Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 78: Người bảo vệ ánh sáng (3)
Ngọc Du
10/01/2021
Hạ Phong Lâm đuổi người kia đi xong lập tức đi thẳng tới bệnh viện.
\- Phong Linh...
Hạ Phong Linh đang ăn canh gà bồi bổ suýt thì run tay làm đổ bát canh vì giật mình.
\- anh hai, sao anh lại tới đây?
\- anh sợ em gặp chuyện.
Nhịp tim Hạ Phong Lâm vẫn còn chưa ổn định, hắn quá sơ ý đáng lẽ ra nên cho thêm người bảo vệ cô mới đúng.
Hạ Phong Linh bình thản uống nốt bát canh rồi nói.
\- anh yên tâm, hợp đồng đã bị hủy, họ giết em còn có tác dụng gì nữa đâu.
Ừm, nhưng vì tức quá mà trả thù không thì cô không chắc.
Chân cô vì vụ va chạm mà bị gãy nữa, chí ít cũng phải ngồi xe lăn ít nhất một tới hai tháng, quả thật không thích hợp để đánh nhau.
Hạ Phong Lâm hiển nhiên cũng nghĩ tới điều đó nên ngay ngày hôm đó liền điều đến một người cực kỳ lợi hại để bảo vệ cô.
Người này nghe nói là cháu của đại quản gia ở nhà cô, mới xuất ngũ không lâu đang cần tìm việc nên đại quản gia giới thiệu luôn.
Đại quả gia cực kỳ trung thành với nhà họ Hạ, hồi bé từng bảo vệ Hạ Phong Lâm khỏi móng vuốt của mấy người bên nhà nội nhiều lần nên người ông ấy giới thiệu có thể tin tưởng được.
Mà Hạ Phong Linh lúc vừa nhìn thấy mặt người kia liền nhận luôn.
"Ký chủ là đồ mê trai."
Viên Viên không nhịn được mà cà khịa hai ba câu, Hạ Phong Linh dửng dưng.
"Thưởng thức cái đẹp là sở thích của tất cả mọi người."
"Vậy cô hài lòng với người này chứ?"
"Mi có ý gì?"
Hạ Phong Linh lập tức cảnh giác, không dụ được ký chủ sa lưới Viên Viên cũng không thất vọng lắm mà hả hê nói.
"Chúc mừng cô, hắn chính là mục tiêu nhiệm vụ của cô ở thế giới này đấy."
Hạ Phong Linh: "..." tự dưng thấy hắn bớt đẹp trai đi rồi.
"Thông báo luôn cho cô một tin tốt, chỉ số hắc hóa hiện tại của hắn là 95, điểm sinh mệnh hiện tại của cô là 1. Ký chủ, cô có muốn đổi điểm công đức để kéo dài hơi tàn cho mình không?"
Hạ Phong Linh: "..." cho cô rút lại lời nói ban nãy được không?
Đi quân đội thôi mà cũng có thể hắc hóa được là cái vẹo gì?
Rút lại là điều không thể, không những vậy Hạ Phong Linh còn phải cắn răng lấy 50000 điểm công đức ra đổi lấy điểm sinh mệnh của mình, đau lòng hơn nữa là dù cô đã bỏ ra nhiều điểm công đức như thế mà chỉ số hắc hóa của Kế Kiệt lại chỉ giảm có 10%, còn là giảm trên lý thuyết nữa chứ.
"Ký chủ tôi đã nói từ đầu rồi điểm công đức chỉ là kéo dài hơn tàn cho cô chứ không thể khiến chỉ số hắc hóa giảm được."
"Mi chơi xấu."
Hạ Phong Linh không phục, cái hệ thống này chỉ suốt ngày lừa cô là giỏi thôi, hic, đột nhiên muốn đổi hệ thống quá.
Viên Viên: "..."
Giỏi lắm, mấy thế giới trước mới chỉ đòi đổi thế giới thôi, giờ thì hay rồi đến cả hệ thống cũng muốn đổi luôn.
Ký chủ sao cô không lên đầu nó mà ngồi luôn đi.
"Ký chủ đây là trò chơi yêu đương thực tế ảo nên chỉ có tình cảm chân thành mới có thể khiến chỉ số hắc hóa giảm mà thôi."
Hệ thống uất ức thì uất ức nhưng nghĩ đến lúc ký chủ bị mấy mục tiêu hắc hóa hành hạ thì lại thấy vui vẻ trở lại, trong giọng nói ẩn hiện vẻ đắc ý.
Hạ Phong Linh sao có thể không nghe ra thế nên cô nghiến răng mà nói.
"Viên Viên, mi nhớ giấu đuôi cho kỹ, đừng để ta tóm được nếu không..."
Cô vặn chết nó.
Viên Viên nghe xong vội vã cụp đuôi chạy mất, Hạ Phong Linh nhìn người đối diện với vẻ mặt âm trầm.
\- anh tên gì?
\- Hạ tiểu thư, tôi tên Kế Kiệt.
Kế Kiệt, vốn từng là một tay lính bắn tỉa số một trong quân đội, nhưng trời đố kỵ anh tài...nhầm trong trường hợp này phải nói là người đố kỵ nhân tài, hắn bị những người anh em thân thiết mà mình coi như ruột thịt và người đội trưởng mà mình coi là tín ngưỡng lần lượt phản bội thậm chí là dồn hắn vào chỗ chết nên hắc hóa hoàn toàn trong một lần làm nhiệm vụ hắn đã cố ý để lộ nơi ẩn giấu của đồng đội mình khiến toàn quân bị diệt chỉ mình hắn sống sót, Kế Kiệt cũng lợi dụng luôn chuyện đó để xuất ngũ.
Sau khi xuất ngũ hắn mất hẳn niềm tin vào con người, vì tiền mà có thể làm tất cả, giết người càng không ngán.
Trong cốt truyện cũ chính người này là kẻ đã giết Hạ Phong Lâm để lấy cái USB trong tay anh.
Hạ Phong Linh nhìn Kế Kiệt thầm nghĩ nếu anh trai cô mà biết người mình mời về bảo vệ em gái mình lại là người sau này sẽ giết mình không biết sẽ có cảm giác gì nữa.
\- ừm, tôi sẽ không hỏi vấn đề riêng tư của anh hay yêu cầu anh làm gì quá phận sự, tuy nhiên tôi hy vọng trong thời gian bảo vệ tôi, anh sẽ không làm việc cho người khác, tiền không phải là vấn đề.
\- về điều này xin Hạ tiểu thư hãy yên tâm.
Cô yên tâm con khỉ ý, đã hắc hóa thành dạng này rồi cô tin hắn mới có quỷ ý.
Phải làm thế nào để cứu vớt giá trị làm người của hắn đây?
Kế Kiệt nhìn vẻ mặt phong phú của Hạ Phong Linh thì hơi mỉm cười, cảm xúc của hắn vốn đã chai sạn nhưng không biết vì sao khi thấy cô hắn lại nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ cô, không muốn cô chịu bất cứ tổn thương nào.
\- anh nghĩ gì vậy?
Hạ Phong Linh ngẩng đầu nhìn Kế Kiệt, hắn hoàn hồn vội lắc đầu.
\- không có gì.
\- vậy đưa tôi lên phòng đi.
\- vâng thưa tiểu thư.
Kế Kiệt đi ra sau rồi đẩy xe lăn lên trên tầng.
Do Hạ Phong Linh phải ngồi xe lăn nên Hạ Phong Lâm liền cải tiến nó thành một con đường đi nhỏ để cô có thể dễ đi lại hơn.
\- Phong Linh...
Hạ Phong Linh đang ăn canh gà bồi bổ suýt thì run tay làm đổ bát canh vì giật mình.
\- anh hai, sao anh lại tới đây?
\- anh sợ em gặp chuyện.
Nhịp tim Hạ Phong Lâm vẫn còn chưa ổn định, hắn quá sơ ý đáng lẽ ra nên cho thêm người bảo vệ cô mới đúng.
Hạ Phong Linh bình thản uống nốt bát canh rồi nói.
\- anh yên tâm, hợp đồng đã bị hủy, họ giết em còn có tác dụng gì nữa đâu.
Ừm, nhưng vì tức quá mà trả thù không thì cô không chắc.
Chân cô vì vụ va chạm mà bị gãy nữa, chí ít cũng phải ngồi xe lăn ít nhất một tới hai tháng, quả thật không thích hợp để đánh nhau.
Hạ Phong Lâm hiển nhiên cũng nghĩ tới điều đó nên ngay ngày hôm đó liền điều đến một người cực kỳ lợi hại để bảo vệ cô.
Người này nghe nói là cháu của đại quản gia ở nhà cô, mới xuất ngũ không lâu đang cần tìm việc nên đại quản gia giới thiệu luôn.
Đại quả gia cực kỳ trung thành với nhà họ Hạ, hồi bé từng bảo vệ Hạ Phong Lâm khỏi móng vuốt của mấy người bên nhà nội nhiều lần nên người ông ấy giới thiệu có thể tin tưởng được.
Mà Hạ Phong Linh lúc vừa nhìn thấy mặt người kia liền nhận luôn.
"Ký chủ là đồ mê trai."
Viên Viên không nhịn được mà cà khịa hai ba câu, Hạ Phong Linh dửng dưng.
"Thưởng thức cái đẹp là sở thích của tất cả mọi người."
"Vậy cô hài lòng với người này chứ?"
"Mi có ý gì?"
Hạ Phong Linh lập tức cảnh giác, không dụ được ký chủ sa lưới Viên Viên cũng không thất vọng lắm mà hả hê nói.
"Chúc mừng cô, hắn chính là mục tiêu nhiệm vụ của cô ở thế giới này đấy."
Hạ Phong Linh: "..." tự dưng thấy hắn bớt đẹp trai đi rồi.
"Thông báo luôn cho cô một tin tốt, chỉ số hắc hóa hiện tại của hắn là 95, điểm sinh mệnh hiện tại của cô là 1. Ký chủ, cô có muốn đổi điểm công đức để kéo dài hơi tàn cho mình không?"
Hạ Phong Linh: "..." cho cô rút lại lời nói ban nãy được không?
Đi quân đội thôi mà cũng có thể hắc hóa được là cái vẹo gì?
Rút lại là điều không thể, không những vậy Hạ Phong Linh còn phải cắn răng lấy 50000 điểm công đức ra đổi lấy điểm sinh mệnh của mình, đau lòng hơn nữa là dù cô đã bỏ ra nhiều điểm công đức như thế mà chỉ số hắc hóa của Kế Kiệt lại chỉ giảm có 10%, còn là giảm trên lý thuyết nữa chứ.
"Ký chủ tôi đã nói từ đầu rồi điểm công đức chỉ là kéo dài hơn tàn cho cô chứ không thể khiến chỉ số hắc hóa giảm được."
"Mi chơi xấu."
Hạ Phong Linh không phục, cái hệ thống này chỉ suốt ngày lừa cô là giỏi thôi, hic, đột nhiên muốn đổi hệ thống quá.
Viên Viên: "..."
Giỏi lắm, mấy thế giới trước mới chỉ đòi đổi thế giới thôi, giờ thì hay rồi đến cả hệ thống cũng muốn đổi luôn.
Ký chủ sao cô không lên đầu nó mà ngồi luôn đi.
"Ký chủ đây là trò chơi yêu đương thực tế ảo nên chỉ có tình cảm chân thành mới có thể khiến chỉ số hắc hóa giảm mà thôi."
Hệ thống uất ức thì uất ức nhưng nghĩ đến lúc ký chủ bị mấy mục tiêu hắc hóa hành hạ thì lại thấy vui vẻ trở lại, trong giọng nói ẩn hiện vẻ đắc ý.
Hạ Phong Linh sao có thể không nghe ra thế nên cô nghiến răng mà nói.
"Viên Viên, mi nhớ giấu đuôi cho kỹ, đừng để ta tóm được nếu không..."
Cô vặn chết nó.
Viên Viên nghe xong vội vã cụp đuôi chạy mất, Hạ Phong Linh nhìn người đối diện với vẻ mặt âm trầm.
\- anh tên gì?
\- Hạ tiểu thư, tôi tên Kế Kiệt.
Kế Kiệt, vốn từng là một tay lính bắn tỉa số một trong quân đội, nhưng trời đố kỵ anh tài...nhầm trong trường hợp này phải nói là người đố kỵ nhân tài, hắn bị những người anh em thân thiết mà mình coi như ruột thịt và người đội trưởng mà mình coi là tín ngưỡng lần lượt phản bội thậm chí là dồn hắn vào chỗ chết nên hắc hóa hoàn toàn trong một lần làm nhiệm vụ hắn đã cố ý để lộ nơi ẩn giấu của đồng đội mình khiến toàn quân bị diệt chỉ mình hắn sống sót, Kế Kiệt cũng lợi dụng luôn chuyện đó để xuất ngũ.
Sau khi xuất ngũ hắn mất hẳn niềm tin vào con người, vì tiền mà có thể làm tất cả, giết người càng không ngán.
Trong cốt truyện cũ chính người này là kẻ đã giết Hạ Phong Lâm để lấy cái USB trong tay anh.
Hạ Phong Linh nhìn Kế Kiệt thầm nghĩ nếu anh trai cô mà biết người mình mời về bảo vệ em gái mình lại là người sau này sẽ giết mình không biết sẽ có cảm giác gì nữa.
\- ừm, tôi sẽ không hỏi vấn đề riêng tư của anh hay yêu cầu anh làm gì quá phận sự, tuy nhiên tôi hy vọng trong thời gian bảo vệ tôi, anh sẽ không làm việc cho người khác, tiền không phải là vấn đề.
\- về điều này xin Hạ tiểu thư hãy yên tâm.
Cô yên tâm con khỉ ý, đã hắc hóa thành dạng này rồi cô tin hắn mới có quỷ ý.
Phải làm thế nào để cứu vớt giá trị làm người của hắn đây?
Kế Kiệt nhìn vẻ mặt phong phú của Hạ Phong Linh thì hơi mỉm cười, cảm xúc của hắn vốn đã chai sạn nhưng không biết vì sao khi thấy cô hắn lại nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ cô, không muốn cô chịu bất cứ tổn thương nào.
\- anh nghĩ gì vậy?
Hạ Phong Linh ngẩng đầu nhìn Kế Kiệt, hắn hoàn hồn vội lắc đầu.
\- không có gì.
\- vậy đưa tôi lên phòng đi.
\- vâng thưa tiểu thư.
Kế Kiệt đi ra sau rồi đẩy xe lăn lên trên tầng.
Do Hạ Phong Linh phải ngồi xe lăn nên Hạ Phong Lâm liền cải tiến nó thành một con đường đi nhỏ để cô có thể dễ đi lại hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.