Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang
Chương 164
Ngận Thị Kiểu Tình
15/09/2021
Editor: Sam
Nhạn Trúc thấy Phù Gia không quan tâm thật, nên nàng tức sôi máu: "Hồng Uyên tỷ, ta sẽ không có suy nghĩ bất chính gì với bệ hạ."
Phù Gia: "Ngươi có thể có." Có điều cơ thể Dịch Hi yếu đuối quá.
Nhạn Trúc:...
Mãi cho đến khi tới trang viên, Nhạn Trúc vẫn còn tức giận. Cuối cùng, do đi theo Phù Gia chạy đông chạy tây bận việc, tới tối hai người nằm trên giường ngủ như heo chết.
Nhạn Trúc không còn sức đâu xoắn xuýt chuyện của Phí Xuân. Ai cũng có cái duyên của mình, nếu Phí Xuân được bệ hạ nhìn trúng, cũng coi như là có phúc khí.
Nhưng Nhạn Trúc cảm thấy Phí Xuân khó mà được bệ hạ để mắt tới.
Nhạn Trúc rất sợ hoàng đế. Dù là đứa con yêu quái năm xưa, hay là hoàng đế giết người như ngóe* hiện giờ, cái nào cũng khiến Nhạn Trúc cảm thấy sợ hãi.
*Giết người như ngóe: ý nói hành động giết người một cách khá dễ dàng vì ngóe nhìn chung là yếu đuối, không biết phản kháng mạnh mẽ và hành động giết đó một cách dã man tàn bạo, coi mạng người như ngóe. (nguồn: vi.wikipedia.org)
Phí Xuân bị điên hay gì mà dám vọng tưởng tới người như vậy, nàng ta không thể nào kiểm soát được người này.
Vì trời lạnh, mà muốn ươm mầm thì cần phải có nhiệt độ, nhà kính là nơi không thể thiếu. Mọi người chuyển khoai tây đến nhà kính để khoai tây nảy mầm.
Các tá điền trong thôn trang rất nghe lời, Phù Gia kêu làm gì thì bọn họ làm đó, không ai làm trái lời. Vả lại xung quanh có trọng binh canh gác, bọn họ sao dám có tư tâm gì.
Hơn nữa, ở đây họ được ăn no uống đủ, còn có cả giường đất cùng chăn bông ấm áp. Cuộc sống như thế là quá tốt rồi, không ai muốn bị đuổi đi hết.
Thế giới bên ngoài điền trang quá kinh khủng, vô cùng loạn lạc, đói khát, rét lạnh...
Dịch Hi bất chợt tới thôn trang nhìn một cái, rồi vội vàng rời đi, trước khi đi hắn nắm tay Phù Gia một cách trân trọng: "Tỷ tỷ, mọi chuyện giao hết cho tỷ."
Phù Gia biến sắc, má ơi, lạnh quá...
Cô nhanh chóng rút tay lại: "Bệ hạ yên tâm, nhất định lão nô sẽ làm thật tốt."
Hệ thống điên rồi, đói khát gào khóc.
Phù Gia với Nhạn Trúc không ngủ được bao nhiêu. Hai tháng trôi qua, cuối cùng khoai tây cũng lên chồi non. Trời đã vào xuân, tuyết cũng ngừng rơi, một mùa đông sương giá rốt cuộc cũng tan.
Ở kinh thành, khoai tây được phổ biến rất thành công. Dù sao ở kinh thành, uy tín hoàng đế rất cao, nhưng ở chỗ khác vẫn còn xảy ra bạo loạn.
Một nửa đất nước rơi vào bạo loạn không cách nào thoát ra.
Trong đó, có một người vô cùng xuất chúng lãnh đạo cuộc bạo loạn, đạt được sự tín nhiệm của dân chúng. Đội quân mà hắn chỉ huy, không đốt nhà giết người, bắt người cướp của, được người dân trăm họ yêu mến, rất nhiều người có chí hướng đến đó nương nhờ.
Trong những quân đoàn khởi nghĩa thì phá lệ nổi bật.
Thời buổi loạn lạc, nếu Thần Đế hành động sớm hơn một chút thì cũng không đến nỗi bị chia cắt như bây giờ.
Dịch Hi nhìn nửa giang sơn rơi vào tay giặc, chỉ cười khẩy hai tiếng. Sau đó đưa bản đồ mới tới trước mặt Thái thượng hoàng, tiếp tục khiến Thái thượng hoàng ói máu.
Bây giờ Thái thượng hoàng đã trở thành cái máy hộc máu.
Khuôn mặt Dung thái phi hiện lên sự chán ghét, ghê tởm.
Về việc đi phát dương quang đại khoai tây, Phù Gia hứng thú bừng bừng đi ra ngoài, dẫn theo một đội ngũ đi quảng bá.
Dịch Hi không chút suy nghĩ liền từ chối: "Không được, không cho, bên ngoài rất nguy hiểm."
Phù Gia: "Lão nô cảm thấy không sao đâu. Dù sao cũng có nhiều người bảo hộ lão nô mà, với lại trong việc ủ phân và khoai tây có một vài vấn đề, cần lão nô đi giải quyết."
Chủ yếu Phù Gia muốn đi ra ngoài chơi.
Dịch Hi không cho, Phù Gia dây dưa không dứt với Dịch Hi: "Bệ hạ, lão nô có thể giúp người quan sát tình hình bên ngoài."
Dịch Hi vô cùng cảm động nói với Phù Gia: "Tỷ tỷ, tỷ thật tốt với ta, tỷ có muốn cái gì không, ta cho thể cho tỷ tất cả." Bao gồm cả ta.
Phù Gia hơi do dự: "Thật không?"
Sam: mọi người đoán xem Phù Gia sẽ muốn cái gì?
- ---------------------------------------------------
MỖI NGÀY 1 QUYỂN TRUYỆN CÙNG SAM SAM
Chuyện là mình muốn giới thiệu vài bộ truyện khá hay, không quá buff nữ chính hay nam chính. Nói chung là truyện hợp gu mình, hoặc truyện mình thấy CP xứng đôi vừa lứa, mình sẽ đề xuất cho mọi người xem thử.
Hôm nay đề xuất với mọi người bộ "Bách yêu phổ"- Sa La Song Thụ. Truyện vẫn còn trong quá trình viết, đã ra được tới quyển 3. Mỗi quyển khá ngắn, mình đọc của 1 bạn edit trên wattpad, còn bên wordpress thì cũng có nhà thầu. Mọi người search google sẽ thấy nhà thầu.
Một đoạn văn án ngắn:
Quỷ y Đào Yêu chỉ chữa bệnh cho yêu quái chứ không chữa bệnh cho người. Cô cùng một tiểu hòa thượng Ma Nha ngao du khắp nơi, thuận tiện chữa bệnh cho yêu quái ở mọi tầng lớp. Đào Yêu thu phục được 1 con hồ yêu, vì muốn giữ tính mạng nên hồ yêu trở về nguyên hình làm lại từ đầu, trở thành hồ ly Cuồn Cuộn đi theo tiểu hòa thượng Ma Nha. Hai người, một hồ, cùng Liễu công tử- một hàng xóm cũ là xà yêu đồng hành cùng nhau.
Nhạn Trúc thấy Phù Gia không quan tâm thật, nên nàng tức sôi máu: "Hồng Uyên tỷ, ta sẽ không có suy nghĩ bất chính gì với bệ hạ."
Phù Gia: "Ngươi có thể có." Có điều cơ thể Dịch Hi yếu đuối quá.
Nhạn Trúc:...
Mãi cho đến khi tới trang viên, Nhạn Trúc vẫn còn tức giận. Cuối cùng, do đi theo Phù Gia chạy đông chạy tây bận việc, tới tối hai người nằm trên giường ngủ như heo chết.
Nhạn Trúc không còn sức đâu xoắn xuýt chuyện của Phí Xuân. Ai cũng có cái duyên của mình, nếu Phí Xuân được bệ hạ nhìn trúng, cũng coi như là có phúc khí.
Nhưng Nhạn Trúc cảm thấy Phí Xuân khó mà được bệ hạ để mắt tới.
Nhạn Trúc rất sợ hoàng đế. Dù là đứa con yêu quái năm xưa, hay là hoàng đế giết người như ngóe* hiện giờ, cái nào cũng khiến Nhạn Trúc cảm thấy sợ hãi.
*Giết người như ngóe: ý nói hành động giết người một cách khá dễ dàng vì ngóe nhìn chung là yếu đuối, không biết phản kháng mạnh mẽ và hành động giết đó một cách dã man tàn bạo, coi mạng người như ngóe. (nguồn: vi.wikipedia.org)
Phí Xuân bị điên hay gì mà dám vọng tưởng tới người như vậy, nàng ta không thể nào kiểm soát được người này.
Vì trời lạnh, mà muốn ươm mầm thì cần phải có nhiệt độ, nhà kính là nơi không thể thiếu. Mọi người chuyển khoai tây đến nhà kính để khoai tây nảy mầm.
Các tá điền trong thôn trang rất nghe lời, Phù Gia kêu làm gì thì bọn họ làm đó, không ai làm trái lời. Vả lại xung quanh có trọng binh canh gác, bọn họ sao dám có tư tâm gì.
Hơn nữa, ở đây họ được ăn no uống đủ, còn có cả giường đất cùng chăn bông ấm áp. Cuộc sống như thế là quá tốt rồi, không ai muốn bị đuổi đi hết.
Thế giới bên ngoài điền trang quá kinh khủng, vô cùng loạn lạc, đói khát, rét lạnh...
Dịch Hi bất chợt tới thôn trang nhìn một cái, rồi vội vàng rời đi, trước khi đi hắn nắm tay Phù Gia một cách trân trọng: "Tỷ tỷ, mọi chuyện giao hết cho tỷ."
Phù Gia biến sắc, má ơi, lạnh quá...
Cô nhanh chóng rút tay lại: "Bệ hạ yên tâm, nhất định lão nô sẽ làm thật tốt."
Hệ thống điên rồi, đói khát gào khóc.
Phù Gia với Nhạn Trúc không ngủ được bao nhiêu. Hai tháng trôi qua, cuối cùng khoai tây cũng lên chồi non. Trời đã vào xuân, tuyết cũng ngừng rơi, một mùa đông sương giá rốt cuộc cũng tan.
Ở kinh thành, khoai tây được phổ biến rất thành công. Dù sao ở kinh thành, uy tín hoàng đế rất cao, nhưng ở chỗ khác vẫn còn xảy ra bạo loạn.
Một nửa đất nước rơi vào bạo loạn không cách nào thoát ra.
Trong đó, có một người vô cùng xuất chúng lãnh đạo cuộc bạo loạn, đạt được sự tín nhiệm của dân chúng. Đội quân mà hắn chỉ huy, không đốt nhà giết người, bắt người cướp của, được người dân trăm họ yêu mến, rất nhiều người có chí hướng đến đó nương nhờ.
Trong những quân đoàn khởi nghĩa thì phá lệ nổi bật.
Thời buổi loạn lạc, nếu Thần Đế hành động sớm hơn một chút thì cũng không đến nỗi bị chia cắt như bây giờ.
Dịch Hi nhìn nửa giang sơn rơi vào tay giặc, chỉ cười khẩy hai tiếng. Sau đó đưa bản đồ mới tới trước mặt Thái thượng hoàng, tiếp tục khiến Thái thượng hoàng ói máu.
Bây giờ Thái thượng hoàng đã trở thành cái máy hộc máu.
Khuôn mặt Dung thái phi hiện lên sự chán ghét, ghê tởm.
Về việc đi phát dương quang đại khoai tây, Phù Gia hứng thú bừng bừng đi ra ngoài, dẫn theo một đội ngũ đi quảng bá.
Dịch Hi không chút suy nghĩ liền từ chối: "Không được, không cho, bên ngoài rất nguy hiểm."
Phù Gia: "Lão nô cảm thấy không sao đâu. Dù sao cũng có nhiều người bảo hộ lão nô mà, với lại trong việc ủ phân và khoai tây có một vài vấn đề, cần lão nô đi giải quyết."
Chủ yếu Phù Gia muốn đi ra ngoài chơi.
Dịch Hi không cho, Phù Gia dây dưa không dứt với Dịch Hi: "Bệ hạ, lão nô có thể giúp người quan sát tình hình bên ngoài."
Dịch Hi vô cùng cảm động nói với Phù Gia: "Tỷ tỷ, tỷ thật tốt với ta, tỷ có muốn cái gì không, ta cho thể cho tỷ tất cả." Bao gồm cả ta.
Phù Gia hơi do dự: "Thật không?"
Sam: mọi người đoán xem Phù Gia sẽ muốn cái gì?
- ---------------------------------------------------
MỖI NGÀY 1 QUYỂN TRUYỆN CÙNG SAM SAM
Chuyện là mình muốn giới thiệu vài bộ truyện khá hay, không quá buff nữ chính hay nam chính. Nói chung là truyện hợp gu mình, hoặc truyện mình thấy CP xứng đôi vừa lứa, mình sẽ đề xuất cho mọi người xem thử.
Hôm nay đề xuất với mọi người bộ "Bách yêu phổ"- Sa La Song Thụ. Truyện vẫn còn trong quá trình viết, đã ra được tới quyển 3. Mỗi quyển khá ngắn, mình đọc của 1 bạn edit trên wattpad, còn bên wordpress thì cũng có nhà thầu. Mọi người search google sẽ thấy nhà thầu.
Một đoạn văn án ngắn:
Quỷ y Đào Yêu chỉ chữa bệnh cho yêu quái chứ không chữa bệnh cho người. Cô cùng một tiểu hòa thượng Ma Nha ngao du khắp nơi, thuận tiện chữa bệnh cho yêu quái ở mọi tầng lớp. Đào Yêu thu phục được 1 con hồ yêu, vì muốn giữ tính mạng nên hồ yêu trở về nguyên hình làm lại từ đầu, trở thành hồ ly Cuồn Cuộn đi theo tiểu hòa thượng Ma Nha. Hai người, một hồ, cùng Liễu công tử- một hàng xóm cũ là xà yêu đồng hành cùng nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.