Chương 33: Công Chúa Điện Hạ 16
Đại Bạch Nha Nha Nha
15/12/2023
Thanh âm hắn nói chuyện tuy rằng đè thấp, nhưng Lư Xảo Nhan cùng nam chủ Kiều Nhạc ở gần bọn họ đều nghe thấy được. Thấy bộ dáng Lư Xảo Nhan cưỡng ép tức giận mắt hạnh phun hỏa Hành Ngọc có chút bất đắc dĩ, lại còn đưa mỹ nam tử……
Hành Ngọc cảm thấy nàng có nghĩa vụ đem chuyện này báo cho Anh Quốc Công.
Hành Ngọc trừng mắt nhìn Phó Vấn một cái ý bảo hắn câm miệng, làm khẩu hình “xin lỗi”.
Người muốn lấy lòng Ninh Vinh công chúa rất nhiều, các gia tộc đều muốn đưa con cháu không kế thừa gia nghiệp tới chơi cùng Ninh Vinh công chúa, nhưng cũng không phải ai đều có thể được ở lại.
Nàng không thể nói vốn đã không tiện, cho nên mấy người này dần dà luyện ra kỹ năng đọc khẩu hình, lại còn muốn cùng nàng bồi dưỡng ra một chút ăn ý, ít nhất một ánh mắt, mạch não đối phương cũng đã tiếp nhận được.
Phó Vấn cũng biết lời mình vừa nói đắc tội với nhiều người, chỉ là hắn bị Lư Xảo Nhan làm xuống đài không được, mới cứng rắn không xin lỗi. Hiện tại Hành Ngọc nói như vậy, hắn cũng thuận theo bậc thang này xin lỗi các học sinh chung quanh.
Hắn nói xin lỗi xong đám đông vây quanh vốn còn cảm kích cũng dần dần tản ra, dù sao công chúa đương triều ở chỗ này, bọn họ vây quanh vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì có giải thích cũng không rõ.
Hành Ngọc đứng tại chỗ, ý vị dạt dào đánh giá Kiều Nhạc vài lần. Đột nhiên từ bên hông lấy xuống một ngọc bài, một phen ném qua.
Kiều Nhạc theo bản năng tiếp được, mở ra xem, hơi ngơ ngẩn.
Khi giương mắt nhìn, vừa lúc đối diện với Hành Ngọc mỉm cười.
Hắn đã hiểu ý, tuy không biết Hành Ngọc là từ đâu biết được những việc này, nhưng Kiều Nhạc không có từ chối, trực tiếp cúi xuống hành lễ, “Đa tạ công chúa khẳng khái tương trợ.”
Bất quá là chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi.
Trong nguyên tác trước kỳ thi mùa xuân tuôn ra vụ ám học sinh cùng nhau dự thi bị mưu sát, học sinh bị mưu sát đúng lúc cùng trường với Kiều Nhạc, tuy rằng quan hệ hai người chẳng ra sao, nhưng bởi vì chuyện này liên lụy đến hắn, Kiều Nhạc trong khoảng thời gian này không thể ôn tập tốt, vẫn luôn ở tình huống điều tra nỗ lực phá án.
Hành Ngọc cảm thấy nàng có nghĩa vụ đem chuyện này báo cho Anh Quốc Công.
Hành Ngọc trừng mắt nhìn Phó Vấn một cái ý bảo hắn câm miệng, làm khẩu hình “xin lỗi”.
Người muốn lấy lòng Ninh Vinh công chúa rất nhiều, các gia tộc đều muốn đưa con cháu không kế thừa gia nghiệp tới chơi cùng Ninh Vinh công chúa, nhưng cũng không phải ai đều có thể được ở lại.
Nàng không thể nói vốn đã không tiện, cho nên mấy người này dần dà luyện ra kỹ năng đọc khẩu hình, lại còn muốn cùng nàng bồi dưỡng ra một chút ăn ý, ít nhất một ánh mắt, mạch não đối phương cũng đã tiếp nhận được.
Phó Vấn cũng biết lời mình vừa nói đắc tội với nhiều người, chỉ là hắn bị Lư Xảo Nhan làm xuống đài không được, mới cứng rắn không xin lỗi. Hiện tại Hành Ngọc nói như vậy, hắn cũng thuận theo bậc thang này xin lỗi các học sinh chung quanh.
Hắn nói xin lỗi xong đám đông vây quanh vốn còn cảm kích cũng dần dần tản ra, dù sao công chúa đương triều ở chỗ này, bọn họ vây quanh vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì có giải thích cũng không rõ.
Hành Ngọc đứng tại chỗ, ý vị dạt dào đánh giá Kiều Nhạc vài lần. Đột nhiên từ bên hông lấy xuống một ngọc bài, một phen ném qua.
Kiều Nhạc theo bản năng tiếp được, mở ra xem, hơi ngơ ngẩn.
Khi giương mắt nhìn, vừa lúc đối diện với Hành Ngọc mỉm cười.
Hắn đã hiểu ý, tuy không biết Hành Ngọc là từ đâu biết được những việc này, nhưng Kiều Nhạc không có từ chối, trực tiếp cúi xuống hành lễ, “Đa tạ công chúa khẳng khái tương trợ.”
Bất quá là chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi.
Trong nguyên tác trước kỳ thi mùa xuân tuôn ra vụ ám học sinh cùng nhau dự thi bị mưu sát, học sinh bị mưu sát đúng lúc cùng trường với Kiều Nhạc, tuy rằng quan hệ hai người chẳng ra sao, nhưng bởi vì chuyện này liên lụy đến hắn, Kiều Nhạc trong khoảng thời gian này không thể ôn tập tốt, vẫn luôn ở tình huống điều tra nỗ lực phá án.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.