Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 119: Tân nương của quỷ (13)
Ngọc Du
10/01/2021
Ông bà Hạ trước đó nghe ông thầy bói nói chỉ khi con gái lấy người từ cõi âm thì may ra bảo toàn được mạng sống thì đã đủ hoang mang rồi, còn chưa tìm được cách thì khác thì "người từ cõi âm" ấy đã tìm tới cửa đòi cưới con gái nhà ông bà rồi.
Chỉ là không phải tên Triệu Khắc Thê kia mà là một tên ất ơ nào đó, nhưng mà tên ất ơ này nhìn qua rất nguy hiểm nhé, âm khí phía sau cực kỳ dày đặc hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối luôn.
Ông bà Hạ khóc ròng.
Sớm biết trên đời này còn có người đáng sợ như thế thì trước đó gả quách con gái cho tên họ Triệu đó cho rồi.
Ông Hạ muốn từ chối mà tên này có thèm để ý đâu, thực ra hắn căn bản vốn không tới đây để hỏi ông bà có đồng ý hay không mà chỉ đơn giản tới đây thông báo cho ông bà Hạ biết là hắn muốn cưới con gái ông bà thôi, thậm chí lễ vật đã chuẩn bị xong hết rồi cơ.
Vì thế trong vòng nửa năm ngắn ngủi Hạ Phong Linh được mặc áo cô dâu hai lần.
Lần đầu là thời kỳ dân quốc, còn lần này là phong cách cổ đại.
Mặc dù toàn theo hơi hướng cổ đại, nhưng mà vàng thì là thật, châu báu cũng là thật.
Hạ Phong Linh đầu đội đầy vàng, tay đeo đầy vòng ngọc, cổ còn đeo tận cái vòng cổ trân châu nhìn có khác gì mấy cái vòng mà mấy ông hòa thượng hay đeo đâu cơ chứ.
Nói chung để miêu tả về đám cưới kỳ dị này chính là xa hoa, cực kỳ xa hoa.
Không chỉ xa hoa mà còn dị nữa, bởi vì khách mời toàn là hồn ma mà thôi.
Đến cả chủ hôn cũng là một con ma nốt.
Nói thật không chỉ ông bà Hạ sau vụ này sẽ bị chướng ngại tâm lý mà Hạ Phong Linh cũng bị chướng ngại tâm lý.
Cụ thể là chướng ngại tâm lý về vàng bạc châu báu.
Cô sắp bị nó chọc cho mù mắt rồi.
Còn cả con ma kia nữa, đọc có một bài sớ thôi mà sao lòng vòng lâu thế hả?
Có đọc nhanh lên được không hả?
Cổ của bản tiểu thư sắp gãy rồi đó...
Con ma kia cũng muốn nhanh, nhưng mà Hạ Phong Linh có khế ước với Triệu Phong, nó lại chỉ là một hồn ma nhỏ bé không phá khế ước đó được.
Khế ước chưa được phá thì Hạ Phong Linh không thể nào lấy Lục Thừa Dương được.
Lục Thừa Dương thấy tên đó cứ đọc mãi không đi thì quay sang nhìn.
\- sao vậy?
\- đại nhân, tân nương của ngài...có vướng khế ước với con trai của Minh Vương.
\- cho nên...
Con ma kia vừa run vừa nói.
\- cho nên...khụ khụ...hiện cô ấy vẫn là vợ hợp pháp của Triệu Phong, khế ước chưa bị phá, ngài không thể lấy cô ấy được.
\- không sao.
Lục Thừa Dương vừa nói xong liền điểm lên trán Hạ Phong Linh một cái, ấn ký của Minh Vương trên trán cô liền tan biến vào hư không và một ấn ký khác được thay thế vào đó, nhìn khá giống bông hoa sen, chỉ là nó màu đen thôi.
Sau khi giữa mi tâm có dấu ấn này, khí tức quanh người Hạ Phong Linh liền được thay đổi, thêm vài phần ma mị.
Lục Thừa Dương hài lòng nhìn ấn ký trên trán cô rồi nói.
\- hắn đơn phương ký khế ước với nàng ấy, không tính.
Hạ Phong Linh hơi kinh ngạc mà đưa tay lên sờ trán mình.
Cái ấn ký này ở trên người cô từ khi nào vậy? Vì sao cô lại không biết đến sự tồn tại của nó chứ?
Hèn gì tên Triệu Phong kia lại biết nhất cử nhất động của cô, hóa ra là thế.
\- giờ nàng ấy tự do rồi, tiếp tục tiến hành đi.
Lục Thừa Dương cao ngạo nói.
Chủ hôn: "..."
Đại nhân, ngài không phải cũng mới vừa ký kết khế ước đơn phương với cô ấy sao?
Thế thì hắn có nên tính cho ngài không?
Lục Thừa Dương thấy hắn mãi không tiếp tục thì liếc sang nhìn.
Con ma kia run rẩy lau mồ hôi vốn không tồn tại trên trán đi rồi tiếp tục nghi lễ.
Mặc kệ đi, mạng sống trong tay ai thì nghe lời người đó.
...
Thực hiện nghi lễ xong, Hạ Phong Linh lập tức tháo hết mọi trang sức trên người xuống, hết xoa tay rồi đến xoa cổ.
Ác ma kia, ờm, tên gì ý nhỉ?
Lúc này Hạ Phong Linh mới nhớ ra mình chưa có nhận được thông tin về mục tiêu nhiệm vụ của mình.
"Viên Viên, truyền tư liệu."
Viên Viên lập tức gửi tư liệu cho cô.
\[Mục tiêu nhiệm vụ: Lục Thừa Dương \]
\[Chỉ số hắc hóa hiện tại 75.\]
\[Là ác ma nghìn năm bị con người hợp lực với minh giới và thần giới phong ấn lại, lúc nam chính phá trận pháp của thôn làng có phá nhầm mắt trận phong ấn hắn, Lục Thừa Dương vì thế mà thoát khỏi phong ấn quay lại bao thù những kẻ đã giam cầm hắn đồng thời âm mưu bá chủ thế giới, nhưng sau vì trúng mĩ nhân kế của nữ chính nên âm mưu bất thành, còn bị nam chính với nam phụ hợp lực lại giết chết.\]
Hạ Phong Linh: "..."
Hết rồi sao?
Sao lần này ngắn gọn vậy?
Thân phận của hắn đâu?
Rồi nguyên nhân bị phong ấn là gì?
Viên Viên mi làm việc có thể có trách nhiệm hơn được không hả?
Viên Viên quyết giả chết không nghe.
Cung cấp đủ thông tin để cô hố chủ nhân à? Nó không dại nhé.
Chỉ là không phải tên Triệu Khắc Thê kia mà là một tên ất ơ nào đó, nhưng mà tên ất ơ này nhìn qua rất nguy hiểm nhé, âm khí phía sau cực kỳ dày đặc hoàn toàn không nhìn thấy điểm cuối luôn.
Ông bà Hạ khóc ròng.
Sớm biết trên đời này còn có người đáng sợ như thế thì trước đó gả quách con gái cho tên họ Triệu đó cho rồi.
Ông Hạ muốn từ chối mà tên này có thèm để ý đâu, thực ra hắn căn bản vốn không tới đây để hỏi ông bà có đồng ý hay không mà chỉ đơn giản tới đây thông báo cho ông bà Hạ biết là hắn muốn cưới con gái ông bà thôi, thậm chí lễ vật đã chuẩn bị xong hết rồi cơ.
Vì thế trong vòng nửa năm ngắn ngủi Hạ Phong Linh được mặc áo cô dâu hai lần.
Lần đầu là thời kỳ dân quốc, còn lần này là phong cách cổ đại.
Mặc dù toàn theo hơi hướng cổ đại, nhưng mà vàng thì là thật, châu báu cũng là thật.
Hạ Phong Linh đầu đội đầy vàng, tay đeo đầy vòng ngọc, cổ còn đeo tận cái vòng cổ trân châu nhìn có khác gì mấy cái vòng mà mấy ông hòa thượng hay đeo đâu cơ chứ.
Nói chung để miêu tả về đám cưới kỳ dị này chính là xa hoa, cực kỳ xa hoa.
Không chỉ xa hoa mà còn dị nữa, bởi vì khách mời toàn là hồn ma mà thôi.
Đến cả chủ hôn cũng là một con ma nốt.
Nói thật không chỉ ông bà Hạ sau vụ này sẽ bị chướng ngại tâm lý mà Hạ Phong Linh cũng bị chướng ngại tâm lý.
Cụ thể là chướng ngại tâm lý về vàng bạc châu báu.
Cô sắp bị nó chọc cho mù mắt rồi.
Còn cả con ma kia nữa, đọc có một bài sớ thôi mà sao lòng vòng lâu thế hả?
Có đọc nhanh lên được không hả?
Cổ của bản tiểu thư sắp gãy rồi đó...
Con ma kia cũng muốn nhanh, nhưng mà Hạ Phong Linh có khế ước với Triệu Phong, nó lại chỉ là một hồn ma nhỏ bé không phá khế ước đó được.
Khế ước chưa được phá thì Hạ Phong Linh không thể nào lấy Lục Thừa Dương được.
Lục Thừa Dương thấy tên đó cứ đọc mãi không đi thì quay sang nhìn.
\- sao vậy?
\- đại nhân, tân nương của ngài...có vướng khế ước với con trai của Minh Vương.
\- cho nên...
Con ma kia vừa run vừa nói.
\- cho nên...khụ khụ...hiện cô ấy vẫn là vợ hợp pháp của Triệu Phong, khế ước chưa bị phá, ngài không thể lấy cô ấy được.
\- không sao.
Lục Thừa Dương vừa nói xong liền điểm lên trán Hạ Phong Linh một cái, ấn ký của Minh Vương trên trán cô liền tan biến vào hư không và một ấn ký khác được thay thế vào đó, nhìn khá giống bông hoa sen, chỉ là nó màu đen thôi.
Sau khi giữa mi tâm có dấu ấn này, khí tức quanh người Hạ Phong Linh liền được thay đổi, thêm vài phần ma mị.
Lục Thừa Dương hài lòng nhìn ấn ký trên trán cô rồi nói.
\- hắn đơn phương ký khế ước với nàng ấy, không tính.
Hạ Phong Linh hơi kinh ngạc mà đưa tay lên sờ trán mình.
Cái ấn ký này ở trên người cô từ khi nào vậy? Vì sao cô lại không biết đến sự tồn tại của nó chứ?
Hèn gì tên Triệu Phong kia lại biết nhất cử nhất động của cô, hóa ra là thế.
\- giờ nàng ấy tự do rồi, tiếp tục tiến hành đi.
Lục Thừa Dương cao ngạo nói.
Chủ hôn: "..."
Đại nhân, ngài không phải cũng mới vừa ký kết khế ước đơn phương với cô ấy sao?
Thế thì hắn có nên tính cho ngài không?
Lục Thừa Dương thấy hắn mãi không tiếp tục thì liếc sang nhìn.
Con ma kia run rẩy lau mồ hôi vốn không tồn tại trên trán đi rồi tiếp tục nghi lễ.
Mặc kệ đi, mạng sống trong tay ai thì nghe lời người đó.
...
Thực hiện nghi lễ xong, Hạ Phong Linh lập tức tháo hết mọi trang sức trên người xuống, hết xoa tay rồi đến xoa cổ.
Ác ma kia, ờm, tên gì ý nhỉ?
Lúc này Hạ Phong Linh mới nhớ ra mình chưa có nhận được thông tin về mục tiêu nhiệm vụ của mình.
"Viên Viên, truyền tư liệu."
Viên Viên lập tức gửi tư liệu cho cô.
\[Mục tiêu nhiệm vụ: Lục Thừa Dương \]
\[Chỉ số hắc hóa hiện tại 75.\]
\[Là ác ma nghìn năm bị con người hợp lực với minh giới và thần giới phong ấn lại, lúc nam chính phá trận pháp của thôn làng có phá nhầm mắt trận phong ấn hắn, Lục Thừa Dương vì thế mà thoát khỏi phong ấn quay lại bao thù những kẻ đã giam cầm hắn đồng thời âm mưu bá chủ thế giới, nhưng sau vì trúng mĩ nhân kế của nữ chính nên âm mưu bất thành, còn bị nam chính với nam phụ hợp lực lại giết chết.\]
Hạ Phong Linh: "..."
Hết rồi sao?
Sao lần này ngắn gọn vậy?
Thân phận của hắn đâu?
Rồi nguyên nhân bị phong ấn là gì?
Viên Viên mi làm việc có thể có trách nhiệm hơn được không hả?
Viên Viên quyết giả chết không nghe.
Cung cấp đủ thông tin để cô hố chủ nhân à? Nó không dại nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.