Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai
Chương 90: Nha hoàn đến rồi (26)
Lâm Mộc Thập Nhất
27/03/2022
Editor: Tieen
"Nha đầu, ngươi hãy nói kế hoạch hoàn chỉnh cho ta nghe." Tuy rằng trong lòng Thất lão đã có ý tưởng, nhưng vẫn muốn biết rõ kế hoạch từ miệng Tô Mộc.
Tô Mộc tiếp tục giải thích.
Ba bản bí tịch, nhất định sẽ không rơi vào tay một người, như vậy trong cuộc tranh chấp sắp tới, bọn họ đứng ngoài cuộc, cớ sao mà không làm.
Cho dù Thất lão lo lắng, cũng có thể cho người nghe nghóng, sau khi nhìn rõ tình hình, để Thanh Thời dịch dung thành người trong môn phái nào đó đến cướp đoạt, khi đoạt được lập tức bỏ chạy.
Hủy diệt một quyển bí tịch, hai bản khác, thì có tác dụng gì?
"Cao minh, thật sự là cao minh!" Thất lão dựng ngón tay cái.
Giang hồ tranh đoạt, cùng hắn có liên quan gì?
Nếu không có dã tâm, tất nhiên sẽ không bị cuốn vào.
Nếu muốn nổi lên gió lốc, bọn họ tới khuấy động cơn gió lốc này, làm nó càng thêm mãnh liệt hơn!
"Nha đầu, ngươi cho rằng ta sẽ phối hợp như vậy sao? Cho dù ta phối hợp, ngươi sẽ không sợ ta cầm bí tịch trốn chạy hả?" Thanh Thời nhìn cô, nhướng mày cười nói.
Nha đầu này đem hắn trở thành sức lao động miễn phí, điều này không tốt, thật không tốt.
Thần y hắn chính là người thường khó gặp, sao có thể để một tiểu nha hoàn sai tới sai lui.
"Ừ, như vậy cuối cùng ngươi sẽ bị võ lâm đuổi gϊếŧ."
Thanh Thời: "..."
Nếu cô nói được ra lời này, vậy cuối cùng nhất định sẽ không kém.
Lâu như vậy, hắn cũng không có thể hố cô được, Thanh Thời ngẫm lại hậu quả, sau lưng một trận lạnh lẽo.
"Ta phối hợp, tiểu nha đầu, cầu buông tha."
Hắn nhận thua, thật sự bị một nha đầu đè ở trên đầu.
"Sau khi thành sự, ngươi muốn dược kia, ta sẽ nói cho ngươi biết địa điểm." Tô Mộc biết Thanh Thời muốn đồ vật.
Mua bán hai bên đều có thu hoạch, mới có thể lâu dài.
Thanh Thời hai mắt sáng ngời, ngay sau đó hiện lên bất đắc dĩ.
Ai ~
Quả thật là bị nha đầu này ăn đến gắt gao.
-
Ba lần bán đấu giá, hai lần đầu đều với giá cực cao khiến người khiếp sợ, có thể thấy thế lực bất đồng khó đoạt được.
Lần thứ ba bán đấu giá vô số người nhìn chằm chằm.
Kết quả thế nhưng bị một người không biết danh tính chụp được, vô số người mai phục muốn cướp đoạt, kết quả bị tà giáo cướp đi.
Bởi vì ba bản bí tịch này, giới võ lâm rung chuyển.
Mà giờ phút này, Tô Mộc cầm tiền từ nhà đấu giá đi ra, lại bị người đến ngăn chặn.
"Tô tiểu thư, gia chúng ta cho mời." Người tới khách khí thân thiện, nhưng đứng phía sau hắn là hai vị đồ đệ cực kì hung ác, có thể thấy được dụng tâm này.
Tô Mộc vì không để người khác chú ý, cố tình vẻ xấu mình, da thịt ngăm đen, môi cũng màu đen, giống như trúng độc, chỉ có thể từ tròng trắng mắt phân biệt ra da đen với đôi mắt.
Tròng mắt đảo qua, những người này nội công thâm hậu, cô biết với chút thân thủ của mình, vô pháp chạy khỏi, chỉ có thể tạm hoãn đi theo bọn họ vào một nhà ở.
Trong phòng có một nam tử mặt mày thanh tú đang đứng, một thân hoa phục màu tím, hai bàn tay vòng ra sau người, tựa hồ đang chờ đợi Tô Mộc đến.
"Tô tiểu thư, lấy phương thức như vậy mời ngươi đến, mong thứ lỗi."
Tuy rằng Tề Viễn mỉm cười, giọng điệu cũng bình thản, nhưng ánh mắt hắn đã lộ ra sát ý.
Sau một câu khách khí, lại nói.
"Tô tiểu thư nếu muốn bình an không có việc gì, liền nói cho Tề mỗ biết đám người Cái Bang ẩn thân chỗ nào, nếu không..."
Hắn cười, làm một động tác cắt cổ.
"Tô tiểu thư có thể lấy được 《 Hàng Long Thập Bát Chưởng 》kia, nhất định có nhận thức bọn người Thất lão, có thể từ trên tay Thất lão lấy được bí tịch mà Tề mỗ tìm lâu ngày, Tề mỗ đoán, ngươi cùng Thất lão quan hệ không bình thường, nếu ta trói ngươi lại dụ Thất lão ra ngoài, cũng là một phương pháp hay."
"Chỉ là, Tề mỗ thương hoa tiếc ngọc, muốn cho Tô tiểu thư một cơ hội thẳng thắn."
Tề Viễn mặt tối tăm nhìn Tô Mộc.
Trong lòng đã đem bốn chữ "Thương hoa tiếc ngọc" xóa đi.
"Nha đầu, ngươi hãy nói kế hoạch hoàn chỉnh cho ta nghe." Tuy rằng trong lòng Thất lão đã có ý tưởng, nhưng vẫn muốn biết rõ kế hoạch từ miệng Tô Mộc.
Tô Mộc tiếp tục giải thích.
Ba bản bí tịch, nhất định sẽ không rơi vào tay một người, như vậy trong cuộc tranh chấp sắp tới, bọn họ đứng ngoài cuộc, cớ sao mà không làm.
Cho dù Thất lão lo lắng, cũng có thể cho người nghe nghóng, sau khi nhìn rõ tình hình, để Thanh Thời dịch dung thành người trong môn phái nào đó đến cướp đoạt, khi đoạt được lập tức bỏ chạy.
Hủy diệt một quyển bí tịch, hai bản khác, thì có tác dụng gì?
"Cao minh, thật sự là cao minh!" Thất lão dựng ngón tay cái.
Giang hồ tranh đoạt, cùng hắn có liên quan gì?
Nếu không có dã tâm, tất nhiên sẽ không bị cuốn vào.
Nếu muốn nổi lên gió lốc, bọn họ tới khuấy động cơn gió lốc này, làm nó càng thêm mãnh liệt hơn!
"Nha đầu, ngươi cho rằng ta sẽ phối hợp như vậy sao? Cho dù ta phối hợp, ngươi sẽ không sợ ta cầm bí tịch trốn chạy hả?" Thanh Thời nhìn cô, nhướng mày cười nói.
Nha đầu này đem hắn trở thành sức lao động miễn phí, điều này không tốt, thật không tốt.
Thần y hắn chính là người thường khó gặp, sao có thể để một tiểu nha hoàn sai tới sai lui.
"Ừ, như vậy cuối cùng ngươi sẽ bị võ lâm đuổi gϊếŧ."
Thanh Thời: "..."
Nếu cô nói được ra lời này, vậy cuối cùng nhất định sẽ không kém.
Lâu như vậy, hắn cũng không có thể hố cô được, Thanh Thời ngẫm lại hậu quả, sau lưng một trận lạnh lẽo.
"Ta phối hợp, tiểu nha đầu, cầu buông tha."
Hắn nhận thua, thật sự bị một nha đầu đè ở trên đầu.
"Sau khi thành sự, ngươi muốn dược kia, ta sẽ nói cho ngươi biết địa điểm." Tô Mộc biết Thanh Thời muốn đồ vật.
Mua bán hai bên đều có thu hoạch, mới có thể lâu dài.
Thanh Thời hai mắt sáng ngời, ngay sau đó hiện lên bất đắc dĩ.
Ai ~
Quả thật là bị nha đầu này ăn đến gắt gao.
-
Ba lần bán đấu giá, hai lần đầu đều với giá cực cao khiến người khiếp sợ, có thể thấy thế lực bất đồng khó đoạt được.
Lần thứ ba bán đấu giá vô số người nhìn chằm chằm.
Kết quả thế nhưng bị một người không biết danh tính chụp được, vô số người mai phục muốn cướp đoạt, kết quả bị tà giáo cướp đi.
Bởi vì ba bản bí tịch này, giới võ lâm rung chuyển.
Mà giờ phút này, Tô Mộc cầm tiền từ nhà đấu giá đi ra, lại bị người đến ngăn chặn.
"Tô tiểu thư, gia chúng ta cho mời." Người tới khách khí thân thiện, nhưng đứng phía sau hắn là hai vị đồ đệ cực kì hung ác, có thể thấy được dụng tâm này.
Tô Mộc vì không để người khác chú ý, cố tình vẻ xấu mình, da thịt ngăm đen, môi cũng màu đen, giống như trúng độc, chỉ có thể từ tròng trắng mắt phân biệt ra da đen với đôi mắt.
Tròng mắt đảo qua, những người này nội công thâm hậu, cô biết với chút thân thủ của mình, vô pháp chạy khỏi, chỉ có thể tạm hoãn đi theo bọn họ vào một nhà ở.
Trong phòng có một nam tử mặt mày thanh tú đang đứng, một thân hoa phục màu tím, hai bàn tay vòng ra sau người, tựa hồ đang chờ đợi Tô Mộc đến.
"Tô tiểu thư, lấy phương thức như vậy mời ngươi đến, mong thứ lỗi."
Tuy rằng Tề Viễn mỉm cười, giọng điệu cũng bình thản, nhưng ánh mắt hắn đã lộ ra sát ý.
Sau một câu khách khí, lại nói.
"Tô tiểu thư nếu muốn bình an không có việc gì, liền nói cho Tề mỗ biết đám người Cái Bang ẩn thân chỗ nào, nếu không..."
Hắn cười, làm một động tác cắt cổ.
"Tô tiểu thư có thể lấy được 《 Hàng Long Thập Bát Chưởng 》kia, nhất định có nhận thức bọn người Thất lão, có thể từ trên tay Thất lão lấy được bí tịch mà Tề mỗ tìm lâu ngày, Tề mỗ đoán, ngươi cùng Thất lão quan hệ không bình thường, nếu ta trói ngươi lại dụ Thất lão ra ngoài, cũng là một phương pháp hay."
"Chỉ là, Tề mỗ thương hoa tiếc ngọc, muốn cho Tô tiểu thư một cơ hội thẳng thắn."
Tề Viễn mặt tối tăm nhìn Tô Mộc.
Trong lòng đã đem bốn chữ "Thương hoa tiếc ngọc" xóa đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.