Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai
Chương 245: Trêu Chọc Tận Thế (31)
Lâm Mộc Thập Nhất
20/08/2022
Tô Mộc lơ đãng nhìn Husky đang hăng hái chiến đấu với tang thi phía dưới, cô dùng tinh thần lực cảm ứng, nhận ra có ba con sắp tăng lên làm tang thi cấp hai bèn gọi tới, tất cả những tang thi còn lại đều lùi về phía sau.
Lúc này, trên cơ thể Husky đã dính không biết bao nhiêu là máu, trên người cũng có rất nhiều miệng vết thương. Bởi nó là động vật biến dị nên do dù bị tang thi cào bị thương cũng sẽ không biến thành chó tang thi.
Giờ phút này, nó đang một mình cắn xe những con tang thi lao về phía mình với đôi mắt hung dữ.
Nhưng khi Husky đang giết tới đỏ cả mắt lên thì tất cả tang thi đều lùi lại.
“Gâu gâu gâu…” Không phải ỷ vào số lượng nhiều sao? Tới đây, bổn Husky không sợ chúng bay đâu, đừng có mà chạy!
Husky đang điên cuồng gào thét nhanh chóng không gào được nữa.
Nó nhìn xung quanh, muốn tìm một chỗ trốn, nhưng khi đang tìm lại nhìn thấy Tô Mộc đang đứng ở cửa sổ sát đất nhìn mình.
“Gâu gâu gâu…” Thú hai chân, tới cứu Husky của cô nhanh lên, chẳng lẽ cô không cần Husky của cô nữa à?
Tô Mộc chỉ chậm rãi chớp mắt mà không hề có hành động gì dư thừa.
Husky:!?
“Gru gru…” Ba con tang thi đã đi tới trước mặt nó, tốc độ và sức mạnh đều cao hơn đám tang thi lúc nãy rất nhiều.
Tang thi đã đến, chúng nó nhanh chóng xông thẳng về phía Husky.
“Gâu gâu~” Husky kẹp chặt cái đuôi rồi chạy như điên.
Bây giờ không chạy thì phải đợi tới bao giờ!
Bổn Husky giữ lại rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt.
Sao bổn Husky có thể đánh được ba con tang thi này, bổn Husky đâu có ngu, không chạy thì chết.
Nhưng thấy nó chạy, ba con tang thi cũng đuổi sát phía sau.
Husky và ba con tang thi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Tô Mộc.
“Chị Tô Mộc, nó…” Chu Tử Nghiên lo lắng nói.
“Không chết được.” Tô Mộc trả lời một cách thờ ơ rồi xoay người ngồi xuống một bên nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chu Tử Nghiên, người đã bị năng lực của Tô Mộc thuyết phục trong khoảng thời gian này nghe cô nói vậy tự nhiên không lo lắng nữa, cô ấy cầm một ít đồ ăn ra từ trong không gian.
“Chị Tô Mộc, chị ăn một chút đi.” Chu Tử Nghiên ngồi bên cạnh cô, sau đó chia sẻ niềm vui của mình khi được gặp lại Trì Vũ.
Toàn bộ quá trình Tô Mộc đều “Ừm ừm.”
“Chị, lát nữa em giới thiệu Tiểu Vũ với chị nhé. Cô ấy chính là bạn thân nhất của em, khi học đại học thì cùng chung kí túc xá, sau khi mạt thế tới cậu ấy cũng giúp đỡ em rất nhiều…”
“Ừ.”
Tất nhiên cô phải gặp mặt nữ chính giả một lần rồi, dù sao thứ mà cô muốn vẫn ở trong tay cô ta.
“Chị Tô Mộc, Tiểu Vũ là người rất tốt, tính cách vừa hoạt bát vừa tốt bụng.”
“Ừ.”
…
Tư Khế ngồi bên kia khẽ bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng: “Mộc Mộc là của em.”
“Đừng làm ồn, tôi đang đọc sách.” Tư Khế tri thức uyên bác mở miệng, nhân cách thứ ba lập tức im lặng.
Bị nhân cách thứ ba làm ồn, anh bèn ngước mắt nhìn về phía cô. Chỉ thấy cô gái ngồi bên cạnh cửa sổ sát đất đang nhắm mắt lại, khuôn mặt nhỏ đối diện với anh. Mà phía sau cô, từ cửa sổ là có thể nhìn thấy một thành phố hoang vắng.
Cô từ từ mở mắt ra, hơi thở vốn yên lặng bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, đáy mắt bình tĩnh không gợn sóng, thành phố sau lưng còn không hoang vắng bằng đôi mắt của cô.
Khóe môi anh khẽ nhếch lộ ra một nụ cười lịch thiệp.
Nhưng cô lại nhắm mắt che đi lạnh lẽo trong đáy mắt, khuôn mặt nhỏ chỉ còn lại sự cảnh giác.
Tư Khế cảm thấy không thú vị, anh nhìn về phía quyển sách đang cầm trên tay, trên tờ giấy rậm rạp tiếng Nga không biết nghĩa là gì. Nhưng những hình ảnh về các loại phương trình hóa học vật lý, có thể đoán ra anh đang đọc sách về chuyên ngành gì.
Lúc này, trên cơ thể Husky đã dính không biết bao nhiêu là máu, trên người cũng có rất nhiều miệng vết thương. Bởi nó là động vật biến dị nên do dù bị tang thi cào bị thương cũng sẽ không biến thành chó tang thi.
Giờ phút này, nó đang một mình cắn xe những con tang thi lao về phía mình với đôi mắt hung dữ.
Nhưng khi Husky đang giết tới đỏ cả mắt lên thì tất cả tang thi đều lùi lại.
“Gâu gâu gâu…” Không phải ỷ vào số lượng nhiều sao? Tới đây, bổn Husky không sợ chúng bay đâu, đừng có mà chạy!
Husky đang điên cuồng gào thét nhanh chóng không gào được nữa.
Nó nhìn xung quanh, muốn tìm một chỗ trốn, nhưng khi đang tìm lại nhìn thấy Tô Mộc đang đứng ở cửa sổ sát đất nhìn mình.
“Gâu gâu gâu…” Thú hai chân, tới cứu Husky của cô nhanh lên, chẳng lẽ cô không cần Husky của cô nữa à?
Tô Mộc chỉ chậm rãi chớp mắt mà không hề có hành động gì dư thừa.
Husky:!?
“Gru gru…” Ba con tang thi đã đi tới trước mặt nó, tốc độ và sức mạnh đều cao hơn đám tang thi lúc nãy rất nhiều.
Tang thi đã đến, chúng nó nhanh chóng xông thẳng về phía Husky.
“Gâu gâu~” Husky kẹp chặt cái đuôi rồi chạy như điên.
Bây giờ không chạy thì phải đợi tới bao giờ!
Bổn Husky giữ lại rừng xanh thì sợ gì không có củi đốt.
Sao bổn Husky có thể đánh được ba con tang thi này, bổn Husky đâu có ngu, không chạy thì chết.
Nhưng thấy nó chạy, ba con tang thi cũng đuổi sát phía sau.
Husky và ba con tang thi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Tô Mộc.
“Chị Tô Mộc, nó…” Chu Tử Nghiên lo lắng nói.
“Không chết được.” Tô Mộc trả lời một cách thờ ơ rồi xoay người ngồi xuống một bên nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chu Tử Nghiên, người đã bị năng lực của Tô Mộc thuyết phục trong khoảng thời gian này nghe cô nói vậy tự nhiên không lo lắng nữa, cô ấy cầm một ít đồ ăn ra từ trong không gian.
“Chị Tô Mộc, chị ăn một chút đi.” Chu Tử Nghiên ngồi bên cạnh cô, sau đó chia sẻ niềm vui của mình khi được gặp lại Trì Vũ.
Toàn bộ quá trình Tô Mộc đều “Ừm ừm.”
“Chị, lát nữa em giới thiệu Tiểu Vũ với chị nhé. Cô ấy chính là bạn thân nhất của em, khi học đại học thì cùng chung kí túc xá, sau khi mạt thế tới cậu ấy cũng giúp đỡ em rất nhiều…”
“Ừ.”
Tất nhiên cô phải gặp mặt nữ chính giả một lần rồi, dù sao thứ mà cô muốn vẫn ở trong tay cô ta.
“Chị Tô Mộc, Tiểu Vũ là người rất tốt, tính cách vừa hoạt bát vừa tốt bụng.”
“Ừ.”
…
Tư Khế ngồi bên kia khẽ bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng: “Mộc Mộc là của em.”
“Đừng làm ồn, tôi đang đọc sách.” Tư Khế tri thức uyên bác mở miệng, nhân cách thứ ba lập tức im lặng.
Bị nhân cách thứ ba làm ồn, anh bèn ngước mắt nhìn về phía cô. Chỉ thấy cô gái ngồi bên cạnh cửa sổ sát đất đang nhắm mắt lại, khuôn mặt nhỏ đối diện với anh. Mà phía sau cô, từ cửa sổ là có thể nhìn thấy một thành phố hoang vắng.
Cô từ từ mở mắt ra, hơi thở vốn yên lặng bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, đáy mắt bình tĩnh không gợn sóng, thành phố sau lưng còn không hoang vắng bằng đôi mắt của cô.
Khóe môi anh khẽ nhếch lộ ra một nụ cười lịch thiệp.
Nhưng cô lại nhắm mắt che đi lạnh lẽo trong đáy mắt, khuôn mặt nhỏ chỉ còn lại sự cảnh giác.
Tư Khế cảm thấy không thú vị, anh nhìn về phía quyển sách đang cầm trên tay, trên tờ giấy rậm rạp tiếng Nga không biết nghĩa là gì. Nhưng những hình ảnh về các loại phương trình hóa học vật lý, có thể đoán ra anh đang đọc sách về chuyên ngành gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.