[Xuyên Nhanh] Hệ Thống Lưu Manh
Chương 191: Phiên Ngoại : Thân Phận Thật Sự !
hương ly
04/01/2021
Hai chàng trai dung mạo y hệt nhau, một người nhìn thấy ông mỉm cười cung kính gọi một tiếng chủ thần, đây chính là hệ thống thật sự của Tuyết Ly
Còn một người vẻ mặt âm trầm cao lãnh, khinh bỉ nhìn qua phiên bản giống hắn liền nhếch khóe miệng lạnh lẽo nhìn ông già kế bên mà tức giận từng lời
\- Ông già ! Ông được đấy.. thế mà dám phong ấn ta lâu như thế
ha.. được lắm !
Bàn tay nắm thành quyền giơ tay bốp mạnh lấy cổ của thiếu niên trước mặt, trên dung mạo của hắn mà dám nở nụ cười ?! Chắc chắc muốn chết rồi !
Lực đạo chẳng ngừng tăng thêm mặc cho hệ thống theo bản năng dùng nhiều thần chú quyền năng của mình cũng chẳng ăn thua
nhìn ra tình hình không ổn chủ thần liền nhanh chóng thiết lập lại một dòng kí tự ẩn hệ thống về trạm không gian tự mình đối mặt với linh hồn cường đại trước mắt
…
Nói về sự việc rắc rối này phải bắt nguồn từ mấy ngàn năm trước
hắn đã có mối liên hệ với Tuyết Ly.. Quân Niệm chính là đại thụ to lớn mà linh hồn Tuyết Ly trú ẩn hàng trăm năm sau khi chết, mãi sau này được hệ thống của ông kí kết thì hắn lúc đó tức khắc liền bám dính ràng buộc với hệ thống
sợ năng lượng mất kiểm soát của hắn ăn mòn hệ thống nhà mình ông liền tìm cách phong ấn bọn chúng thành một, cứ nghĩ đó là cách ổn thỏa nhất nhưng lại mắc sai lầm .. linh hồn Quân Niệm không an phận mà lưu lượng cứ ngày một trào ra giành một phần quyền kiểm soát ý thức máy chủ
Và từ từ qua từng thế giới, ông càng lập trình kìm chế lại thì hắn càng phản nghịch mà chống lại, cứ thế cho đến một thế giới kia thì khôi phục lại với trạng thái thành hình như một linh hồn con người.. nhưng do sợ tính cách tàn bạo của hắn làm ảnh hưởng nên ông không có cách nào khác là khiến móc xích kí ức của cả hai ràng buộc chặt chẽ với nhau
nhưng lại vì Tuyết Ly.. mà đến hôm nay vô pháp khống chế!
Nhìn ông lão trước mắt chẳng để ý mình mà chìm vào không gian riêng của bản thân như thể hắn không tồn tại vậy, nghĩ thế hắn lại càng tức giận hơn mà phóng sát thương về phía lão
Nhận thấy hành động kia, ông liền nhanh chóng né tránh phong bế màn bảo vệ chính mình mà tiến lại nói chuyện với tên khó chịu này
\- Quân Niệm.. ngươi cũng không thể trách ta, lúc đó là ngươi tự ý xông vào gây nhiễu loạn hệ thống của ta nên ta mới bất đắc dĩ..
\- Tôi chẳng cần biết !!
Hắn rít lên đầy tức giận, ánh mắt sát khí chẳng màn phóng về ông như đoạt mạng.. mấy ngàn năm chưa có một thứ gì có thể cưỡng chế quyền lực của hắn.. những linh hồn kia dù mạnh đến cỡ nào cũng bị hắn một phát đánh tan, vậy mà ông ta cùng cái hệ thống quái quỷ gì đó lại dám cướp đoạt đồ của hắn
…
Tiền kiếp năm đó của Tuyết Ly, khi sư lão mất đi.. linh hồn cô phiêu du rồi lại ngừng bên cạnh hắn\- ẩn dưới lớp áo một đại thụ to lớn mà ngủ đến quên trời đất
lúc đó hắn cũng định đánh bay cô như bao linh hồn phiền phức khác nhưng rồi lại suy nghĩ lại, linh hồn ngu ngốc như thế tồn tại cũng chẳng được bao lâu.. xứng để mình ra tay sao ?
Rồi cứ thế hắn đợi mãi nhưng cái linh hồn nhàm chán kia cứ bay qua bay lại trước mặt hắn thế là vài trăm năm.. sau này vô thức mà tiếp nhận cô với danh nghĩa
" linh hồn kia là linh hồn của ta, nó do ta nuôi "
Khi quyết định như thế hắn cũng âm thầm giúp cô chắn biết bao nguy hiểm khác, cứ thế ngỡ sẽ an nhàn trải qua suốt thiên niên kỉ dài vô tận này..
nào ra lại có một hệ thống tìm chết vô cớ ngay lúc hắn chẳng phòng bị mà cướp đi linh hồn hắn nuôi suốt bao năm, hỏi sao hắn không tức giận ?!
đương nhiên sẽ bóp nát tên kia ra mà giành lại Tuyết Ly, nhưng rồi bị ông già chết tiệt trước mắt bẫy lại
…
Hắn đưa con ngươi sâu thẫm cười một điệu nguy hiểm nhàn nhạt ngồi xuống đó, liếc về phía ông thêm khiêu khích cất lời
\- Để tôi xem.. bây giờ ông lấy cái gì ngăn cản tôi !
Bàn tay nắm thành nắm đấm ngay tức khắc làm không gian run chuyển kịch liệt vang lên tiếng vỡ vụn, chủ thần nhanh chóng tiếp chiêu trấn áp, biết chẳng thể nào nói lí lẽ với hắn nhưng cũng chẳng thể nào trực tiếp so chiêu..
Mấy ngày nay sự mất tích của các nhiệm vụ giả đã khiến ông tiêu hao quá nhiều sức lực, biết sự tình có liên quan đến một lực lượng đáng gờm ông liền nhanh chóng báo thông tin cho các hệ thống, lúc nhận ra sự khác biệt lớn của Quân Niệm thì đã muộn..
\- Quân Niệm! Chúng ta bình tĩnh nói chuyện đi..
\- Chẳng có gì để nói cả, bây giờ tôi chỉ muốn bóp chết cái thời không chết tiệt này !
\- Thời không này biến mất.. ngươi không sao nhưng Tuyết Ly sẽ vĩnh viễn biến mất..
Đúng vậy hiệp ước đã nói rõ từ khi kí kết với hệ thống chủ thì nhiệm vụ giả phải " cùng sinh cũng tử " với chúng
…
Như chạm phải vảy ngược của mình, hắn đen mặt thành một đoàn kìm nén lại mà buông lỏng ra, tức tối nhìn ông âm trầm lên tiếng
\- Ông đe dọa ta ?!
"…" Ừ.. thì là vậy đấy !
Còn một người vẻ mặt âm trầm cao lãnh, khinh bỉ nhìn qua phiên bản giống hắn liền nhếch khóe miệng lạnh lẽo nhìn ông già kế bên mà tức giận từng lời
\- Ông già ! Ông được đấy.. thế mà dám phong ấn ta lâu như thế
ha.. được lắm !
Bàn tay nắm thành quyền giơ tay bốp mạnh lấy cổ của thiếu niên trước mặt, trên dung mạo của hắn mà dám nở nụ cười ?! Chắc chắc muốn chết rồi !
Lực đạo chẳng ngừng tăng thêm mặc cho hệ thống theo bản năng dùng nhiều thần chú quyền năng của mình cũng chẳng ăn thua
nhìn ra tình hình không ổn chủ thần liền nhanh chóng thiết lập lại một dòng kí tự ẩn hệ thống về trạm không gian tự mình đối mặt với linh hồn cường đại trước mắt
…
Nói về sự việc rắc rối này phải bắt nguồn từ mấy ngàn năm trước
hắn đã có mối liên hệ với Tuyết Ly.. Quân Niệm chính là đại thụ to lớn mà linh hồn Tuyết Ly trú ẩn hàng trăm năm sau khi chết, mãi sau này được hệ thống của ông kí kết thì hắn lúc đó tức khắc liền bám dính ràng buộc với hệ thống
sợ năng lượng mất kiểm soát của hắn ăn mòn hệ thống nhà mình ông liền tìm cách phong ấn bọn chúng thành một, cứ nghĩ đó là cách ổn thỏa nhất nhưng lại mắc sai lầm .. linh hồn Quân Niệm không an phận mà lưu lượng cứ ngày một trào ra giành một phần quyền kiểm soát ý thức máy chủ
Và từ từ qua từng thế giới, ông càng lập trình kìm chế lại thì hắn càng phản nghịch mà chống lại, cứ thế cho đến một thế giới kia thì khôi phục lại với trạng thái thành hình như một linh hồn con người.. nhưng do sợ tính cách tàn bạo của hắn làm ảnh hưởng nên ông không có cách nào khác là khiến móc xích kí ức của cả hai ràng buộc chặt chẽ với nhau
nhưng lại vì Tuyết Ly.. mà đến hôm nay vô pháp khống chế!
Nhìn ông lão trước mắt chẳng để ý mình mà chìm vào không gian riêng của bản thân như thể hắn không tồn tại vậy, nghĩ thế hắn lại càng tức giận hơn mà phóng sát thương về phía lão
Nhận thấy hành động kia, ông liền nhanh chóng né tránh phong bế màn bảo vệ chính mình mà tiến lại nói chuyện với tên khó chịu này
\- Quân Niệm.. ngươi cũng không thể trách ta, lúc đó là ngươi tự ý xông vào gây nhiễu loạn hệ thống của ta nên ta mới bất đắc dĩ..
\- Tôi chẳng cần biết !!
Hắn rít lên đầy tức giận, ánh mắt sát khí chẳng màn phóng về ông như đoạt mạng.. mấy ngàn năm chưa có một thứ gì có thể cưỡng chế quyền lực của hắn.. những linh hồn kia dù mạnh đến cỡ nào cũng bị hắn một phát đánh tan, vậy mà ông ta cùng cái hệ thống quái quỷ gì đó lại dám cướp đoạt đồ của hắn
…
Tiền kiếp năm đó của Tuyết Ly, khi sư lão mất đi.. linh hồn cô phiêu du rồi lại ngừng bên cạnh hắn\- ẩn dưới lớp áo một đại thụ to lớn mà ngủ đến quên trời đất
lúc đó hắn cũng định đánh bay cô như bao linh hồn phiền phức khác nhưng rồi lại suy nghĩ lại, linh hồn ngu ngốc như thế tồn tại cũng chẳng được bao lâu.. xứng để mình ra tay sao ?
Rồi cứ thế hắn đợi mãi nhưng cái linh hồn nhàm chán kia cứ bay qua bay lại trước mặt hắn thế là vài trăm năm.. sau này vô thức mà tiếp nhận cô với danh nghĩa
" linh hồn kia là linh hồn của ta, nó do ta nuôi "
Khi quyết định như thế hắn cũng âm thầm giúp cô chắn biết bao nguy hiểm khác, cứ thế ngỡ sẽ an nhàn trải qua suốt thiên niên kỉ dài vô tận này..
nào ra lại có một hệ thống tìm chết vô cớ ngay lúc hắn chẳng phòng bị mà cướp đi linh hồn hắn nuôi suốt bao năm, hỏi sao hắn không tức giận ?!
đương nhiên sẽ bóp nát tên kia ra mà giành lại Tuyết Ly, nhưng rồi bị ông già chết tiệt trước mắt bẫy lại
…
Hắn đưa con ngươi sâu thẫm cười một điệu nguy hiểm nhàn nhạt ngồi xuống đó, liếc về phía ông thêm khiêu khích cất lời
\- Để tôi xem.. bây giờ ông lấy cái gì ngăn cản tôi !
Bàn tay nắm thành nắm đấm ngay tức khắc làm không gian run chuyển kịch liệt vang lên tiếng vỡ vụn, chủ thần nhanh chóng tiếp chiêu trấn áp, biết chẳng thể nào nói lí lẽ với hắn nhưng cũng chẳng thể nào trực tiếp so chiêu..
Mấy ngày nay sự mất tích của các nhiệm vụ giả đã khiến ông tiêu hao quá nhiều sức lực, biết sự tình có liên quan đến một lực lượng đáng gờm ông liền nhanh chóng báo thông tin cho các hệ thống, lúc nhận ra sự khác biệt lớn của Quân Niệm thì đã muộn..
\- Quân Niệm! Chúng ta bình tĩnh nói chuyện đi..
\- Chẳng có gì để nói cả, bây giờ tôi chỉ muốn bóp chết cái thời không chết tiệt này !
\- Thời không này biến mất.. ngươi không sao nhưng Tuyết Ly sẽ vĩnh viễn biến mất..
Đúng vậy hiệp ước đã nói rõ từ khi kí kết với hệ thống chủ thì nhiệm vụ giả phải " cùng sinh cũng tử " với chúng
…
Như chạm phải vảy ngược của mình, hắn đen mặt thành một đoàn kìm nén lại mà buông lỏng ra, tức tối nhìn ông âm trầm lên tiếng
\- Ông đe dọa ta ?!
"…" Ừ.. thì là vậy đấy !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.