Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 136: Bắt đầu lại
Ngọc Du
10/01/2021
"Viên Viên, không phải bắt đầu thế giới mới rồi sao?"
Hạ Phong Linh nhìn không gian xung quanh với vẻ mặt tò mò.
Đây là nơi nào vậy?
Vừa có núi vừa có sông có hoa có cỏ, nhìn chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh cả, quan trọng nhất là linh khí nơi này rất dồi dào nha.
Vì sao cô không biết không gian hệ thống lại có một nơi đặc biệt như thế nhỉ?
"Ký chủ, cô bị ác linh tấn công dẫn tới linh hồn bị tổn thương nghiêm trọng, vì vậy hệ thống quyết định để cô tạm thời lưu lại không gian này để chữa trị linh hồn mình trước."
Linh hồn của nhiệm vụ giả không thể quá yếu ớt được nếu không sẽ không thể khống chế thân thể mình ký gửi mà ngược lại sẽ bị bản năng của thân thể đó khống chế ngược lại.
Lúc đấy khả năng bị nhốt lại thế giới đó là rất cao.
"Ồ."
Không ngờ trò chơi này còn có một mặt nhân đạo như thế đó.
Không cần làm nhiệm vụ mà vẫn có linh khí để hấp thu, thế còn gì bằng nữa.
Vì vậy Hạ Phong Linh liền vui vẻ ngồi xếp bằng trên nền đất bắt đầu quá trình tu luyện của mình.
Viên Viên thấy cô đã hoàn toàn đi vào trạng thái tu luyện thì âm thầm đóng không gian đó lại rồi di chuyển đến không gian chính của hệ thống.
Nó cần phải kiểm tra lại toàn bộ hệ thống mới được.
Dù sao bây giờ ngoại trừ chủ nhân và nó ra thì chẳng ai thật sự muốn ký chủ được hồi sinh cả.
Ngẫm lại thấy kỷ chủ thật đáng thương nha.
"Kỳ quái, cái này là cái gì vậy?"
Viên Viên sau khi soát hết tất cả kho dữ liệu tầm mắt liền dừng ở một mục.
\[Tiến độ load...20%\]
Load cái gì vậy?
Vì sao nó không biết hệ thống còn một hạng mục kỳ lạ như thế.
Viên Viên nghiên cứu hồi lâu cũng không ra nó là cái gì, hơn nữa nó muốn xóa cũng không xóa được.
Đáng sợ hơn là mỗi lần nó nhấn nút xóa, thanh tiến độ kia sẽ tăng lên 5%.
Viên Viên ngửi thấy mùa nguy hiểm nên dứt khoát xóa luôn bản mềm cũ của hệ thống đi, update một bản mới thay vào.
Trước đó bởi vì nó quá gà nên chủ nhân sợ có kẻ xâm nhập mà nó không biết, vì vậy nên mới lập cho nó vài bản mềm dự trữ, chỉ cần nó cảm thấy hệ thống có vấn đề thì cứ trực tiếp xóa dữ liệu đi rồi update bản mới vào là được.
Quả nhiên sau khi update xong thanh dữ liệu kia không còn hiện lên trên hệ thống nữa.
Phù, an toàn rồi.
Sau khi xử lý xong thanh dữ liệu kia, Viên Viên liền tìm cách liên kết với chủ nhân của mình.
Nhưng mà Viên Viên mò hồi lâu cũng không liên kết được với chủ nhân của nó.
Không chỉ không liên kết được mà nó còn phát hiện ra chủ nhân đã ngắt kết nối với nó cũng ngắt luôn kết nối hệ thống trò chơi này với thế giới bên ngoài luôn.
Đúng kiểu nội bất xuất ngoại bất nhập.
"..."
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra khiến chủ nhân của nó bế quan tỏa cảng cả hệ thống này vậy.
Viên Viên chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì trước mặt đột nhiên hiện lên một khung cửa sổ.
Hai mắt nó lập tức sáng lên.
Thì ra là thế.
...
Tại một nơi khác.
\[Thông báo phần mềm bạn cài vào hệ thống trò chơi hiệu 003 đã bị ngừng lại. Có tiếp tục update hay không?\]
"Có."
\[Đang tiến hành update.\]
\[Đang load....\]
\[Xin lỗi bạn không đủ quyền truy cập. Quá trình update thất bại.\]
\[Thông báo, bạn vừa bị hệ thống trò chơi hiệu 003 buộc đăng xuất khỏi trò chơi. Bạn có muốn đăng nhập lại hay không?\]
Người kia hơi nhíu mày một chút rồi nói.
"Có."
\[Tiến hành đăng nhập...\]
\[Xin lỗi, bạn đã bị hệ thống khóa dữ liệu, không thể đăng nhập được, có muốn thoát hay không?\]
"..."
Cục bông ngốc nghếch đó hình như thông minh lên rồi thì phải, thật đáng tiếc mà.
Cũng may chỉ bị khóa dữ liệu, hắn cùng lắm là ngồi ở đây đợi 15 tiếng mà thôi.
Đợi 15 tiếng sau vào tiếp là được.
Không cần hoảng.
"Đăng xuất đi."
\[Đăng xuất thành công.\]
Sau khi dòng thông báo kia kết thúc, cửa khoang trò chơi liền mở ra, người đàn ông kia vừa nhảy khỏi khoang trò chơi thì một nhân viên chạy vào thông báo.
\- cục trưởng, không ổn rồi, Lục Tử Hàn đã thoát khỏi kết giới rồi, hơn nữa hắn phát hiện ra ngài đã cài virus vào máy chủ nên đã ngắt kết nối với hệ thống trò chơi đó rồi, chúng ta hiện tại không thể tiến vào trò chơi được nữa.
Người đàn ông kia vừa nghe vậy thì loạng choạng mấy bước, tay siết chặt đến nổi cả gân xanh.
Lục Tử Hàn, coi như ngươi giỏi.
Lại nói tới Hạ Phong Linh, cô ngồi ở không gian đó đúng ba ngày ba đêm thì linh hồn khôi phục lại như cũ, chỉ là bởi vì thiếu một mảnh hồn nên cô vẫn cảm thấy không thoải mái cho lắm mà thôi.
Lúc trở về không gian chính của hệ thống, cô thấy kết cấu không gian đã thay đổi trở nên sáng sủa hơn một chút thì nhíu mày nói.
"Viên Viên mi vừa làm gì cái không gian này à?"
\[Đúng vậy.\]
Viên Viên gật đầu xác nhận rồi nói tiếp.
\[Ký chủ, trò chơi vừa được cập nhật phiên bản mới. Mời cô lựa chọn lại hình thức chơi.\]
"Như cũ đi."
Dù sao cô chọn bất kể hình thức gì thì cũng có thoát khỏi mục tiêu nhiệm vụ được đâu mà.
"Được."
\[Bắt đầu quá trình cập nhật.\]
\[Quá trình cập nhật hoàn tất.\]
\[Bắt đầu trò chơi.\]
Hạ Phong Linh nhìn không gian xung quanh với vẻ mặt tò mò.
Đây là nơi nào vậy?
Vừa có núi vừa có sông có hoa có cỏ, nhìn chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh cả, quan trọng nhất là linh khí nơi này rất dồi dào nha.
Vì sao cô không biết không gian hệ thống lại có một nơi đặc biệt như thế nhỉ?
"Ký chủ, cô bị ác linh tấn công dẫn tới linh hồn bị tổn thương nghiêm trọng, vì vậy hệ thống quyết định để cô tạm thời lưu lại không gian này để chữa trị linh hồn mình trước."
Linh hồn của nhiệm vụ giả không thể quá yếu ớt được nếu không sẽ không thể khống chế thân thể mình ký gửi mà ngược lại sẽ bị bản năng của thân thể đó khống chế ngược lại.
Lúc đấy khả năng bị nhốt lại thế giới đó là rất cao.
"Ồ."
Không ngờ trò chơi này còn có một mặt nhân đạo như thế đó.
Không cần làm nhiệm vụ mà vẫn có linh khí để hấp thu, thế còn gì bằng nữa.
Vì vậy Hạ Phong Linh liền vui vẻ ngồi xếp bằng trên nền đất bắt đầu quá trình tu luyện của mình.
Viên Viên thấy cô đã hoàn toàn đi vào trạng thái tu luyện thì âm thầm đóng không gian đó lại rồi di chuyển đến không gian chính của hệ thống.
Nó cần phải kiểm tra lại toàn bộ hệ thống mới được.
Dù sao bây giờ ngoại trừ chủ nhân và nó ra thì chẳng ai thật sự muốn ký chủ được hồi sinh cả.
Ngẫm lại thấy kỷ chủ thật đáng thương nha.
"Kỳ quái, cái này là cái gì vậy?"
Viên Viên sau khi soát hết tất cả kho dữ liệu tầm mắt liền dừng ở một mục.
\[Tiến độ load...20%\]
Load cái gì vậy?
Vì sao nó không biết hệ thống còn một hạng mục kỳ lạ như thế.
Viên Viên nghiên cứu hồi lâu cũng không ra nó là cái gì, hơn nữa nó muốn xóa cũng không xóa được.
Đáng sợ hơn là mỗi lần nó nhấn nút xóa, thanh tiến độ kia sẽ tăng lên 5%.
Viên Viên ngửi thấy mùa nguy hiểm nên dứt khoát xóa luôn bản mềm cũ của hệ thống đi, update một bản mới thay vào.
Trước đó bởi vì nó quá gà nên chủ nhân sợ có kẻ xâm nhập mà nó không biết, vì vậy nên mới lập cho nó vài bản mềm dự trữ, chỉ cần nó cảm thấy hệ thống có vấn đề thì cứ trực tiếp xóa dữ liệu đi rồi update bản mới vào là được.
Quả nhiên sau khi update xong thanh dữ liệu kia không còn hiện lên trên hệ thống nữa.
Phù, an toàn rồi.
Sau khi xử lý xong thanh dữ liệu kia, Viên Viên liền tìm cách liên kết với chủ nhân của mình.
Nhưng mà Viên Viên mò hồi lâu cũng không liên kết được với chủ nhân của nó.
Không chỉ không liên kết được mà nó còn phát hiện ra chủ nhân đã ngắt kết nối với nó cũng ngắt luôn kết nối hệ thống trò chơi này với thế giới bên ngoài luôn.
Đúng kiểu nội bất xuất ngoại bất nhập.
"..."
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra khiến chủ nhân của nó bế quan tỏa cảng cả hệ thống này vậy.
Viên Viên chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì trước mặt đột nhiên hiện lên một khung cửa sổ.
Hai mắt nó lập tức sáng lên.
Thì ra là thế.
...
Tại một nơi khác.
\[Thông báo phần mềm bạn cài vào hệ thống trò chơi hiệu 003 đã bị ngừng lại. Có tiếp tục update hay không?\]
"Có."
\[Đang tiến hành update.\]
\[Đang load....\]
\[Xin lỗi bạn không đủ quyền truy cập. Quá trình update thất bại.\]
\[Thông báo, bạn vừa bị hệ thống trò chơi hiệu 003 buộc đăng xuất khỏi trò chơi. Bạn có muốn đăng nhập lại hay không?\]
Người kia hơi nhíu mày một chút rồi nói.
"Có."
\[Tiến hành đăng nhập...\]
\[Xin lỗi, bạn đã bị hệ thống khóa dữ liệu, không thể đăng nhập được, có muốn thoát hay không?\]
"..."
Cục bông ngốc nghếch đó hình như thông minh lên rồi thì phải, thật đáng tiếc mà.
Cũng may chỉ bị khóa dữ liệu, hắn cùng lắm là ngồi ở đây đợi 15 tiếng mà thôi.
Đợi 15 tiếng sau vào tiếp là được.
Không cần hoảng.
"Đăng xuất đi."
\[Đăng xuất thành công.\]
Sau khi dòng thông báo kia kết thúc, cửa khoang trò chơi liền mở ra, người đàn ông kia vừa nhảy khỏi khoang trò chơi thì một nhân viên chạy vào thông báo.
\- cục trưởng, không ổn rồi, Lục Tử Hàn đã thoát khỏi kết giới rồi, hơn nữa hắn phát hiện ra ngài đã cài virus vào máy chủ nên đã ngắt kết nối với hệ thống trò chơi đó rồi, chúng ta hiện tại không thể tiến vào trò chơi được nữa.
Người đàn ông kia vừa nghe vậy thì loạng choạng mấy bước, tay siết chặt đến nổi cả gân xanh.
Lục Tử Hàn, coi như ngươi giỏi.
Lại nói tới Hạ Phong Linh, cô ngồi ở không gian đó đúng ba ngày ba đêm thì linh hồn khôi phục lại như cũ, chỉ là bởi vì thiếu một mảnh hồn nên cô vẫn cảm thấy không thoải mái cho lắm mà thôi.
Lúc trở về không gian chính của hệ thống, cô thấy kết cấu không gian đã thay đổi trở nên sáng sủa hơn một chút thì nhíu mày nói.
"Viên Viên mi vừa làm gì cái không gian này à?"
\[Đúng vậy.\]
Viên Viên gật đầu xác nhận rồi nói tiếp.
\[Ký chủ, trò chơi vừa được cập nhật phiên bản mới. Mời cô lựa chọn lại hình thức chơi.\]
"Như cũ đi."
Dù sao cô chọn bất kể hình thức gì thì cũng có thoát khỏi mục tiêu nhiệm vụ được đâu mà.
"Được."
\[Bắt đầu quá trình cập nhật.\]
\[Quá trình cập nhật hoàn tất.\]
\[Bắt đầu trò chơi.\]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.