ mép giường, thống khổ ho một tiếng, giơ tay chỉ về phía cửa, nói với cô: "Đi ra ngoài!"

Nếu như nàng còn không đi ra ngoài, hắn có thể sẽ không khống chế được kiếm ý của mình, thương tổn tới tính mạng nàng.

Vân Thanh Thanh mím môi, trong lòng ủy khuất vô cùng: "Ta muốn ở lại cùng ngươi!"

"Ra ngoài!"

Bạch Triệt hai mắt đỏ bừng, lại một lần nữa quát.

Lúc này đây, thanh âm của hắn tuy rằng nghe qua suy yếu, nhưng biểu tình lại thập phần cường ngạnh, mang theo một cỗ quyết tuyệt không thể kháng cự.

Khóe miệng hắn vẫn đang chảy máu, Vân Thanh Thanh vừa lo lắng lại vừa tức hắn, vội vàng từ trên giường đứng lên, nắm lấy áo ngoài của mình tùy ý khoác lên.

Lúc rời khỏi cửa phòng, cô quay đầu lại, nói: "Ngươi, ngươi chăm sóc tốt chính mình."

Sau đó, cô nhẹ nhàng đóng cửa lại, từ trong phòng Bạch Triệt đi ra.

Đang lúc ra khỏi hành lang, Vân Thanh Thanh vừa vặn bắt gặp Kỳ Dương đang ra ngoài luyện công.

"Điện hạ...... Ngươi!"

Nhìn thấy Vân Thanh Thanh quần áo xốc xếch, mặt đầy dấu đỏ, tròng mắt Kỳ Dương thiếu chút nữa rớt ra ngoài.

Vân Thanh Thanh không để ý đến hắn, kéo quần áo lại liền đi.

Nhìn bóng lưng cô rời đi vội vã, Kỳ Dương thật lâu vẫn chưa hoàn hồn, lẩm bẩm nói: "Sư huynh sợ là mê muội rồi, vậy mà đối với yêu nữ động tâm......"

Sau khi Vân Thanh Thanh trở lại phòng mình, việc đầu tiên chính là bật công tắc của tiểu hệ thống lên.

"Hắc khí trên người hắn là sao?" Vân Thanh Thanh nắm lấy hệ thống nhỏ không ngừng lắc.

"Đừng lắc đừng lắc, đầu cũng sắp choáng váng rồi!" Tiểu hệ thống vỗ tay cô một cái, buồn bực nói, "Hắn nhập ma rồi!"

"Cái gì?" Vân Thanh Thanh kinh hãi, cằm thiếu chút nữa rơi trên đất, "Xảy ra chuyện gì? Vì sao lại nhập ma?"

"Ta cũng là mới hôm qua mới phát hiện." Tiểu hệ thống bất đắc dĩ xoè tay, "Ma khi kia ẩn giấu rất khá, ta vẫn luôn không phát hiện ra, chỉ cho rằng nó là khí tức bình thường mà thôi."

Đoàn khí này hoàn toàn không nhìn ra được có quan hệ gì với ma khí, mãi đến tận tối qua Bạch Triệt lộ ra, sau khi tiểu hệ thống lấy một tia khí ra dùng hệ thống phân tích, lúc này mới phát hiện xảy ra vấn đề lớn.

"Hắn...... Sao lại nhập ma?"

Vân Thanh Thanh cau mày, cẩn thận nhớ lại.

Dựa theo nội dung nguyên tác, Bạch Triệt cuối cùng xác thực nhập ma, chuyển mình biến thành nhân vật phản diện lớn nhất truyện -- một Ma vương mới.

Thế nhưng, từ sau khi Vân Thanh Thanh xuyên qua, từ đó đến nay Bạch Triệt đều ở bên cô, hắn làm sao lại đột nhiên nhập ma?

Lẽ nào......

Vân Thanh Thanh bỗng nhiên phản ứng lại: "Là một chưởng kia của Đồ Sơn Nhan?"

Bạch Triệt lần trước đã nói, hắn trúng một chưởng của Đồ Sơn Nhan xong, lúc này mới xuất hiện khối không khí tắc đích tình huống.

"Thế nhưng...... Đồ Sơn Nhan là yêu tu, làm sao khiến hắn nhập ma được?" Vân Thanh Thanh thừa nhận Đồ Sơn Nhan có ý đồ xấu với Bạch Triệt, nhưng muốn nói một tên yêu tu hại nhân tu nhập ma, chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi.

Hiện giờ, Đồ Sơn Nhan là 'hòa thân vương tử' đi ma tộc, trừ phi Vân Thanh Thanh có chứng cớ tuyệt đối, bằng không không có cách nào đi tìm hắn gây phiền toái.

Có điều, hiện tại vấn đề chủ yếu không phải là đối phó Đồ Sơn Nhan, mà là nên làm thế nào để giải quyết vấn đề Bạch Triệt nhập ma.

"Xem phản ứng sáng nay của Bạch Triệt, hẳn là hắn cũng không biết mình nhập ma." Vân Thanh Thanh phân tích nói.

Tiểu hệ thống nói: "Không sai, khối khí này che giấu rất khá, xem ra hắn còn chưa biết."

"Có biện pháp nào hoá giải ma khí trên người hắn không?" Vân Thanh Thanh hỏi.

Tuy là sau khi Bạch Triệt nhập ma rất nhiệt tình, nhưng Vân Thanh Thanh vẫn là lo lắng thân thể của hắn.

Tiểu hệ thống lắc đầu, bình chân như vại trả lời: "Một khi nhập ma, trừ phi tự mình thoát khỏi, không thì không có bất kỳ biện pháp nào khác."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Xuyên Nhanh] Boss Phản Diện Lại Hắc Hóa Sao?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook