Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần
Chương 112: Thế giới 4: Mạt Thế (23)
Su
22/05/2021
Huân Từ Liêm nhất thời không biết nên nói gì, đột nhiên, phía xa truyền đến tiếng va chạm mạnh
Lãnh Tử Nguyệt biến sắc, mày nhíu chặt lại, nhanh chóng chạy về hướng phát ra tiếng động
Huân Từ Liêm nhìn theo bóng lưng của anh, một lát sau cũng nhấc chân theo sau
Vì đã bị lộ chuyện dị năng không gian, Lãnh Tử Nguyệt liền ngang nhiên lôi Nguyệt Sinh kiếm ra, cả người đầy sát khí phi về phía trước
Lãnh Nhược Hy vừa rồi chính là đi về hướng này, theo như những mô típ thường thấy thì chắc chắn sẽ có quái khủng tìm đến nữ chủ rồi nam chủ sẽ chạy đến cứu, nhưng thật đáng tiếc, anh là người rất có sở thích đi đoạt đất diễn của người khác, vậy nên đành ủy khuất nam chủ rồi
Nhìn về phía trước, quả nhiên có một sinh vật to lớn đen xì xì đang tạo thế chuẩn bị tấn công, mà Lãnh Nhược Hy lại đang nằm dưới đất, cả người đầy chật vật
Ngay lúc con quái vật đó đánh đến, Lãnh Tử Nguyệt cũng đã xuất hiện trước mặt Lãnh Nhược Hy, anh xoay một vòng, đỡ lấy eo cô rồi nhảy sang bên cạnh, khiến móng vuốt của nó bị đánh hụt
Con mồi sắp tới miệng lại chạy mất, con quái vật tức giận, ngay lập tức tiếp tục tấn công
" Anh hai, con tang thi này rất mạnh, ít nhất đã hơn cấp một "
Lãnh Tử Nguyệt có chút kinh ngạc, nhưng không phải là vì cấp bậc của nó
" Cái gì? Nó là tang thi sao, anh còn tưởng là quái vật nhân tạo từ đâu chui ra "
Nói xong anh còn không quên bình luận một câu
" Thật xấu! "
Lãnh Nhược Hy: "......"
Huân Từ Liêm vừa tới: "....."
Lãnh Tử Nguyệt một lần nữa tránh thoát khỏi đợt tấn công của tang thi, liền đẩy Lãnh Nhược Hy về phía Huân Từ Liêm, hướng y cười cười
" Bảo vệ con bé cho thật tốt, tí tôi cho ăn kẹo "
Huân Từ Liêm: "......." còn nói nữa tôi lập tức hợp tác cùng con tang thi tiêu diệt cậu
Đến khi một đợt tấn công nữa của tang thi ập tới, ba người liền không còn tiếp tục đùa cợt nữa, trong nháy mắt, Lãnh Tử Nguyệt liền tiến vào trong trạng thái chiến đấu
Anh phi người lên, vung kiếm lên chặn lại móng vuốt tang thi, nhìn đến da dẻ đen xì sần sùi nhớp nháp của tang thi, da gà da vịt Lãnh Tử Nguyệt nổi hết cả lên, nhanh chóng tách ra
Tiếp theo chính là anh né, nó truy, lợi thế dường như nghiêng về phía tang thi xấu xí kia
Huân Từ Liêm từ đầu đến cuối đều chăm chú nhìn anh, đột nhiên lên tiếng hỏi
" Các người đều được huấn luyện từ nhỏ sao? "
Lãnh Nhược Hy cũng khá kinh ngạc vì khả năng chiến đấu của Lãnh Tử Nguyệt, vốn còn đang nghi hoặc thì nghe thấy câu hỏi của Huân Từ Liêm
Suy nghĩ một lúc, cô vẫn thừa nhận: " Ừm "
Quả thực đúng là Lãnh gia có truyền thống sẽ huấn luyện cho con cháu từ nhỏ, Lãnh Tử Nguyệt cùng Lãnh An Vy cũng đã từng như vậy, nhưng chưa huấn luyện bao lâu thì đã sảy ra vụ bắt cóc, sức khỏe của anh cũng không chịu nổi với cường độ luyện tập nữa nên phải từ bỏ
Lãnh Nhược Hy sau khi tiến vào Lãnh gia cũng được đặc huấn, khả năng chiến đấu cũng không kém nên mới sống được ở mạt thế đến mấy năm liền
Nhìn Lãnh Tử Nguyệt hiện tại mặc dù chưa từng trải qua mạt thế, nhưng những cử chỉ hành động của anh lại rất tùy ý, thậm chí còn có thể nói là bình tĩnh đối mặt, giết tang thi một cách dứt khoát, không chần chờ
Ngay cả Lãnh Nhược Hy cô khi đối mặt với chúng cũng không thể nào có tâm lý thoải mái được như thế, cô là người, khi đối mặt với nguy hiểm cũng sẽ căng thẳng, sợ hãi
Lãnh Nhược Hy nhìn gương mặt tuấn mĩ lạnh lùng kia, cảm thấy vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm, nhất thời thất thần
Lãnh Tử Nguyệt ở bên kia hết tránh lại né, suy nghĩ mãi vẫn không tìm ra cách để giết nó cho thỏa đáng, anh không muốn chạm vào nó, không muốn máu sẽ bắn vào người mình, dùng dị năng lại không được ngầu cho lắm nên từ nãy đến giờ vẫn tiến thoái lưỡng nan
Mãi cho đến lúc con tang thi dần mất kiên nhẫn, nó chuyển đối tượng sang hai người bên kia, phút chốc phóng người qua
Huân Từ Liêm vốn đã cảnh giác với nó, rất nhanh đã cùng Lãnh Nhược Hy phản ứng lại, chuẩn bị phản công
Nhưng lúc này, bóng hình Lãnh Tử Nguyệt chợt lóe lên rồi biến mất, sau đó bất thình lình xuất hiện phía sau con tang thi
Ánh mắt anh lạnh lùng, nói gì đó với nó, nhưng khi kiếm chém xuống, tiếng xé gió vang lên đã át đi giọng nói của anh, nhưng nếu để ý kĩ khẩu hình miệng của anh thì sẽ rõ, chính là: " Mày...động vào bọn họ thử xem "
Một nhát kiếm chém xuống liền chặt đứt một chân của nó, máu đen văng lên người Lãnh Tử Nguyệt làm cơ thể người thanh niên khẽ cứng đờ
Lãnh Tử Nguyệt gồng cả người lên để át đi sự khó chịu, tay nắm chặt thanh kiếm, đâm thật mạnh vào sinh vật đen xì trước mặt, mặc cho chất lỏng văng lên người mình, lấy đà cho cơ thể xoay một vòng quanh người nó
( Chính là cái kiểu Levi giết titan á, mà mình cũng chẳng biết miêu tả kiểu gì cho đúng luôn)
Đến khi anh đáp xuống đất, từng khúc thịt trên người tang thi cũng lần lượt rơi xuống
Chết rồi...
Không một ai nói gì, Lãnh Tử Nguyệt không động đậy, từ lúc đáp xuống như thế nào thì bây giờ vẫn vậy
Lãnh Nhược Hy phản ứng lại, tưởng anh bị thương, vội vàng chạy tới
Gương mặt thanh niên trắng bệch, chân mày nhíu chặt lại, cả người cứng đờ không nhúc nhích, khiến Lãnh Nhược Hy càng lo lắng
" Anh sao vậy? Bị thương chỗ nào hay sao? "
Lãnh Tử Nguyệt không nói gì, khuôn mặt khó coi đến cực điểm
Huân Từ Liêm liếc nhìn một lượt trên người anh, không thấy vết thương nào, một lúc sau mới như phát hiện ra điều gì đó, y bỗng dưng bật cười
" Vấn đề của cậu ấy,...hình như rất là nghiêm trọng đó "
Lãnh Tử Nguyệt biến sắc, mày nhíu chặt lại, nhanh chóng chạy về hướng phát ra tiếng động
Huân Từ Liêm nhìn theo bóng lưng của anh, một lát sau cũng nhấc chân theo sau
Vì đã bị lộ chuyện dị năng không gian, Lãnh Tử Nguyệt liền ngang nhiên lôi Nguyệt Sinh kiếm ra, cả người đầy sát khí phi về phía trước
Lãnh Nhược Hy vừa rồi chính là đi về hướng này, theo như những mô típ thường thấy thì chắc chắn sẽ có quái khủng tìm đến nữ chủ rồi nam chủ sẽ chạy đến cứu, nhưng thật đáng tiếc, anh là người rất có sở thích đi đoạt đất diễn của người khác, vậy nên đành ủy khuất nam chủ rồi
Nhìn về phía trước, quả nhiên có một sinh vật to lớn đen xì xì đang tạo thế chuẩn bị tấn công, mà Lãnh Nhược Hy lại đang nằm dưới đất, cả người đầy chật vật
Ngay lúc con quái vật đó đánh đến, Lãnh Tử Nguyệt cũng đã xuất hiện trước mặt Lãnh Nhược Hy, anh xoay một vòng, đỡ lấy eo cô rồi nhảy sang bên cạnh, khiến móng vuốt của nó bị đánh hụt
Con mồi sắp tới miệng lại chạy mất, con quái vật tức giận, ngay lập tức tiếp tục tấn công
" Anh hai, con tang thi này rất mạnh, ít nhất đã hơn cấp một "
Lãnh Tử Nguyệt có chút kinh ngạc, nhưng không phải là vì cấp bậc của nó
" Cái gì? Nó là tang thi sao, anh còn tưởng là quái vật nhân tạo từ đâu chui ra "
Nói xong anh còn không quên bình luận một câu
" Thật xấu! "
Lãnh Nhược Hy: "......"
Huân Từ Liêm vừa tới: "....."
Lãnh Tử Nguyệt một lần nữa tránh thoát khỏi đợt tấn công của tang thi, liền đẩy Lãnh Nhược Hy về phía Huân Từ Liêm, hướng y cười cười
" Bảo vệ con bé cho thật tốt, tí tôi cho ăn kẹo "
Huân Từ Liêm: "......." còn nói nữa tôi lập tức hợp tác cùng con tang thi tiêu diệt cậu
Đến khi một đợt tấn công nữa của tang thi ập tới, ba người liền không còn tiếp tục đùa cợt nữa, trong nháy mắt, Lãnh Tử Nguyệt liền tiến vào trong trạng thái chiến đấu
Anh phi người lên, vung kiếm lên chặn lại móng vuốt tang thi, nhìn đến da dẻ đen xì sần sùi nhớp nháp của tang thi, da gà da vịt Lãnh Tử Nguyệt nổi hết cả lên, nhanh chóng tách ra
Tiếp theo chính là anh né, nó truy, lợi thế dường như nghiêng về phía tang thi xấu xí kia
Huân Từ Liêm từ đầu đến cuối đều chăm chú nhìn anh, đột nhiên lên tiếng hỏi
" Các người đều được huấn luyện từ nhỏ sao? "
Lãnh Nhược Hy cũng khá kinh ngạc vì khả năng chiến đấu của Lãnh Tử Nguyệt, vốn còn đang nghi hoặc thì nghe thấy câu hỏi của Huân Từ Liêm
Suy nghĩ một lúc, cô vẫn thừa nhận: " Ừm "
Quả thực đúng là Lãnh gia có truyền thống sẽ huấn luyện cho con cháu từ nhỏ, Lãnh Tử Nguyệt cùng Lãnh An Vy cũng đã từng như vậy, nhưng chưa huấn luyện bao lâu thì đã sảy ra vụ bắt cóc, sức khỏe của anh cũng không chịu nổi với cường độ luyện tập nữa nên phải từ bỏ
Lãnh Nhược Hy sau khi tiến vào Lãnh gia cũng được đặc huấn, khả năng chiến đấu cũng không kém nên mới sống được ở mạt thế đến mấy năm liền
Nhìn Lãnh Tử Nguyệt hiện tại mặc dù chưa từng trải qua mạt thế, nhưng những cử chỉ hành động của anh lại rất tùy ý, thậm chí còn có thể nói là bình tĩnh đối mặt, giết tang thi một cách dứt khoát, không chần chờ
Ngay cả Lãnh Nhược Hy cô khi đối mặt với chúng cũng không thể nào có tâm lý thoải mái được như thế, cô là người, khi đối mặt với nguy hiểm cũng sẽ căng thẳng, sợ hãi
Lãnh Nhược Hy nhìn gương mặt tuấn mĩ lạnh lùng kia, cảm thấy vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm, nhất thời thất thần
Lãnh Tử Nguyệt ở bên kia hết tránh lại né, suy nghĩ mãi vẫn không tìm ra cách để giết nó cho thỏa đáng, anh không muốn chạm vào nó, không muốn máu sẽ bắn vào người mình, dùng dị năng lại không được ngầu cho lắm nên từ nãy đến giờ vẫn tiến thoái lưỡng nan
Mãi cho đến lúc con tang thi dần mất kiên nhẫn, nó chuyển đối tượng sang hai người bên kia, phút chốc phóng người qua
Huân Từ Liêm vốn đã cảnh giác với nó, rất nhanh đã cùng Lãnh Nhược Hy phản ứng lại, chuẩn bị phản công
Nhưng lúc này, bóng hình Lãnh Tử Nguyệt chợt lóe lên rồi biến mất, sau đó bất thình lình xuất hiện phía sau con tang thi
Ánh mắt anh lạnh lùng, nói gì đó với nó, nhưng khi kiếm chém xuống, tiếng xé gió vang lên đã át đi giọng nói của anh, nhưng nếu để ý kĩ khẩu hình miệng của anh thì sẽ rõ, chính là: " Mày...động vào bọn họ thử xem "
Một nhát kiếm chém xuống liền chặt đứt một chân của nó, máu đen văng lên người Lãnh Tử Nguyệt làm cơ thể người thanh niên khẽ cứng đờ
Lãnh Tử Nguyệt gồng cả người lên để át đi sự khó chịu, tay nắm chặt thanh kiếm, đâm thật mạnh vào sinh vật đen xì trước mặt, mặc cho chất lỏng văng lên người mình, lấy đà cho cơ thể xoay một vòng quanh người nó
( Chính là cái kiểu Levi giết titan á, mà mình cũng chẳng biết miêu tả kiểu gì cho đúng luôn)
Đến khi anh đáp xuống đất, từng khúc thịt trên người tang thi cũng lần lượt rơi xuống
Chết rồi...
Không một ai nói gì, Lãnh Tử Nguyệt không động đậy, từ lúc đáp xuống như thế nào thì bây giờ vẫn vậy
Lãnh Nhược Hy phản ứng lại, tưởng anh bị thương, vội vàng chạy tới
Gương mặt thanh niên trắng bệch, chân mày nhíu chặt lại, cả người cứng đờ không nhúc nhích, khiến Lãnh Nhược Hy càng lo lắng
" Anh sao vậy? Bị thương chỗ nào hay sao? "
Lãnh Tử Nguyệt không nói gì, khuôn mặt khó coi đến cực điểm
Huân Từ Liêm liếc nhìn một lượt trên người anh, không thấy vết thương nào, một lúc sau mới như phát hiện ra điều gì đó, y bỗng dưng bật cười
" Vấn đề của cậu ấy,...hình như rất là nghiêm trọng đó "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.