Xuyên Nhanh: Đại Lão Bệnh Kiều Ngoan Ngoãn Chui Vào Lòng Ta
Chương 14:
Nhất Chích Tiểu Hồng Hà
16/08/2023
Trên chiếc khăn kia đều là mùi hương của cô… nồng nàn mà lại êm dịu.
Thẩm Hoài Vi nhìn đoàn xe phi hành đi càng ngày càng xa, cuối cùng cô cũng thu hồi nụ cười ở trên mặt.
Anh đi rồi, cô cũng nên làm việc của mình.
Mấy hôm nay, TV và điện thoại hôm nào cũng phát quảng cáo chiêu binh cho chiến đội Alpha đặc biệt của Liên Minh Ngôi Sao.
Bởi vì chiến đội này là chiến đội chuyên đi thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm nhất, cho nên tỉ lệ thương vong rất cao, điều này cũng dẫn đến sự luân chuyển nhân sự trong chiến đội trở nên cao vô cùng.
Bây giờ đại quân sắp ra tiền tuyến, vậy mà Alpha vẫn còn đang tuyển người.
Thẩm Hoài Vi nhận thấy cơ hội để ra chiến trường của mình, bởi vì tiêu chí nhận người của Alpha là dựa vào khả năng, chứ không để ý đến xuất thân.
Đổi sang bộ quần áo bó màu đen mà cô đã lén mua qua Internet, lại kiếm cho mình một cái mặt nạ hình bươm bướm che nửa mặt, rồi buộc hết tóc lên thành kiểu đuôi ngựa cao.
Thẩm Hoài Vi còn đeo thêm một cái ba lô đựng đồ dùng cá nhân, tiếp đó cô mở một cánh cổng dịch chuyển, đi thẳng đến căn cứ của chiến đội Alpha.
Hít sâu một hơi, Thẩm Hoài Vi bèn bước vào cửa lớn của căn cứ với dáng vẻ thướt tha mềm mại, đôi chân dài và khuôn mặt phấn khởi.
Cuối cùng… Cô cũng có thể trở lại làm chính bản thân rồi.
“Lão đại, đã đến giờ này rồi, chắc không còn ai đến nữa đâu.”
Một nam bán yêu tên là Toto nói, dáng người anh ta nhỏ gầy, khuôn mặt có hơi giống chuột chũi.
“Chờ thêm chút nữa đi, dù sao hai giờ chúng ta mới xuất phát mà. Biết đâu lại có tên ngu ngốc nào đó đến đăng ký thì sao?”
Đội trưởng chiến đội Alpha - Brooke tự châm cho mình một điếu thuốc. Ở trên khuôn mặt ngăm đen của anh ta có một vết sẹo kéo dài từ mắt trái đến tận bên khóe miệng.
Còn ở bên cạnh Brooke là một người đàn ông cao hơn hai mét, vạm vỡ cường tráng như tháp sắt.
Người nọ cười lạnh một tiếng, chơi đùa với chiếc đao hồ điệp trong tay.
Ngay lúc này, Thẩm Hoài Vi xuất hiện.
Cô có dáng người khá tinh tế, tuy rằng cũng không thấp, nhưng so với những người đàn ông đang đứng tụ tập ở quân doanh, thì quả thật là vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn.
Thẩm Hoài Vi mặc một bộ đồ da bó sát người, để lộ đường cong hình chữ S, vừa nhìn đã thấy là một cô nàng gợi cảm.
Mặt khác, cô còn đeo một chiếc mặt nạ che nửa mặt, điều này lại càng gia tăng thêm sự thần bí.
“Ô, người đẹp, cô có đi nhầm chỗ không vậy?”
Toto huýt sáo một tiếng, anh ta dùng đôi mắt nhỏ đánh giá Thẩm Hoài Vi nửa ngày, bấy giờ mới mở miệng.
“Đây không phải là chỗ chiêu binh của chiến đội Alpha à? Tôi đến để đăng ký.”
Thẩm Hoài Vi cười, nhìn về phía người đàn ông mặt sẹo đang ngồi trên ghế dựa.
“Anh là thủ lĩnh đúng không? Chào anh.”
Nói xong, Thẩm Hoài Vi còn vươn tay ra với Brooke.
Brooke nhướng chân mày, dùng ngón tay dập tắt điếu thuốc ở trên miệng.
“Người đẹp à, chúng tôi là bộ đội nghiêm túc, cũng sắp ra tiền tuyến rồi, cô đừng có tới đây để đùa giỡn.”
Brooke hơi mất kiên nhẫn, cũng không nắm tay Thẩm Hoài Vi.
Thẩm Hoài Vi có chút xấu hổ rút tay lại, sau đó bật cười thành tiếng.
“Ý của anh là, tôi không nghiêm túc ư?”
“Tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn nói là…”
Brooke còn chưa nói xong, Thẩm Hoài Vi đã bỏ ba lô xuống, để trên bàn, sau đó nhìn về phía ‘tháp sắt’ đang đứng ở bên kia.
Thẩm Hoài Vi nhìn đoàn xe phi hành đi càng ngày càng xa, cuối cùng cô cũng thu hồi nụ cười ở trên mặt.
Anh đi rồi, cô cũng nên làm việc của mình.
Mấy hôm nay, TV và điện thoại hôm nào cũng phát quảng cáo chiêu binh cho chiến đội Alpha đặc biệt của Liên Minh Ngôi Sao.
Bởi vì chiến đội này là chiến đội chuyên đi thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm nhất, cho nên tỉ lệ thương vong rất cao, điều này cũng dẫn đến sự luân chuyển nhân sự trong chiến đội trở nên cao vô cùng.
Bây giờ đại quân sắp ra tiền tuyến, vậy mà Alpha vẫn còn đang tuyển người.
Thẩm Hoài Vi nhận thấy cơ hội để ra chiến trường của mình, bởi vì tiêu chí nhận người của Alpha là dựa vào khả năng, chứ không để ý đến xuất thân.
Đổi sang bộ quần áo bó màu đen mà cô đã lén mua qua Internet, lại kiếm cho mình một cái mặt nạ hình bươm bướm che nửa mặt, rồi buộc hết tóc lên thành kiểu đuôi ngựa cao.
Thẩm Hoài Vi còn đeo thêm một cái ba lô đựng đồ dùng cá nhân, tiếp đó cô mở một cánh cổng dịch chuyển, đi thẳng đến căn cứ của chiến đội Alpha.
Hít sâu một hơi, Thẩm Hoài Vi bèn bước vào cửa lớn của căn cứ với dáng vẻ thướt tha mềm mại, đôi chân dài và khuôn mặt phấn khởi.
Cuối cùng… Cô cũng có thể trở lại làm chính bản thân rồi.
“Lão đại, đã đến giờ này rồi, chắc không còn ai đến nữa đâu.”
Một nam bán yêu tên là Toto nói, dáng người anh ta nhỏ gầy, khuôn mặt có hơi giống chuột chũi.
“Chờ thêm chút nữa đi, dù sao hai giờ chúng ta mới xuất phát mà. Biết đâu lại có tên ngu ngốc nào đó đến đăng ký thì sao?”
Đội trưởng chiến đội Alpha - Brooke tự châm cho mình một điếu thuốc. Ở trên khuôn mặt ngăm đen của anh ta có một vết sẹo kéo dài từ mắt trái đến tận bên khóe miệng.
Còn ở bên cạnh Brooke là một người đàn ông cao hơn hai mét, vạm vỡ cường tráng như tháp sắt.
Người nọ cười lạnh một tiếng, chơi đùa với chiếc đao hồ điệp trong tay.
Ngay lúc này, Thẩm Hoài Vi xuất hiện.
Cô có dáng người khá tinh tế, tuy rằng cũng không thấp, nhưng so với những người đàn ông đang đứng tụ tập ở quân doanh, thì quả thật là vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn.
Thẩm Hoài Vi mặc một bộ đồ da bó sát người, để lộ đường cong hình chữ S, vừa nhìn đã thấy là một cô nàng gợi cảm.
Mặt khác, cô còn đeo một chiếc mặt nạ che nửa mặt, điều này lại càng gia tăng thêm sự thần bí.
“Ô, người đẹp, cô có đi nhầm chỗ không vậy?”
Toto huýt sáo một tiếng, anh ta dùng đôi mắt nhỏ đánh giá Thẩm Hoài Vi nửa ngày, bấy giờ mới mở miệng.
“Đây không phải là chỗ chiêu binh của chiến đội Alpha à? Tôi đến để đăng ký.”
Thẩm Hoài Vi cười, nhìn về phía người đàn ông mặt sẹo đang ngồi trên ghế dựa.
“Anh là thủ lĩnh đúng không? Chào anh.”
Nói xong, Thẩm Hoài Vi còn vươn tay ra với Brooke.
Brooke nhướng chân mày, dùng ngón tay dập tắt điếu thuốc ở trên miệng.
“Người đẹp à, chúng tôi là bộ đội nghiêm túc, cũng sắp ra tiền tuyến rồi, cô đừng có tới đây để đùa giỡn.”
Brooke hơi mất kiên nhẫn, cũng không nắm tay Thẩm Hoài Vi.
Thẩm Hoài Vi có chút xấu hổ rút tay lại, sau đó bật cười thành tiếng.
“Ý của anh là, tôi không nghiêm túc ư?”
“Tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn nói là…”
Brooke còn chưa nói xong, Thẩm Hoài Vi đã bỏ ba lô xuống, để trên bàn, sau đó nhìn về phía ‘tháp sắt’ đang đứng ở bên kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.