[Xuyên Nhanh] Hệ Thống Lưu Manh
Chương 162: Phiên ngoại Diệm Minh
hương ly
04/01/2021
Vào giây phút đó.. hắn đã muốn đứng lên đỡ thay nàng ấy
…
Chẳng rõ do thương cảm xót lại hay do cảm xúc không chiếm được lấn át.. hắn chỉ muốn hung hăng thay thế Diệm Uyên mà cưới nàng
nhìn nàng một thân hỉ phục xinh đẹp động lòng cho đến khi nàng ấy mạnh mẽ giơ kiếm về phía hắn.. tất cả điều làm hắn điên cuồng !!
Hắn biết Bảo Ny tài giỏi nhưng linh cảm nào đó hắn vẫn sẽ cho rằng tiểu miêu của hắn sẽ thắng..
Nhưng hắn sai.. nàng ấy thế mà lại ngưng tay, tạo cơ hội cho nàng ta lật mình
Nhìn nàng ngã xuống giây phút đó hắn thật sự hoảng loạn.. đây không phải kết cục hắn muốn..
Cái hắn muốn là chiếm được nàng.. cái hắn hướng đến là đem nàng về cung từ từ bồi dưỡng tình cảm
Nhưng..
Tan tành cả rồi..
Tiểu miêu của hắn nằm đó .. trong lòng Diệm Uyên đang gào khóc đau đớn.. trái với hắn một vẻ mặt trống rỗng
hắn bị thương nhẹ hơn Diệm Uyên nhiều.. Diệm Uyên giây phút ấy chỉ có thể bò lếch lại từng chút mới với được thân ảnh của mèo nhỏ .. còn hắn cả sức lực cứ như bị rút cạn mà chẳng thể làm gì..
Đây là thứ hắn muốn sao ?
Nhìn hoàng đệ thân yêu kia đau khổ khóc thét bất lực chẳng làm được gì..
Không phải..
Trước kia thứ hắn muốn đã sớm làm được.. Diệm Uyên vào tay hắn cũng có một tuổi thơ khủng khiếp không thua gì hắn cả.. thậm chí hơn
Hắn chứng kiến tất cả nhưng chẳng lấy làm thỏa mãn mà đi đến kết cục hôm nay..
Nàng ấy.. lại là người vô tội nhất !
Hắn nhớ ngày hôm ấy lần đầu tìm thấy nàng, cô mèo tơ hồng non nớt nhìn mọi người có vẻ buồn cười lo lắng lại làm hắn sinh ra ham muốn chiếm hữu không thôi
Hắn biết.. kể từ đó hắn đã không buông bỏ được..
Đến khi tình cờ thấy nàng biến thân.. lại càng thêm cố chấp ..
Loại cố chấp này ăn mòn đi mọi giới hạn ban đầu.. nó lấn lề như quỷ dữ bất chấp mà vùng vẫy mặc kệ kết cục
mà Bảo Ny kia thế mà dám giết tiểu miêu của hắn.. hắn sẽ không cho cô ta sống yên..
Và thật sự hắn đã làm như thế !
Mọi chuyện kết thúc..
Nàng ta bị binh lính hắn phái đến tống vào ngục lao hành hạ đến chết.. thương thế nặng nên dù nàng ta dùng thủ đoạn thể nào kể cả quyến rũ tên cai ngục cũng chẳng bò được mấy bước liền bị hắn tóm lại
Sự việc ngày hôm đó trở thành cấm kỵ của quốc gia này..
Ai cũng biết hoàng đế và vương gia đã chấm dứt tình nghĩa từ đó.. nhưng cũng không ai động phạm ai nữa..
Chỉ có lâu lâu lại có chút nhớ nàng hoàng đế cao lãnh lại cứ thế tùy tiện đi vào phủ Diệm Uyên nhìn đôi chút nhưng điều bị nam nhân một thân bào đen chặn lại
Diệm Uyên hắn căm ghét, phẫn nộ tột cùng chỉ cần thấy vị hoàng huynh là hắn đây sẽ lại động thủ..
Diệm Uyên luôn canh trừng bên tiểu miêu chẳng rời .. không cho hoàng đế hắn một chút mặt mũi nào..
Thật là..
Không gặp thì lần sau cố gắng gặp vậy..
Nhưng nếu có thể
Kiếp sau hi vọng gặp nàng sớm hơn một chút..
Ta còn muốn hỏi nhiều thứ nhưng chung quy ta chỉ muốn biết một điều..
Đó là.. nàng tên gì ?
Ta muốn biết..
Thật lòng muốn biết ..
…
Chẳng rõ do thương cảm xót lại hay do cảm xúc không chiếm được lấn át.. hắn chỉ muốn hung hăng thay thế Diệm Uyên mà cưới nàng
nhìn nàng một thân hỉ phục xinh đẹp động lòng cho đến khi nàng ấy mạnh mẽ giơ kiếm về phía hắn.. tất cả điều làm hắn điên cuồng !!
Hắn biết Bảo Ny tài giỏi nhưng linh cảm nào đó hắn vẫn sẽ cho rằng tiểu miêu của hắn sẽ thắng..
Nhưng hắn sai.. nàng ấy thế mà lại ngưng tay, tạo cơ hội cho nàng ta lật mình
Nhìn nàng ngã xuống giây phút đó hắn thật sự hoảng loạn.. đây không phải kết cục hắn muốn..
Cái hắn muốn là chiếm được nàng.. cái hắn hướng đến là đem nàng về cung từ từ bồi dưỡng tình cảm
Nhưng..
Tan tành cả rồi..
Tiểu miêu của hắn nằm đó .. trong lòng Diệm Uyên đang gào khóc đau đớn.. trái với hắn một vẻ mặt trống rỗng
hắn bị thương nhẹ hơn Diệm Uyên nhiều.. Diệm Uyên giây phút ấy chỉ có thể bò lếch lại từng chút mới với được thân ảnh của mèo nhỏ .. còn hắn cả sức lực cứ như bị rút cạn mà chẳng thể làm gì..
Đây là thứ hắn muốn sao ?
Nhìn hoàng đệ thân yêu kia đau khổ khóc thét bất lực chẳng làm được gì..
Không phải..
Trước kia thứ hắn muốn đã sớm làm được.. Diệm Uyên vào tay hắn cũng có một tuổi thơ khủng khiếp không thua gì hắn cả.. thậm chí hơn
Hắn chứng kiến tất cả nhưng chẳng lấy làm thỏa mãn mà đi đến kết cục hôm nay..
Nàng ấy.. lại là người vô tội nhất !
Hắn nhớ ngày hôm ấy lần đầu tìm thấy nàng, cô mèo tơ hồng non nớt nhìn mọi người có vẻ buồn cười lo lắng lại làm hắn sinh ra ham muốn chiếm hữu không thôi
Hắn biết.. kể từ đó hắn đã không buông bỏ được..
Đến khi tình cờ thấy nàng biến thân.. lại càng thêm cố chấp ..
Loại cố chấp này ăn mòn đi mọi giới hạn ban đầu.. nó lấn lề như quỷ dữ bất chấp mà vùng vẫy mặc kệ kết cục
mà Bảo Ny kia thế mà dám giết tiểu miêu của hắn.. hắn sẽ không cho cô ta sống yên..
Và thật sự hắn đã làm như thế !
Mọi chuyện kết thúc..
Nàng ta bị binh lính hắn phái đến tống vào ngục lao hành hạ đến chết.. thương thế nặng nên dù nàng ta dùng thủ đoạn thể nào kể cả quyến rũ tên cai ngục cũng chẳng bò được mấy bước liền bị hắn tóm lại
Sự việc ngày hôm đó trở thành cấm kỵ của quốc gia này..
Ai cũng biết hoàng đế và vương gia đã chấm dứt tình nghĩa từ đó.. nhưng cũng không ai động phạm ai nữa..
Chỉ có lâu lâu lại có chút nhớ nàng hoàng đế cao lãnh lại cứ thế tùy tiện đi vào phủ Diệm Uyên nhìn đôi chút nhưng điều bị nam nhân một thân bào đen chặn lại
Diệm Uyên hắn căm ghét, phẫn nộ tột cùng chỉ cần thấy vị hoàng huynh là hắn đây sẽ lại động thủ..
Diệm Uyên luôn canh trừng bên tiểu miêu chẳng rời .. không cho hoàng đế hắn một chút mặt mũi nào..
Thật là..
Không gặp thì lần sau cố gắng gặp vậy..
Nhưng nếu có thể
Kiếp sau hi vọng gặp nàng sớm hơn một chút..
Ta còn muốn hỏi nhiều thứ nhưng chung quy ta chỉ muốn biết một điều..
Đó là.. nàng tên gì ?
Ta muốn biết..
Thật lòng muốn biết ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.