[Xuyên Nhanh] Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính
Chương 61
Lục Bì
04/09/2019
Thời điểm Văn Khanh đến không tồi, « Thần Ma »
vẫn chưa chính thức đi vào hoạt động. Do đó, cô vẫn còn cơ hội kiếm tiền mua khoang trò chơi.
Điều kiện gia đình nguyên chủ không được tốt lắm, một khoang trò chơi giá năm vạn, đối với một người năm nay mới lên đại học như cô mà nói, hoàn toàn không đủ sức để mua. Hơn nữa cũng không thể hỏi xin cha mẹ được, họ gánh vác học phí của cô tới giờ là đã vất vả lắm rồi, sao có thể để họ bỏ tiền ra cho cô chơi game chứ? Bởi vậy, mãi đến năm ba đại học trong nguyên tác, cô mới vào trò chơi, tất nhiên bỏ lỡ rất nhiều tiên cơ.
Kiếm chút tiền đối Văn Khanh mà nói không khó, phiền phức là làm sao để hợp lý hóa thân phận của Tiểu Phượng Hoàng. Nó cũng muốn chơi trò chơi nên mới hóa thành hình người, trở thành một thiếu niên xinh đẹp mười bốn mười lăm tuổi.
Đối với Tiểu Phượng Hoàng hiếm khi đòi hỏi thứ gì, Văn Khanh tất nhiên muốn thỏa mãn nó.
Chỉ có điều tài khoản trò chơi bị ràng buộc với thẻ căn cước công dân, mỗi người một số, nhận diện màu mắt, hoàn toàn không có khả năng thay thế. Nếu Tiểu Phượng Hoàng muốn chơi trò chơi, nhất định phải có thân phận hợp pháp mới được.
Cuối cùng hết cách, đành phải dùng một chút thủ đoạn đặc biệt để làm thẻ căn cước.
"Lần này là tình huống đặc biệt, về sau không được dùng huyễn thuật đối với người phàm! Càng không thể để việc chúng ta có năng lực đặc biệt lộ ra trước mặt họ!"
"Ừm, ta hiểu rồi!" Tiểu Phượng Hoàng gật đầu đáp.
Bởi vì sống cùng Tiểu Phượng Hoàng nên ở ký túc xá không tiện một chút nào, Văn Khanh đành phải thuê một căn phòng bên cạnh trường học. Hai khoang trò chơi cũng được đưa đến, mọi thứ đã được chuẩn bị xong, chỉ chờ đến ngày mùng 1 tháng 1, trò chơi chính thức hoạt động.
Văn Khanh nằm vào khoang trò chơi sớm nửa tiếng, sau khi thiết lập trò chơi theo thói quen của mình, hệ thống bắt đầu đếm ngược.
3, 2, 1, bắt đầu!
Hình ảnh lóe lên, Văn Khanh đi tới một nơi tiên cảnh chim hót hoa nở, NPC một thân bạch y tung bay, mỉm cười nhìn cô: "Hoan nghênh bạn vào thế giới Thần Ma, tôi là người hướng dẫn 001 của bạn, mời quét số liệu thân thể, thiết lập nhân vật."
Trong Thần Ma, người chơi phải dựa vào số liệu thân thể của mình để thiết lập nhân vật, cao thấp đẹp xấu đều hiện ra trực quan, không thể chơi nhân yêu. Đương nhiên, có thể lựa chọn điều chỉnh dung mạo, dù sao cũng chỉ là trò chơi, đại đa số không ai muốn liên quan đến hiện thực.
Một tia sáng trắng nhẹ nhàng hiện lên, trước mặt Văn Khanh xuất hiện một nhân vật 3D giống cô y như đúc, bên cạnh là một loạt số liệu nhân vật, trong đó chủ yếu là sáu hạng sức mạnh, sức chịu đựng, sinh lực, trí tuệ, linh hoạt, nhạy bén, bởi vì sáu trị số này là cơ sở quyết định thuộc tính nhân vật.
Chính xác, Thần Ma chính là một cái hố to, nói là để đảm bảo chân thực 100%, điểm thể chất yếu kém không bằng người ta cũng chỉ trách là bản thân không may mắn. Nhưng sự khác biệt cũng không quá lớn, rèn luyện thân thể tốt sẽ được cộng điểm. Đương nhiên, nếu chỉ chơi đùa không để ý đến thân thể, điểm cơ sở sẽ hạ xuống. Đây là quy định để tránh việc mọi người mê muội trò chơi mà coi nhẹ rèn luyện thân thể.
Văn Khanh cảm thấy quy định này rất tốt, dù cho trò chơi có chân thực hơn nữa thì cũng chỉ là trò chơi mà thôi, không thay thế được cuộc sống thật.
Cho nên, trước khi tiến vào trò chơi cô đã tới Kim Đan kì, tố chất thân thể hoàn toàn vượt trội so với người bình thường, không phải là hack sao?
Theo nguyên tác, số liệu thân thể cơ sở chỉ có một chữ số, cao nhất là 9, mà tham số của Văn Khanh có hẳn ba chữ số...
Ai, đây không phải là cô đi bắt nạt người khác sao?
Văn Khanh cố ý hỏi 001: "Quét số liệu chắc không sai chứ?"
001 vẫn thái độ ôn hòa, nhưng ngữ khí lại hết sức cứng rắn trả lời cô: "Việc quét số liệu được chúng tôi kiểm tra chặt chẽ, chắc chắn không có sai sót!"
Cái cô muốn chính là thái độ tự phụ này! Văn Khanh thầm vui, đoán chừng công ty cũng không nghĩ đến việc sẽ xuất hiện số liệu thân thể vượt quá mức mong đợi này nên không hề lắp đặt cảnh báo giá trị, bằng không lúc này cô sẽ bị nhân viên kỹ thuật mời đi kiểm tra bug.
Văn Khanh suy nghĩ một chút, lại hỏi 001: "May mắn của tôi có giá trị bao nhiêu?" Trong trò chơi có thuộc tính ẩn liên quan đến vận may, bình thường chắc chắn sẽ không hỏi được. Cơ hội duy nhất là trước khi tiến vào trò chơi, cô phải tìm 001 để hỏi vì hướng dẫn xong hắn sẽ biến mất.
"10."
Mới có 10 à! Văn Khanh có chút tiếc nuối, cô bị choáng ngợp bởi những số liệu thân thể ba chữ số kia nên thấy hai chữ số này hơi chướng mắt.
Ủa, không đúng, giá trị may mắn cao nhất là 10! Cho nên giá trị may mắn của cô max rồi?
Văn Khanh nhíu mày, trò này chơi kiểu gì vậy? Sự tồn tại của cô đã là một cái bug! So với nữ chính còn kinh thiên động địa hơn, đây không phải bắt nạt người ta thì là gì?
Có hai điều bất ngờ này, lúc chọn chủng tộc cũng sẽ không quá ngạc nhiên nếu gặp được ẩn tộc. Thần Ma có bốn chủng tộc, theo thứ tự là Nhân, Tiên, Yêu, Vũ. Ngoài ra còn có hai ẩn tộc, Ma tộc và Thần tộc.
Cũng theo nguyên tác, nữ chính chọn Thần tộc, mỗi một lần ra sân đều có hào quang bao phủ, thần thánh giống như có thể phổ độ chúng sinh. Muốn trở thành nhân vật chính đối đầu với cô ta, Văn Khanh đương nhiên chọn Ma tộc, làm thánh mẫu sao sướng bằng làm ma đầu?
Lúc chọn nghề nghiệp, Văn Khanh lựa chọn pháp sư, dù sao suýt chút nữa được phi thăng thành tu sĩ, chọn làm pháp sư cũng coi như đúng ngành đúng nghề.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, cô lập tức bị đưa vào trò chơi.
Thôn Tân Thủ vô cùng náo nhiệt, chỉ có điều bây giờ vẫn chưa phải lúc nhiều người nhất, chờ sang năm « Thần Ma » nổi tiếng toàn thế giới, người bình thường cũng tham gia, lúc đó mới gọi là đông!
Quy tắc của « Thần Ma » rất tùy ý, thậm chí có thể nói là không có quy tắc, hết thảy đều phải do người chơi tự mình khám phá.
Các game thủ lão luyện đều đã từ từ tìm được NPC nhận nhiệm vụ, chỉ có các tân thủ như ruồi mất đầu đang rối loạn. Văn Khanh cũng là lần đầu tiên chơi game online 3D, sau khi trải nghiệm giao diện game chân thật, cô cũng chuẩn bị đi nhận nhiệm vụ.
Sau đó có một NPC lén lút thậm thụt đi tới trước mặt cô, trên đầu hắn có một dòng chữ là kẻ ác Triệu Tứ, hắn hạ giọng hỏi: "Tây Môn đại quan nhân, ta có một phần bản đồ truyền thừa của thần tạo sư, ngươi có muốn hay không?"
Văn Khanh: "..."
Cho nên, nhiệm vụ ẩn cấp Thần mà nữ chính phải đánh chết không biết bao nhiêu con quạ đen, câu mười con cá vàng, còn phải giao mười vàng mới nhận được lại tặng không cho cô à?
Với cả Tây Môn đại quan nhân là cái quỷ gì chứ? Lúc cô thiết lập nhân vật hình như quên mất mục này, chắc là hệ thống lấy ngẫu nhiên rồi.
"Muốn!" Văn Khanh chém đinh chặt sắt nói, nhiệm vụ đưa đến tận cửa sao lại không muốn?
Triệu Tứ do dự một chút, cắn răng nói: "Mười đồng! Đưa ta mười đồng thì ta đưa ngươi!"
Nữ chính phải hoàn thành một loạt nhiệm vụ mới được mua với giá mười vàng, cô lại chỉ cần đưa mười đồng là mua được, đây là sức mạnh của giá trị may mắn max sao?
Văn Khanh thanh toán mười đồng cho hắn, sau đó thành công nhận nhiệm vụ. Skill sinh hoạt cao cấp nhất của « Thần Ma » chính là Thần cấp, thần tạo sư là chỉ thợ rèn cấp Thần? Truyền thừa của thần tạo sư à? Được đó.
Văn Khanh đi gặp trưởng thôn để nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ của tân thủ phần lớn là chạy chân, giết thỏ thu thập lông, đào dược thảo, lấy quặng, câu cá các loại, để làm quen với trò chơi, cũng là tiện thể học chút kỹ năng sinh hoạt. Dù sao đi một vòng Văn Khanh đã mở ra các kĩ năng khác nhau như giám định, hái thuốc, lấy quặng, câu cá... Nhân tiện đổi luôn trang bị trắng trên người luôn.
Lúc Văn Khanh đang chuẩn bị đi dã ngoại hoàn thành khâu cuối của nhiệm vụ săn giết lang yêu, cô bị cản lại.
Một nam pháp sư nhân tộc có chút ngượng ngùng hỏi: "Cái kia, mỹ nữ, đồ lục của cô kiếm được ở đâu vậy?"
Văn Khanh nhíu mày: "Thôn trưởng cho." Nói xong nhẹ nhàng rời đi.
Pháp sư có chút ủ rũ, người bên cạnh khuyên hắn: "Nói với cậu rồi, người ta chắc chắn sẽ không nói cho cậu biết! Chắc chắn cô ấy đã làm nhiệm vụ ẩn nên mới được bộ đồ lục đó!"
Trò chơi mới bắt đầu hơn hai giờ, đẳng cấp cao nhất cũng mới cấp chín, người chơi toàn mặc đồ trắng, thỉnh thoảng gặp đồ lục cũng không thể góp ra một bộ. Nên bộ đồ lục của Văn Khanh ở thôn Tân Thủ cực kì bắt mắt.
Ai, giá trị may mắn cao cũng phiền thật, người khác hoàn thành nhiệm vụ toàn ban thưởng đồ trắng, còn cô thì toàn đồ lục. Nguyên một đám NPC nhiệt tình ghê gớm, không muốn cũng không được.
Lúc Văn Khanh đến vùng dã ngoại, đã có mấy người đang đánh lang yêu, đây là khâu cuối của nhiệm vụ tân thủ, bởi vì may mắn tăng thêm, tốc độ làm nhiệm vụ của Văn Khanh tương đối nhanh, nên người ở nơi này không tính là nhiều. Nhưng những người có thể tới được đây nhất định đều là game thủ chuyên nghiệp.
Mấy người nhìn lướt qua Văn Khanh, lại tiếp tục công kích, dù sao nơi này lang yêu còn nhiều, còn xuất hiện liên tục, thêm người cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhưng mà Văn Khanh vừa đến, trước mặt cô ngay lập tức hiện ra Boss lang yêu, Boss dã ngoại đầu tiên của toàn server.
Lần này những người kia không bình tĩnh được nữa, giết! Không chỉ có lượng lớn kinh nghiệm và danh vọng, còn có thể nổi tiếng trên TV!
Nhưng mà không chờ bọn họ tới cướp quái, Văn Khanh đã giơ tay chém xuống, Boss lang yêu chết thẳng cẳng, chết thẳng cẳng...
Mấy người nhìn Văn Khanh giống như gặp quỷ, Boss đó! Không phải quái nhỏ bình thường đâu! Không đúng, quái nhỏ bình thường cũng không thể đập một phát chết luôn được! Không thấy thời gian dài như vậy mà họ vẫn đang mài dao với mấy con quái nhỏ sao?
Văn Khanh phiền não thật sự, điểm cơ sở của cô cao, những điều này sẽ thể hiện trên lực công kích, máu Boss lang yêu còn không cao bằng một công kích bình thường của cô. Đây là chuyện tốt, nhưng cô thật không muốn bại lộ trước mặt người khác, ngộ nhỡ bị người ta báo cáo thì làm sao bây giờ? Cô đang muốn nhân dịp này chưa có các bảng xếp hạng, cố giấu càng nhiều càng tốt.
Văn Khanh đành phải bày ra một cái mặt lạnh, ra vẻ đại thần cao thâm bí hiểm, chỉ thiếu nước nói thẳng cho người ta biết cô là cao thủ.
Những người kia quả thật bị cô hù dọa, ở phía xa quan sát, không dám tiến lại gần. Văn Khanh chọn thông báo nặc danh, sau đó mở bảo rương được ban thưởng. Cũng may bảo rương chỉ có mình có thể nhìn thấy, nếu không sẽ khiến mọi người đỏ mắt đến chết.
Trong lúc đó, nữ chính Vu Thanh Hòa, ID là Vu Quy, đang đánh con cá vàng cuối cùng. Kiếp trước cô nhìn hướng dẫn trò chơi thấy được nhiệm vụ ẩn này - nhiệm vụ cấp Thần xuất hiện ở thôn Tân Thủ. Loại nhiệm vụ này có một quy tắc, chỉ cần có một người nhận, những người khác sẽ không nhận được nữa. Bởi vậy người kia mới không hề kiêng dè phát nổ, song cuối cùng hắn cũng chưa hoàn thành, bởi vì nhiệm vụ tiếp sau rất khó.
Vu Quy biết, thợ rèn sau này sẽ trở thành nghề kiếm lợi nhiều nhất trong trò chơi! Mà mãi đến lúc cô chết vẫn chưa từng xuất hiện thợ rèn cấp Thần. Cho nên, cô nhất định phải có được kho báu thần tạo sư này!
Điều kiện gia đình nguyên chủ không được tốt lắm, một khoang trò chơi giá năm vạn, đối với một người năm nay mới lên đại học như cô mà nói, hoàn toàn không đủ sức để mua. Hơn nữa cũng không thể hỏi xin cha mẹ được, họ gánh vác học phí của cô tới giờ là đã vất vả lắm rồi, sao có thể để họ bỏ tiền ra cho cô chơi game chứ? Bởi vậy, mãi đến năm ba đại học trong nguyên tác, cô mới vào trò chơi, tất nhiên bỏ lỡ rất nhiều tiên cơ.
Kiếm chút tiền đối Văn Khanh mà nói không khó, phiền phức là làm sao để hợp lý hóa thân phận của Tiểu Phượng Hoàng. Nó cũng muốn chơi trò chơi nên mới hóa thành hình người, trở thành một thiếu niên xinh đẹp mười bốn mười lăm tuổi.
Đối với Tiểu Phượng Hoàng hiếm khi đòi hỏi thứ gì, Văn Khanh tất nhiên muốn thỏa mãn nó.
Chỉ có điều tài khoản trò chơi bị ràng buộc với thẻ căn cước công dân, mỗi người một số, nhận diện màu mắt, hoàn toàn không có khả năng thay thế. Nếu Tiểu Phượng Hoàng muốn chơi trò chơi, nhất định phải có thân phận hợp pháp mới được.
Cuối cùng hết cách, đành phải dùng một chút thủ đoạn đặc biệt để làm thẻ căn cước.
"Lần này là tình huống đặc biệt, về sau không được dùng huyễn thuật đối với người phàm! Càng không thể để việc chúng ta có năng lực đặc biệt lộ ra trước mặt họ!"
"Ừm, ta hiểu rồi!" Tiểu Phượng Hoàng gật đầu đáp.
Bởi vì sống cùng Tiểu Phượng Hoàng nên ở ký túc xá không tiện một chút nào, Văn Khanh đành phải thuê một căn phòng bên cạnh trường học. Hai khoang trò chơi cũng được đưa đến, mọi thứ đã được chuẩn bị xong, chỉ chờ đến ngày mùng 1 tháng 1, trò chơi chính thức hoạt động.
Văn Khanh nằm vào khoang trò chơi sớm nửa tiếng, sau khi thiết lập trò chơi theo thói quen của mình, hệ thống bắt đầu đếm ngược.
3, 2, 1, bắt đầu!
Hình ảnh lóe lên, Văn Khanh đi tới một nơi tiên cảnh chim hót hoa nở, NPC một thân bạch y tung bay, mỉm cười nhìn cô: "Hoan nghênh bạn vào thế giới Thần Ma, tôi là người hướng dẫn 001 của bạn, mời quét số liệu thân thể, thiết lập nhân vật."
Trong Thần Ma, người chơi phải dựa vào số liệu thân thể của mình để thiết lập nhân vật, cao thấp đẹp xấu đều hiện ra trực quan, không thể chơi nhân yêu. Đương nhiên, có thể lựa chọn điều chỉnh dung mạo, dù sao cũng chỉ là trò chơi, đại đa số không ai muốn liên quan đến hiện thực.
Một tia sáng trắng nhẹ nhàng hiện lên, trước mặt Văn Khanh xuất hiện một nhân vật 3D giống cô y như đúc, bên cạnh là một loạt số liệu nhân vật, trong đó chủ yếu là sáu hạng sức mạnh, sức chịu đựng, sinh lực, trí tuệ, linh hoạt, nhạy bén, bởi vì sáu trị số này là cơ sở quyết định thuộc tính nhân vật.
Chính xác, Thần Ma chính là một cái hố to, nói là để đảm bảo chân thực 100%, điểm thể chất yếu kém không bằng người ta cũng chỉ trách là bản thân không may mắn. Nhưng sự khác biệt cũng không quá lớn, rèn luyện thân thể tốt sẽ được cộng điểm. Đương nhiên, nếu chỉ chơi đùa không để ý đến thân thể, điểm cơ sở sẽ hạ xuống. Đây là quy định để tránh việc mọi người mê muội trò chơi mà coi nhẹ rèn luyện thân thể.
Văn Khanh cảm thấy quy định này rất tốt, dù cho trò chơi có chân thực hơn nữa thì cũng chỉ là trò chơi mà thôi, không thay thế được cuộc sống thật.
Cho nên, trước khi tiến vào trò chơi cô đã tới Kim Đan kì, tố chất thân thể hoàn toàn vượt trội so với người bình thường, không phải là hack sao?
Theo nguyên tác, số liệu thân thể cơ sở chỉ có một chữ số, cao nhất là 9, mà tham số của Văn Khanh có hẳn ba chữ số...
Ai, đây không phải là cô đi bắt nạt người khác sao?
Văn Khanh cố ý hỏi 001: "Quét số liệu chắc không sai chứ?"
001 vẫn thái độ ôn hòa, nhưng ngữ khí lại hết sức cứng rắn trả lời cô: "Việc quét số liệu được chúng tôi kiểm tra chặt chẽ, chắc chắn không có sai sót!"
Cái cô muốn chính là thái độ tự phụ này! Văn Khanh thầm vui, đoán chừng công ty cũng không nghĩ đến việc sẽ xuất hiện số liệu thân thể vượt quá mức mong đợi này nên không hề lắp đặt cảnh báo giá trị, bằng không lúc này cô sẽ bị nhân viên kỹ thuật mời đi kiểm tra bug.
Văn Khanh suy nghĩ một chút, lại hỏi 001: "May mắn của tôi có giá trị bao nhiêu?" Trong trò chơi có thuộc tính ẩn liên quan đến vận may, bình thường chắc chắn sẽ không hỏi được. Cơ hội duy nhất là trước khi tiến vào trò chơi, cô phải tìm 001 để hỏi vì hướng dẫn xong hắn sẽ biến mất.
"10."
Mới có 10 à! Văn Khanh có chút tiếc nuối, cô bị choáng ngợp bởi những số liệu thân thể ba chữ số kia nên thấy hai chữ số này hơi chướng mắt.
Ủa, không đúng, giá trị may mắn cao nhất là 10! Cho nên giá trị may mắn của cô max rồi?
Văn Khanh nhíu mày, trò này chơi kiểu gì vậy? Sự tồn tại của cô đã là một cái bug! So với nữ chính còn kinh thiên động địa hơn, đây không phải bắt nạt người ta thì là gì?
Có hai điều bất ngờ này, lúc chọn chủng tộc cũng sẽ không quá ngạc nhiên nếu gặp được ẩn tộc. Thần Ma có bốn chủng tộc, theo thứ tự là Nhân, Tiên, Yêu, Vũ. Ngoài ra còn có hai ẩn tộc, Ma tộc và Thần tộc.
Cũng theo nguyên tác, nữ chính chọn Thần tộc, mỗi một lần ra sân đều có hào quang bao phủ, thần thánh giống như có thể phổ độ chúng sinh. Muốn trở thành nhân vật chính đối đầu với cô ta, Văn Khanh đương nhiên chọn Ma tộc, làm thánh mẫu sao sướng bằng làm ma đầu?
Lúc chọn nghề nghiệp, Văn Khanh lựa chọn pháp sư, dù sao suýt chút nữa được phi thăng thành tu sĩ, chọn làm pháp sư cũng coi như đúng ngành đúng nghề.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, cô lập tức bị đưa vào trò chơi.
Thôn Tân Thủ vô cùng náo nhiệt, chỉ có điều bây giờ vẫn chưa phải lúc nhiều người nhất, chờ sang năm « Thần Ma » nổi tiếng toàn thế giới, người bình thường cũng tham gia, lúc đó mới gọi là đông!
Quy tắc của « Thần Ma » rất tùy ý, thậm chí có thể nói là không có quy tắc, hết thảy đều phải do người chơi tự mình khám phá.
Các game thủ lão luyện đều đã từ từ tìm được NPC nhận nhiệm vụ, chỉ có các tân thủ như ruồi mất đầu đang rối loạn. Văn Khanh cũng là lần đầu tiên chơi game online 3D, sau khi trải nghiệm giao diện game chân thật, cô cũng chuẩn bị đi nhận nhiệm vụ.
Sau đó có một NPC lén lút thậm thụt đi tới trước mặt cô, trên đầu hắn có một dòng chữ là kẻ ác Triệu Tứ, hắn hạ giọng hỏi: "Tây Môn đại quan nhân, ta có một phần bản đồ truyền thừa của thần tạo sư, ngươi có muốn hay không?"
Văn Khanh: "..."
Cho nên, nhiệm vụ ẩn cấp Thần mà nữ chính phải đánh chết không biết bao nhiêu con quạ đen, câu mười con cá vàng, còn phải giao mười vàng mới nhận được lại tặng không cho cô à?
Với cả Tây Môn đại quan nhân là cái quỷ gì chứ? Lúc cô thiết lập nhân vật hình như quên mất mục này, chắc là hệ thống lấy ngẫu nhiên rồi.
"Muốn!" Văn Khanh chém đinh chặt sắt nói, nhiệm vụ đưa đến tận cửa sao lại không muốn?
Triệu Tứ do dự một chút, cắn răng nói: "Mười đồng! Đưa ta mười đồng thì ta đưa ngươi!"
Nữ chính phải hoàn thành một loạt nhiệm vụ mới được mua với giá mười vàng, cô lại chỉ cần đưa mười đồng là mua được, đây là sức mạnh của giá trị may mắn max sao?
Văn Khanh thanh toán mười đồng cho hắn, sau đó thành công nhận nhiệm vụ. Skill sinh hoạt cao cấp nhất của « Thần Ma » chính là Thần cấp, thần tạo sư là chỉ thợ rèn cấp Thần? Truyền thừa của thần tạo sư à? Được đó.
Văn Khanh đi gặp trưởng thôn để nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ của tân thủ phần lớn là chạy chân, giết thỏ thu thập lông, đào dược thảo, lấy quặng, câu cá các loại, để làm quen với trò chơi, cũng là tiện thể học chút kỹ năng sinh hoạt. Dù sao đi một vòng Văn Khanh đã mở ra các kĩ năng khác nhau như giám định, hái thuốc, lấy quặng, câu cá... Nhân tiện đổi luôn trang bị trắng trên người luôn.
Lúc Văn Khanh đang chuẩn bị đi dã ngoại hoàn thành khâu cuối của nhiệm vụ săn giết lang yêu, cô bị cản lại.
Một nam pháp sư nhân tộc có chút ngượng ngùng hỏi: "Cái kia, mỹ nữ, đồ lục của cô kiếm được ở đâu vậy?"
Văn Khanh nhíu mày: "Thôn trưởng cho." Nói xong nhẹ nhàng rời đi.
Pháp sư có chút ủ rũ, người bên cạnh khuyên hắn: "Nói với cậu rồi, người ta chắc chắn sẽ không nói cho cậu biết! Chắc chắn cô ấy đã làm nhiệm vụ ẩn nên mới được bộ đồ lục đó!"
Trò chơi mới bắt đầu hơn hai giờ, đẳng cấp cao nhất cũng mới cấp chín, người chơi toàn mặc đồ trắng, thỉnh thoảng gặp đồ lục cũng không thể góp ra một bộ. Nên bộ đồ lục của Văn Khanh ở thôn Tân Thủ cực kì bắt mắt.
Ai, giá trị may mắn cao cũng phiền thật, người khác hoàn thành nhiệm vụ toàn ban thưởng đồ trắng, còn cô thì toàn đồ lục. Nguyên một đám NPC nhiệt tình ghê gớm, không muốn cũng không được.
Lúc Văn Khanh đến vùng dã ngoại, đã có mấy người đang đánh lang yêu, đây là khâu cuối của nhiệm vụ tân thủ, bởi vì may mắn tăng thêm, tốc độ làm nhiệm vụ của Văn Khanh tương đối nhanh, nên người ở nơi này không tính là nhiều. Nhưng những người có thể tới được đây nhất định đều là game thủ chuyên nghiệp.
Mấy người nhìn lướt qua Văn Khanh, lại tiếp tục công kích, dù sao nơi này lang yêu còn nhiều, còn xuất hiện liên tục, thêm người cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhưng mà Văn Khanh vừa đến, trước mặt cô ngay lập tức hiện ra Boss lang yêu, Boss dã ngoại đầu tiên của toàn server.
Lần này những người kia không bình tĩnh được nữa, giết! Không chỉ có lượng lớn kinh nghiệm và danh vọng, còn có thể nổi tiếng trên TV!
Nhưng mà không chờ bọn họ tới cướp quái, Văn Khanh đã giơ tay chém xuống, Boss lang yêu chết thẳng cẳng, chết thẳng cẳng...
Mấy người nhìn Văn Khanh giống như gặp quỷ, Boss đó! Không phải quái nhỏ bình thường đâu! Không đúng, quái nhỏ bình thường cũng không thể đập một phát chết luôn được! Không thấy thời gian dài như vậy mà họ vẫn đang mài dao với mấy con quái nhỏ sao?
Văn Khanh phiền não thật sự, điểm cơ sở của cô cao, những điều này sẽ thể hiện trên lực công kích, máu Boss lang yêu còn không cao bằng một công kích bình thường của cô. Đây là chuyện tốt, nhưng cô thật không muốn bại lộ trước mặt người khác, ngộ nhỡ bị người ta báo cáo thì làm sao bây giờ? Cô đang muốn nhân dịp này chưa có các bảng xếp hạng, cố giấu càng nhiều càng tốt.
Văn Khanh đành phải bày ra một cái mặt lạnh, ra vẻ đại thần cao thâm bí hiểm, chỉ thiếu nước nói thẳng cho người ta biết cô là cao thủ.
Những người kia quả thật bị cô hù dọa, ở phía xa quan sát, không dám tiến lại gần. Văn Khanh chọn thông báo nặc danh, sau đó mở bảo rương được ban thưởng. Cũng may bảo rương chỉ có mình có thể nhìn thấy, nếu không sẽ khiến mọi người đỏ mắt đến chết.
Trong lúc đó, nữ chính Vu Thanh Hòa, ID là Vu Quy, đang đánh con cá vàng cuối cùng. Kiếp trước cô nhìn hướng dẫn trò chơi thấy được nhiệm vụ ẩn này - nhiệm vụ cấp Thần xuất hiện ở thôn Tân Thủ. Loại nhiệm vụ này có một quy tắc, chỉ cần có một người nhận, những người khác sẽ không nhận được nữa. Bởi vậy người kia mới không hề kiêng dè phát nổ, song cuối cùng hắn cũng chưa hoàn thành, bởi vì nhiệm vụ tiếp sau rất khó.
Vu Quy biết, thợ rèn sau này sẽ trở thành nghề kiếm lợi nhiều nhất trong trò chơi! Mà mãi đến lúc cô chết vẫn chưa từng xuất hiện thợ rèn cấp Thần. Cho nên, cô nhất định phải có được kho báu thần tạo sư này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.