Chương 49: Chung Giường!
Đào Hoa Lộ
02/10/2022
nhóm dịch: bánh bao
Tạ Khải Minh đã tắm rửa, mặc quần đùi bốn góc làm từ áo may ô, tóc anh vẫn hơi nhỏ giọt, cả người nóng hổi bốc hơi, khí thế mạnh mẽ.
Vóc người anh cao lớn, lúc đi tới, tầm mắt Lâm Khê vừa vặn dừng ở bên hông anh, nhịn không được nhìn trộm một chút, kết quả ánh mắt như bị bỏng sợ tới mức nhanh chóng co rụt lại về.
Cô thực sự không thích ngủ với một người đàn ông xa lạ!
Chân dài Tạ Khải Minh bước lên giường, đặt gối đầu nằm bên ngoài cô, dáng vẻ hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối.
Lâm Khê lặng lẽ nhường đường.
Cái giường này cũng không đủ rộng rãi, với vóc dáng cao lớn của anh, ban ngày nhìn rất cao, bây giờ nằm xuống sau đó nhìn thấy càng cao, hơn nữa bả vai anh rất rộng, hai cánh tay cường tráng, sau khi nằm thẳng chiếm hơn phân nửa vị trí.
Lâm Khê dịch vào bên trong, nhưng vẫn không thể tránh khỏi đụng phải khuỷu tay anh, cô lập tức né tránh như bị bỏng.
Tạ Khải Minh đột nhiên xoay người, đầu gối lên cánh tay trái, nghiêng người nhìn cô: “Cô sợ cái gì?”
Lâm Khê nuốt nước bọt, miệng cứng rắn nói: “Tôi sẽ sợ à?”
Ngay cả xuyên không tôi còn không sợ, tôi sẽ sợ anh sao?
Cô nằm xuống quay lưng lại với anh, ra hiệu cho anh, “Tắt đèn đi.”
Tạ Khải Minh lại không nhúc nhích, anh từ phía sau không kiêng nể gì mà đánh giá cô, cơ thể mềm mại của thiếu nữ linh lung, đường cong từ bả vai đi xuống, đợi đến thắt lưng tinh tế liền sụp xuống, sau đó lại câu lên ở hông, theo đường cong chân đi xuống.
Ánh mắt theo đường cong của cô nhìn qua, làm cho anh cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Lúc trước còn chán ghét người phụ nữ này không chịu nổi, nhìn còn chẳng muốn nhìn, thậm chí lúc cô nhảy xuống anh cũng chỉ theo bản năng giữ chặt cô lại, lúc này anh lại...
Anh hơi nhíu mày, xoay người sang bên khác.
Động tĩnh xoay người của anh có chút lớn, mang theo ý tứ quyết tuyệt nào đó.
Lâm Khê nghe ra, âm thầm cảm thấy may mắn vì anh không động tay động chân với mình, chờ ngày mai cô có thể nói thẳng thắn rằng anh đã ngủ xong rồi, cô không nợ anh nữa?
Ban đầu bởi vì Tạ Khải Minh nằm bên cạnh khiến cô khẩn trương đến không ngủ được, sau đó nhìn anh vô cùng quy củ, nằm bên ngoài không nhúc nhích, Lâm Khê cũng không khẩn trương rất nhanh liền ngủ.
Tạ Khải Minh có lịch trình nghiêm ngặt của riêng mình, có lúc huấn luyện từ bốn giờ, lúc nghỉ phép cũng sẽ tỉnh lại từ bốn giờ rưỡi đến năm giờ.
Tạ Khải Minh đã tắm rửa, mặc quần đùi bốn góc làm từ áo may ô, tóc anh vẫn hơi nhỏ giọt, cả người nóng hổi bốc hơi, khí thế mạnh mẽ.
Vóc người anh cao lớn, lúc đi tới, tầm mắt Lâm Khê vừa vặn dừng ở bên hông anh, nhịn không được nhìn trộm một chút, kết quả ánh mắt như bị bỏng sợ tới mức nhanh chóng co rụt lại về.
Cô thực sự không thích ngủ với một người đàn ông xa lạ!
Chân dài Tạ Khải Minh bước lên giường, đặt gối đầu nằm bên ngoài cô, dáng vẻ hoàn toàn không cho cô cơ hội từ chối.
Lâm Khê lặng lẽ nhường đường.
Cái giường này cũng không đủ rộng rãi, với vóc dáng cao lớn của anh, ban ngày nhìn rất cao, bây giờ nằm xuống sau đó nhìn thấy càng cao, hơn nữa bả vai anh rất rộng, hai cánh tay cường tráng, sau khi nằm thẳng chiếm hơn phân nửa vị trí.
Lâm Khê dịch vào bên trong, nhưng vẫn không thể tránh khỏi đụng phải khuỷu tay anh, cô lập tức né tránh như bị bỏng.
Tạ Khải Minh đột nhiên xoay người, đầu gối lên cánh tay trái, nghiêng người nhìn cô: “Cô sợ cái gì?”
Lâm Khê nuốt nước bọt, miệng cứng rắn nói: “Tôi sẽ sợ à?”
Ngay cả xuyên không tôi còn không sợ, tôi sẽ sợ anh sao?
Cô nằm xuống quay lưng lại với anh, ra hiệu cho anh, “Tắt đèn đi.”
Tạ Khải Minh lại không nhúc nhích, anh từ phía sau không kiêng nể gì mà đánh giá cô, cơ thể mềm mại của thiếu nữ linh lung, đường cong từ bả vai đi xuống, đợi đến thắt lưng tinh tế liền sụp xuống, sau đó lại câu lên ở hông, theo đường cong chân đi xuống.
Ánh mắt theo đường cong của cô nhìn qua, làm cho anh cảm thấy tim đập nhanh hơn.
Lúc trước còn chán ghét người phụ nữ này không chịu nổi, nhìn còn chẳng muốn nhìn, thậm chí lúc cô nhảy xuống anh cũng chỉ theo bản năng giữ chặt cô lại, lúc này anh lại...
Anh hơi nhíu mày, xoay người sang bên khác.
Động tĩnh xoay người của anh có chút lớn, mang theo ý tứ quyết tuyệt nào đó.
Lâm Khê nghe ra, âm thầm cảm thấy may mắn vì anh không động tay động chân với mình, chờ ngày mai cô có thể nói thẳng thắn rằng anh đã ngủ xong rồi, cô không nợ anh nữa?
Ban đầu bởi vì Tạ Khải Minh nằm bên cạnh khiến cô khẩn trương đến không ngủ được, sau đó nhìn anh vô cùng quy củ, nằm bên ngoài không nhúc nhích, Lâm Khê cũng không khẩn trương rất nhanh liền ngủ.
Tạ Khải Minh có lịch trình nghiêm ngặt của riêng mình, có lúc huấn luyện từ bốn giờ, lúc nghỉ phép cũng sẽ tỉnh lại từ bốn giờ rưỡi đến năm giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.