Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 207: Nguyện cùng nàng đi tới chân trời góc bể (40)
Ngọc Du
10/01/2021
Lúc Lục Tử Hàn đi tới nơi, trên nền đất chỉ còn lại xác của Vũ Minh Hiên cũng yêu bóng đen đang bị vây hãm trong thân thể hắn mà thôi, còn Hạ Phong Linh thì không biết đi đâu rồi.
Lục Tử Hàn hơi hốt hoảng, vội bước nhanh tới chỗ Vũ Minh Hiên.
\- nàng ấy đâu rồi?
Cũng không biết Hạ Phong Linh làm gì mà bóng đen kia lúc này lại suy yếu nghiêm trọng, thân thể mờ nhạt gần như có thể tan biến bất cứ lúc nào, thế nên trước sức ép của Lục Tử Hàn, nó chỉ có thể khai thật.
\- chết rồi.
\- chết? Ngươi đã nói gì với nàng ấy hả, Kỳ Uyên?
Lục Tử Hàn giơ tay lên làm động tác bóp cổ, bóng đen kia cũng chính là Kỳ Uyên liền bị nhấc bổng lên.
Kỳ Uyên chính là 1 trong 4 vị thượng thần thời viễn cổ bị phong ấn dưới địa ngục Cửu U kia, cũng không biết lý do vì sao mà hắn có thể thoát ra khỏi địa ngục Cửu U mà chiếm được thân xác của Hạ Hồ được, nhưng mà bây giờ điều này cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Kỳ Uyên có vẻ như cảm thấy bản thân dù gì cũng chết nên không phản kháng cũng không sợ hãi nữa mà cười lớn nói.
\- bởi vì tháp thời không nói, trong hai người các ngươi sẽ chỉ có một người được sống mà thôi.
Kỳ Uyên đúng là lợi dụng Lục Tử Tuấn để lừa Hạ Phong Linh tới đây rồi giết cô, nhưng mà tháp thời không đúng lúc đó lại xuất hiện cuốn hắn và Hạ Phong Linh đi.
Tại tháp thời không Hạ Phong Linh và hắn đã nhìn thấy quá khứ và tương lai của bọn họ.
Hạ Phong Linh dù sớm dù muộn cũng sẽ phải hiến tế cho địa ngục Cửu U không cách này thì cách khác, cô vĩnh viễn cũng không thoát khỏi số phận của mình.
Khả năng hấp thu vô hạn nguồn linh khí đất trời kia vốn không phải là một món quà, mà ngược lại đó là trách nhiệm của cô.
Đảm bảo thế giới này vận hành ổn định, cũng như ngăn cả sự xuất hiện của ác ma, ác linh.
Thần giới biết điều này nên mới đặt thân thể của cô ở cạnh vực thẳm Thủy Uyên để làm vật trấn áp lệ khí ở nơi này, cũng là để đánh lừa thiên đạo, không để thiên đạo phát hiện ra thực ra nơi đó vốn chỉ là một cái xác rỗng.
Nhưng mà cuối cùng linh hồn Hạ Phong Linh vẫn là thoát ra khỏi tháp Trời mà tiếp tục thực hiện sứ mệnh của mình ở Âm giới.
Thực hiện nguyện vọng của người chết, ngăn cản ác ma sinh ra.
Mà Lục Tử Hàn sẽ vì ngăn cản số mệnh này của cô mà rơi vào địa ngục Cửu U bị hàng ngàn ác linh bên dưới địa ngục cắn xé thân thể lẫn linh hồn tới chết.
Vì vậy Hạ Phong Linh đã thực hiện nghi lễ hiến tế linh hồn.
Dùng mạng của cô để đổi lấy mạng của Lục Tử Hàn, đồng thời cũng kéo dài sự tồn tại của thế giới này lâu thêm một chút.
Lục Tử Hàn khi biết sự thật thì bóp chết Kỳ Uyên rồi hơi lùi ra sau.
Chả trách hắn lại cảm thấy thế giới này đang hồi sinh trở lại.
Chả trách hắn lại không cảm nhận được sự tồn tại của cô nữa, hóa ra là vậy.
Lục Tử Hàn ngửa đầu nhìn lên bầu trời đang dần trong xanh trở lại kia...
Đổi lấy sự sống cho hắn...haha...Hạ Phong Linh, nàng ấy nghĩ hắn cần những thứ này sao?
Hắn vốn không cần cuộc sống nhạt nhẽo này, là cô đã khiến hắn lưu luyến với thế giới này, khiến hắn dù không muốn nhưng vẫn tìm mọi cách để duy trì thế giới đã thối nát này, vậy mà cô lại...rời bỏ hắn.
Lục Tử Hàn biết Hạ Phong Linh làm vậy chỉ là vì không muốn mắc nợ hắn mà thôi, cô biết hắn chắc chắn sẽ hi sinh bản thân vì cô nên cô mới ra tay trước, đem tất cả những thứ hắn từng làm vì cô trả lại trong một lần.
Thực sự rất sòng phẳng, cũng rất tuyệt tình.
Hạ Phong Linh, nàng được lắm.
...
100 năm sau.
Tàn dư của yêu tộc bị ép trở lại nơi phong ấn, ma tộc mất đi người lãnh đạo liền tan rã, sống thành từng nhóm nhỏ, hoàn toàn không còn sức uy hiếp với con người nữa.
Nhưng mà có bài học trước đó nên Tu Chân giới và Tiên giới sau khi khôi phục lại đều vô cùng chăm chỉ tu luyện, có thời kỳ phát triển đến mức ngay cả một đứa trẻ con cũng có thể là thực lực của Trúc cơ sơ kỳ.
Còn Thần giới...Hạ Phong Linh không có ý định cho nó tồn tại vì vậy Thần giới hiện tại chỉ còn là quá khứ mà thôi.
Nhưng mà thời kỳ phát triển của thế giới này cũng không lâu cho lắm, chỉ tồn tại được thêm khoảng 1000 năm nữa thì chấm dứt.
Bởi vì có giao kèo với Hạ Phong Linh nên lúc thế giới này sụp đổ, tháp thời không có mở ra để đón Lục Tử Hàn đi nhưng bị hắn từ chối, chỉ là...
\- vì sao lại đưa ta đến đây?
Lục Tử Hàn nhìn trăm nghìn cánh cửa ở xung quanh mình mà cảm thấy nhức cả đầu.
Hắn đã nói là hắn không muốn tới đây rồi mà, sao..
Lục Tử Hàn đột nhiên ngừng lại, khuôn mặt hơi hiện lên vẻ hồ nghi.
Vì sao hắn lại cảm nhận được sự tồn tại của cô ở trong cái tháp này chứ?
Không phải ở cái tháp này mà là ở trong những cánh cửa thời không kia...
\- đại nhân, ngài cảm nhận được rồi đúng không?
Lúc này người canh giữ tháp thời không mới lên tiếng, Lục Tử Hàn liếc nhìn hắn.
\- ý của ngươi là gì?
\- cô ấy vẫn đang đợi ngài, đại nhân.
Lục Tử Hàn bị câu nói này đánh cho chấn động.
Cô đang đợi hắn sao?
Theo lời kể của tháp thời không thì bởi vì thuật hiến tế nên linh hồn của Hạ Phong Linh hiện tại đã bị vỡ nát nghiêm trọng, một vài mảnh hồn đã bị các cánh cửa thời không hút đi mất, nhưng mà chỉ cần có người kiên nhẫn tìm, cô ấy vẫn có thể sống lại một lần nữa.
Lục Tử Hàn hơi hốt hoảng, vội bước nhanh tới chỗ Vũ Minh Hiên.
\- nàng ấy đâu rồi?
Cũng không biết Hạ Phong Linh làm gì mà bóng đen kia lúc này lại suy yếu nghiêm trọng, thân thể mờ nhạt gần như có thể tan biến bất cứ lúc nào, thế nên trước sức ép của Lục Tử Hàn, nó chỉ có thể khai thật.
\- chết rồi.
\- chết? Ngươi đã nói gì với nàng ấy hả, Kỳ Uyên?
Lục Tử Hàn giơ tay lên làm động tác bóp cổ, bóng đen kia cũng chính là Kỳ Uyên liền bị nhấc bổng lên.
Kỳ Uyên chính là 1 trong 4 vị thượng thần thời viễn cổ bị phong ấn dưới địa ngục Cửu U kia, cũng không biết lý do vì sao mà hắn có thể thoát ra khỏi địa ngục Cửu U mà chiếm được thân xác của Hạ Hồ được, nhưng mà bây giờ điều này cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Kỳ Uyên có vẻ như cảm thấy bản thân dù gì cũng chết nên không phản kháng cũng không sợ hãi nữa mà cười lớn nói.
\- bởi vì tháp thời không nói, trong hai người các ngươi sẽ chỉ có một người được sống mà thôi.
Kỳ Uyên đúng là lợi dụng Lục Tử Tuấn để lừa Hạ Phong Linh tới đây rồi giết cô, nhưng mà tháp thời không đúng lúc đó lại xuất hiện cuốn hắn và Hạ Phong Linh đi.
Tại tháp thời không Hạ Phong Linh và hắn đã nhìn thấy quá khứ và tương lai của bọn họ.
Hạ Phong Linh dù sớm dù muộn cũng sẽ phải hiến tế cho địa ngục Cửu U không cách này thì cách khác, cô vĩnh viễn cũng không thoát khỏi số phận của mình.
Khả năng hấp thu vô hạn nguồn linh khí đất trời kia vốn không phải là một món quà, mà ngược lại đó là trách nhiệm của cô.
Đảm bảo thế giới này vận hành ổn định, cũng như ngăn cả sự xuất hiện của ác ma, ác linh.
Thần giới biết điều này nên mới đặt thân thể của cô ở cạnh vực thẳm Thủy Uyên để làm vật trấn áp lệ khí ở nơi này, cũng là để đánh lừa thiên đạo, không để thiên đạo phát hiện ra thực ra nơi đó vốn chỉ là một cái xác rỗng.
Nhưng mà cuối cùng linh hồn Hạ Phong Linh vẫn là thoát ra khỏi tháp Trời mà tiếp tục thực hiện sứ mệnh của mình ở Âm giới.
Thực hiện nguyện vọng của người chết, ngăn cản ác ma sinh ra.
Mà Lục Tử Hàn sẽ vì ngăn cản số mệnh này của cô mà rơi vào địa ngục Cửu U bị hàng ngàn ác linh bên dưới địa ngục cắn xé thân thể lẫn linh hồn tới chết.
Vì vậy Hạ Phong Linh đã thực hiện nghi lễ hiến tế linh hồn.
Dùng mạng của cô để đổi lấy mạng của Lục Tử Hàn, đồng thời cũng kéo dài sự tồn tại của thế giới này lâu thêm một chút.
Lục Tử Hàn khi biết sự thật thì bóp chết Kỳ Uyên rồi hơi lùi ra sau.
Chả trách hắn lại cảm thấy thế giới này đang hồi sinh trở lại.
Chả trách hắn lại không cảm nhận được sự tồn tại của cô nữa, hóa ra là vậy.
Lục Tử Hàn ngửa đầu nhìn lên bầu trời đang dần trong xanh trở lại kia...
Đổi lấy sự sống cho hắn...haha...Hạ Phong Linh, nàng ấy nghĩ hắn cần những thứ này sao?
Hắn vốn không cần cuộc sống nhạt nhẽo này, là cô đã khiến hắn lưu luyến với thế giới này, khiến hắn dù không muốn nhưng vẫn tìm mọi cách để duy trì thế giới đã thối nát này, vậy mà cô lại...rời bỏ hắn.
Lục Tử Hàn biết Hạ Phong Linh làm vậy chỉ là vì không muốn mắc nợ hắn mà thôi, cô biết hắn chắc chắn sẽ hi sinh bản thân vì cô nên cô mới ra tay trước, đem tất cả những thứ hắn từng làm vì cô trả lại trong một lần.
Thực sự rất sòng phẳng, cũng rất tuyệt tình.
Hạ Phong Linh, nàng được lắm.
...
100 năm sau.
Tàn dư của yêu tộc bị ép trở lại nơi phong ấn, ma tộc mất đi người lãnh đạo liền tan rã, sống thành từng nhóm nhỏ, hoàn toàn không còn sức uy hiếp với con người nữa.
Nhưng mà có bài học trước đó nên Tu Chân giới và Tiên giới sau khi khôi phục lại đều vô cùng chăm chỉ tu luyện, có thời kỳ phát triển đến mức ngay cả một đứa trẻ con cũng có thể là thực lực của Trúc cơ sơ kỳ.
Còn Thần giới...Hạ Phong Linh không có ý định cho nó tồn tại vì vậy Thần giới hiện tại chỉ còn là quá khứ mà thôi.
Nhưng mà thời kỳ phát triển của thế giới này cũng không lâu cho lắm, chỉ tồn tại được thêm khoảng 1000 năm nữa thì chấm dứt.
Bởi vì có giao kèo với Hạ Phong Linh nên lúc thế giới này sụp đổ, tháp thời không có mở ra để đón Lục Tử Hàn đi nhưng bị hắn từ chối, chỉ là...
\- vì sao lại đưa ta đến đây?
Lục Tử Hàn nhìn trăm nghìn cánh cửa ở xung quanh mình mà cảm thấy nhức cả đầu.
Hắn đã nói là hắn không muốn tới đây rồi mà, sao..
Lục Tử Hàn đột nhiên ngừng lại, khuôn mặt hơi hiện lên vẻ hồ nghi.
Vì sao hắn lại cảm nhận được sự tồn tại của cô ở trong cái tháp này chứ?
Không phải ở cái tháp này mà là ở trong những cánh cửa thời không kia...
\- đại nhân, ngài cảm nhận được rồi đúng không?
Lúc này người canh giữ tháp thời không mới lên tiếng, Lục Tử Hàn liếc nhìn hắn.
\- ý của ngươi là gì?
\- cô ấy vẫn đang đợi ngài, đại nhân.
Lục Tử Hàn bị câu nói này đánh cho chấn động.
Cô đang đợi hắn sao?
Theo lời kể của tháp thời không thì bởi vì thuật hiến tế nên linh hồn của Hạ Phong Linh hiện tại đã bị vỡ nát nghiêm trọng, một vài mảnh hồn đã bị các cánh cửa thời không hút đi mất, nhưng mà chỉ cần có người kiên nhẫn tìm, cô ấy vẫn có thể sống lại một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.