Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 89: Người bảo vệ ánh sáng (14)
Ngọc Du
10/01/2021
\- vậy còn người bố bội bạc kia thì sao?
\- làm cho công ty của ông ta phá sản, khiến ông ta mất hết tất cả những gì mình có.
Kế Kiệt trả lời bằng giọng điệu vô cùng bình thản, Hạ Phong Linh không nói gì cả nghe hắn nói tiếp.
\- sau đó nó gia nhập thế giới ngầm, 17 tuổi tay nó đã dính máu tươi, nó cứ nghĩ cuộc sống của mình sau này sẽ mãi đen tối như vậy cho đến khi một người đàn ông xuất hiện kéo nó khỏi vũng bùn lầy đó, ông ta đưa nó vào quân đội để cải tạo, cho nó ấm áp mà từ rất lâu rồi nó không cảm nhận được, khiến nó tin rằng trên đời này vẫn còn người tốt, vì người đó mà nó liều mạng luyện tập để được vào đội đặc biệt, trở thành người lính tinh nhuệ tài giỏi nhất của quân đoàn, trở thành cánh tay đắc lực của người kia, lúc đó nó cứ nghĩ cuối cùng hắn tìm được gia đình mới của mình rồi, nhưng không, những người nó tin tưởng lần lượt phản bội nó, người kéo nó ra khỏi vũng bùn lầy nhơ nhớp kia lại tàn nhẫn đẩy nó xuống vực thẳm một lần nữa, ông ta giết chết người anh em thân thiết nhất của nó chỉ vì người đó biết bí mật của ông ta, khi biết nó cũng biết bí mật của ông ta, ông ta liền tìm cách trừ khử nó, những người đồng đội mà nó tin tưởng cũng lần lượt phản bội lại nó, dập tắt chút ánh sáng yếu ớt mà nó vừa cảm nhận được. Ánh sáng bị dập tắt, đứa bé đó liền biến thành ác quỷ, nó giết hết những người đồng đội từng vào sinh ra tử với mình, giết luôn cả người mà hắn coi là tín ngưỡng.
\- chỉ có vậy?
Hạ Phong Linh im lặng nhìn Kế Kiệt, Kế Kiệt nhíu mày.
\- em không ngạc nhiên sao?
\- vì sao em phải ngạc nhiên chứ?
Tư liệu có nói hết rồi mà.
\- vậy em có sợ tôi không?
\- không sợ.
Hạ Phong Linh cho hắn một câu trả lời cực kỳ dứt khoát, Kế Kiệt dọa cô.
\- một ngày nào đó nếu anh phát hiện ra em lừa dối hoặc phản bội anh, kết cục của em sẽ rất thảm đấy.
\- em không sợ.
Đổi thế giới thôi mà làm gì căng.
"Với mất sạch công đức tích được thôi mà, không có gì căng thật."
"..."
Kế Kiệt ban đầu ngạc nhiên, sau đó lại nhìn cô thở dài, đúng là trẻ con chưa trải sự đời mà.
\- vậy tối nay anh đưa em đến một nơi.
Nghe kể là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác, Hạ Phong Linh nghe xong mày hơn nhướn lên.
\- đi xem anh giết người à?
\- tiểu thư, em không giống như tư liệu mà tôi biết.
Kế Kiệt nhìn cô nói ra hai từ giết người một cách đơn giản như vậy, khẳng định không thể nào là một tiểu thư chân yếu tay mềm được.
\- tư liệu chỉ để tham khảo mà thôi.
Hạ Phong Linh vẫn dửng dưng, sau đó như nghĩ tới gì đó mà cô đột nhiên nói.
\- hủy đơn tối nay đi, em không muốn anh giết người nữa, em có tiền, em có thể nuôi anh.
\- tiểu thư, nếu tôi nói không thể thì sao?
\- vậy thì chỉ còn một cách thôi.
Hạ Phong Linh nói xong liền đứng dậy đi tới chỗ Kế Kiệt hai tay giơ lên như muốn ôm cổ hắn, môi hơi cử động.
\- em giúp anh xử lý.
\- nhóc con, em cũng khá đấy.
Cũng may mắn đấy.
Kế Kiệt vừa giữ lại cánh tay chuẩn bị hạ xuống của Hạ Phong Linh vừa nói.
Nếu cô không nói câu kia thì khi Hạ Phong Lâm trở về, em gái hắn sợ là đã không còn rồi.
Đừng tưởng hắn thích cô thì hắn sẽ không cảnh giác, tình cảm ít ỏi hắn giành cho cô vẫn chưa đủ để hắn buông lỏng phòng bị với cô đâu.
Nói cách khác Kế Kiệt hắn dù đã bị Hạ Phong Linh làm cho cảm xúc của bản thân bị dao động thì hắn vẫn sẽ không tin tưởng cô, ngược lại còn đề phòng cô hơn tất cả những người khác.
Hắn đã mất niềm tin quá nhiều lần rồi, hắn sẽ không dễ gì lại trao niềm tin cho người khác nữa.
Kế Kiệt không thích bản thân có bất cứ điểm yếu nào, nếu có hắn phải diệt từ trong trứng nước, chỉ là hắn không tài nào xuống tay với cô được.
\- cũng bình thường.
Hạ Phong Linh nhàn nhạt nói rồi lặng lẽ rút tay lại nhưng mà Kế Kiệt giữ rất chặt, cô thử mấy lần đều không rút được nên đổi chiêu, trực tiếp nhảy lên ôm cứng lấy Kế Kiệt, Kế Kiệt sao ngờ tới cô có chiêu này nên ngây người một lúc, chính trong thời khắc đó Hạ Phong Linh dùng tay tự do còn lại bổ lên gáy hắn.
"Ký chủ, cô dùng mãi một chiêu không chán à?"
Tội nghiệp chủ nhân, thế giới nào cũng bị ký chủ đối xử bạo lực như thế này.
"Hiệu quả là được."
Hạ Phong Linh vừa nói xong eo đột nhiên bị siết chặt lại, một giọng nói trầm thấp kề bên tai cô.
\- nhóc con, em còn non lắm.
Hạ Phong Linh: "..." gặp phải đối thủ rồi, làm sao đây?
\- làm cho công ty của ông ta phá sản, khiến ông ta mất hết tất cả những gì mình có.
Kế Kiệt trả lời bằng giọng điệu vô cùng bình thản, Hạ Phong Linh không nói gì cả nghe hắn nói tiếp.
\- sau đó nó gia nhập thế giới ngầm, 17 tuổi tay nó đã dính máu tươi, nó cứ nghĩ cuộc sống của mình sau này sẽ mãi đen tối như vậy cho đến khi một người đàn ông xuất hiện kéo nó khỏi vũng bùn lầy đó, ông ta đưa nó vào quân đội để cải tạo, cho nó ấm áp mà từ rất lâu rồi nó không cảm nhận được, khiến nó tin rằng trên đời này vẫn còn người tốt, vì người đó mà nó liều mạng luyện tập để được vào đội đặc biệt, trở thành người lính tinh nhuệ tài giỏi nhất của quân đoàn, trở thành cánh tay đắc lực của người kia, lúc đó nó cứ nghĩ cuối cùng hắn tìm được gia đình mới của mình rồi, nhưng không, những người nó tin tưởng lần lượt phản bội nó, người kéo nó ra khỏi vũng bùn lầy nhơ nhớp kia lại tàn nhẫn đẩy nó xuống vực thẳm một lần nữa, ông ta giết chết người anh em thân thiết nhất của nó chỉ vì người đó biết bí mật của ông ta, khi biết nó cũng biết bí mật của ông ta, ông ta liền tìm cách trừ khử nó, những người đồng đội mà nó tin tưởng cũng lần lượt phản bội lại nó, dập tắt chút ánh sáng yếu ớt mà nó vừa cảm nhận được. Ánh sáng bị dập tắt, đứa bé đó liền biến thành ác quỷ, nó giết hết những người đồng đội từng vào sinh ra tử với mình, giết luôn cả người mà hắn coi là tín ngưỡng.
\- chỉ có vậy?
Hạ Phong Linh im lặng nhìn Kế Kiệt, Kế Kiệt nhíu mày.
\- em không ngạc nhiên sao?
\- vì sao em phải ngạc nhiên chứ?
Tư liệu có nói hết rồi mà.
\- vậy em có sợ tôi không?
\- không sợ.
Hạ Phong Linh cho hắn một câu trả lời cực kỳ dứt khoát, Kế Kiệt dọa cô.
\- một ngày nào đó nếu anh phát hiện ra em lừa dối hoặc phản bội anh, kết cục của em sẽ rất thảm đấy.
\- em không sợ.
Đổi thế giới thôi mà làm gì căng.
"Với mất sạch công đức tích được thôi mà, không có gì căng thật."
"..."
Kế Kiệt ban đầu ngạc nhiên, sau đó lại nhìn cô thở dài, đúng là trẻ con chưa trải sự đời mà.
\- vậy tối nay anh đưa em đến một nơi.
Nghe kể là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là chuyện khác, Hạ Phong Linh nghe xong mày hơn nhướn lên.
\- đi xem anh giết người à?
\- tiểu thư, em không giống như tư liệu mà tôi biết.
Kế Kiệt nhìn cô nói ra hai từ giết người một cách đơn giản như vậy, khẳng định không thể nào là một tiểu thư chân yếu tay mềm được.
\- tư liệu chỉ để tham khảo mà thôi.
Hạ Phong Linh vẫn dửng dưng, sau đó như nghĩ tới gì đó mà cô đột nhiên nói.
\- hủy đơn tối nay đi, em không muốn anh giết người nữa, em có tiền, em có thể nuôi anh.
\- tiểu thư, nếu tôi nói không thể thì sao?
\- vậy thì chỉ còn một cách thôi.
Hạ Phong Linh nói xong liền đứng dậy đi tới chỗ Kế Kiệt hai tay giơ lên như muốn ôm cổ hắn, môi hơi cử động.
\- em giúp anh xử lý.
\- nhóc con, em cũng khá đấy.
Cũng may mắn đấy.
Kế Kiệt vừa giữ lại cánh tay chuẩn bị hạ xuống của Hạ Phong Linh vừa nói.
Nếu cô không nói câu kia thì khi Hạ Phong Lâm trở về, em gái hắn sợ là đã không còn rồi.
Đừng tưởng hắn thích cô thì hắn sẽ không cảnh giác, tình cảm ít ỏi hắn giành cho cô vẫn chưa đủ để hắn buông lỏng phòng bị với cô đâu.
Nói cách khác Kế Kiệt hắn dù đã bị Hạ Phong Linh làm cho cảm xúc của bản thân bị dao động thì hắn vẫn sẽ không tin tưởng cô, ngược lại còn đề phòng cô hơn tất cả những người khác.
Hắn đã mất niềm tin quá nhiều lần rồi, hắn sẽ không dễ gì lại trao niềm tin cho người khác nữa.
Kế Kiệt không thích bản thân có bất cứ điểm yếu nào, nếu có hắn phải diệt từ trong trứng nước, chỉ là hắn không tài nào xuống tay với cô được.
\- cũng bình thường.
Hạ Phong Linh nhàn nhạt nói rồi lặng lẽ rút tay lại nhưng mà Kế Kiệt giữ rất chặt, cô thử mấy lần đều không rút được nên đổi chiêu, trực tiếp nhảy lên ôm cứng lấy Kế Kiệt, Kế Kiệt sao ngờ tới cô có chiêu này nên ngây người một lúc, chính trong thời khắc đó Hạ Phong Linh dùng tay tự do còn lại bổ lên gáy hắn.
"Ký chủ, cô dùng mãi một chiêu không chán à?"
Tội nghiệp chủ nhân, thế giới nào cũng bị ký chủ đối xử bạo lực như thế này.
"Hiệu quả là được."
Hạ Phong Linh vừa nói xong eo đột nhiên bị siết chặt lại, một giọng nói trầm thấp kề bên tai cô.
\- nhóc con, em còn non lắm.
Hạ Phong Linh: "..." gặp phải đối thủ rồi, làm sao đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.