Chương 47: Công Chúa Điện Hạ 30
Đại Bạch Nha Nha Nha
03/02/2024
Cho nên Hồng Tụ lúc này nhỏ giọng mở miệng nhắc nhở nói: “Công chúa, này không hợp lễ.”
Hành Ngọc mới phản ứng lại. Nàng cảm thấy mình có thanh danh thích mỹ nhân, thật ra không thèm để ý chuyện này, lại quên mất nàng không thèm để ý, Kiều Nhạc không thèm để ý lại tương đối khó khăn.
Hoàng Thượng sẽ không phái thị vệ cho Kiều Nhạc. Dù sao loại thời điểm ông ấy tính toán để Kiều Nhạc ném đá dò đường, ông ấy tự nhiên không biểu lộ ra bất kỳ thái độ thiên vị gì trong đó.
Nhưng tình huống Kiều Nhạc hiện tại lại không tốt, nếu không chú ý một chút sợ là phải gặp chuyện trước khi giải quyết xong sự tình.
Hành Ngọc suy nghĩ, viết một phong thơ cho Diệp gia nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu.
Diệp gia là tướng môn thế gia, hiện giờ thị vệ trong phủ phần lớn là từ binh lính đánh trận năm đó, binh lính trải qua chiến hỏa so với Kim Ngô Vệ trưởng thành trong hoàn cảnh an nhàn còn lợi hại hơn vài phần.
Hành Ngọc viết thư cho Diệp phủ phái mấy thị vệ qua đi tới phủ Kiều Nhạc bảo hộ hắn.
Người truyền thư không ngừng đẩy nhanh tốc độ cuối cùng trước ban đêm đuổi tới Diệp phủ, đem thư trình lên. Gia chủ Diệp gia, Diệp lão tướng quân hơn tuổi 60 xem xong thư lại thở dài, ngược lại đem thư đưa cho nhi tử.
Diệp Niên sau khi xem xong thư thì nhíu mày, “Nếu chúng ta thật sự cho người đi, chẳng phải là phải đắc tội rất nhiều quan viên sao.”
Diệp lão tướng quân nhìn trưởng tử một cái lại nói: “Diệp phủ chúng ta, chỉ trung thành Thánh Thượng.”
Diệp phủ được phong quốc công, lại có một vị Hoàng Hậu, nếu nắm trọng binh, còn cùng quan viên trong triều có liên lụy cấu kết, sợ là Hoàng Thượng khó mà để yên cho Diệp phủ.
Diệp Niên rùng mình, lập tức chắp tay.
“Ninh Vinh công chúa thỉnh cầu……” Diệp Niên thấy lão phụ thân nhắm mắt lại bất động thanh sắc, cẩn thận mở miệng hỏi.
“Đáp ứng đi.” Diệp lão tướng quân mở mắt ra, trong mắt hiện lên sắc bén. Ông ấy đem thư đưa tới trên ánh nến, nhìn ngọn lửa từng chút đem tờ giấy đốt cháy, một trận gió thổi quá, tro tàn bay nất tung tích.
“Thiên hạ này, chung quy vẫn là thiên hạ của người trẻ tuổi.”
Hành Ngọc mới phản ứng lại. Nàng cảm thấy mình có thanh danh thích mỹ nhân, thật ra không thèm để ý chuyện này, lại quên mất nàng không thèm để ý, Kiều Nhạc không thèm để ý lại tương đối khó khăn.
Hoàng Thượng sẽ không phái thị vệ cho Kiều Nhạc. Dù sao loại thời điểm ông ấy tính toán để Kiều Nhạc ném đá dò đường, ông ấy tự nhiên không biểu lộ ra bất kỳ thái độ thiên vị gì trong đó.
Nhưng tình huống Kiều Nhạc hiện tại lại không tốt, nếu không chú ý một chút sợ là phải gặp chuyện trước khi giải quyết xong sự tình.
Hành Ngọc suy nghĩ, viết một phong thơ cho Diệp gia nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu.
Diệp gia là tướng môn thế gia, hiện giờ thị vệ trong phủ phần lớn là từ binh lính đánh trận năm đó, binh lính trải qua chiến hỏa so với Kim Ngô Vệ trưởng thành trong hoàn cảnh an nhàn còn lợi hại hơn vài phần.
Hành Ngọc viết thư cho Diệp phủ phái mấy thị vệ qua đi tới phủ Kiều Nhạc bảo hộ hắn.
Người truyền thư không ngừng đẩy nhanh tốc độ cuối cùng trước ban đêm đuổi tới Diệp phủ, đem thư trình lên. Gia chủ Diệp gia, Diệp lão tướng quân hơn tuổi 60 xem xong thư lại thở dài, ngược lại đem thư đưa cho nhi tử.
Diệp Niên sau khi xem xong thư thì nhíu mày, “Nếu chúng ta thật sự cho người đi, chẳng phải là phải đắc tội rất nhiều quan viên sao.”
Diệp lão tướng quân nhìn trưởng tử một cái lại nói: “Diệp phủ chúng ta, chỉ trung thành Thánh Thượng.”
Diệp phủ được phong quốc công, lại có một vị Hoàng Hậu, nếu nắm trọng binh, còn cùng quan viên trong triều có liên lụy cấu kết, sợ là Hoàng Thượng khó mà để yên cho Diệp phủ.
Diệp Niên rùng mình, lập tức chắp tay.
“Ninh Vinh công chúa thỉnh cầu……” Diệp Niên thấy lão phụ thân nhắm mắt lại bất động thanh sắc, cẩn thận mở miệng hỏi.
“Đáp ứng đi.” Diệp lão tướng quân mở mắt ra, trong mắt hiện lên sắc bén. Ông ấy đem thư đưa tới trên ánh nến, nhìn ngọn lửa từng chút đem tờ giấy đốt cháy, một trận gió thổi quá, tro tàn bay nất tung tích.
“Thiên hạ này, chung quy vẫn là thiên hạ của người trẻ tuổi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.