[Xuyên Nhanh] Boss Phản Diện Lại Hắc Hóa Sao?
Chương 82: Công Chúa Và Kiếm Tu (20)
Bàn Nhược La
06/12/2022
Edit by Thú nhỏ
Nhìn dáng vẻ Đồ Sơn Nhan sắp khóc đến nơi rồi, Vân Thanh Thanh mới nói một câu: "Thôi, hắn cũng là vì thức tỉnh chàng."
Trong nguyên tác, sau khi ám sát công chúa Yêu tộc thì Bạch Triệt bị ném đến Ma Uyên, thành công biến thành đại phản diện lớn nhất truyện, hôm nay xem ra việc này nhất định là do Đồ Sơn Nhan làm ra.
Đối với Đồ Sơn Nhan hai đời đều "Một lòng trung thành", Vân Thanh Thanh không biết nên khen hay chê hắn mới tốt nữa.
Thấy Vân Thanh Thanh không còn địch ý với Đồ Sơn Nhan nữa, sắc mặt Bạch Triệt hơi bớt giận, gật đầu với Đồ Sơn Nhan, ý tứ là việc này cứ tính như vậy trước đã.
Dù sao Đồ Sơn Nhan làm như thế cũng là vì mệnh lệnh của mình.
"Đa tạ biểu muội! Biểu muội thật sự là trạch tâm địa lương thiện." Đồ Sơn Nhan như được đại xá, nhanh chóng lùi về sau, nỗ lực giảm cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất.
Hết cách rồi, ai bảo Đồ Sơn tộc nhận được nhiệm vụ hố người như thế - độ hóa Bạch Triệt tái thế nhập ma.
Nếu như Bạch Triệt là Yêu tộc thì chẳng sao rồi, kết quả Bạch Triệt trực tiếp trở thành kiếm tu trảm yêu trừ ma, tâm tính còn cứng cỏi như vậy.
Muốn độ hóa người nhập ma so với hướng người thành tiên khó hơn rất nhiều, nhập ma có hai con đường, một là bị ma khí ăn mòn rơi vào ma đạo, hai là bị tâm ma khống chế rồi đoạ ma, Đồ Sơn Nhan không biết xấu hổ liều mạng, dùng cả hai cách, lúc này mới thành công dẫn Bạch Triệt vào ma đạo.
"Ta muốn hỏi một vấn đề." Vân Thanh Thanh hé môi, ngẩng đầu nhìn Bạch Triệt: "Vì sao chàng phải hạ lệnh cho Đồ Sơn tộc trùng sinh ma đạo ở đời này?"
Tu tiên không phải rất tốt sao, như vậy giá trị hắc hoá của hắn sẽ không tăng nữa.
Nghe vậy, Đồ Sơn Nhan cũng sửng sốt một chút, kỳ thực hắn cũng không hiểu tại sao Ma Vương phải để mình nhập ma lần nữa.
Theo lý mà nói, tư chất tu tiên của Bạch Triệt không tệ, tiếp tục tu luyện nhất định có thể phi thăng thành tiên.
Con ngươi Bạch Triệt hơi rủ xuống, lắc đầu: "Thời điểm tái thế, ta dường như bị mất rất nhiều ký ức, ta thậm chí không nhớ rõ tại sao lại tái thế......"
Tất cả mọi người rơi vào trầm tư.
Tái thế, nghĩa là thân thể kiếp trước chết đi, hồn phách một lần nữa vào luân hồi, thế nhưng phần lớn mọi người khi giao chiến, vì phòng ngừa kẻ địch quay trở lại thường sẽ tiêu diệt hồn phách của đối thủ.
Không biết Bạch Triệt dùng phương pháp gì, hồn phách thế mà thoát được, thành công chuyển thế, cuối cùng còn vào chính đạo trở thành kiếm tu.
Thế nhưng, hắn đến tột cùng làm sao biết trước được mình sẽ chết, còn sớm hạ lệnh cho Đồ Sơn tộc giúp mình chuyển thế một lần nữa sa vào ma đạo?
"Muốn biết rõ việc này, e rằng cần phải hỏi Nhân tộc một chút." Bạch Triệt nói.
Tất cả ký ức về chuyển thế trong đầu hắn trống rỗng, giống như là cố ý xóa đi, chỉ có những ký ức có liên quan đến Vân Thanh Thanh là vẫn còn.
Bạch Triệt nhìn Đồ Sơn Nhan, ra hiệu Đồ Sơn Nhan tiếp tục giải thích.
"Trong truyền thừa của Đồ Sơn tộc ghi chép chuyện này rất mơ hồ...... Tựa hồ là bị Nhân tộc nhúng tay vào." Đồ Sơn Nhan nỗ lực nhớ lại một phen, sau đó nói.
Nghe mọi người phân tích xong, Vân Thanh Thanh mơ hồ cảm thấy trí nhớ Bạch Triệt bị mất là điểm mấu chốt của toàn bộ sự kiện.
Từ quan hệ không chết không thôi giữa Bạch Triệt và Nhân tộc trong nguyên tác mà xem, nguyên nhân dẫn đến cái chết của hắn rất có khả năng liên quan đến Nhân tộc.
"Ma vương, Nhân tộc vẫn luôn có thù với Ma tộc, lần này ngài xuất thế, Nhân tộc nhất định sẽ tổ chức tiến công lớn." Nghe mọi người nhắc tới Nhân tộc, Nữ Ma Vương rốt cuộc lên tiếng, "Đệ tử khẩn cầu Ma vương chủ trì phòng ngự Ma giới, chúng ta nhân cơ hội này tấn công Nhân giới."
Nghe vậy, Bạch Triệt cụp mắt, lại vuốt vuốt lông tơ trên đầu Vân Thanh Thanh, lạnh nhạt nói: "Bây giờ ngươi mới là chủ của Ma giới, việc này nên do ngươi làm chủ."
"Vâng, vâng." Nữ Ma Vương thấp thỏm bất an đáp lại, tuy rằng nàng không biết Bạch Triệt liệu có gia nhập chiến trường hay không, nhưng mà xem thái độ thì chí ít cũng không phản đối đối địch với Nhân tộc.
"Đồ Sơn tộc sẽ gia nhập Ma tộc, cùng Ma tộc kháng địch." Đồ Sơn Nhan đầy mặt đều viết chữ hưng phấn, lúc này Đồ Sơn tộc bọn hắn cần phải làm một vố lớn, ở trước mặt Ma vương biểu hiện thật tốt một phen.
Nghe hai người đối diện đã bắt đầu thương lượng đến việc chiến đấu với Nhân tộc, Kỳ Dương không nhịn được chen lời nói: "Sư huynh, sư phụ, sư tổ từ nhỏ đối với huynh vô cùng tốt, huynh thật sự đồng ý đối địch với bọn họ sao?"
Không ngờ Kỳ Dương dùng thân phận của mình đánh bài tình cảm, Nữ Ma Vương cả giận nói: "Ma vương vốn là Ma nhân, Nhân tộc các ngươi cùng Ma Vương chuyển thế không thoát khỏi liên quan, một chút ân này liền vọng tưởng Ma tộc buông tha Nhân tộc sao? Lại nói, lần này khai chiến không phải do chúng ta quyết định, ngươi không ngại thì đến biên giới coi một chút, cuối cùng xem coi là ai muốn động thủ trước."
Nghe vậy, sắc mặt Kỳ Dương trắng nhợt, dựa theo tính ghét ác từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Môn, sau khi nhìn thấy thiên tượng Ma Vương xuất thế, người đầu tiên thảo phạt chính là bọn họ......
Kỳ Dương vô cùng ảo não.
Các bên cãi vã đến cuối cùng rồi chán ghét nhìn nhau.
Nữ Ma Vương còn muốn bố trí phòng ngự biên giới nên liền rời khỏi Ma Uyên trước, về phần Đồ Sơn Nhan, hắn còn muốn tập kết Đồ Sơn tộc trợ giúp Ma tộc, cũng phải rời khỏi Ma Uyên.
"Sư huynh, ta có thể tạm thời lưu lại trước không?" Kỳ Dương còn có chủ ý muốn thuyết phục Bạch Triệt cho nên không muốn rời đi.
"Có thể." Bạch Triệt gật đầu, Kỳ Dương nhiều năm qua vẫn là huynh đệ của hắn, nói là huynh đệ ruột cũng không quá, coi như hắn là nhân tộc, Bạch Triệt cũng nhịn xuống tâm tư đối phó hắn.
"Đa tạ sư huynh." Dưới ánh nhìn ghen tị của Đồ Sơn Nhan, Kỳ Dương tùy tiện ngồi xuống.
Đợi đến khi mọi người tản đi, xung quanh rốt cuộc cũng thanh tịnh.
Bạch Triệt đi vào trong tẩm điện, cẩn thận đặt Vân Thanh Thanh lên giường, đưa tay điểm cái mũi nhỏ của cô, hỏi: "Nàng có tâm sự?"
Vân Thanh Thanh ngẩng đầu lên, nghĩ thầm, hắn nhìn mặt thỏ mà cũng có thể nhìn ra sao?
"Phải." Vân Thanh Thanh không che giấu tâm tình của mình, đôi mắt thỏ nhỏ nhắn trừng hắn, nói thẳng, "Nếu chàng đã nhớ rõ chuyện mấy kiếp trước, thì nên biết ta muốn làm gì."
Bạch Triệt ngồi ở cạnh giường, khóe miệng cong lên: "Ta đương nhiên biết."
Thật ra, trước khi hắn tái thế thì vẫn luôn suy nghĩ mục đích của Vân Thanh Thanh.
Nếu như nói một thế giới, hai thế giới, hành vi cứu vớt hắn là xuất phát từ ngẫu nhiên, nhưng ba thế giới liên tiếp, nàng dường như đều cố ý dẫn mình đi lên con đường chính đạo, giúp hắn đạt được cuộc sống viên mãn, thông minh như hắn, sau khi khôi phục tất cả ký ức kiếp trước liền phát hiện ra không thích hợp.
Hắn gãi cằm thỏ nhỏ, nói: "Nàng nói trước đi, mục đích thật sự của nàng là gì?"
"A, cái này không thể giải thích được, thế nhưng chàng phải biết, ta là vì muốn ở bên chàng." Hệ thống có quy tắc bảo mật, nếu như Vân Thanh Thanh nói ra nhiệm vụ hệ thống, cô sẽ bị trừng phạt điện giật.
"Được rồi." Nàng không muốn trả lời, Bạch Triệt cũng không muốn tra cứu tiếp, liền nói, "Kiếp này nàng tới tìm ta, cũng là vì muốn ngăn ta giết người."
Chàng đều đoán được rồi?
Nói đúng ra thì mục đích thực sự của Vân Thanh Thanh là ngăn cản hắn phá hoại hòa bình thế giới.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Vân Thanh Thanh, Bạch Triệt cười nói: "Nàng còn muốn ta ngăn cản cuộc chiến này?"
Vân Thanh Thanh gật gù, le lưỡi một cái, người này thực sự là quá thông minh, cô muốn cái gì hắn đều biết hết.
Nói chuyện với Bạch Triệt khôi phục ký ức kiếp trước thiệt dễ dàng, nhớ năm đó cô vì ngăn cản độc y Lâm Triệt giết người mà mỗi ngày lao lực lo lắng đến có quầng thâm mắt.
Đang lúc này, Bạch Triệt đột nhiên thở dài.
"Chàng...... Vẫn muốn báo thù cho Ma tộc sao?" Thấy Bạch Triệt lộ ra vẻ tiếc nuối, lông thỏ Vân Thanh Thanh đều dựng lên, "Oan oan tương báo đến khi nào, nếu như xảy ra chiến sự, vậy trong vòng trăm năm Ma giới cùng Nhân giới sinh linh đồ thán."
Thấy hắn vẫn cứ không đáp, cô không nhịn được chui xuống dùng móng vuốt khều khều lòng bàn tay hắn hai cái.
Nếu như Bạch Triệt thật sự muốn cùng Nhân tộc khai chiến, vậy nhất định sẽ như nguyên tác, hai bên tử thương vô số, máu chảy thành sông, nếu thế thì nhiệm vụ của cô ở thế giới này coi như thất bại, cô cũng không thể tiếp tục ở lại.
Ngay lúc Vân Thanh Thanh khó chịu, Bạch Triệt lắc đầu, lại nâng cô lên, chóp mũi điểm trên mũi nhỏ cô một cái.
"Đồ ngốc, nàng gấp cái gì? Nàng biết là xưa nay ta đều không có cách nào từ chối bất kỳ yêu cầu gì của nàng mà." Bạch Triệt cưng chiều nhìn cô, rốt cuộc nhịn không được cười nhạt một tiếng.
Sở dĩ hắn để Nữ Ma Vương bố trí phòng ngự, chính là cố ý muốn Vân Thanh Thanh hiểu lầm hắn ủng hộ muốn cùng loài người khai chiến, hắn muốn nhìn dáng dấp bé nhỏ của Vân Thanh Thanh sốt ruột tức giận, còn muốn nhìn xem nàng mở miệng cầu xin hắn thế nào.
Mục đích của hắn đã đạt được, Vân Thanh Thanh thật sự sốt ruột.
Đáng tiếc, hắn không muốn làm nàng quá lo lắng, nhịn không được đáp ứng nàng ngăn cản chiến sự.
"Chàng đối với ta thật tốt!"
Vân Thanh Thanh kích động đến nhảy lên trong lòng bàn tay hắn, sau đó lại dùng móng vuốt ôm mặt hắn, đem môi dâng lên, hung hăng "chụt chụt" hắn một hồi.
Bạch Triệt cười đến mức mắt đều cong lên, cảm giác cùng thỏ hôn hôn...... Thật sự là làm cho người ta hết chỗ nói rồi.
Kỳ thực, Bạch Triệt không muốn khai chiến với Nhân tộc.
So với lãng phí thời gian khai chến với Nhân tộc, hắn càng muốn ở bên Vân Thanh Thanh nhiều hơn, ai biết được lúc nào nàng lại biến mất nữa chứ.
Hai người ở bên nhau tổng cộng ba kiếp, mỗi một kiếp kết thúc, nội tâm hắn đều tràn ngập không cam lòng, hận không thể tranh thủ thêm chút thời gian ở cùng nàng. Hết cách rồi, tuổi thọ nhân loại thực sự quá ngắn.
Kiếp này, hắn cũng nhờ có sinh mệnh dài đằng đẵng, đáng tiếc vẫn không đợi được nàng.
Nhớ tới ngày tháng cô quạnh một vạn năm mình ở Bạch Ngọc cung chờ nàng, Bạch Triệt lòng vẫn còn sợ hãi, hận không thể ngay lập tức đánh đuổi toàn bộ những người không có liên quan quấy rầy bọn họ.
Giải quyết xong Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh từ trên giường nhảy xuống, nói với hắn: "Việc này cần Kỳ Dương hiệp trợ, chúng ta đi tìm hắn nói chuyện."
Kỳ Dương thân là nam chính, cũng gánh vác sứ mệnh giữ gìn hòa bình, không thể lãng phí được.
"Được."
Bạch Triệt từ trước đến nay luôn khoan dung với cô, lập tức đồng ý.
Kỳ Dương đang ở tiền điện nghỉ ngơi, thấy Vân Thanh Thanh cùng Bạch Triệt đi ra, hắn vội vàng tiến đến, lo lắng không thôi nói: "Sư huynh, ta phải làm sao huynh mới có thể không khai chiến với Nhân tộc?"
Hắn thực sự không chịu được sư huynh cùng tông môn tự giết lẫn nhau, đến lúc đó hắn cũng không biết nên giúp ai mới tốt.
"Ta đáp ứng rồi." Bạch Triệt nhàn nhạt đáp lại.
"Kiếm tu Thiên Huyền Môn chúng ta đều là tính khí nóng nảy, nếu như đánh nhau nhất định sẽ tử thương vô số......" Kỳ Dương vừa rồi vẫn luôn suy nghĩ nên khuyên bảo Bạch Triệt như thế nào, hắn lải nhải không ngớt nói, đột nhiên, hắn phản ứng lại ý tứ của Bạch Triệt, "Sư huynh, huynh nói cái gì?"
"Ngươi quả nhiên là đồ ngốc, sư huynh ngươi nói không đối địch với Nhân tộc." Vân Thanh Thanh ngẩng đầu nói vơi Kỳ Dương.
"Việc này thật chứ?!" Kỳ Dương vừa mừng vừa sợ.
"Có câu một cây làm chẳng nên non, ngươi đến biên cảnh Ma giới một chuyến, khuyên bảo Thiên Huyền Môn không khai chiến với Ma tộc." Vân Thanh Thanh phân phối nhiệm vụ cho Kỳ Dương, Ma tộc không khai chiến với Nhân tộc, nhưng không có nghĩa là Nhân tộc đồng ý lắng lại chiến sự.
Bạch Triệt đồng ý không cùng Nhân tộc khai chiến, đã là nhượng bộ to lớn, Kỳ Dương vỗ ngực bảo đảm nói: "Sư huynh, ta sẽ toàn lực khuyên bảo sư phụ và sư tổ, để bọn họ không tiến công Ma tộc!"
Tuy rằng Kỳ Dương rất có tự tin, nhưng Vân Thanh Thanh ôm mười phần hoài nghi năng lực khuyên bảo của hắn.
Đáng tiếc, cô lại tạm thời không có cách nào nâng cao năng lực làm thuyết khách của Kỳ Dương, chỉ có thể để hắn trở về thử trước một lần.
"Đi đi."
Để Kỳ Dương xuất hành thuận lợi, không bị người Ma tộc gây khó dễ, Bạch Triệt đặc biệt lưu lại một đạo ấn ký cho hắn, còn tặng cho hắn một cái pháp khí phi hành cực phẩm.
"Đa tạ sư huynh!" Kỳ Dương cưỡi trên pháp khí mới, cao hứng rời đi.
Kỳ Dương đi rồi, Bạch Triệt lại truyền tin cho Nữ Ma Vương, để người Ma tộc chỉ phòng thủ không tấn công.
Nửa tháng sau, quả nhiên không ngoài dự liệu của Vân Thanh Thanh, năng lực thuyết khách của Kỳ Dương kém đến mức phạm quy, không chỉ không thành công ngăn cản Thiên Huyền Môn mở chiến, thập đại môn phái Nhân tộc trái lại kết thành đồng minh, quy mô lớn tiến công đến Ma giới, ở biên cảnh Ma giới nhiều lần gây rối.
Càng khiến Vân Thanh Thanh bất ngờ là, bọn họ lại bắt được một con tin đi ngang qua biên cảnh Ma giới - mẫu hậu của cô, Yêu Hậu.
Nhìn dáng vẻ Đồ Sơn Nhan sắp khóc đến nơi rồi, Vân Thanh Thanh mới nói một câu: "Thôi, hắn cũng là vì thức tỉnh chàng."
Trong nguyên tác, sau khi ám sát công chúa Yêu tộc thì Bạch Triệt bị ném đến Ma Uyên, thành công biến thành đại phản diện lớn nhất truyện, hôm nay xem ra việc này nhất định là do Đồ Sơn Nhan làm ra.
Đối với Đồ Sơn Nhan hai đời đều "Một lòng trung thành", Vân Thanh Thanh không biết nên khen hay chê hắn mới tốt nữa.
Thấy Vân Thanh Thanh không còn địch ý với Đồ Sơn Nhan nữa, sắc mặt Bạch Triệt hơi bớt giận, gật đầu với Đồ Sơn Nhan, ý tứ là việc này cứ tính như vậy trước đã.
Dù sao Đồ Sơn Nhan làm như thế cũng là vì mệnh lệnh của mình.
"Đa tạ biểu muội! Biểu muội thật sự là trạch tâm địa lương thiện." Đồ Sơn Nhan như được đại xá, nhanh chóng lùi về sau, nỗ lực giảm cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất.
Hết cách rồi, ai bảo Đồ Sơn tộc nhận được nhiệm vụ hố người như thế - độ hóa Bạch Triệt tái thế nhập ma.
Nếu như Bạch Triệt là Yêu tộc thì chẳng sao rồi, kết quả Bạch Triệt trực tiếp trở thành kiếm tu trảm yêu trừ ma, tâm tính còn cứng cỏi như vậy.
Muốn độ hóa người nhập ma so với hướng người thành tiên khó hơn rất nhiều, nhập ma có hai con đường, một là bị ma khí ăn mòn rơi vào ma đạo, hai là bị tâm ma khống chế rồi đoạ ma, Đồ Sơn Nhan không biết xấu hổ liều mạng, dùng cả hai cách, lúc này mới thành công dẫn Bạch Triệt vào ma đạo.
"Ta muốn hỏi một vấn đề." Vân Thanh Thanh hé môi, ngẩng đầu nhìn Bạch Triệt: "Vì sao chàng phải hạ lệnh cho Đồ Sơn tộc trùng sinh ma đạo ở đời này?"
Tu tiên không phải rất tốt sao, như vậy giá trị hắc hoá của hắn sẽ không tăng nữa.
Nghe vậy, Đồ Sơn Nhan cũng sửng sốt một chút, kỳ thực hắn cũng không hiểu tại sao Ma Vương phải để mình nhập ma lần nữa.
Theo lý mà nói, tư chất tu tiên của Bạch Triệt không tệ, tiếp tục tu luyện nhất định có thể phi thăng thành tiên.
Con ngươi Bạch Triệt hơi rủ xuống, lắc đầu: "Thời điểm tái thế, ta dường như bị mất rất nhiều ký ức, ta thậm chí không nhớ rõ tại sao lại tái thế......"
Tất cả mọi người rơi vào trầm tư.
Tái thế, nghĩa là thân thể kiếp trước chết đi, hồn phách một lần nữa vào luân hồi, thế nhưng phần lớn mọi người khi giao chiến, vì phòng ngừa kẻ địch quay trở lại thường sẽ tiêu diệt hồn phách của đối thủ.
Không biết Bạch Triệt dùng phương pháp gì, hồn phách thế mà thoát được, thành công chuyển thế, cuối cùng còn vào chính đạo trở thành kiếm tu.
Thế nhưng, hắn đến tột cùng làm sao biết trước được mình sẽ chết, còn sớm hạ lệnh cho Đồ Sơn tộc giúp mình chuyển thế một lần nữa sa vào ma đạo?
"Muốn biết rõ việc này, e rằng cần phải hỏi Nhân tộc một chút." Bạch Triệt nói.
Tất cả ký ức về chuyển thế trong đầu hắn trống rỗng, giống như là cố ý xóa đi, chỉ có những ký ức có liên quan đến Vân Thanh Thanh là vẫn còn.
Bạch Triệt nhìn Đồ Sơn Nhan, ra hiệu Đồ Sơn Nhan tiếp tục giải thích.
"Trong truyền thừa của Đồ Sơn tộc ghi chép chuyện này rất mơ hồ...... Tựa hồ là bị Nhân tộc nhúng tay vào." Đồ Sơn Nhan nỗ lực nhớ lại một phen, sau đó nói.
Nghe mọi người phân tích xong, Vân Thanh Thanh mơ hồ cảm thấy trí nhớ Bạch Triệt bị mất là điểm mấu chốt của toàn bộ sự kiện.
Từ quan hệ không chết không thôi giữa Bạch Triệt và Nhân tộc trong nguyên tác mà xem, nguyên nhân dẫn đến cái chết của hắn rất có khả năng liên quan đến Nhân tộc.
"Ma vương, Nhân tộc vẫn luôn có thù với Ma tộc, lần này ngài xuất thế, Nhân tộc nhất định sẽ tổ chức tiến công lớn." Nghe mọi người nhắc tới Nhân tộc, Nữ Ma Vương rốt cuộc lên tiếng, "Đệ tử khẩn cầu Ma vương chủ trì phòng ngự Ma giới, chúng ta nhân cơ hội này tấn công Nhân giới."
Nghe vậy, Bạch Triệt cụp mắt, lại vuốt vuốt lông tơ trên đầu Vân Thanh Thanh, lạnh nhạt nói: "Bây giờ ngươi mới là chủ của Ma giới, việc này nên do ngươi làm chủ."
"Vâng, vâng." Nữ Ma Vương thấp thỏm bất an đáp lại, tuy rằng nàng không biết Bạch Triệt liệu có gia nhập chiến trường hay không, nhưng mà xem thái độ thì chí ít cũng không phản đối đối địch với Nhân tộc.
"Đồ Sơn tộc sẽ gia nhập Ma tộc, cùng Ma tộc kháng địch." Đồ Sơn Nhan đầy mặt đều viết chữ hưng phấn, lúc này Đồ Sơn tộc bọn hắn cần phải làm một vố lớn, ở trước mặt Ma vương biểu hiện thật tốt một phen.
Nghe hai người đối diện đã bắt đầu thương lượng đến việc chiến đấu với Nhân tộc, Kỳ Dương không nhịn được chen lời nói: "Sư huynh, sư phụ, sư tổ từ nhỏ đối với huynh vô cùng tốt, huynh thật sự đồng ý đối địch với bọn họ sao?"
Không ngờ Kỳ Dương dùng thân phận của mình đánh bài tình cảm, Nữ Ma Vương cả giận nói: "Ma vương vốn là Ma nhân, Nhân tộc các ngươi cùng Ma Vương chuyển thế không thoát khỏi liên quan, một chút ân này liền vọng tưởng Ma tộc buông tha Nhân tộc sao? Lại nói, lần này khai chiến không phải do chúng ta quyết định, ngươi không ngại thì đến biên giới coi một chút, cuối cùng xem coi là ai muốn động thủ trước."
Nghe vậy, sắc mặt Kỳ Dương trắng nhợt, dựa theo tính ghét ác từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Môn, sau khi nhìn thấy thiên tượng Ma Vương xuất thế, người đầu tiên thảo phạt chính là bọn họ......
Kỳ Dương vô cùng ảo não.
Các bên cãi vã đến cuối cùng rồi chán ghét nhìn nhau.
Nữ Ma Vương còn muốn bố trí phòng ngự biên giới nên liền rời khỏi Ma Uyên trước, về phần Đồ Sơn Nhan, hắn còn muốn tập kết Đồ Sơn tộc trợ giúp Ma tộc, cũng phải rời khỏi Ma Uyên.
"Sư huynh, ta có thể tạm thời lưu lại trước không?" Kỳ Dương còn có chủ ý muốn thuyết phục Bạch Triệt cho nên không muốn rời đi.
"Có thể." Bạch Triệt gật đầu, Kỳ Dương nhiều năm qua vẫn là huynh đệ của hắn, nói là huynh đệ ruột cũng không quá, coi như hắn là nhân tộc, Bạch Triệt cũng nhịn xuống tâm tư đối phó hắn.
"Đa tạ sư huynh." Dưới ánh nhìn ghen tị của Đồ Sơn Nhan, Kỳ Dương tùy tiện ngồi xuống.
Đợi đến khi mọi người tản đi, xung quanh rốt cuộc cũng thanh tịnh.
Bạch Triệt đi vào trong tẩm điện, cẩn thận đặt Vân Thanh Thanh lên giường, đưa tay điểm cái mũi nhỏ của cô, hỏi: "Nàng có tâm sự?"
Vân Thanh Thanh ngẩng đầu lên, nghĩ thầm, hắn nhìn mặt thỏ mà cũng có thể nhìn ra sao?
"Phải." Vân Thanh Thanh không che giấu tâm tình của mình, đôi mắt thỏ nhỏ nhắn trừng hắn, nói thẳng, "Nếu chàng đã nhớ rõ chuyện mấy kiếp trước, thì nên biết ta muốn làm gì."
Bạch Triệt ngồi ở cạnh giường, khóe miệng cong lên: "Ta đương nhiên biết."
Thật ra, trước khi hắn tái thế thì vẫn luôn suy nghĩ mục đích của Vân Thanh Thanh.
Nếu như nói một thế giới, hai thế giới, hành vi cứu vớt hắn là xuất phát từ ngẫu nhiên, nhưng ba thế giới liên tiếp, nàng dường như đều cố ý dẫn mình đi lên con đường chính đạo, giúp hắn đạt được cuộc sống viên mãn, thông minh như hắn, sau khi khôi phục tất cả ký ức kiếp trước liền phát hiện ra không thích hợp.
Hắn gãi cằm thỏ nhỏ, nói: "Nàng nói trước đi, mục đích thật sự của nàng là gì?"
"A, cái này không thể giải thích được, thế nhưng chàng phải biết, ta là vì muốn ở bên chàng." Hệ thống có quy tắc bảo mật, nếu như Vân Thanh Thanh nói ra nhiệm vụ hệ thống, cô sẽ bị trừng phạt điện giật.
"Được rồi." Nàng không muốn trả lời, Bạch Triệt cũng không muốn tra cứu tiếp, liền nói, "Kiếp này nàng tới tìm ta, cũng là vì muốn ngăn ta giết người."
Chàng đều đoán được rồi?
Nói đúng ra thì mục đích thực sự của Vân Thanh Thanh là ngăn cản hắn phá hoại hòa bình thế giới.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Vân Thanh Thanh, Bạch Triệt cười nói: "Nàng còn muốn ta ngăn cản cuộc chiến này?"
Vân Thanh Thanh gật gù, le lưỡi một cái, người này thực sự là quá thông minh, cô muốn cái gì hắn đều biết hết.
Nói chuyện với Bạch Triệt khôi phục ký ức kiếp trước thiệt dễ dàng, nhớ năm đó cô vì ngăn cản độc y Lâm Triệt giết người mà mỗi ngày lao lực lo lắng đến có quầng thâm mắt.
Đang lúc này, Bạch Triệt đột nhiên thở dài.
"Chàng...... Vẫn muốn báo thù cho Ma tộc sao?" Thấy Bạch Triệt lộ ra vẻ tiếc nuối, lông thỏ Vân Thanh Thanh đều dựng lên, "Oan oan tương báo đến khi nào, nếu như xảy ra chiến sự, vậy trong vòng trăm năm Ma giới cùng Nhân giới sinh linh đồ thán."
Thấy hắn vẫn cứ không đáp, cô không nhịn được chui xuống dùng móng vuốt khều khều lòng bàn tay hắn hai cái.
Nếu như Bạch Triệt thật sự muốn cùng Nhân tộc khai chiến, vậy nhất định sẽ như nguyên tác, hai bên tử thương vô số, máu chảy thành sông, nếu thế thì nhiệm vụ của cô ở thế giới này coi như thất bại, cô cũng không thể tiếp tục ở lại.
Ngay lúc Vân Thanh Thanh khó chịu, Bạch Triệt lắc đầu, lại nâng cô lên, chóp mũi điểm trên mũi nhỏ cô một cái.
"Đồ ngốc, nàng gấp cái gì? Nàng biết là xưa nay ta đều không có cách nào từ chối bất kỳ yêu cầu gì của nàng mà." Bạch Triệt cưng chiều nhìn cô, rốt cuộc nhịn không được cười nhạt một tiếng.
Sở dĩ hắn để Nữ Ma Vương bố trí phòng ngự, chính là cố ý muốn Vân Thanh Thanh hiểu lầm hắn ủng hộ muốn cùng loài người khai chiến, hắn muốn nhìn dáng dấp bé nhỏ của Vân Thanh Thanh sốt ruột tức giận, còn muốn nhìn xem nàng mở miệng cầu xin hắn thế nào.
Mục đích của hắn đã đạt được, Vân Thanh Thanh thật sự sốt ruột.
Đáng tiếc, hắn không muốn làm nàng quá lo lắng, nhịn không được đáp ứng nàng ngăn cản chiến sự.
"Chàng đối với ta thật tốt!"
Vân Thanh Thanh kích động đến nhảy lên trong lòng bàn tay hắn, sau đó lại dùng móng vuốt ôm mặt hắn, đem môi dâng lên, hung hăng "chụt chụt" hắn một hồi.
Bạch Triệt cười đến mức mắt đều cong lên, cảm giác cùng thỏ hôn hôn...... Thật sự là làm cho người ta hết chỗ nói rồi.
Kỳ thực, Bạch Triệt không muốn khai chiến với Nhân tộc.
So với lãng phí thời gian khai chến với Nhân tộc, hắn càng muốn ở bên Vân Thanh Thanh nhiều hơn, ai biết được lúc nào nàng lại biến mất nữa chứ.
Hai người ở bên nhau tổng cộng ba kiếp, mỗi một kiếp kết thúc, nội tâm hắn đều tràn ngập không cam lòng, hận không thể tranh thủ thêm chút thời gian ở cùng nàng. Hết cách rồi, tuổi thọ nhân loại thực sự quá ngắn.
Kiếp này, hắn cũng nhờ có sinh mệnh dài đằng đẵng, đáng tiếc vẫn không đợi được nàng.
Nhớ tới ngày tháng cô quạnh một vạn năm mình ở Bạch Ngọc cung chờ nàng, Bạch Triệt lòng vẫn còn sợ hãi, hận không thể ngay lập tức đánh đuổi toàn bộ những người không có liên quan quấy rầy bọn họ.
Giải quyết xong Bạch Triệt, Vân Thanh Thanh từ trên giường nhảy xuống, nói với hắn: "Việc này cần Kỳ Dương hiệp trợ, chúng ta đi tìm hắn nói chuyện."
Kỳ Dương thân là nam chính, cũng gánh vác sứ mệnh giữ gìn hòa bình, không thể lãng phí được.
"Được."
Bạch Triệt từ trước đến nay luôn khoan dung với cô, lập tức đồng ý.
Kỳ Dương đang ở tiền điện nghỉ ngơi, thấy Vân Thanh Thanh cùng Bạch Triệt đi ra, hắn vội vàng tiến đến, lo lắng không thôi nói: "Sư huynh, ta phải làm sao huynh mới có thể không khai chiến với Nhân tộc?"
Hắn thực sự không chịu được sư huynh cùng tông môn tự giết lẫn nhau, đến lúc đó hắn cũng không biết nên giúp ai mới tốt.
"Ta đáp ứng rồi." Bạch Triệt nhàn nhạt đáp lại.
"Kiếm tu Thiên Huyền Môn chúng ta đều là tính khí nóng nảy, nếu như đánh nhau nhất định sẽ tử thương vô số......" Kỳ Dương vừa rồi vẫn luôn suy nghĩ nên khuyên bảo Bạch Triệt như thế nào, hắn lải nhải không ngớt nói, đột nhiên, hắn phản ứng lại ý tứ của Bạch Triệt, "Sư huynh, huynh nói cái gì?"
"Ngươi quả nhiên là đồ ngốc, sư huynh ngươi nói không đối địch với Nhân tộc." Vân Thanh Thanh ngẩng đầu nói vơi Kỳ Dương.
"Việc này thật chứ?!" Kỳ Dương vừa mừng vừa sợ.
"Có câu một cây làm chẳng nên non, ngươi đến biên cảnh Ma giới một chuyến, khuyên bảo Thiên Huyền Môn không khai chiến với Ma tộc." Vân Thanh Thanh phân phối nhiệm vụ cho Kỳ Dương, Ma tộc không khai chiến với Nhân tộc, nhưng không có nghĩa là Nhân tộc đồng ý lắng lại chiến sự.
Bạch Triệt đồng ý không cùng Nhân tộc khai chiến, đã là nhượng bộ to lớn, Kỳ Dương vỗ ngực bảo đảm nói: "Sư huynh, ta sẽ toàn lực khuyên bảo sư phụ và sư tổ, để bọn họ không tiến công Ma tộc!"
Tuy rằng Kỳ Dương rất có tự tin, nhưng Vân Thanh Thanh ôm mười phần hoài nghi năng lực khuyên bảo của hắn.
Đáng tiếc, cô lại tạm thời không có cách nào nâng cao năng lực làm thuyết khách của Kỳ Dương, chỉ có thể để hắn trở về thử trước một lần.
"Đi đi."
Để Kỳ Dương xuất hành thuận lợi, không bị người Ma tộc gây khó dễ, Bạch Triệt đặc biệt lưu lại một đạo ấn ký cho hắn, còn tặng cho hắn một cái pháp khí phi hành cực phẩm.
"Đa tạ sư huynh!" Kỳ Dương cưỡi trên pháp khí mới, cao hứng rời đi.
Kỳ Dương đi rồi, Bạch Triệt lại truyền tin cho Nữ Ma Vương, để người Ma tộc chỉ phòng thủ không tấn công.
Nửa tháng sau, quả nhiên không ngoài dự liệu của Vân Thanh Thanh, năng lực thuyết khách của Kỳ Dương kém đến mức phạm quy, không chỉ không thành công ngăn cản Thiên Huyền Môn mở chiến, thập đại môn phái Nhân tộc trái lại kết thành đồng minh, quy mô lớn tiến công đến Ma giới, ở biên cảnh Ma giới nhiều lần gây rối.
Càng khiến Vân Thanh Thanh bất ngờ là, bọn họ lại bắt được một con tin đi ngang qua biên cảnh Ma giới - mẫu hậu của cô, Yêu Hậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.