Xuyên Nhanh: Cuối Cùng Vẫn Yêu
Chương 109: Tân nương của quỷ (3)
Ngọc Du
10/01/2021
\- cô là Hạ Phong Linh?
Từ lúc Hạ Phong Linh từ trong quan tài chui ra, mọi người đã sớm chạy xa tám vạn chín nghìn dặm rồi, duy chỉ có người trước mặt là vẫn bình thản, còn biết cô không phải nữ chính nữa, xem ra là ông chồng hờ của cô rồi.
Hạ Phong Linh nhìn thiếu niên trước mặt tìm tòi hồi lâu.
Ngoại trừ gương mặt đẹp trai không góc chết thì bao quanh hắn đều là tử khí.
Hơn nữa các hồn ma xung quanh sau khi thấy hắn đều chạy biến, không hổ danh là con trai của Minh Vương mà.
Đúng vậy ông chồng hờ này của cô chính là con trai của Minh Vương chuyển thế nên từ bé đã âm khí đầy mình dẫn tới ai qua lại với hắn đều sẽ gặp xui xẻo.
Nhẹ thì táng gia bại sản, nặng thì mất mạng.
Vì thế khi hắn đến tuổi lập gia đình, không một nhà nào có con gái mà dám gả cho hắn cả.
Ông bà Triệu hết cách nên chỉ đành bỏ số tiền lớn để mua những con gái của nhà nghèo hoặc những đứa bé mồ côi không nơi nương tựa về Triệu gia.
Nhưng mà tiếng xấu đồn xa ông bà nhắm trúng cô nào cô nấy đều tự sát hoặc bỏ trốn hết.
Khi ông bà định từ bỏ thì vô tình gặp được một vị đạo sư và được ông ta chỉ điểm đến cái thôn làng này, lợi dụng sự ngây thơ của dân làng để họ ký khế ước với mình, vừa có thể giúp con trai ông bà lấy được vợ, vừa tiện tay giúp cậu ta hoàn thành luôn nhiệm vụ của mình ở kiếp này mà sau đó Triệu Phong cũng muốn đến đây.
Thế nên ông bà Triệu cứ thế đến thu mua mảnh đất này thôi.
Hạ Phong Linh nhìn Triệu Phong cả người ung dung tự tại lại nhìn đến cái thân thể yếu ớt của mình cuối cùng quyết đoán từ bỏ ý định dùng nắm đấm nói chuyện mà ngoan ngoãn gật đầu.
\- đúng vậy.
\- nhưng linh hồn lại không đúng lắm.
Triệu Phong nhìn cô gái trước mặt hơi nhướn mày.
Hắn đã tra danh sách các linh hồn ở Minh giới rồi, không hề có cô, thế nên cô ấy chỉ có thể là...
\- cô là người từ thế giới khác tới.
Triệu Phong lên tiếng khẳng định, Hạ Phong Linh học theo hắn nhướn mày theo.
\- thì sao? Anh có thể làm gì được tôi chứ?
\- Hạ Phong Linh đã dùng linh hồn của cô ta để ký kết khế ước với cô, vậy thì cô chính là người ở thế giới này rồi.
Cho nên hắn đúng là không thể làm gì được cô thật.
\- cô tên gì vậy?
\- Hạ Phong Linh.
\- trùng tên sao?
\- đúng vậy.
\- Ồ.
Mi ồ cái gì mà ồ hả?
\- vậy theo tôi trở về tiếp tục tổ chức lễ cưới nào.
Triệu Phong vui vẻ nói, hắn bắt đầu có hứng thú với cô vợ mới này rồi đấy.
\- nếu anh đã biết tôi là Hạ Phong Linh thì cũng nên biết tôi không phải là vợ anh rồi.
Đi mà đi tìm vợ mi đi, đừng có mà ám ta nữa.
Hạ Phong Linh từ chối rất phũ phàng, Triệu Phong vẫn như cũ mỉm cười.
\- vậy cứ coi như cô là cô vợ thứ mười ba của tôi đi.
\- không phải là người mười bốn à?
Tuy nói tên này lấy rất nhiều vợ nhưng đa số đều đã chết trước khi vào cửa Triệu gia nên số người vợ danh chính ngôn thuận thật sự của hắn lại chỉ có mười hai người, nữ chính là người thứ mười ba, thế nên cô phải là người thứ mười bốn chứ?
\- cô ta chưa vào cửa Hạ gia, không tính.
Khi nhắc đến nữ chính Triệu Phong không có vẻ gì đặc biệt, nhưng Hạ Phong Linh biết đó là do hắn chưa có gặp nữ chính mà thôi.
Bởi vì nữ chính chính là người yêu kiếp trước của hắn, hay nói cách khác cô ta chính là nghiệt duyên của Triệu Phong.
Kiếp trước cả nhà cô ta hại chết Triệu Phong khiến hắn bị giam cầm ở Minh giới tận 300 năm mới được đầu thai lần nữa.
Nhưng mà Triệu Phong này lại là một kẻ si tình, thế nên nếu hắn gặp nữ chính rồi, tên này nhất định sẽ bỏ cô không thương tiếc ngay.
Càng huống hồ nhiệm vụ chính của cô là kết hôn với mục tiêu nhiệm vụ của mình, giờ cô kết hôn với Triệu Phong vậy nhiệm vụ của cô phải làm sao đây?
Vì thế Hạ Phong Linh lạnh lùng từ chối.
Triệu Phong không hề có vẻ gì là ngoài ý muốn với đáp án này cả, nhưng mà hắn cũng không để tâm lắm, bởi vì hắn vốn không phải hỏi ý kiến của cô mà chỉ là thông báo cho cô biết mà thôi.
Vì thế thân thể Hạ Phong Linh đột nhiên thoát khỏi sự khống chế của cô mà ngoan ngoãn theo Triệu Phong đến sảnh chính nhà hắn.
Hạ Phong Linh: "..."
Ê, người anh em, mới đầu truyện thôi mà sao ngươi đã phát đại chiêu rồi?
Mà có phát đại chiêu thì ngươi cũng phải dùng chiêu này với nữ chính đại nhân chứ?
Sao lại dùng lên người cô, ở thế giới này cô thuộc vai quần chúng mà!!!!
Hạ Phong Linh không muốn lấy Triệu Phong mà Viên Viên cũng không muốn chủ nhân của nó bị cắm sừng vì thế hai người trước giờ thấy nhau là khịa giờ lại vô cùng đồng tâm hiệp lực mà đánh cho tên Triệu Phong kia một trận.
Ừm, thực ra là Viên Viên dùng chức năng ngưng đọng thời gian để ký chủ nhà nó đánh Triệu Phong.
Sau khi xử lý Triệu Phong xong, Hạ Phong Linh liền nhanh chóng rời khỏi thôn làng này.
Nhưng mà bởi vì cô không giỏi về bùa chú, trận pháp thế nên dù biết là nơi này có vẽ trận pháp cô cũng không biết phải làm thế nào để phá, lòng vòng quanh thôn cả tiếng mà vẫn không thể rời khỏi đây được.
"Viên Viên, không xong rồi, ta đói quá, sắp chịu không nổi rồi."
Hạ Phong Linh chống tay vào một cái cây khô gần đó yếu ớt nói.
Từ khi tới đây cô còn chưa có hạt cơm nào vào bụng đâu, lại còn cả di chứng của thuốc diệt chuột để lại nữa chứ.
Tuy Viên Viên cho cô thuốc nhưng mà cô vẫn thấy hoa mắt chóng mặt lắm.
"Ký chủ, đổi tích điểm lấy đồ ăn nhé. 30 điểm một suất cơm chay, 50 điểm một suất cơm mặn, muốn có đùi gà thì 100 điểm."
Ở chỗ khỉ ho gà gáy này thật sự là không tìm thấy đồ ăn có thể ăn được thật, vì vậy hệ thống hảo tâm mở không gian đồ ăn của mình cho Hạ Phong Linh.
"Cho ta năm suất cơm có đùi gà đi."
Đối với đồ ăn Hạ Phong Linh chưa bao giờ keo kiệt tích điểm cả.
Từ lúc Hạ Phong Linh từ trong quan tài chui ra, mọi người đã sớm chạy xa tám vạn chín nghìn dặm rồi, duy chỉ có người trước mặt là vẫn bình thản, còn biết cô không phải nữ chính nữa, xem ra là ông chồng hờ của cô rồi.
Hạ Phong Linh nhìn thiếu niên trước mặt tìm tòi hồi lâu.
Ngoại trừ gương mặt đẹp trai không góc chết thì bao quanh hắn đều là tử khí.
Hơn nữa các hồn ma xung quanh sau khi thấy hắn đều chạy biến, không hổ danh là con trai của Minh Vương mà.
Đúng vậy ông chồng hờ này của cô chính là con trai của Minh Vương chuyển thế nên từ bé đã âm khí đầy mình dẫn tới ai qua lại với hắn đều sẽ gặp xui xẻo.
Nhẹ thì táng gia bại sản, nặng thì mất mạng.
Vì thế khi hắn đến tuổi lập gia đình, không một nhà nào có con gái mà dám gả cho hắn cả.
Ông bà Triệu hết cách nên chỉ đành bỏ số tiền lớn để mua những con gái của nhà nghèo hoặc những đứa bé mồ côi không nơi nương tựa về Triệu gia.
Nhưng mà tiếng xấu đồn xa ông bà nhắm trúng cô nào cô nấy đều tự sát hoặc bỏ trốn hết.
Khi ông bà định từ bỏ thì vô tình gặp được một vị đạo sư và được ông ta chỉ điểm đến cái thôn làng này, lợi dụng sự ngây thơ của dân làng để họ ký khế ước với mình, vừa có thể giúp con trai ông bà lấy được vợ, vừa tiện tay giúp cậu ta hoàn thành luôn nhiệm vụ của mình ở kiếp này mà sau đó Triệu Phong cũng muốn đến đây.
Thế nên ông bà Triệu cứ thế đến thu mua mảnh đất này thôi.
Hạ Phong Linh nhìn Triệu Phong cả người ung dung tự tại lại nhìn đến cái thân thể yếu ớt của mình cuối cùng quyết đoán từ bỏ ý định dùng nắm đấm nói chuyện mà ngoan ngoãn gật đầu.
\- đúng vậy.
\- nhưng linh hồn lại không đúng lắm.
Triệu Phong nhìn cô gái trước mặt hơi nhướn mày.
Hắn đã tra danh sách các linh hồn ở Minh giới rồi, không hề có cô, thế nên cô ấy chỉ có thể là...
\- cô là người từ thế giới khác tới.
Triệu Phong lên tiếng khẳng định, Hạ Phong Linh học theo hắn nhướn mày theo.
\- thì sao? Anh có thể làm gì được tôi chứ?
\- Hạ Phong Linh đã dùng linh hồn của cô ta để ký kết khế ước với cô, vậy thì cô chính là người ở thế giới này rồi.
Cho nên hắn đúng là không thể làm gì được cô thật.
\- cô tên gì vậy?
\- Hạ Phong Linh.
\- trùng tên sao?
\- đúng vậy.
\- Ồ.
Mi ồ cái gì mà ồ hả?
\- vậy theo tôi trở về tiếp tục tổ chức lễ cưới nào.
Triệu Phong vui vẻ nói, hắn bắt đầu có hứng thú với cô vợ mới này rồi đấy.
\- nếu anh đã biết tôi là Hạ Phong Linh thì cũng nên biết tôi không phải là vợ anh rồi.
Đi mà đi tìm vợ mi đi, đừng có mà ám ta nữa.
Hạ Phong Linh từ chối rất phũ phàng, Triệu Phong vẫn như cũ mỉm cười.
\- vậy cứ coi như cô là cô vợ thứ mười ba của tôi đi.
\- không phải là người mười bốn à?
Tuy nói tên này lấy rất nhiều vợ nhưng đa số đều đã chết trước khi vào cửa Triệu gia nên số người vợ danh chính ngôn thuận thật sự của hắn lại chỉ có mười hai người, nữ chính là người thứ mười ba, thế nên cô phải là người thứ mười bốn chứ?
\- cô ta chưa vào cửa Hạ gia, không tính.
Khi nhắc đến nữ chính Triệu Phong không có vẻ gì đặc biệt, nhưng Hạ Phong Linh biết đó là do hắn chưa có gặp nữ chính mà thôi.
Bởi vì nữ chính chính là người yêu kiếp trước của hắn, hay nói cách khác cô ta chính là nghiệt duyên của Triệu Phong.
Kiếp trước cả nhà cô ta hại chết Triệu Phong khiến hắn bị giam cầm ở Minh giới tận 300 năm mới được đầu thai lần nữa.
Nhưng mà Triệu Phong này lại là một kẻ si tình, thế nên nếu hắn gặp nữ chính rồi, tên này nhất định sẽ bỏ cô không thương tiếc ngay.
Càng huống hồ nhiệm vụ chính của cô là kết hôn với mục tiêu nhiệm vụ của mình, giờ cô kết hôn với Triệu Phong vậy nhiệm vụ của cô phải làm sao đây?
Vì thế Hạ Phong Linh lạnh lùng từ chối.
Triệu Phong không hề có vẻ gì là ngoài ý muốn với đáp án này cả, nhưng mà hắn cũng không để tâm lắm, bởi vì hắn vốn không phải hỏi ý kiến của cô mà chỉ là thông báo cho cô biết mà thôi.
Vì thế thân thể Hạ Phong Linh đột nhiên thoát khỏi sự khống chế của cô mà ngoan ngoãn theo Triệu Phong đến sảnh chính nhà hắn.
Hạ Phong Linh: "..."
Ê, người anh em, mới đầu truyện thôi mà sao ngươi đã phát đại chiêu rồi?
Mà có phát đại chiêu thì ngươi cũng phải dùng chiêu này với nữ chính đại nhân chứ?
Sao lại dùng lên người cô, ở thế giới này cô thuộc vai quần chúng mà!!!!
Hạ Phong Linh không muốn lấy Triệu Phong mà Viên Viên cũng không muốn chủ nhân của nó bị cắm sừng vì thế hai người trước giờ thấy nhau là khịa giờ lại vô cùng đồng tâm hiệp lực mà đánh cho tên Triệu Phong kia một trận.
Ừm, thực ra là Viên Viên dùng chức năng ngưng đọng thời gian để ký chủ nhà nó đánh Triệu Phong.
Sau khi xử lý Triệu Phong xong, Hạ Phong Linh liền nhanh chóng rời khỏi thôn làng này.
Nhưng mà bởi vì cô không giỏi về bùa chú, trận pháp thế nên dù biết là nơi này có vẽ trận pháp cô cũng không biết phải làm thế nào để phá, lòng vòng quanh thôn cả tiếng mà vẫn không thể rời khỏi đây được.
"Viên Viên, không xong rồi, ta đói quá, sắp chịu không nổi rồi."
Hạ Phong Linh chống tay vào một cái cây khô gần đó yếu ớt nói.
Từ khi tới đây cô còn chưa có hạt cơm nào vào bụng đâu, lại còn cả di chứng của thuốc diệt chuột để lại nữa chứ.
Tuy Viên Viên cho cô thuốc nhưng mà cô vẫn thấy hoa mắt chóng mặt lắm.
"Ký chủ, đổi tích điểm lấy đồ ăn nhé. 30 điểm một suất cơm chay, 50 điểm một suất cơm mặn, muốn có đùi gà thì 100 điểm."
Ở chỗ khỉ ho gà gáy này thật sự là không tìm thấy đồ ăn có thể ăn được thật, vì vậy hệ thống hảo tâm mở không gian đồ ăn của mình cho Hạ Phong Linh.
"Cho ta năm suất cơm có đùi gà đi."
Đối với đồ ăn Hạ Phong Linh chưa bao giờ keo kiệt tích điểm cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.