Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần
Chương 126: Thế giới 4: Mạt Thế (37)
Su
22/05/2021
Sau một lúc, Lãnh Nhược Hy dần buông Lãnh Tử Nguyệt ra, mình thì lùi về sau một bước
" Anh tỉnh lại từ bao giờ? Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa "
Lãnh Tử Nguyệt: " Anh mà còn nghỉ thêm nữa thì người cũng mọc rễ luôn rồi "
Nhìn hai người đã tách ra, Nguyên Hạo vốn muốn tiến lên từ lâu, ngay lập tức liền xông tới, cười cười vỗ vai anh
" Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi, có biết bọn này lo lắng thế nào không hả? "
Lãnh Tử Nguyệt bất đắc dĩ cười: " Tôi cũng không nghĩ tới mình lại yếu như vậy "
Huân Từ Liêm từ nãy đến giờ vẫn luôn im lặng, tầm mắt cẩn thận nhìn xung quanh một lượt rồi nói
" Ở đây không tiện, về trước rồi nói sau"
Tất cả cùng gật đầu rồi đi về căn nhà đang ở
" Đại ca, cứ để bọn họ đi như vậy sao? "
Tên dẫn đầu nhìn theo bóng lưng đoàn người rời đi mà nhíu mày
" Tạm thời bỏ qua cho hắn, sớm muộn gì tao cũng sẽ xả được mối hận này "
Bọn họ vừa trở về thì Nhậm Doanh cũng từ trong bếp đi ra, nhìn thấy mấy người họ, bà liền mỉm cười nói
" Về rồi sao? Cơm tôi nấu xong rồi, để tôi mang ra cho mọi người "
Nhìn một bàn ăn không thiếu rau thiếu thịt, Lãnh Tử Nguyệt liền biết bọn họ trải qua một tháng cũng không có mấy khó khăn
" Vật tư không phải đang ở chỗ tôi sao? Những thứ này là mọi người ra ngoài tìm sao? "
Huân Từ Liêm gật đầu: " Những ngày qua bọn tôi đã thành lập một đoàn đội, khi ra ngoài tiếp nhận nhiệm vụ liền tiện thể tìm được "
Lãnh Tử Nguyệt đột nhiên cúi đầu xuống
" Xin lỗi "
Mọi người đều khó hiểu, không biết vì sao tự dưng anh lại xin lỗi: " Tại sao? "
Lãnh Tử Nguyệt: " Là tôi làm vướng chân mọi người, còn hại mọi người có đồ ngon mà lại không thể ăn "
Dương Tử Ngạn bật cười: " Cậu nói cái gì vậy, nếu lúc đó không có cậu, chúng tôi đã bị đàn tang thi triều mần ra bã rồi "
Tần Lãng cũng gật đầu phụ họa: " Còn nữa, trong một tháng này khi làm nhiệm vụ, sức mạnh của bọn tôi cũng đã mạnh hơn rồi, tất cả đều đã cấp hai cao giai, riêng A Liêm, Tiểu Hy và Tử Ngạn là đã lên cấp ba sơ giai "
Lãnh Tử Nguyệt chớp chớp mắt kinh ngạc
" Vậy sao? "
Huân Từ Liêm nhàn nhạt nói: " Đúng vậy, vậy nên cậu không cần phải cảm thấy có lỗi "
Lãnh Tử Nguyệt ngay lập tức trở nên ỉu xìu: " Vậy giờ đây tôi chính là người yếu nhất nhóm sao? "
Lãnh Nhược Hy bất đắc dĩ cốc nhẹ lên đầu anh một phát
" Được rồi, đừng trưng bộ mặt đó ra nữa, ăn cơm thôi, thức ăn sắp nguội cả rồi "
Có thể là trước đây có Lãnh Tử Nguyệt cho nên người làm em gái Lãnh Nhược Hy đây có vẻ hơi mờ nhạt, nhưng sau khi Lãnh Tử Nguyệt hôn mê, Lãnh Nhược Hy liền có đất dụng võ, đi đến đâu, máu chảy đến đó, rõ ràng là một cô gái nhìn thì có vẻ mềm yếu, nhưng đến lúc động sát khí rồi thì ngay cả một đám đàn ông như bọn họ cũng phải sợ hãi, từ đó cả bọn cũng đã ngầm thừa nhận, cô cũng một phần là lão đại trong đội
Sau khi nghe Lãnh Nhược Hy nói vậy, cả đám lúc này mới ngoan ngoãn ngồi xuống, ăn cơm đến vui vẻ
Sau khi ăn uống xong, bọn họ liền tập trung bàn bạc kĩ lưỡng, quyết định ba ngày sau sẽ rời khỏi đây, tiếp tục lên đường đến thủ đô
Cả quãng đường này, nguy hiểm bọn họ gặp phải không ít, thậm trí là liên quan đến sinh tử cũng có, nhưng với tổ đội toàn những nhân vật ' khủng' thế này nên đều vi diệu mà hóa nguy thành an
Lãnh Tử Nguyệt cũng rất là nhàn nhã, bởi vì ngoài những tang thi có lực sát thương không cao ra thì đám người Lãnh Nhược Hy không cho anh đánh với những con có cấp độ mà bọn họ coi nó là nguy hiểm
Chuyện này đối với Lãnh Tử Nguyệt cũng không thành vấn đề gì, bởi vì anh vốn rất lười, lại ngại bẩn nên không cần làm gì là tốt nhất
Cứ như vậy, đến hơn hai tháng sau, cả đoàn đội đã đến được khu an toàn của thủ đô, sau khi đưa xong phí ra vào cũng chính là tinh hạch cùng vật tư, bọn họ liền chuẩn bị đi
Đúng lúc này, từ bên cạnh vang lên một tiếng gọi
" Đại thiếu gia, cậu có phải là Lãnh đại thiếu gia hay không? "
Lãnh Tử Nguyệt dừng chân nhìn lại, là một trong những quân nhân đang canh gác gọi anh lại
" Anh quen tôi sao? "
Người đàn ông quân nhân gật đầu
" Quả nhiên là cậu, thượng tướng đã lệnh cho chúng tôi đứng đây canh giữ, nếu thấy đại thiếu gia về phải lập tức báo với ngài ấy "
Lãnh Tử Nguyệt nhíu mày nghi hoặc: " Thượng tướng? Tôi có quen ai là là thượng tướng sao? "
Lời này vừa nói ra, Lãnh Tử Nguyệt liền bị một đống ánh mắt xung quanh đổ dồn vào nhìn
Lãnh Nhược Hy thở dài bất lực: " Thượng tướng chính là ba anh_Lãnh Hằng đó "
Lãnh Tử Nguyệt kinh ngạc 'A' một tiếng, chuyện này là anh không biết thật, trước giờ vốn không có ai nói cả, hệ thống cũng không có cập nhật đến luôn
Khẽ ho một tiếng, Lãnh Tử Nguyệt một lần nữa mỉm cười, nói:
" Vậy làm phiền anh thông báo với ông ấy một tiếng rằng, con trai Lãnh Tử Nguyệt...đã về___"
Nhìn người quân nhân rời đi, cả đội liền theo chỉ dẫn mà tiến vào khu cách ly
_________
Sắp phải thi giữa kì rồi, tuần sau là học ôn full tuần cả sáng lẫn chiều luôn...
Aaaaaaa!!! ( gào thét các thứ các thứ)
" Anh tỉnh lại từ bao giờ? Sao không nghỉ ngơi thêm chút nữa "
Lãnh Tử Nguyệt: " Anh mà còn nghỉ thêm nữa thì người cũng mọc rễ luôn rồi "
Nhìn hai người đã tách ra, Nguyên Hạo vốn muốn tiến lên từ lâu, ngay lập tức liền xông tới, cười cười vỗ vai anh
" Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi, có biết bọn này lo lắng thế nào không hả? "
Lãnh Tử Nguyệt bất đắc dĩ cười: " Tôi cũng không nghĩ tới mình lại yếu như vậy "
Huân Từ Liêm từ nãy đến giờ vẫn luôn im lặng, tầm mắt cẩn thận nhìn xung quanh một lượt rồi nói
" Ở đây không tiện, về trước rồi nói sau"
Tất cả cùng gật đầu rồi đi về căn nhà đang ở
" Đại ca, cứ để bọn họ đi như vậy sao? "
Tên dẫn đầu nhìn theo bóng lưng đoàn người rời đi mà nhíu mày
" Tạm thời bỏ qua cho hắn, sớm muộn gì tao cũng sẽ xả được mối hận này "
Bọn họ vừa trở về thì Nhậm Doanh cũng từ trong bếp đi ra, nhìn thấy mấy người họ, bà liền mỉm cười nói
" Về rồi sao? Cơm tôi nấu xong rồi, để tôi mang ra cho mọi người "
Nhìn một bàn ăn không thiếu rau thiếu thịt, Lãnh Tử Nguyệt liền biết bọn họ trải qua một tháng cũng không có mấy khó khăn
" Vật tư không phải đang ở chỗ tôi sao? Những thứ này là mọi người ra ngoài tìm sao? "
Huân Từ Liêm gật đầu: " Những ngày qua bọn tôi đã thành lập một đoàn đội, khi ra ngoài tiếp nhận nhiệm vụ liền tiện thể tìm được "
Lãnh Tử Nguyệt đột nhiên cúi đầu xuống
" Xin lỗi "
Mọi người đều khó hiểu, không biết vì sao tự dưng anh lại xin lỗi: " Tại sao? "
Lãnh Tử Nguyệt: " Là tôi làm vướng chân mọi người, còn hại mọi người có đồ ngon mà lại không thể ăn "
Dương Tử Ngạn bật cười: " Cậu nói cái gì vậy, nếu lúc đó không có cậu, chúng tôi đã bị đàn tang thi triều mần ra bã rồi "
Tần Lãng cũng gật đầu phụ họa: " Còn nữa, trong một tháng này khi làm nhiệm vụ, sức mạnh của bọn tôi cũng đã mạnh hơn rồi, tất cả đều đã cấp hai cao giai, riêng A Liêm, Tiểu Hy và Tử Ngạn là đã lên cấp ba sơ giai "
Lãnh Tử Nguyệt chớp chớp mắt kinh ngạc
" Vậy sao? "
Huân Từ Liêm nhàn nhạt nói: " Đúng vậy, vậy nên cậu không cần phải cảm thấy có lỗi "
Lãnh Tử Nguyệt ngay lập tức trở nên ỉu xìu: " Vậy giờ đây tôi chính là người yếu nhất nhóm sao? "
Lãnh Nhược Hy bất đắc dĩ cốc nhẹ lên đầu anh một phát
" Được rồi, đừng trưng bộ mặt đó ra nữa, ăn cơm thôi, thức ăn sắp nguội cả rồi "
Có thể là trước đây có Lãnh Tử Nguyệt cho nên người làm em gái Lãnh Nhược Hy đây có vẻ hơi mờ nhạt, nhưng sau khi Lãnh Tử Nguyệt hôn mê, Lãnh Nhược Hy liền có đất dụng võ, đi đến đâu, máu chảy đến đó, rõ ràng là một cô gái nhìn thì có vẻ mềm yếu, nhưng đến lúc động sát khí rồi thì ngay cả một đám đàn ông như bọn họ cũng phải sợ hãi, từ đó cả bọn cũng đã ngầm thừa nhận, cô cũng một phần là lão đại trong đội
Sau khi nghe Lãnh Nhược Hy nói vậy, cả đám lúc này mới ngoan ngoãn ngồi xuống, ăn cơm đến vui vẻ
Sau khi ăn uống xong, bọn họ liền tập trung bàn bạc kĩ lưỡng, quyết định ba ngày sau sẽ rời khỏi đây, tiếp tục lên đường đến thủ đô
Cả quãng đường này, nguy hiểm bọn họ gặp phải không ít, thậm trí là liên quan đến sinh tử cũng có, nhưng với tổ đội toàn những nhân vật ' khủng' thế này nên đều vi diệu mà hóa nguy thành an
Lãnh Tử Nguyệt cũng rất là nhàn nhã, bởi vì ngoài những tang thi có lực sát thương không cao ra thì đám người Lãnh Nhược Hy không cho anh đánh với những con có cấp độ mà bọn họ coi nó là nguy hiểm
Chuyện này đối với Lãnh Tử Nguyệt cũng không thành vấn đề gì, bởi vì anh vốn rất lười, lại ngại bẩn nên không cần làm gì là tốt nhất
Cứ như vậy, đến hơn hai tháng sau, cả đoàn đội đã đến được khu an toàn của thủ đô, sau khi đưa xong phí ra vào cũng chính là tinh hạch cùng vật tư, bọn họ liền chuẩn bị đi
Đúng lúc này, từ bên cạnh vang lên một tiếng gọi
" Đại thiếu gia, cậu có phải là Lãnh đại thiếu gia hay không? "
Lãnh Tử Nguyệt dừng chân nhìn lại, là một trong những quân nhân đang canh gác gọi anh lại
" Anh quen tôi sao? "
Người đàn ông quân nhân gật đầu
" Quả nhiên là cậu, thượng tướng đã lệnh cho chúng tôi đứng đây canh giữ, nếu thấy đại thiếu gia về phải lập tức báo với ngài ấy "
Lãnh Tử Nguyệt nhíu mày nghi hoặc: " Thượng tướng? Tôi có quen ai là là thượng tướng sao? "
Lời này vừa nói ra, Lãnh Tử Nguyệt liền bị một đống ánh mắt xung quanh đổ dồn vào nhìn
Lãnh Nhược Hy thở dài bất lực: " Thượng tướng chính là ba anh_Lãnh Hằng đó "
Lãnh Tử Nguyệt kinh ngạc 'A' một tiếng, chuyện này là anh không biết thật, trước giờ vốn không có ai nói cả, hệ thống cũng không có cập nhật đến luôn
Khẽ ho một tiếng, Lãnh Tử Nguyệt một lần nữa mỉm cười, nói:
" Vậy làm phiền anh thông báo với ông ấy một tiếng rằng, con trai Lãnh Tử Nguyệt...đã về___"
Nhìn người quân nhân rời đi, cả đội liền theo chỉ dẫn mà tiến vào khu cách ly
_________
Sắp phải thi giữa kì rồi, tuần sau là học ôn full tuần cả sáng lẫn chiều luôn...
Aaaaaaa!!! ( gào thét các thứ các thứ)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.